Cuối cùng đợi được em [END]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong biển người mênh mông,số mệnh đã định trước rằng sẽ luôn có một người ở một nơi nào đó chờ đợi em.Mà em đến với thế giới này cũng chỉ để gặp được anh ấy,nắm lấy tay anh ấy,trở thành mối lương duyên trọn đời của nhau.Đây chính là duyên phận.

--- Mạnh Thụy ---

------------------------------------------------

Chỉ vì người đó mà chờ đợi

Một người đáng để chờ

Tay...máy bay đã cất cao đôi cánh còn em sắp đi về một phương trời mới.Sẽ mở ra một trang mới không có sự xuất hiện của anh.

Chúng ta sẽ như vậy...Không luyến tiếc gì nữa phải không anh?

Có lúc bản thân sẽ không dồn hết tâm trí để nhớ anh.Chỉ là nhiều khi vẫn cứ nhớ đến.Ví như xem một bộ phim,nghe một bài hát,đi qua một con đường.Hay trong khoảnh khắc này đây,khi hơi cồn đánh thẳng vào bộ não.

Sinh mệnh- vốn dĩ là một chuyến hành trình,những phong cảnh mà chúng ta đi qua,những người mà chúng ta từng gặp gỡ,mối tình đã trải qua...đều là quá khứ.

Tựa vào khung cửa kính bên ngoài là trời xanh ngắt...hóa ra cuộc gặp gỡ của chúng ta tựa như viên kẹo nổ hòa tan vậy,nhanh như vậy đã trở thành ngày hôm qua.

Tay...thật ra em vẫn luôn muốn ở trước mặt anh nói với anh lời từ biệt chân chính nhất,để đến khi thật sự rời đi không còn nuối tiếc gì

Nếu đã thật sự phải kết thúc...Đã không thể là happy ending vậy thì cũng là sad ending mới đúng phải không?

Thế nhưng trong lòng em đột nhiên nhận ra...Một kết thúc không trọn vẹn,không rõ ràng dành cho chúng ta mới là hoàn mỹ nhất bởi trong lòng em vẫn không có cách nào buông bỏ hình bóng của anh.

Thật ra một khi đã bước chân qua cổng hải quan,cho dù lệ có đẫm hàng mi,kể cả đã buồn bã đến mức bật khóc thành tiếng em cũng sẽ không bao giờ ngoảnh lại.

Tình cảm không có chuyện xứng hay không xứng,chỉ có thích hợp hay không thích hợp.

Chỉ vừa mới nhắm mắt,chỉ vừa mới mười hai tiếng đồng hồ trôi qua lại tưởng như năm tháng dài đằng đẵng đang dày vò chính em

Đứng giữa phi trường tập nập người đến kẻ đi này ngay cả bóng lưng giống anh cũng tìm không thấy...

Suy cho cùng,yêu là khi một người tình nguyện thua cuộc có phải không?

Hi vọng chúng ta đều có thể mãi mãi không thay đổi...bởi vì em thật sự đã yêu một Tay Tawan như thế đó.

Không khí mới,cuộc sống mới...vẫn mang chút ấm áp Mặt trời của em.

Giữa phi trường nhộn nhịp kia bỗng nhiên vắng lặng,tựa như chỉ còn lại mình New.Đây là cảm giác cô đơn trong lòng của một kẻ phải phiêu bạt nơi đất khách quê người?

Tiếng khóc trong đêm khuya và sự lăn lộn nơi đất khách đó đều là cái giá phải trả của thanh xuân.Để trái tim em không phải thổn thức vì cái tên của anh.

'' Anh không biết em tại sao lại không tiếp tục cất bước? Anh không rõ vì sao mắt em lại đẫm lệ nhưng New...nếu em đang ở đây.Vậy ngay tại phi trường nơi phương xa này,em hãy tại đây nghe cho rõ những lời anh sẽ nói hôm nay.Nhớ thật kĩ,khắc ghi thật lâu...New Thitipoom''

Phía loa phát thanh đột nhiên phát ra một tràng dài,không xa lạ gì lại là giọng nói mà người cậu nhung nhớ suốt nhiều ngày qua,cũng khiến cậu không ngừng rơi nước mắt.

New vội vàng đưa mắt nhìn xung quanh lại chẳng thấy thân ảnh quen thuộc kia ở phương nào,những người là vẫn như vô tình lướt qua,cũng có thể họ nán lại nhìn cậu vì tính tò mò mà thôi.

New không lầm...Chính là anh...chính là Tay Tawan...cho dù cậu đã rời đi thật xa?

Những lời cất lên tiếp theo đây khiến trái tim New như bị bóp nghẹt.Chẳng phải thủ thỉ tâm tình,anh ở trên loa lớn hát cho cậu nghe...

Vẫn luôn chờ cậu ở nơi đây...

'' Anh sẽ làm thế nào để tỏ tình một cách khác biệt nhất hả Tay?''

'' Có thể là...Ở một nơi đông người đầy sự chia ly hát cho người ấy nghe I''ll be there''

'' Có nơi đó hả?''

'' Rồi em sẽ biết thôi...''

Nơi đó chính là nơi đây...ngay tại phi trường rộng lớn chất chứa đầy sự ly biệt kể cả đoàn tụ này

Tay Tawan hát cho New Thitipoom nghe...Lời bài hát anh đã ấp ủ từ lâu...

Gió thổi đến vùng biển nào...

Anh đứng nơi đây học cách chờ đợi...

Đợi em bước về phía anh

Ôi! Tình yêu của anh

Kể từ ngày yêu em.Cả thế giới bỗng nhiên thay đổi.

Anh tin rằng em cũng cảm nhận được...tình yêu của anh

Anh luôn đứng nơi đây chờ đợi

Tựa như chú cá không thể rời khỏi biển khơi

Hãy cho anh thêm chút thời gian

Để anh được ở bên em,nắm lấy tay em không buông

Cảm thấy tình yêu hóa ra đơn thuần như vậy

Nụ cười của em tựa như ánh mặt trời...

Và rồi nụ hôn ngọt ngào mang đi hết những tổn thương...

I'll be there...

'' New! Anh đã hi vọng mình sẽ hát cho em nghe những lời này sớm hơn chứ không phải đến tận bây giờ.Nhưng không sao cả! Không muộn...Anh vẫn luôn đứng đây chờ em''

Trong ánh mắt đẫm lệ,New Thitipoom thấy một người con trai mặc áo thun đen đang tiến đến gần mình,giọng nói quen thuộc đến nỗi New dường như không dám nghĩ mình hoàn toàn đã xuất ngoại rồi...

Vậy mà Tay Tawan lại đột ngột xuất hiện ở đây?

Cậu đã không nói cho bất kì ai là cậu lựa chọn đi Nhật chứ không phải Trung như trong dự kiến.Thế nhưng giống như cơn mơ,cậu không cần tìm kiếm bóng hình giống anh nữa...

Bởi Tay Tawan xuất hiện ở đây...thậm chí anh còn nói anh yêu cậu.

Đứng bất động nhìn anh,dường như chỉ cần một cử động nhẹ, người con trai trước mắt nhất định sẽ tan biến.

Tay khẽ dùng tay lau đi giọt nước mắt đang lăn dài trên má New,khoảnh khắc này không phải hồi hợp,lo lắng mà chính là đau lòng...

Anh như vậy...lại chút nữa đánh mất tình cảm cả một đời...đánh mất người anh yêu nhất.

Mà người anh thương lại phải cắn răng quay lưng rời đi để thành toàn

Giống kẻ khốn nạn nhỉ?

Anh ôm chầm lấy cậu,ghì chặt cậu trong vòng tay mình như thể chỉ cần buông lõng, em lập tức tan thành bọt khí hòa vào hơi gió.Nếu có thể khảm em vào trái tim này,anh nhất định sẽ làm để em không trốn tránh anh nữa

''New! Đừng đi...''

Yêu một người là không sợ hi sinh một đời...

Và yêu là dùng cả trái tim chứ không phải qua loa lấy lệ...

'' New~ Có được hay không? Anh sợ...lần nữa sẽ thật sự mất đi em''

Kiên cường thật ra cũng chỉ là lớp vỏ ngụy trang.Nói hết câu này,bả vai Tay cũng đã không ngừng run lên bần bật...

Thực sự rất sợ em sẽ từ chối anh...

Từ chối định mệnh của chúng ta...

Trong lòng New rối bời chẳng thể nghe ra nổi những lời anh nói

Trong tâm trí vẫn quanh quẩn lời bài hát của anh,đứng trong vòng tay kiên định của anh không ngừng bật khóc nức nở...

Rõ ràng là đã lựa chọn từ bỏ thế nhưng cuối cùng vẫn là không đành lòng vứt bỏ tất cả

Sau cùng bạn nhất định sẽ gặp được một người cho bạn cảm giác...gặp được anh ấy là chuyện đáng mừng biết bao nhiêu

Bởi trong khi bạn đang chờ đợi,anh ấy cũng đã phải vượt qua nhiều nỗi đau buồn để trở nên tốt đẹp hơn.Để gặp được bạn.

Anh vượt qua biển người mênh mông để gặp được em,chắc chắn không phải chỉ để lướt qua nhau,tương ngộ không phải là để bỏ lỡ

'' New! Anh không sợ tương lai ngày nào đó sẽ vụt mất em.Điều anh sợ hãi hơn cả là bỏ lỡ,là lướt qua,là chưa từng bắt đầu đã phải kết thúc.Tương ngộ đâu phải là để bỏ lỡ...Em...có muốn đi cùng anh? ''

Buông New ra,Tay nhìn thẳng vào đôi mắt New,đôi mắt đen đã làm anh say mê đến không dứt ra được

'' Tay~ Thật ra anh không biết...em đã phải kìm nén bao nhiêu xúc động muốn liên lạc với anh đâu.Em chỉ có một đời...một đời này dành cho anh''

Khoảnh khắc môi chạm môi mới nhận ra cuộc tương phùng đẫm lệ này đáng giá biết bao nhiêu.

Trong cái dư vị ngọt ngào còn nếm ra mùi vị mặn đắng của nuối tiếc,của không cam lòng,của tổn thương và cả hạnh phúc.

Bạn nói xem,vì sao tôi lại không thể cách nào căm ghét được người đã cho tôi tất cả rồi lại mang đi mọi thứ đó chứ?

'' New...''

'' Tay...Em không muốn rời đi...thật sự không muốn''

Nhìn người trong lòng nấc lên từng tiếng,trong lòng Tay đột nhiên có chút kiêu hãnh

Bởi vì người này thuộc về anh...

'' Vậy không đi nữa...Hảo hảo lưu lại bên cạnh anh.Anh không để em đi nữa''

Vũ trụ rộng lớn như thế.Trái đất thì lại nhỏ bé,chắc chắn sẽ có ngày chúng ta gặp lại

I'll be there...

Nếu như có một ngày em nói em sẽ rời xa

Anh sẽ lạc mất phương hướng giữa biển người mênh mông

Thời gian cứ trôi đi,anh chỉ quan tâm mình em

Vậy nên xin em đừng rời xa anh

Nếu như không có em...anh sẽ không cảm nhận được tình yêu nãy nữa.

Giữa phi trường rộng lớn,hai thân ảnh xa lạ ôm chặt lấy nhau

Cho dù bạn không rõ họ đã trải qua sinh ly tử biệt như thế nào nhưng nụ cười ấy,giọt nước mắt ấy chứng minh khoảnh khắc ấy,những lời nói đó đều là thật lòng.

Chúng tôi đeo mặt nạ,không nhìn thấy nhau nhưng tôi có thể cảm nhận được nhịp đập của anh ấy,sự ấm áp nơi lòng bàn tay anh ấy.Dẫu có nhắm mắt lại thì tôi vẫn biết,người này...chính là anh ấy.

Giữa biển người mênh mông...cuối cùng đợi được em

Giữa biển người mênh mông...cuối cùng đợi được anh

'' Tay~ Vì sao anh biết em sẽ đi Nhật''

'' Duyên phận đó''

tay của Tay nắm chặt lấy tay New,cùng cậu thong thả bước về phía trước,không nhận ra trong ánh mắt tràn ngập nhu tình ấy,chỉ chứa duy nhất một bóng hình

'' Anh lại lừa em...''

'' Bởi vì có người nhắn tin cho anh biết,em từ chối nhận học bổng''

Tay đột nhiên xoay người đối diện với New,dưới tán hoa anh đào bị đèn đường soi sáng khiến cho khung cảnh thêm phần mỉ lệ,Tay mỉm cười

'' Nơi mà em muốn đến duy nhất,chỉ có thể là đây mà thôi ''

Nét mặt dường như không lộ ra biểu tình,kì thực hai má đã nóng ran

Hóa ra lại có một người vừa hay lại hiểu mình như vậy,tốt đẹp hay mình cũng lại vừa thích người ấy.

'' Nếu như em cẩn thận đọc kĩ cuốn sổ hơn,có lẽ chúng ta đã không phải vất vả như thế này anh nhỉ?''

Một cánh hoa anh đào rơi vào lòng bàn tay cậu,rõ ràng là lạnh như vậy nhưng quanh đây New cảm thấy tràn ngập hơi ấm...

'' Không quan trọng nữa.Ngay tại khoảnh khắc này,em vẫn hiện diện bên cạnh anh.Đó mới chính là điều quan trọng hơn tất thảy''

Tay tiến gần hơn đến New khiến cậu vô thức lùi bước chân chạm vào vách tường sau lưng,xung quanh vắng lặng chỉ có ánh đèn đường nhấp nháy cùng những cánh hoa anh đào hồng hồng vẫn đã nương theo gió rơi xuống đất

Chống hai tay lên tường như không muốn New lần nữa trốn chạy anh,cũng muốn nhắc nhở cho New biết...mối quan hệ của chúng ta từ hôm nay đã thay đổi...

'' New~ Đi đến đây,em đã không có quyền khước từ anh nữa rồi.Sinh mệnh này giao cho em.Nếu như em một mực muốn ly khai.Vậy thì chúng ta gặp lại nhau ở hoàng tuyền vậy ''

Ánh mắt mang theo lửa đốt nóng rực nhìn New khiến cậu thật không dám đối mặt với anh.

Khung cảnh rõ ràng là lãng mạng nhưng mà lời tỏ tình kì quặc này...

Rõ ràng là ép cậu không hề chừa cho cậu một con đường lui

Thế nhưng vốn dĩ New đâu muốn lùi bước nữa,cậu sợ hãi đủ rồi...

Đưa tay chạm vào đầu Tay kéo anh lại gần mình hơn một chút...

'' Tay! Đây là câu trả lời của em...''

Sự ấm áp của bờ môi chạm đến đến bờ môi,mang theo cả những ham muốn cùng đau thương trước đây chôn vùi trong ngọt ngào và ấm áp.

Cho dù là vụng dại cho dù chúng ta đều không rõ thì đây là sự chân thành của em dành cho anh

Yes...I do!

Thật ra tôi của hôm nay vẫn mơ hồ,chẳng qua nỗi mơ hồ trước đây là sương dày mù mịt còn nỗi mơ hồ của hôm nay tuy vẫn còn đọng hơi sương,nhưng cũng có ánh nắng xuyên thấu ấm áp chứa chan...Chính là anh đó Tay Tawan.

Nhân lúc còn nhớ rõ,nắm lấy bàn tay ấy,ôm người ta yêu thật chặt

Nhân lúc còn có tình cảm,tiếp tục những năm tháng thanh xuân dằn vặt

Nhân lúc còn nhiệt huyết

Phải có một tuổi trẻ không ai có...Tuổi trẻ ấy chính là em-New Thitipoom

Thứ mang tên ' tình yêu' này,cho nó thêm chút thời gian,nó sẽ dần trở nên thích hợp với bạn.Cho nó một chút tin tưởng,bạn sẽ nhìn thấy nó nở rộ thành những đóa hoa rực rỡ.

Không cần hao tâm tổn trí,dùng trăm phương ngàn kế đẻ giữ chặt anh ấy,bởi chính anh ấy sẽ không bao giờ rời xa bạn.

'' Tay~ Em yêu anh''

'' Cho dù thế nào đi nữa...Anh cũng không buông tay em''

Một khi đã thật lòng,mọi thứ ngăn cách đều là vô nghĩa

Mong bạn có thể tự là chỗ dựa của chính mình...

Sau đó tìm được một người thích hợp.

Cảm ơn anh đã xuất hiện trong thanh xuân của em.Giữa cuộc đời này có sự xuất hiện của anh thật tuyệt biết bao.

Những năm qua giữa dòng đời ngược xuôi,thật may đã gặp được em.

Anh tin rằng em cũng cảm nhận được...tình yêu của anh

Anh luôn đứng nơi đây chờ đợi.

---- Hoàn truyện----

----------------------------------------

Viết đến hai chữ hoàn truyện đột nhiên xúc động vô cùng.Thật không ngờ có thể đi đến đây!

Cảm ơn sự ủng hộ từ mọi người!

Như đã nói đem chút hi vọng của mình vun đắp cho TayNew .

Sẽ sớm hội ngộ với các cậu qua hình ảnh BF của Ploca chúng ta một lần nữa,dù không rõ là khi nào.

Có thể chương cuối này thật sự không hay nhưng nó mang theo những tâm tình của mình dành cho 2 người bọn họ viết nên,dù không hoa mỹ nhưng là lời thật lòng

I'll be there ( Hi vọng các bạn nán lại nghe một chút vì nó thực sự rất hay,mình cũng là vì xúc động bởi lời bài hát mà viết nên chương này đó)

https://www.youtube.com/watch?v=hRJh2kkX7FE

Mình tin tưởng mối quan hệ này...mối quan hệ cả hai đã khẳng định sẽ không cách nào phai nhạt

Tin tưởng cả hai anh!

🗿: Là best friend. Chúng tôi đã như vậy trong 6 năm rồi. Thật khó để mà kết thúc 1 mối quan hệ như thế.

🌞: Chúng tôi là bạn thân thiết ở ngoài đời. Tôi cảm thấy thật vinh hạnh khi được ở đây và làm việc cùng em ấy.

Không quan trọng đến cùng rốt cuộc mối quan hệ này như thế nào.Vẫn chỉ hi vọng hai người này luôn bên nhau hạnh phúc như vậy.Chỉ cần ở cạnh nhau thì dù ở đâu cũng chính là mỹ cảnh tuyệt vời nhất rồi.

Duyên phận...dù là như thế nào vẫn là duyên phận

Tất nhiên không quên chúc mừng sự thành công của Fanmeeting riêng của 2 người tại Hàn rồi.Những khoảnh khắc đẹp nhất...để mọi người tự lưu giữ lại vậy! Riêng mình rất thích cảm giác bình yên như thế này!

Cảm ơn P'Tay vì New mà xuất hiện vì New mà ở bên cạnh anh ấy cho đến hôm nay.Anh nhất định phải ở bên cạnh P'New thật lâu nhé! Bởi chỉ khi bên cạnh anh ,New mới chính là New Thitipoom mà mọi người mong muốn thấy nhất.

Cảm ơn sự đúng lúc của New,vì Tay mà luôn âm thầm quan tâm Tay như thế.Cho dù khoảng cách bao xa tin rằng anh vẫn luôn vì P'Tay mà không ngừng cố gắng,không ngừng hết lo lắng cho dù là đến những thứ nhỏ nhặt như sửa ổ điện.Cứ mãi bên nhau như vậy nhé! Để Tay Tawan luôn vô tư như ánh mặt trời của riêng New thôi nhé!

Cảm ơn sự ủng hộ và đồng hành của mọi người với '' Không thể kháng cự '' . Mình vốn dĩ không nghĩ đứa con nhỏ này lại được tiếp nhận nồng hậu như vậy.

Hi vọng mình sẽ tiếp tục mang đến cho các bạn những điều tốt đep hơn giống như lời hứa ban đầu của mình.

Vẽ nên một giấc mộng...trong mộng đẹp vướng chút tin tưởng.

Dù không nỡ nhưng đến đây thật sự phải nói lời tạm biệt rồi!

---- Rihika ----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro