Cắt cứ xưng vương, mưu đồ thiên hạ!"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chu Thương, Bùi Nguyên Thiệu chúng ta phải đối mặt nhìn lãnh sự quán sắc, mắt hổ cuộn, nhìn chằm chằm Ngụy Châu tiết lộ sát khí lạnh.
Bầu không khí đột nhiên trở thành ngưng trọng!
, Ngụy Châu cười nhẹ , bỏ qua biểu hiện của cả hai, hãy gọi những người lính phân phối thực phẩm cho đám mây tiểu Long La, sau đó cung cấp cho hai thực phẩm để Bùi Nguyên Thiệu,, chu thương , cho hai không căng bụng. "thực sự thực ~~~" chu thương nhìn vẻ mặt nghiêm trọng. Nhưng ngay bây giờ bụng trống La hét, mà Bùi Nguyên Thiệu,tương tự như vậy, hai ngày này đã không được bữa ăn rằng đủ cả, chỉ có thể trong rừng cho một chút thực phẩm ăn cho đỡ đói, trong khi cũng tìm kiếm thức ăn trong hơn hai mươi dưới dưới trướng, nên càng không ăn no được.
Hai người nhìn đống thực phẩm đã nhận được, trên nụ cười đáng xấu hổ.
không thể hù được Ngụy Châu, đã thế còn mất mặt. Ngụy Châu thị uy, khiến cả hai tốn công vô ích, mà Ngụy Châu lại một chiêu đánh trúng điểm yếu của Chu Thương, Bùi Nguyên Thiệu, thật sự là nhục nhã.chu thương,cắm cúi mà gặm ăn, chẳng mấy chốc thực phẩm đã được với đi hai phần ba. vuốt lên bụng không kệch, chu thương nhếch môi cười nói với Ngụy Châu :"nói đi, ta muốn nghe Hoa sở Phú đầu có cao kiến gì?"?"
Bây giờ,Bùi Nguyên Thiệu cũng có ăn, tay chui miệng, trong tay với ít để hối tiếc. ăn thỏa thích, mới là hạnh phúc vô cùng! Ngụy Châu nhìn khía cạnh của cả hai, thầm trong bụng, chỉ có chút thực phẩm đã làm cho cả hai hài lòng, có thể nhìn thấy sống rất khó khăn, loại tình trạng này làm cho Ngụy Châu mời chào họ càng thêm một phần tự tin,hắn quay đầu phân phó binh lính , một tiếng, đám binh sĩ xung quanh lập tức thoái lui, xác định binh sỹ dưới trướng không thể nghe được gì, mới yên tâm, dù sao các binh sỹ này không phải tất cả đều thật tâm theo hắn, có thể có tay trong của Lưu Tích, Cung Đô
Chu thương thấy rằng,trên mặt lộ vẻ ngưng trọng, để cho thuộc hạ lui ra xa, tránh nghe trộm.
Ngụy Châu lúc này mới từ từ cho biết: "ta không muốn dài dòng, tôi sẽ nói rằng tình hình của quân đội Hoàng trọng lượng tại thời điểm này, cùng với các ước tính sau này, chắc chắn đây là hai quan tâm nhất. chu thương , Bùi Nguyên Thiệu gật đầu, không nói gì, chờ đợi Ngụy Châu nói. Ngụy Châu nói:" quân Hoàng trọng lượng, cả hai thế giới được coi là truy cập các tin , chỉ là bá thiên nhiên Trần tay tất cả sắt, không phải là đối tượng. họ chỉ gạo , quần áo, đất để cày cấy ghép tồn tại, nhưng khi họ giữ vũ khí để trở thành một thời gian, họ đã đi trên con đường không có cách nào của một khi đã chọn, nó là cuộc biểu tình , không có cơ hội để hối tiếc. chu thương gật đầu,Ngụy Châu nói là chính xác. quân Hoàng trọng lượng phần lớn là dân thường, chỉ có một số lượng nhỏ các chiến tranh để tham gia, hơn nữa khi bắt đầu binh nó không có cách trở lại. trừ khi rút lui trong rừng, làm một cuộc sống của rừng, bởi vì nơi mà một người nào đó trong tất cả sẽ cuộc đấu tranh, hơn nữa khi đã tham gia vào quân đội Hoàng trọng lượng là trên những người có biểu tượng của quân đội Hoàng trọng lượng, do đó, không được tự ý bỏ nhận dạng được. "thế giới hiện nay, tai nạn binh đao ở khắp mọi nơi, các Chư hầu cùng một lúc xuất hiện, các Chư hầu cũng xuất hiện, họ không để sống chết của quân đội Hoàng trọng lượng, bởi vì trong đám Đông đây là một số lượng nhỏ tham vọng, nuôi hy vọng ba Hoa, chúng với quân đội Hoàng trọng lượng cơ bản giống nhau, đang muốn từ bên trong một số tiền nhất định nào cướp bóc, chỉ cần quân Hoàng trọng lượng muốn có một cuộc sống đừng lo lắng, cũng đám Đông Chư hầu muốn mạnh mẽ ngút trời. và Hoàng gia trọng lượng cũng có sự khác, Chư hầu là thành viên, vì vậy đứng lên để giúp là ý nghĩa, Hoàng trọng lượng họ đứng lên cuộc nổi dậy,bị quy là tà đạo cướp nước, cho nên bị đối xử chả khác nào chuột ngoài phố." cũng bởi vì vậy mà hai bên mới sự khác biệt lớn như thế." "Hoàng trọng lượng công thành thì là phản nghịch, triều đình công thành thì là vệ quốc, một sự thật trắng trợn.một sự thật hiển nhiên." Ngụy Châu bây giờ lắc đầu cho biết, vì nó luôn luôn là người ủng hộ, bất kỳ có nghĩa là nó khó khăn, Zhang giác khởi động binh sĩ cũng nhiều phản ứng của bạn, nhưng nhiều hơn sau đó, bắt giữ cấp dưới, cho quân đội Hoàng trọng lượng bốn bên bị tấn công, hãy xem lại là giết chết, xem tộc, các vụ cướp, nên không còn khả năng thành công. tại sao? vì những gia đình sẽ thấy Hoàng trọng lượng lũ con hổ , trong khi Hoàng trọng lượng truy cập kẻ tấn công, sử dụng bút vũ khí, trong khi các thành viên sau đó xem Hoàng trọng lượng bàn đạp để thúc đẩy, phấn đấu để sử dụng lực lượng của mình để hội thảo tốt Hoàng trọng lượng, có ba lực cản trở, các chính sách giác bắt đầu binh, chỉ một phút Vinh Quang sau đó đột nhiên tắt, không thể làm việc. "chu thương cau mày, các chiêm niệm, bãi bỏ hàng rào nhìn Ngụy Châu:" Ý của ngươi là lúc Đại Hiền Lương Sư khởi binh, thì đã không có khả năng thành công.
Ngụy Châu:" lắc đầu: "cũng không chắc chắn, tại Zhang giác bắt đầu binh, có cơ hội thành công
." tại sao ?ngươi nói không thể thành công? " Bùi Nguyên Thiệu than thở nói. Ngụy Châu giải thích:" Nguyên nhân đơn giản, muốn đả đảo triều đình,, không chỉ những người lính chiến đấu, cũng cần phải có hậu cần, để biết trấn an phổ biến, phải được nơi làm việc gốc cho ý nghĩa. các yếu tố này là yếu tố chủ yếu là để chống triều đình,không phải ở Zhang giác bắt đầu binh, chín châu là đáp ứng sao, Hoàng gia trọng lượng trên thế giới tụ tập thể xuống với triều đình,, nếu chỉ dựa trên một đám Đông dân số là không thể để thành công. " chu thương mại đảo một vòng:" không đúng, không chính xác, nói điều gì đó hậu cần cung cấp, trấn an nhân dân tâm trí, dựng cờ đại nghĩa? các yếu tố này đại Đại Hiền Lương Sư đều nghĩ đến , nhưng tại sao cuối cùng thất bại "Vâng, Đại Hiền Lương Sư không sai." Bùi Nguyên Thiệu phản ứng. Ngụy Châu cười mỉa Mai, câu hỏi: "hậu cần, hậu cần của quân đội Hoàng trọng lượng là cái gì? vụ cướp đốt giết hiếp dâm, cướp của gia đình, thương nhân giàu, do đó được gọi là hậu cần, cũng trấn an tâm trí con người, cuộc nổi dậy Hoàng trọng lượng rằng, uy tín tuyệt vời, chiếm nhiều địa phương, nhưng có một số những người thực sự tâm theo quân Hoàng trọng lượng, cầu nguyện cho quân đội Hoàng trọng lượng máu, và chiếm ý nghĩa nó như là vớ vẩn không thể chịu nổi, chỉ dựa vào tài khoản cảm giác, cho biết Hoàng đế vô đạo, mọi người rất hồi hộp, thiên hạ đại cát, mà có thể trở thành khẩu hiệu, đứng lên khởi nghĩa, chỉ là nói nhảm
Ngươi muốn chết!
"Bùi Nguyên Thiệu đột nhiên đứng lên, cầm lang Nha bổng chỉ trong Ngụy Châu .
Lúc Bùi Nguyên Thiệu cầm Lang Nha Bổng nhắm vào Ngụy Châu thì binh sỹ của Cương Xán cũng đã đứng dậy, cầm cung tiễn ngắm vào Bùi Nguyên Thiệu, đám lâu la đang ăn cũng bị ngắm, đám lâu la kinh ngạc, mới vừa rồi còn vui vẻ mà, sao thoáng cái trở mặt rồi.
Ngụy Châu mặt không biến sắc, vẫy tay ngăn chặn đám Đông người lính phía sau, vẫn ngồi .Ngụy Châu cười lạnh, tiếp tục nói:" sự thật là luôn luôn giành chiến thắng, làm thế nào là đúng, nên đau quá khó chịu nhưng những gì? "" cũ Bùi, ngồi xuống! "chu thương mại kéo Bùi thế chúng tôi ngồi xuống:" Ngụy Châu huynh đệ, nói đúng, rất đạo lý ,chúng ta biết hoàn cảnh quân Hoàng trọng lượng tại ,thời điểm này, chúng tôi giống như những con chuột ngoài phố, vì vậy nói xem cho quân đội Hoàng thành công trọng lượng nên làm thế nào? "nghe chu thương mại thay đổi giọng nói thú nhận Ngụy Châu cười khúc khích bên trong lòng,
xem ra lời của Ngài đã xảy ra được chu bị thương. Ngụy Châu :" Ngụy Châu cười: "Quy thuân triều đình."
"Không bao giờ có chuyện đó!" Bùi Nguyên Thiệu đứng dậy: "Đồ nhóc con, để hôm nay lão tử làm thịt ngươi.".
"chu thương căng thẳng, đánh giá Ngụy Châu, xem mắt Ngụy Châu độ tinh khiết, không có chút tránh, chu thương mại biết Ngụy Châu, níu Bùi Nguyên Thiệu lại, đem hắn quỳ xuống đất, khiểm trách nói: "Ngươi ngồi xuống cho ta, không có việc gì đừng ồn ào"
"Ta nhìn không ưa nổi tên tiểu tử này, một con chó đáng khinh." Bùi Nguyên Thiệu không cam lòng, lớn tiếng nói.
Ngụy Châu, lơ đễnh, nhìn Bùi Nguyên Thiệu, chậm nói," Nói ngươi là kẻ thật phu lỗ mãng, chắc chắn ngươi sẽ không chịu được rồi, nếu là ngươi có thể bình tinh như Chu Thương, các ngươi sẽ không phải gặp khó khăn như thời gian qua.
Bùi Nguyên Thiệu
chu thương vỗ vai Bùi Nguyên Thiệu cười, nhìn Ngụy Châu, hỏi: "Ngụy Châu huynh đệ, còn lời gì muốn nói, thì nói ra hết đi, ở đây không có người ngoài."
Ngụy Châu cười mỉm: "Cắt cứ xưng vương, mưu đồ thiên hạ!"
Chu Thương chấn động, mở to hai mắt, Bùi Nguyên Thiệu bên cạnh, thần sắc kinh ngạc,
"chu thương cú sốc, Bùi Nguyên Thiệu bên cạnh, đầy vẻ khiếp sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro