Vượn con vẫn đang mê man giấc ngủ,
Biển đời này có lẽ quá dễ say.
Đến khi máu tanh nhuốm sữa hồng,
Tỉnh giấc đã đanh thép ghì ngực mẹ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro