Mẩu chuyện số 2: Mệt rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đời này làm gì có ai là duy nhất, làm gì có gì là vĩnh cửu, làm gì có tình cảm nào là không toan tính, làm gì có người nào là mãi yêu?

Chúng ta cứ tự lừa mình để sống, cứ chôn chặt nỗi đau vào trong lòng, tổn thương chồng chất mà chẳng thể nguôi ngoai, rồi lại vờ như đã quên để chống chọi với thế giới này.

Những tưởng rằng cho người tất cả không nuối tiếc, hẳn sẽ nhận lại sự lưu luyến...

Những tưởng rằng coi người là ngoại lệ không suy nghĩ, hẳn sẽ nhận lại sự độc nhất...

Những tưởng xem người là ưu tiên không lựa chọn, hẳn sẽ nhận lại sự chân thành...

Tôi đã lầm, lầm thật rồi.

Chung quy vẫn là tự mình cảm động, tình mình người coi như cỏ rác.

Sau này nào thể mở lòng, nào thể dốc sức, nào thể yêu thương, nào thể bên cạnh ai?

Trái tim rạn nứt vì một chút ấm áp mà như lành lại, rồi lại vì sự lạnh lẽo vô tình mà tan nát.

Không sao cứu vãn được.

"Em mệt rồi, mình dừng lại nhé."
Tôi mệt rồi, đời dừng lại nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tanvan