Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tharn đứng một mình tựa lưng vào tường. Anh nhắm mắt lại, khắc thật sâu hình dáng New vào trí óc, một năm rồi, một năm không gặp, cậu vẫn giống như trong ký ức.

Không, trông có vẻ có sức sống hơn nhiều.

Còn mình thì sao, trong một năm này, hút thuốc uống rượu đều thành thạo, cả người cũng tiều tụy đi không ít.

Hối hận ư? Hình như có hối hận, trong lòng vẫn rất thích cậu, thế nhưng nếu có cơ hội lựa chọn một lần nữa, mình vẫn sẽ quyết định như vậy.

Tình yêu có tốt đẹp đến đâu cũng không thể vượt qua được áp lực tiền bạc, không có tiền bạc, tình cảm sâu đậm đến mấy cũng tàn lụi. Nếu khi đó lựa chọn tiếp tục cùng New, có lẽ tình trạng của hai người còn không bằng hiện tại. Bây giờ chia tay rồi, tuy trong lòng có chút nuối tiếc, nhưng cũng coi như sống vẫn ổn.

Tharn tự giễu trong lòng: Có lẽ New đã phớt lờ mối tình này từ lâu rồi, mình vẫn nhớ nhung thế này thật sự hơi buồn cười, là chính mình phụ mối tình đó, chẳng trách ai được.

Lúc cuộc hội họp sắp kết thúc, Tharn mới quay lại, đa phần mọi người bên trong đều uống đến mức xiêu xiêu vẹo vẹo. Lớp trưởng đang ôm một đám người khóc tu tu, trong miệng toàn là những lời lưu luyến không nỡ.

"Được rồi, đàn ông con trai gì mà khóc lóc như thế này. Nếu cậu thật sự không nỡ, vậy thì ở lại xây dựng cống hiến cho tổ quốc là được rồi, còn ra nước ngoài làm gì."

"Con gái nước mình tốt đẹp mọi mặt, cũng rất chu đáo cẩn thận, sao cậu phải ra nước ngoài để lấy vợ chứ."

"Đúng đó đúng đó."

...

Rất nhiều người đều đang ồn ào vui đùa trêu chọc nhau.

Thời gian trôi qua rất nhanh, cuối cùng cuộc tụ họp cũng kết thúc khi chưa đến ba giờ chiều. Có mấy người sẽ gọi taxi về, có người thì đi xe bus, cũng có người tự lái xe hoặc là để vợ hay bạn gái lái xe, còn có một vài người nhờ nhân viên nhà hàng lái xe đưa về hộ, đại đa phần đàn ông đều uống say, không thể tự lái xe được.

Tuy lớp trưởng cũng uống hơi nhiều, nhưng đầu óc vẫn đủ tỉnh táo để suy nghĩ. Cậu ta quan tâm hỏi mọi người định về thế nào, còn gọi giúp mấy chiếc xe, rồi đến lượt New: "New à, cậu lái xe tới đây hay thế nào, có cần tớ gọi một chiếc xe cho không?"

"Tớ đi nhờ xe của bạn tới đây." New vội vàng xua tay: "Không cần để ý đến tớ đâu, tớ bảo anh ấy tới đón là được rồi."

Cậu vừa nói xong, những người vừa ngồi cùng bàn với cậu bắt đầu mang một ánh mắt kỳ quái. Những người khác thì còn tạm, nhưng mà bạn học nam kia, cậu ta không thể nào áp chế được sự khó chịu trong lòng, không biết là vì uống nhiều rượu quá hay là cố ý, mà dùng âm lượng để tất cả mọi người có mặt ở đây đều nghe thấy, nói toáng lên: "Ha ha, bạn cậu đưa cậu tới đây, bây giờ còn đến đón cậu, bạn gì mà phải đưa đi đón về như vậy, lúc nãy tôi không tiện nói cậu, nhưng không phải được bao dưỡng mà cậu có thể đeo được một chiếc Rolex đấy chứ? Còn mặc được bộ âu phục đẹp như thế? Chỉ bằng số tiền lương kia của cậu? Đến cả dây đồng hồ cũng không mua nổi đâu. Nếu cậu và người bạn mà cậu nói có quan hệ trong sạch, một người cũng không tin."

Tất cả mọi người đều nhìn New, hơn nữa còn chăm chú vào cổ tay cậu, đều muốn nhìn thử chiếc đồng hồ giá trị kia? Nếu thật sự đắt như vậy, quả thật không thể là bạn bình thường tặng được.

Ánh mắt mọi người nhìn New cũng mờ ám dần, dù sao đã hai năm không gặp, con người bước chân vào xã hội xong có thể thay đổi như thế nào thật sự rất khó nói. Lúc còn đi học có xuất sắc đến đâu, cũng không ngăn cản được hiện thực của xã hội, cậu sinh viên đã từng rất ngoan ngoãn này sẽ không sa đọa thật đấy chứ?

Tharn và lớp trưởng vừa định nói hộ New, bất chợt một giọng nam vang lên ở cửa:

"N'New, anh đến đón em đây."

Vì những lời của bạn học nam, bầu không khí hơi căng thẳng một chút, đột nhiên một giọng nói vang lên, khiến tất cả mọi người đều quay sang nhìn về phía phát ra giọng nói, chính là ở cửa.

Vừa nhìn một cái, ai nấy cũng đều ngây ra, bởi vì người tới thật sự rất lóa mắt. Quả đúng là đẹp trai phóng khoáng lên đến tột đỉnh. Là một khuôn mặt mà mọi phụ nữ đều yêu mọi đàn ông đều hận.

Nếu là minh tinh, bình thường chỉ có thể được thấy trên TV, nhưng người trên TV và người ngoài đời hoàn toàn khác nhau. Giống như người vừa xuất hiện vậy, diện mạo hoàn toàn không kém gì so với minh tinh trên TV, khí chất cũng siêu cấp xuất chúng, so sánh với những người bình thường như bọn họ thì đúng là một trời một vực.

Vì anh thật sự quá đẹp trai, nên mọi người không thể tỉnh táo lại ngay lập tức được, cho đến tận khi một bạn gái bịt miệng trừng to mắt kêu thất thanh: "Là Tay Tawan Vihokratana."

Tên tuổi của Tay ai ai cũng biết, ở trên mạng anh cũng siêu cấp nổi tiếng, ngoại hình đẹp trai cực kỳ thu hút người khác, là tình nhân trong mộng của rất nhiều cô gái. Hơn nữa anh cũng từng có không ít scandal với các nữ minh tinh trong giới giải trí, đã lên trang đầu không biết bao nhiêu lần, cứ cách mấy tháng báo chí lại truyền ra tin tức nữ minh tinh nào sắp được gả vào nhà siêu cấp giàu sang quyền thế Vihokratana.

"Trời..." Được nhìn thấy tận mắt, mọi người bắt đầu xì xào với nhau, còn mục đích ban đầu thì đều quên sạch.

Thật ra trước đây bọn họ cũng đã được thấy anh rồi, chính là vào dịp kỷ niệm ngày thành lập trường đại học, nhưng khi đó Tay đang diễn thuyết trên sân khấu, bọn họ thì ngồi ở phía dưới, căn bản không thể thấy rõ mặt Tay, gặp cũng như không gặp.

Mấy người uống say khướt cũng không lên tiếng ồn ào nữa, phía sau Tay còn có hai, ba vệ sĩ mặc âu phục đeo kính râm mà, vừa trông đã biết không thể trêu chọc.

Đúng lúc này, giám đốc nhà hàng vội vã tới đây, nói với Tay vô cùng cung kính cẩn thận: "Tay tổng, hoan nghênh hoan nghênh, đúng là đã lâu không gặp, ngài tới dùng bữa phải không? Tôi đi chuẩn bị phòng cho ngài ngay."

Vẻ mặt Tay không hề thay đổi, nói: "Không cần, tôi đến đây đón người". Ở trước mặt người ngoài anh vẫn luôn mang vẻ mặt lạnh lùng.

"Đón người?" Giám đốc nhà hàng hơi khó hiểu, là nhân vật lớn nào mà phải làm phiền tổng tài của tập đoàn Vihokratana đến đón? Nếu có vị khách nào lợi hại như vậy, chắc chắn các nhân viên trong nhà hàng phải báo cáo với ông ta rồi mới phải, sao ông ta là giám đốc mà không biết gì hết?

Trong lúc vẫn đang nghi hoặc, Tay đã đi hẳn vào trong phòng, mọi người gần đó vội vàng tránh đường tạo thành một lối đi. Tay tiếp nhận lễ ngộ của mọi người với mình một cách vô cùng tự nhiên, đi thẳng đến chỗ New.

Tầm mắt của mọi người cũng dần dần nhìn về phía New, trời ạ... chuyện gì thế này.

Chuyện này không khoa học.

Thế nhưng sự thật chính là không khoa học như vậy đấy. Tay đến trước mặt New, khóe miệng giương cao: "N'New, anh đến đón em đây."

New chỉ biết ngây ra nhìn Tay , sau đó nhìn trái nhìn phải, phát hiện tất cả mọi người đều đang chăm chú nhìn mình, cậu cảm thấy cả người không được thoải mái lắm, mình phải giải thích thế nào đây?: "À... Sao anh lại đến đây?" Anh xuất hiện sẽ rất kỳ quái đó biết không, em đâu cần anh đến đón, em không muốn nổi tiếng chút nào.

New đã có thể dự đoán được cuộc sống sau này của mình sẽ náo nhiệt như thế nào, hôm khác có cần thay số điện thoại di động không?

Thật ra New vẫn còn tốt chán, chứ bạn học nam kia thì quả thực trái tim như sắp nhảy ra ngoài. Cậu ta đoán New bám víu vào một phú bà nào đó, ngờ đâu sự thật lại đáng sợ hơn cả tưởng tượng của cậu ta. Đây chính là Tay Tawan, Tay Tawan đó.

Xem ra vừa rồi những gì New nói đều là thật, chiếc đồng hồ kia thật sự là do bạn cậu tặng. Tuy bạn học nam không biết New quen biết Tay như thế nào, nhưng có thể khiến đích thân Tay đến đón, nhất định là bạn rất tốt, đối với một tổng tài như Tay, một chiếc đồng hồ này chỉ là một con số bé tí ti thôi.

Bạn học nam bắt đầu lo lắng, cậu ta sợ những lời mình nói khi nãy bị Tay nghe thấy, nếu một người có tiền như thế thật sự muốn chỉnh mình, thì quá là dễ dàng.

"Anh tiện đường." Tay cười vô cùng dịu dàng: "Uống rượu à? Trông mặt em đỏ thế kia, đã bảo em uống ít thôi mà."

"... Có uống một chút." New cảm thấy mặt mình nóng cháy, anh có cần thiết phải đứng ở đây tán dóc với em không?

Thật ra Tay có tiện đường gì đâu, anh gọi điện thoại đến thì nghe thấy Tharn cũng tới, cho nên radar mở hết công suất, dưới lời đề nghị đầy lương tâm của Sing, bắt đầu ăn diện thật đẹp đẽ, biến thành dáng vẻ của một người mẫu tiêu chuẩn, nhất định phải áp chế tình địch trên mọi phương diện khía cạnh.

Cũng đúng lúc để New thấy, tên Tharn kia thua kém anh nhiều, quả thực là cách xa nhau một trăm tám mươi con phố đó biết không?

Hiện tại không ít cô gái đã mặt đỏ tim đập, được tiếp xúc gần với một người trong truyền thuyết đó, quả thực rất đáng để khoe khoang. Thật muốn chụp ảnh chung quá.

Nhưng không chờ các cô gái hành động, đã có một cậu bạn hành động trước tiên - Lớp trưởng.

Không biết có phải do lớp trưởng uống nhiều quá không, mà lại cực kỳ kích động chạy đến trước mặt Tay xin ký tên: "Tay tổng, em sùng bái anh lắm. Cuối cùng hôm nay cũng được gặp người thật, anh có thể ký tên cho em không?"

Mọi người xung quanh thật muốn che mặt, cậu là ai, Tay là ai, người ta có thể tùy tiện ký tên cho cậu à.

"Cậu là?" Tay cũng không từ chối ngay, hầu hết những người ở đây đều là bạn học của New, anh phải lễ độ một chút để tạo ấn tượng tốt mới được.

"À, để em giới thiệu hai người." New vội vàng giới thiệu lớp trưởng cho Tay, còn về Tay thì không cần phải giới thiệu, không ai là không biết anh hết.

"À...hóa ra là lớp trưởng mà New vẫn nhắc đến." New rất quý mến người này, vậy thái độ của mình cũng phải tốt một chút, cho nên Tay bày ra một nụ cười vô cùng hòa nhã: "Ký ở đâu?"

"À à, ở ngay trên áo của em". Lớp trưởng kích động muốn chết, không ngờ còn được ký tên thật sự: "Phải rồi New, cậu quen biết với Tay tổng thế nào vậy, thằng nhóc cậu lợi hại thật đấy."

"..." New thật sự không biết trả lời thế nào, quan hệ của cậu và Tay không tiện để lộ mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taynew