Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc dù May đã cho người điều tra tư liệu về New, nhưng dù sao tư liệu cũng chỉ là tư liệu, cô chưa từng thực sự tiếp xúc với New, có rất nhiều chuyện không nắm bắt được, cho nên cô phải tìm một cái cớ, nói là muốn tới thăm ba Tay đang bệnh nằm trên giường, còn muốn ở lại một vài ngày để chăm sóc cho ba Tay.

Hai cha con đều rất ghét May, nhưng hai nhà không có xung đột gì trong việc làm ăn, vẻ hài hòa bên ngoài có thể duy trì được thì cứ duy trì tiếp, chỉ cần May không gả đến, thì những chuyện khác khó khăn mấy cũng nhịn được hết, cứ coi như có một người thân thích đáng ghét là được rồi.

May đến đây vào giờ ăn trưa, trước đó cũng không hề thông báo gì, lúc đến tận cửa nhà mới gọi điện thoại nói với mọi người trong nhà Vihokratana. Cô còn mang theo không ít hành lý, nói là nhớ ba Tay, muốn đến thăm.

Ban đầu biết May đến, Tay thực sự không biết phải nói gì, anh không muốn nhìn thấy May một tý tẹo nào, chỉ muốn gào lên đuổi cô đi ngay lập tức.

Có điều tình huống hiện thực không cho phép, Tay chỉ còn biết nhẫn nhịn, lần này còn khó đối phó hơn cả đối thủ cạnh tranh trong công việc đấy.

"Anh Tay, đã lâu không gặp." May vừa ra khỏi gara đã thấy Tay đứng ở cổng đón mình, tâm tình tốt hẳn lên. Hôm nay cô ăn mặc hệt như thục nữ, khuôn mặt cũng được trang điểm nhẹ nhàng kết hợp với những đồ trang sức nhã nhặn, nếu chỉ nhìn diện mạo thì đúng là rất đẹp.

"Ờ, đã lâu không gặp." Tay gắng gượng cong khóe miệng lên. Anh chỉ mong sao vĩnh viễn không phải gặp loại não tàn này, cho nên thái độ khá lãnh đạm, chỉ chào hỏi một câu rồi không nói nữa.

May cũng không quan tâm. Cô đã theo đuổi Tay rất nhiều năm, đã tương đối quen thuộc với loại thái độ này.

Tay đi đằng trước, đương nhiên anh không biết May đi theo sau đang nghĩ gì, anh đang nghĩ xem rốt cuộc May muốn ở đây mấy ngày.

"Anh Tay, em ngủ ở phòng nào vậy? Căn phòng trước đây còn không?" Hồi nhỏ May thường xuyên đi cùng ba mẹ đến đây chơi, cũng có lúc ngủ lại ở đây, về sau vẫn luôn ở căn phòng khách ở phía đông trên tầng hai mỗi lần đến.

"Căn phòng đó vẫn còn, nhưng đã lâu không có ai ở, tôi cho người dọn dẹp một chút." Nói xong, Tay bảo người hầu đón tiếp May, anh thật sự không muốn nói thêm gì nữa với người phụ nữ này.

Có điều ngay vào lúc Tay chuẩn bị rời đi, 'Cạch' một tiếng, cửa phòng của anh mở, New đi ra, trong tay còn cầm bộ quần áo ngủ đêm qua.

New & Tay & May: "..."

Trong một chốc, cả ba đều ngây người.

New hơi căng thẳng một chút, May thuộc tầng lớp cao, cậu và Tay kết hôn giả chính là vì cô. Nghe nói tính tình của vị đại tiểu thư này không được tốt lắm, cậu cướp ngai vàng tổng tài phu nhân của cô, không phải người phụ nữ này muốn tìm đến cậu để gây phiền phức chứ?

Tay thì hoảng sợ, dáng vẻ này của New hiển nhiên là đang muốn cầm quần áo quay về phòng cậu. Chuyện hai người ngủ riêng không thể để lộ ra ngoài, nhưng ai cũng có thể biết, chỉ có người của nhà Amarin là không thể. May có biết đây là phòng của anh, nếu New sang phòng khác, nhất định sẽ bị cô nghi ngờ.

Tay đành phải ra sức nháy mắt ra hiệu cho New, hy vọng cậu đừng để lộ ra.

Đây là lần đầu tiên May gặp New, trước đây cô chỉ xem ảnh cậu trong tư liệu, người thật trông có vẻ đẹp hơn trong ảnh một chút, nhưng cô không hề thấy người đàn ông này có mối uy hiếp đối với mình.

Lần này cô đến, ngoại trừ đến thăm dò New, một mục đích khác là để thử xem có cơ hội nào tiếp xúc thân mật với Tay không. Ở ngoài thì có rất nhiều điều bất tiện, nhưng ở nhà Tay thì tốt hơn nhiều, đến lúc đó gạo nấu thành cơm, tất nhiên cũng chẳng cần tốn quá nhiều tâm tư để đối phó với tên New kia.

"Đây là anh New phải không?" Tính tình cô không tốt, nhìn New cũng thấy ngứa mắt, nhưng trên cơ bản ở trước mặt Tay thì vẫn mang dáng vẻ dịu hiền.

"Chào May tiểu thư." New mỉm cười chào hỏi.

"Anh biết tôi à?" May che miệng cười nhẹ.

"Đương nhiên, May tiểu thư nổi tiếng như vậy, tôi tin chỉ cần là người có chút hiểu biết đều không xa lạ về cô." New nói mà chính cậu cũng nổi da gà, May nổi tiếng là bởi quan hệ nam nữ của cô cực kỳ rối loạn bừa bãi, đây là chuyện ai ai cũng biết mà.

"New, sao em lại ra ngoài, mới khỏi bệnh thì nghỉ ngơi cho tốt. Đã nói với em bao nhiêu lần rồi, quần áo thay ra cứ để trong phòng tắm là được, sẽ có người tới thu dọn, em không cần phải mang xuống dưới cho bọn họ giặt đâu." Tay bước nhanh đến ôm vai New, kéo cậu vào phòng ngủ của mình, lúc đóng cửa thì nói với May. "Tôi và New có chuyện muốn nói, không nói chuyện với cô nữa. Cô thu dọn đồ đạc xong thì xuống tầng, cũng sắp đến lúc ăn trưa rồi."

May: "..." Cô mới nói hai câu với New thôi mà.

Thôi bỏ đi, nếu đã sống chung nhà, sau này thể nào cũng có thời gian, không cần vội, cứ từ từ là được.

New chỉ biết ngây ra để mặc cho Tay kéo vào phòng, cửa đóng rồi cậu mới phản ứng lại: "Không phải em định giặt quần áo mà."

"Đương nhiên anh biết không phải em định giặt quần áo." Tay kéo New ngồi xuống ghế. "Em nghe anh nói này, May muốn đến ở trong nhà chúng ta một thời gian, chúng ta không thể để cô ta nhận ra sơ hở."

New chưa thể phản ứng ngay được: "... Cho nên?"

"Cho nên em phải tiếp tục ở cùng phòng với anh." Đây là chuyện mà Tay vừa phát hiện ra, đột nhiên anh cảm thấy May đến đây ở là quá tuyệt vời. Cảm ơn ông trời nhá.

New: "..." Hả?

Hả?!!!

"Khoan, khoan đã." New hơi lơ mơ: "Tiếp tục ở cùng phòng? Cô ấy định ở đây bao lâu?"

Trong lòng Tay vui như hoa nở, nhưng không biểu hiện một chút nào trên mặt, vẫn ra vẻ đạo mạo: "Em nghĩ lại xem, lúc trước anh nhờ em giúp không phải là để lừa gạt người nhà Amarin sao. Bây giờ May đến nhà chúng ta ở, chúng ta sống ngay dưới mí mắt cô ta, càng phải cẩn thận hơn, nhất định phải đóng giả thành một đôi vợ chồng thật sự mới được. Không chỉ phải ở cùng phòng, hành động cử chỉ bình thường cũng phải thân mật ân ái."

New tiếp tục lơ mơ: "... Ví dụ?"

"Ví dụ, bình thường chúng ta phải ôm ấp nhiều hơn trước mặt cô ta, thỉnh thoảng thì hôn hít chẳng hạn." Tay bắt đầu ba hoa: "Đây là điều cơ bản nhất giữa vợ chồng đấy."

New: "..." Tuy em không biết rốt cuộc giữa vợ chồng phải sống chung thế nào, nhưng cứ cảm thấy anh nói vậy có gì đó không ổn.

"Còn về chuyện cô ta định ở đây bao lâu, anh cũng không biết. Anh chỉ biết là anh không muốn gặp cô ta, nếu cô ta biết điều chắc sẽ không ở lâu lắm, nhà chúng ta chẳng ai chào đón cô ta hết." Mặc dù ngoài miệng Tay nói vậy, nhưng trong lòng thì ước ao May ở đây thật lâu vào, chí ít cũng phải để mình và New vun đắp tình cảm chứ, nếu không thành công, cũng phải tiếp xúc cơ thể thân mật mới được, tốt nhất là có thể nhân lúc này để gạo nấu thành cơm luôn.

Trời đất chứng giám, Tay thật sự rất ghét May, nhưng giờ phút này thì anh cực kỳ cám ơn cô. Thật sự là đến rất đúng lúc.

New: "..." Cậu không còn gì để nói cả, cái gì cũng bị Tay nói hết rồi, trong miệng toàn là lý lẽ, cậu còn nói gì được nữa? Đã đồng ý giúp thì nên giúp người ta đến cùng, diễn cho thật tốt, không được lùi lại.

New nghĩ đi nghĩ lại, dù sao cả hai cũng đều là đàn ông, hình như thân mật một chút cũng không sao cả, nếu muốn nói là chịu thiệt thòi thì phải là Tay chịu thiệt thòi mới đúng. Tay được rất nhiều người thích mà, trông thế nào cũng giống như là mình được lợi nhỉ.

Sau khi New 'suy nghĩ cẩn thận' xong, cười với Tay nói: "Ừ, em biết rồi, cứ làm như anh nói đi, nhất định em sẽ không để cô ấy nhìn ra sơ hở đâu."

"..." Tay không còn biết nói lại thế nào. Mấy thứ anh vừa nói đều chỉ là những cái cớ rất vớ vẩn. Ở Châu Á, chí ít là ở Thái Lan, chả mấy ai ôm ấp hôn hít trước mặt người khác. Thật ra anh cũng chỉ nói năng tùy tiện thôi, không trông chờ vào việc New sẽ đồng ý, ngờ đâu...

Đáng thương thay, New không am hiểu lắm về phương diện này. Cậu tưởng người có tiền thường đi theo trào lưu tây hóa, cho nên vợ chồng ôm ấp hôn hít nhau trước mặt người khác có thể là chuyện rất bình thường. Hơn nữa cậu vô cùng tin tưởng Tay, nếu Tay đã nói vậy, cậu tin ngay.

____

May thu dọn hành lý của mình xong thì đi lên tầng ba thăm ba Tay. Đây là cái cớ mà cô và ba mẹ đã bàn bạc kỹ lưỡng, làm mọi cách để được ba Tay yêu thích thì sau này kết hôn sẽ dễ dàng hơn.

Cô đã nghĩ ra rất nhiều cách, làm ba Tay chấp nhận đề nghị để cô sinh con cho Tay chính là một trong số đó. Ba Tay đã lớn tuổi rồi, ai mà không mong có cháu. Chỉ cần có con, vậy thì cái gì cũng có hết, cái nhà này sớm muộn gì cũng là của cô.

Cách nghĩ của cô đúng là hay thật, nhưng cô không biết, trước đây Tay có thể kết hôn nhanh chóng với New chính là do ba Tay thúc giục anh đấy. Với ông, ai cũng được, chỉ cần không phải nhà Amarin.

"Chú ơi".

"Là May à, sao cháu tới đây?" Ba Tay tựa lưng vào đầu giường, cầm tờ báo trong tay. Hôm nay tinh thần ông không được tốt lắm, định ăn trưa xong sẽ xuống sân đi lại một chút, không ngờ đột nhiên nghe được tin May tới đây.

Trong lòng nghĩ thế nào thì nghĩ nhưng trên mặt thì vẫn mỉm cười: "Đã lâu rồi cháu không đến thăm chú, dạo này bận rộn lắm hả?"

"Lần này cháu sẽ dành nhiều thời gian chăm sóc chú." May làm bộ ngoan ngoãn ngồi xuống ghế, trò chuyện với ba Tay vô cùng thân mật: "Gần đây chú thấy sao, có khỏe hơn chút nào không?"

Ba Tay cũng giả bộ vui mừng, nói: "Khỏe hơn nhiều, dạo này thời tiết ấm áp, có thể ra ngoài đi lại rồi."

"Vậy thì cháu yên tâm rồi." May cũng lộ vẻ vui mừng trên mặt.

Hai người diễn kịch mà y như thật vậy.

May cảm thấy lão già này sống chết thế nào kể ra cũng chẳng liên quan đến cô nhiều lắm, nếu không phải vì có mục đích riêng, cô cũng không phải mất thời gian để ngồi đây hầu chuyện thế này đâu.

Sau mười lăm phút hai người trò chuyện, May nhẹ nhàng nói: "Anh Tay vừa bảo cháu xuống ăn cơm. Chú đã ăn chưa, nếu chú chưa ăn, để cháu ở đây ăn cùng chú."

"Không cần đâu, chú ăn chậm lắm, mà bây giờ chú vẫn chưa đói." Ba Tay vội vàng từ chối, ăn cùng cô đúng là mất khẩu vị.

Tất nhiên May cũng mong vậy. Cô vẫn có nhiều thời gian để lấy lòng nịnh nọt ba Tay. Bây giờ phải tập trung đối phó với đôi vợ chồng kia mới là chuyện quan trọng hơn nhiều.

May đi rồi, ba Tay gọi quản gia đến hỏi: "Cô ta muốn ở đây bao lâu?"

"Cô ta không nói, nhưng chắc là sẽ không nhanh đâu." Vẻ mặt quản gia đầy quỷ dị nói: "Có điều tôi vừa thấy hình như thiếu gia rất vui sướng thì phải."

"Cái gì?" Cả người ba Tay không thể thoải mái lên được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taynew