Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      *Mình không biết vì sao các chương truyện bị đảo lộn, mọi người thông cảm tìm theo thứ tự chương đọc giúp mình ạ. Xin cảm ơn!

                 *********

"Đúng rồi, cậu sửa soạn lại tư liệu cho tôi đi, hai ngày tới tôi muốn làm việc ở nhà." Hiện tại Tay đã muốn về nhà, thật sự anh không muốn phải rời xa New dù chỉ một phút đồng hồ. "Toàn bộ tình hình trong công ty tạm thời giao cho cậu phụ trách, những việc nhỏ nhất thiết đừng đến tìm tôi đấy."

Sing như bị sét đánh: "Anh có còn nhân tính không? Không phải tôi đang bận với một dự án bên Anh sao, bây giờ mới làm được một nửa, lấy đâu ra thời gian làm những chuyện khác?"

"Yên tâm đi, tôi tăng tiền thưởng cho cậu." Tâm tình Tay cực tốt. "Gấp ba."

"Thành giao." Đây chính là một vị cấp dưới mà trong mắt chỉ có tiền.

Hai người vui vẻ sung sướng ký kết hiệp ước.

Nửa tiếng sau, Tay và Sing thu xếp tư liệu xong thì ra khỏi văn phòng, không biết là do vô tình hay hữu ý, đúng lúc gặp phải Malee đang bưng cà phê từ trong phòng pha trà nước ra.

"Anh Tay." Ngay lập tức, Malee vui sướng chạy tới chào hỏi, cô cũng không quên Sing đứng bên cạnh Tay: "Đặc trợ Sing."

Hiện tại tâm tư của Tay đối với Malee rất là kỳ dị, mặc dù hơi cảm kích thần trợ công này, nhưng cứ nghĩ đến tin đồn kia là thấy khó chịu, sao anh có thể kết hôn cùng cô ta chứ. Hơn nữa tin đồn còn làm New đau lòng kia kìa.

Có lẽ là do thái độ của cô ta đi, ở trong công ty mà cứ gọi mình bằng cách xưng hô riêng tư, anh Tay ư, cực kỳ không nghiêm túc, thảo nào mà mấy kẻ thích não bổ lại loan truyền lung tung như thế.

Đúng lúc đương sự đến đây, Tay vừa định lên tiếng, nhưng Sing đã mở miệng trước: "Malee tiểu thư, gần đây trong công ty có những tin đồn kỳ lạ, rất bất lợi cho danh dự của Malee tiểu thư, sau này ở trong công ty cô nên gọi là Tay tổng sẽ tốt hơn, tránh cho nhiều người nghe thấy rồi bịa đặt."

Malee: "..." Một tấm lòng nhiệt tình còn chưa kịp biểu đạt đã bị tạt ngay một chậu nước lạnh. Từ lúc vào công ty đến giờ cô vẫn luôn như cá gặp nước, lần đầu tiên bị rơi vào một tình huống khó xử thế này, Sing này quả nhiên là loại khó chơi trong truyền thuyết.

Tin đồn trong công ty là do chính cô sai người truyền ra. Cô đi ăn cùng Tay, làm gì có chuyện trùng hợp bị nhân viên trong công ty nhìn thấy, đi ăn trưa chứ đâu phải ăn tối, trên cơ bản các nhân viên trong công ty sẽ không đến một nơi xa như thế để ăn trưa.

Còn người tung tin đồn thì chính là mấy người mà lúc trước Malee hỏi mượn ba mình. Cô nhờ ba bố trí những người này vào đây là để giúp mình, đương nhiên, nhất định là mấy người có chức vị cơ sở nhất. Tập đoàn cần nhân tài, tháng nào cũng có nhân viên mới đến làm việc, trong số những người mà ba Malee sắp xếp đã có ba người trúng tuyển.

Đây là bước đầu tiên của Malee, làm cho Tay biết có một người như cô tồn tại, cô là người thích hợp nhất với Tay, là đối tượng được tất cả mọi người coi trọng và chúc phúc, dưới tình huống thông thường, đàn ông sẽ không tức giận về chuyện này, chỉ cần có một cơ hội, sẽ rất dễ nảy sinh ra lối suy nghĩ mà trước đây chưa từng có.

Cho nên nghe thấy Sing nói vậy, Malee rất tức giận, nhưng cô không thể biểu hiện ra ngoài, đành phải ấp úng nhìn sang Tay: "Em... Em xin lỗi, anh Tay, à không, Tay tổng, em không cố ý đâu..." Cô hy vọng Tay sẽ nói đỡ cho mình, nếu cô cũng gọi là Tay tổng giống người khác, thì sao thể hiện được sự đặc biệt của cô?

Ai ngờ Tay nói thế này: "Không sao, sau này chú ý là được, chuyện qua rồi cứ cho nó qua."

Malee như sắp hộc máu đến nơi, cái gì mà "Không sao, sau này chú ý là được"? Ngữ khí oán trách đó là sao?

Có điều nếu đã quyết tâm ngồi lên ngai vàng tổng tài phu nhân của tập đoàn Vihokratana, Malee sẽ không lùi bước chỉ vì chút chuyện cỏn con này, cô ổn định tinh thần rồi cười nói: "Anh... À, Tay tổng, lúc trước em có nói muốn mời anh ăn cơm để bù đắp sai lầm, không biết tối nay anh có rảnh không?" Nhà hàng lần này khẳng định không có vấn đề.

"Thật sự không cần khách khí, tiện tay giúp đỡ thôi, cô cứ nhớ mãi trong lòng tôi cũng thấy áy náy." Tay vô cùng thấy phiền phức vì chuyện này, bây giờ anh chỉ muốn về nhà, làm gì có tâm tình nói chuyện với người khác. "Tôi có việc bận, lần sau có cơ hội rồi nói." Sau đó đi ngay về phía thang máy, vô cùng vội vàng.

"Tay tổng có chuyện gì quan trọng lắm sao, sao lại ra ngoài một mình?" Malee tưởng Tay phải đi lo liệu một dự án lớn nào đó hay đi gặp một vị khách quan trọng, cũng có thể là đi công tác, thế nhưng Sing là trợ lý mà không thấy đi theo, cũng không dẫn một thư ký nào đi cùng hết, chỉ đi một mình?

"À, mấy hôm nay New thấy khó chịu trong người, xin phép nghỉ ở nhà. Tay tổng lo lắng cho cậu ấy nên muốn mang hết công việc về nhà làm, bây giờ đang vội vàng về nhà đấy." Sing vừa nói vừa quan sát vẻ mặt Malee, anh luôn mẫn cảm về mấy loại chuyện tình cảm này hơn Tay nhiều.

Có điều làm cho anh thất vọng chính là, trên mặt Malee không có vẻ gì khác thường, chỉ mỉm cười nói: "Hóa ra là vậy, Tay tổng và New đúng là ân ái."

Không nhìn ra được gì, Sing cũng không muốn nói với Malee nữa: "Cà phê của Malee tiểu thư nguội rồi, đi đổi ly khác đi, tôi cũng làm việc đây."

"Cám ơn đặc trợ Sing." Nụ cười của Malee vẫn rất hoàn mỹ.

Nhưng khi Sing đi rồi, Malee quay lại phòng pha trà nước xong thì thay đổi sắc mặt. Mình bận bịu suốt mấy ngày, không có một chút hiệu quả gì, vậy mà tên New kia chỉ hơi khó chịu một chút mà đã gọi Tay về hẳn nhà làm việc, dù cô ở công ty lâu đến mấy cũng có ích gì, căn bản không tiếp xúc được với Tay, lại càng không nói được chuyện gì hết.

Phải dùng cách khác thôi, suy nghĩ cẩn thận đã, nhất định sẽ có cách khác...

___

Đến 2 giờ chiều, rốt cuộc Tay cũng về tới nhà, cũng không biết anh xuất phát từ tính toán gì, mà bằng mọi giá cho người chuyển hẳn bàn làm việc ở thư phòng sang phòng ngủ, nói là để New ngủ ngay bên cạnh mình mới yên tâm.

"..." New không còn biết phải nói gì khi thấy người giúp việc ra ra vào vào phòng ngủ chuyển đồ đạc, thế này là định làm gì đây. Tay não tàn, các người cũng não tàn theo sao, tại sao không ngăn cản anh ấy, đâu có ai làm việc kiểu này.

Chưa nói đến hiệu suất làm việc của Tay, chỉ nói đến New thôi, Tay cứ nhìn cậu chằm chằm, cậu có thể ngủ được chắc.

Chị giúp việc đứng một bên khuyên nhủ: "New thiếu gia, cậu thông cảm cho thiếu gia đi, cậu ấy làm vậy cũng là vì suy nghĩ cho công ty thôi. Cậu ấy lo lắng cho cậu, nếu cậu không ở cạnh, cậu ấy đâu thể làm được việc gì, nghe nói cuộc họp sáng nay hiệu suất kém lắm, cậu làm thế này là đang cống hiến cho sự phát triển của tập đoàn đó."

New nhìn chị đầu bếp này, không biết phải nói gì: "..." Tôi biết chị lớn tuổi có thâm niên, nhưng cũng không thể ỷ vào cái đó để nối giáo cho giặc nói năng vớ vẩn chứ. Đây đều là những thứ lung tung rối loạn gì. Tôi không dễ bị lừa giống loại não tàn đâu.

Bùm bùm lốp bốp, nửa tiếng sau, công việc chuyển đồ đã được hoàn tất. Căn phòng rất rộng, có thêm một chiếc bàn cũng không gây trở ngại gì, chỉ là sau này hai người sẽ sống chung một phòng, New chỉ nghĩ thôi đã thấy nóng mặt.

Tay cũng sẽ không làm việc ngay, anh cảm thấy nói chuyện cùng New rõ ràng là việc quan trọng số một. Chờ mọi người ra ngoài hết rồi, anh khóa chặt cửa, sau đó nằm trên giường ôm New bắt đầu nói chuyện. Lúc này, New vẫn dùng chăn che khuất nửa khuôn mặt, cậu vẫn thấy xấu hổ lắm, vừa nhìn thấy Tay thôi đã xấu hổ rồi.

"Hỉn." Tay phải Tay nhẹ nhàng chạm vào mái tóc mềm mại của New. "Có phải hôm qua em nghe thấy tin đồn trong công ty nên mới hiểu lầm không?"

"Vâng..." New thật muốn giấu cả khuôn mặt vào trong chăn, mình đúng là ngu ngốc.

Tay cười nhẹ, quả nhiên New của anh đáng yêu quá mà. "Hỉn, có phải em đã bắt đầu thích anh rồi không?" Anh thì thầm bên tai New.

New vẫn giấu mặt đi không nói gì, bảo cậu chính miệng thừa nhận chuyện này vẫn hơi khó khăn, toàn thân sắp bốc hơi nước đến nơi rồi.

Không được nghe thấy câu trả lời hài lòng, Tay giả bộ nghẹn ngào mấy tiếng: "Anh biết Hỉn vốn không thích anh mà, anh vẫn đi kết hôn với Malee thôi."

"Không được." New vội vàng bỏ chăn ló đầu ra, môi vểnh lên rõ cao: "Không được kết hôn cùng cô ta."

"Nhưng em không thích anh mà." Tay tiếp tục trưng ra vẻ mặt nhăn nhó đau khổ.

"Có thích, có thích, đương nhiên có thích." New vội vươn cả tay ra ôm cánh tay Tay, trong lòng hơi nôn nóng.

"Ha ha ha ha ha..." Tay cười to thỏa thích.

Lúc này New mới tỉnh ra, a ____ Mình lại ngu ngốc, chỉ cần hơi suy nghĩ một chút thôi cũng biết là Tay nói lung tung, sao mình mới chỉ lên giường với người ta một lần mà chỉ số thông minh đã giảm xuống rồi. "Lừa em." New cấu một cái không mạnh không nhẹ vào tay Tay.

Tay bắt được tay New đặt lên miệng hôn, còn liếm mấy cái thật tình sắc, chỉ nhìn vẻ mặt xấu hổ lúng túng của cậu mà trong lòng anh đã chiếm được niềm thỏa mãn cực lớn. "Hỉn, mau nói cho anh biết, em thích anh từ khi nào vậy?" Tay bắt đầu hôn từ ngón tay cậu, chẳng mấy chốc đã hôn đến phía trong cánh tay New, rất muốn tiếp tục chuyện đêm qua, thế nhưng thân thể New tạm thời không cho phép, cứ ăn ngoài miệng cho no đã.

Không khí màu hồng lại tràn ngập khắp phòng, New áp chế nỗi xúc động muốn rên rỉ, lắp bắp nói: "Em... Em cũng không biết."

Kế tiếp, New hoàn toàn như hồ dính, cậu lại phát tiết lần nữa dưới sự tấn công nhiệt tình của Tay, rồi được Tay bế vào phòng tắm tẩy rửa một lúc. Cậu cũng rất muốn làm Tay thỏa mãn, nhưng cậu mệt quá, tắm xong còn chưa nói được mấy câu đã mơ màng ngủ mất.

Lúc tắm Tay phát hiện phía sau của New hơi sưng đỏ, đêm qua tắm cho cậu cũng không thấy đỏ như thế này, là do mình qua loa sơ ý, phải bảo bác sĩ cho chút thuốc để bôi, hai ngày nay cố chịu đựng vậy.

Nhìn người yêu ngủ say trên giường, Tay thỏa mãn vô cùng tận, thật hạnh phúc, rốt cuộc người này cũng thuộc về mình.

Lại ngồi trông coi một lát nữa, Tay mới bắt đầu làm việc. Đến giờ ăn tối, New ngủ dậy cùng ăn với Tay, đêm nay hai người không làm gì hết, chỉ ôm hôn nhau nói mấy câu tình tứ yêu đương. New ăn chút đồ giảm nhiệt, rồi lại xấu hổ để Tay bôi thuốc vào phía sau, có lẽ vì liên quan đến dược hiệu, nên không bao lâu lại ngủ.

Tay nhẫn nhịn cứ phải gọi là vất vả, ăn được một bữa, thì bữa nào cũng muốn ăn, có lẽ sự tra tấn ngọt ngào chính là để nói về loại tình huống này đây.

Đang lúc Tay cũng định đi ngủ, điện thoại di động của New để trên tủ đầu giường đột nhiên rung lên, là có cuộc gọi đến.

Tay nhìn sang New một cái, không tỉnh, vậy thì nghe máy thay cậu.

Nhưng vừa mới cầm di động lên, mặt Tay đã đen sì, trên màn hình điện thoại hiện ra tên của một người mà anh không muốn nhìn thấy nhất.

Là Tharn.

Người mà Tay không muốn để New tiếp cận nhất chính là Tharn, cho nên khi nhìn thấy trên màn hình điện thoại của New hiện lên cái tên này thì tâm tình cực kỳ xuống dốc.

Tay đang định tắt điện thoại rồi chuyển số của Tharn vào danh sách đen, nhưng trước khi thực hiện vẫn cố nhịn được, cũng không phải là do lòng đạo đức thôi thúc anh, mà là anh lo lắng New biết chuyện sẽ không để ý đến anh nữa.

Quả nhiên vẫn không tự tin mà, rõ ràng đã có quan hệ với nhau, hai người đã thân mật như thế rồi mà mình còn lo được lo mất.

Cuối cùng, Tay vẫn quyết định nghe thử xem Tharn muốn nói gì, tục ngữ nói rất đúng, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, thám thính tình hình bên địch là một yếu tố rất quan trọng.

Tay nhẹ nhàng bỏ chăn ra, thấy New không có dấu hiệu tỉnh lại, bèn nhẹ tay nhẹ chân mở cửa đi ra ngoài ban công, đóng cửa lại xong mới yên tâm nghe điện thoại.

"Alo!" Đối mặt với tình địch thì phải lạnh lùng như gió đông, thái độ của Tay vô cùng lãnh đạm. "Anh có chuyện gì?"

"Anh là ai?" Đột nhiên trong điện thoại xuất hiện một giọng nói xa lạ, khiến Tharn hoảng sợ. "New đâu?"

"New đang ngủ, anh có việc?" Tay nói xong câu này cảm thấy cực kỳ kiêu hãnh, vì hiện tại người cùng giường với New là chính mình.

Đầu điện thoại bên kia trầm mặc một chút, sau đó là một câu hỏi vang lên với giọng điệu gần như là khẳng định: "... Anh là Tay đúng không?"

Tay hừ nhẹ trong lòng, coi như anh thức thời biết là tôi: "Là tôi."

Tharn lại trầm mặc tiếp. Ở bên New hai năm, vì rất nhiều đắn đo, nên hai người không hề phát sinh quan hệ gì, lúc này Tharn mới thực sự cảm giác được, cái người mà anh vẫn luôn chôn dấu trong lòng mình rốt cuộc không còn là của anh nữa.

"Dạo này New khỏe không?"

"Sống cùng tôi sao lại không khỏe?" Tay bị chọc tức, nói thế là sao hả, chẳng lẽ tôi lại đi ngược đãi vợ tôi à?

"Vậy là tốt rồi." Tharn thở dài một hơi. "Tôi biết chuyện trước đây là do anh làm, ngoại trừ anh, tôi không thể nghĩ ra bất cứ ai khác. Anh là một người làm ăn khôn khéo, có đôi khi sẽ không từ thủ đoạn để đạt được mục đích."

Tay kinh hãi, đột nhiên Tharn nhắc đến chuyện này để làm gì?

"Nhưng mà anh yên tâm, tôi sẽ không nói với New, chỉ cần anh vẫn luôn đối tốt với cậu ấy." Tharn tự giễu nói. "Thực ra tôi cũng không có tư cách gì để chỉ trích anh, là chính tôi chọn tiền."

Một năm trước, vì muốn khiến New và Tharn chia tay nhau, Tay đã sử dụng chút ít thủ đoạn, nếu không thể làm cho New thay lòng đổi dạ, vậy thì chỉ có thể ra tay với Tharn.

Kỳ thật nhà Tharn chỉ có thể xem như là khá giả ở mức bình thường, gia đình có một xưởng in ấn nhỏ. Lúc đó xưởng in nhà Tharn gặp một chút trục trặc, Tay có dựa vào điểm đó mà gây áp lực lên, dần dần xuất hiện những vấn đề nghiêm trọng về tài chính.

Sau đó có người liên lạc với Tharn, nói rằng chỉ cần anh chia tay New và tìm một người phụ nữ kết hôn ngay lập tức là có thể giải trừ được mối nguy của xưởng in, không chỉ có vậy, còn được nhận thêm một số tiền rất lớn khác.

Cách làm này thô bạo, nhưng vô cùng hữu dụng. Đứng trước mặt tiền tài, rất ít tình yêu có thể vượt qua được thử thách, đôi khi không phải do tình yêu quá kiên định, chỉ là giá tiền không đủ cao. Giá tiền mà Tay đưa ra thì cao vô cùng, chỉ cần Tharn kết hôn với người khác, tiền không phải vấn đề.

Ngay lập tức, Tharn đã biết người làm chuyện này là ai, ngoại trừ Tay anh không nghĩ ra ai khác được. Nhưng dù biết thì đã sao, đến cuối cùng anh vẫn phản bội New, lựa chọn tiền bạc, sau khi cho nữ kế toán trong xưởng in nhà mình một số tiền, hai người giả vờ kết hôn, thật ra không hề đăng ký kết hôn, chỉ là làm cho Tay xem.

"Nếu đã biết, sao bây giờ anh muốn nhắc lại chuyện này?" Tay hoàn toàn không tiếp nhận lòng tốt của Tharn. "Nếu anh gọi điện chỉ để muốn biết tôi có đối tốt với New không, vậy thì anh có thể yên tâm, cậu ấy sống rất tốt. Không có chuyện gì thì tôi cúp máy đây, sau này anh cũng đừng gọi điện thoại cho New, cậu ấy sẽ rất bối rối. Hiện tại người cậu ấy thích là tôi, anh đừng làm phiền cậu ấy thêm lần nào nữa."

"Đương nhiên không phải tôi gọi điện vì chuyện này, tôi chỉ không ngờ người nghe máy là anh." Tharn cảm nhận được vẻ nôn nóng của Tay, thấy hơi buồn cười, mình đã thế này rồi còn có thể uy hiếp được gì nữa đây? "Tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với New."

"Chuyện gì? Anh nói với tôi cũng được, tôi sẽ chuyển lời cho cậu ấy." Tay hoàn toàn không muốn để Tharn nói chuyện với New. "Cậu ấy đang mệt muốn chết, mới ngủ xong, tôi không muốn đánh thức cậu ấy."

Tharn: "..." Anh có cần thiết phải cố ý nói vậy với tôi không, nhất định phải để tôi biết hai người vừa làm chuyện gì sao?

Uất nghẹn thì uất nghẹn, nhưng chuyện chính thì vẫn phải nói: "Tôi có một chuyện rất quan trọng muốn nhắc nhở New. Anh nhất định phải nói cho cậu ấy biết, hôm nay có một người phụ nữ đến tìm tôi, nói là muốn tôi và New gương vỡ lại lành."

"Ai?" Lực tay cầm chiếc di động của Tay đột nhiên tăng mạnh, nghiến răng nghiến lợi nói. "Là ai?"

"Anh đừng nôn nóng, nghe tôi nói trước đã." Tharn bảo Tay yên tâm một chút đừng vội nóng nảy. "Tôi đã từ chối ngay lúc đó, nhưng đối phương cho tôi một số tiền rất cao, còn nói đây chỉ tiền đặt cọc, chỉ cần tôi và New tái hợp, cô ta sẽ cho tôi gấp đôi."

"Nhưng tôi biết, trong số những người có hứng thú với New, không có một ai nhiều tiền hơn anh, dù tôi nhận tiền của cô ta, anh cũng sẽ làm tôi trắng tay một lần nữa." Tharn cười nhạo một tiếng.

Tay nghe đến đó mới thở phào một hơi, coi như tên Tharn này tự mình biết mình.

"Vừa rồi anh hỏi tôi người phụ nữ kia là ai, thật ra anh cũng biết." Tharn châm chọc. "Tay, tôi biết tôi không đấu lại được anh, nhưng tôi hy vọng anh làm rõ những mối quan hệ nam nữ của anh, đừng để cho ai xúc phạm New. Trước đây cậu ấy không thể chấp nhận sự phản bội của tôi, đương nhiên cũng sẽ không thể chấp nhận sự phản bội của anh."

"... Là May?" Lúc Tay nói ra cái tên này thật sự là phải nghiến răng ken két.

"Chính là cô ta." Thật ra May không hề nói rõ thân phận, chỉ đeo kính râm hẹn gặp Tharn trong một nhà hàng. "Cô ta không nói với tôi cô ta là ai, nhưng cô ta rất nổi tiếng, cứ hai ba ngày là có ảnh đăng lên báo, tôi không muốn biết cũng khó."

Tay: "..." Đây chính là não tàn trong truyền thuyết đúng không, chỉ số thông minh thật là thảm thương.

"Tôi không biết những gút mắc giữa anh và May, nhưng tôi không muốn người như cô ta vấy bẩn New, hy vọng anh có thể bảo vệ cậu ấy chu đáo." New quá đơn thuần, hơn nữa chỉ là một người bình thường, làm sao mà đấu lại được với một May có tiền có quyền có thế?

Hôm nay Tharn gọi điện thoại đến chính là muốn nhắc nhở New, bây giờ Tay nghe máy thì tốt rồi, so với việc để New tự bảo vệ mình, để Tay bảo vệ cậu sẽ càng thực tế hơn.

"Tất nhiên, tôi sẽ không để cậu ấy phải chịu một chút tổn thương nào. Còn về May, anh không cần lo lắng, tôi sẽ giải quyết tốt."

"Hy vọng anh nói được làm được, chỉ cần New sống tốt, anh yên tâm, tôi sẽ vẫn biến mất trước mặt cậu ấy."

"Ha ha, thế là tốt nhất, tôi hy vọng sẽ không bao giờ xuất hiện loại chuyện như lần họp lớp lúc trước."

"..." Người đàn ông này cũng hẹp hòi nhỏ nhen mang thù quá đi.

"Anh có việc gì cứ liên hệ thẳng với tôi, đừng tìm New nữa, nếu May lại có hành động gì, anh báo cho tôi biết đầu tiên."

"... Được." Khóe miệng Tharn giật nảy. "Đã đến nước này rồi, sao anh còn đề phòng tôi như phòng cướp vậy, anh không tự tin như vậy à? Xem ra New vẫn chưa thích anh, không phải anh cưỡng ép cậu ấy chứ?"

Tay tức giận suýt thì quẳng chiếc di động đi. "Cút!" Nói xong thì thở hổn hển cúp điện thoại, tên Tharn kia đúng là không thể nói ra tiếng người, làm người ta tức đau cả gan.

Lại ở bên ngoài hóng gió một lát cho bình tĩnh, Tay mới nhẹ tay nhẹ chân về phòng. New vẫn ngủ với tư thế lúc trước, cậu ngủ thật sự rất say. Tay xốc chăn lên nằm vào, sau đó tay chống đầu ngắm nhìn New, ánh mắt ngập tràn ôn nhu: Anh sẽ không để bất kỳ ai cướp mất em, bất kỳ ai.

___

Buổi sáng, New thức dậy trong một cảm giác vô cùng quái lạ, thật ra từ mười mấy phút trước cậu đã lờ mờ muốn dậy rồi, nhưng mà hơi lười một chút, nên vẫn nhắm mắt nằm trên giường, sau đó thì bị đụng phải "móng heo".

New vẫn nhắm mắt nhưng nhíu mi lại: "Tay, anh nói cho em biết, tay anh đang để ở đâu?" Tại sao buổi sáng vừa mới tỉnh dậy đã là trạng thái này, còn có thể tốt hơn được nữa không?

Tay không nói gì, chỉ là vẫn thỏa mãn hạnh phúc dùng hành động để biểu thị câu trả lời, tay anh đang đặt trên mông New nhào nặn nhẹ nhàng, cảm giác mềm mịn lại cũng co dãn khiến anh say đắm không thôi, quả thực là yêu thích không nỡ buông tay.

"Rốt cuộc anh đã sờ đủ chưa?" New mở mắt, mình không nên nằm nghiêng để ngủ, để tiện cho tên sắc lang này làm chuyện xấu.

"Anh chỉ muốn xoa bóp cho Hỉn thôi mà, không phải hôm qua em nói đau nhức cả người sao?" Tay kêu lên oan uổng, miệng thì giải thích, nhưng động tác trên tay vẫn không dừng lại, anh yêu cái cảm giác tuyệt vời này đến chết mất.

"Chỗ đó không cần anh xoa bóp." New cảm thấy quá là mất mặt, hơn nữa khiến cậu xấu hổ còn có một chuyện khác. "Còn nữa, anh nói thật với em, tại sao lúc em dậy, quần lót không thấy đâu?" Rõ ràng trước khi ngủ mình có mặc quần lót mà, sao giờ dậy đã trống trơn rồi, rốt cuộc tên vô lại này ra tay từ khi nào vậy, mà mình không hề biết gì hết.

Thảo nào mà sờ thích như thế, không mặc quần lót cứ sờ trực tiếp đương nhiên là thích rồi.

Tay không hề thấy ngại ngùng, lại còn cười hì hì nói: "Hỉn, em dậy là tốt rồi, xoa bóp cho em nhất định em sẽ thoải mái hơn. Để anh kiểm tra thêm phía dưới cho em, xem hôm qua bôi loại thuốc mà bác sĩ cho có hiệu quả không, xem có còn sưng không."

New gạt tay Tay ở dưới chăn ra, rồi đỏ mặt nói: "Không... Không cần, để tự em là được rồi."

"Như vậy sao được, tự em không thể nhìn thấy mà, hôm qua cũng là anh bôi cho em, một lần lạ hai lần quen, anh tuyệt đối sẽ rất cẩn thận không làm em đau đâu." Nói xong, Tay muốn tung chăn ra, phải nói là vô cùng nôn nóng cấp bách không kìm lòng nổi.

New đau đầu quá, hôm qua thật sự cậu không còn sức, hơn nữa phát tiết xong trong đầu toàn là hồ dán, đành phải mặc cho Tay thích làm gì thì làm. Hôm nay thân thể tốt hơn nhiều rồi, đầu óc cũng rất tỉnh táo, sao còn không biết xấu hổ lại để...

Hai người đại chiến trên giường thêm mấy hiệp, cuối cùng vẫn là New bại trận, cậu đỏ mặt tía tai vùi đầu vào gối, Tay thì hất chăn ra xem chỗ sưng lên phía sau của cậu.

Thuốc mà bác sĩ cho có hiệu quả rất tốt, trên cơ bản chỗ đó đã hết sưng, màu hồng non nớt kia khiến Tay nhìn mà hai mắt đỏ lên, thật đúng là một sự dày vò ngọt ngào, vừa hưởng thụ vừa tra tấn.

Tay lại bôi thuốc cho New lần nữa. Khi đầu ngón tay có dính thuốc mỡ của anh thăm dò bên trong, New mẫn cảm lại không nhịn được mà rên lên một tiếng khe khẽ.

Ngay vào lúc New tưởng Tay sẽ ra tay với mình, thì Tay vội vàng bôi thuốc cho cậu xong rồi đắp chăn cho cậu.

New vùi đầu vào gối không hiểu sao đột nhiên lại thấy thất vọng, cũng không phải cậu muốn, chỉ là cậu lo thân thể mình không có sức hấp dẫn đối với Tay.

Đương nhiên Tay muốn làm, anh muốn làm đến mức phát điên lên, buổi tối hôm trước chỉ làm có một lần thôi mà, với anh thì còn lâu mới đủ. Nhưng hôm qua bác sĩ nói với anh, lúc mới bắt đầu loại chuyện này phải tiết chế một chút, phải từ từ quen dần mới được, ít nhất cũng phải chờ đến khi thân thể New hoàn toàn hết đau nhức đã.

Hai người không phải bạn bè, mà là vợ chồng sẽ sống cùng nhau cả đời, đương nhiên phải thật trân trọng đối phương, đòi hỏi cũng phải nghĩ đến thân thể đối phương, thân thể khỏe mạnh, thì mấy thứ như tình thú sẽ có thể từ từ bồi dưỡng được thôi.

Tay còn lấy được không ít thứ tốt từ chỗ bác sĩ cơ, sau này nhất định phải thử hết mới được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taynew