Thời gian
mùa cũ.
Đại thụ từng là mầm cây,
đất kia sẽ là nơi hoa mọc.
Còn chưa biết
đất có chăng máu đỏ?
Ta giẫm đó mà đi lên.
Thời gian là mũi tên
không nên
trỏ phía dưới.
Xây thành đắp lũy, tiếp bước nhau đi
chẳng cúi đầu...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro