Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

New và Tay kết hôn, nhưng hai người không ngủ chung một phòng, mà là ngủ ở hai phòng cạnh nhau. Về chuyện này, ngay cả người hầu trong nhà cũng thấy khó hiểu, rõ ràng đã đăng ký kết hôn ở nước ngoài rồi không phải sao, sao lại không ngủ cùng nhau.

Nói ra thì rất dài, trước đây New đồng ý kết hôn với Tay là vì có nguyên nhân đặc biệt. Cũng có thể là do Tay luôn theo đuổi mãnh liệt, nhưng quan trọng nhất là bởi Tay gặp phiền phức, dưới sự khẩn cầu của Tay, New mới nhận lời cầu hôn, giúp Tay một việc lớn.

Đại khái là nhà Amarin có ơn với nhà Vihokratana. Ông nội hai nhà từng hứa đến đời cháu sẽ làm thông gia. Tuy nhiên sau này nhà Amarin vươn lên làm ăn phát đạt hơn, không muốn gả con gái cho nhà Vihokratana nữa, nên mới tìm cớ từ chối. Đến năm Tay 20 tuổi lên nắm quyền thừa kế, từ đó nhà Vihokratana bắt đầu vươn lên. Chỉ trong vòng hai năm đã đuổi kịp nhà Amarin, hai năm sau thì hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi trong nước, còn đến bây giờ, nhà Amarin không thể so sánh được với Vihokratana.

Do tình hình hai nhà trái ngược hẳn, Amarin có một cô con gái nhỏ hơn Tay hai tuổi, tên là May, rất xinh đẹp, cho nên bọn họ nghĩ thế này: Trước kia hai nhà có hôn ước, hai nhà phải kết làm thông gia. Hiện giờ một nhà có một cô con gái xinh đẹp, một nhà thì có con trai chưa kết hôn, trai tài gái sắc, quả đúng là tuyệt phối.

Nhưng ba Tay thì làm sao mà đồng ý được, trước kia ông bị tát vào mặt như vậy, trong lòng cực kỳ căm hận, hơn nữa xem điệu bộ của nhà Amarin, căn bản không phải gia đình tốt để kết thông gia, cho nên đã dặn đi dặn lại Tay, nhất định không thể cưới con gái của nhà bên kia. Nếu không nhất định ông sẽ chết không nhắm mắt.

Tay cũng không thích May, anh đã nghe được không ít tin đồn về vị đại tiểu thư này, kiêu căng thì không nói làm gì, nhưng quan hệ nam nữ thì cực kỳ hỗn loạn, vướng không ít scandal với nam minh tinh trong giới giải trí cũng như những vị đại gia có tiền có của.

Người như vậy, Tay không thể hưởng thụ nổi đâu.

Huống chi anh đã có người mình thích, chính là New, chỉ là New vẫn chưa chấp nhận sự theo đuổi của anh thôi. Bởi vì khi đó New đã có bạn trai, là bạn học cùng đại học, yêu đương hai năm, rồi mới chia tay, sau đó Tay theo đuổi New càng nhiệt liệt hơn, thậm chí còn cầu hôn, nhưng New vẫn không đồng ý.

Đến tận đầu năm nay, cha của cô May bên nhà Amarin báo bệnh, không biết là thật hay giả nhưng lấy lý do này để thúc ép chuyện kết hôn. Làm ba Tay bên này cũng nóng ruột.

"Tay à, con có thích ai không, mau chóng kết hôn đi. Tóm lại nhất định phải kết hôn trước khi đến bệnh viện thăm ông Amarin đó."

"À...Thật ra thì cũng có một người." Tay nhìn ba mình ốm yếu, có phần không dám mở miệng, sợ làm ông sốc: "Nhưng con sợ ba không thích em ấy."

"Thích chứ thích chứ" Ba Tay vội nói không ngừng: "Người Tay vừa ý nhất định là rất tốt, ba sẽ không có ý kiến gì đâu"

Ban đầu Tay nghe vậy còn vui vẻ, thế nhưng vui vẻ được một lát lại ỉu xìu: "Nhưng mà người ta không thích con, con cầu hôn rồi mà em ấy cũng không đồng ý."

"Ối trời ơi, sao con lại vô dụng như vậy". Vẻ mặt ba Tay càng sốt ruột hơn: "Theo đuổi đi, tranh giành đi, cứ coi như cầu xin cũng nhất định phải cưới về"

Tay nghe xong, tinh thần phấn chấn hẳn lên, anh cầm tay ba mình nói: "Ba yên tâm, con sẽ đi ngay". Đây đúng là một cơ hội tuyệt vời để lừa New về nhà.

Tay kể lại đầu đuôi ngọn ngành tình hình của mình với New: "New, cầu xin em đó, em giúp anh đi, anh thật sự là bị ép vào đường cùng rồi".

New hơi khó xử, cậu cảm thấy dựa vào điều kiện của Tay, sao có thể không tìm được đối tượng để giả kết hôn chứ. Với cậu, kết hôn là một chuyện rất thiêng liêng, cậu không muốn kết hôn một cách tùy tiện.

Dáng vẻ Tay trông cực kỳ tội nghiệp: "Đối tượng để kết hôn thì dễ tìm thôi, nhưng mà New à, em nghĩ lại xem, nếu anh tùy tiện tìm một người phụ nữ để kết hôn, sau này cô ta không chịu ly hôn thì phải làm sao, hoặc là muốn chia tài sản với anh thì phải làm sao, anh không tin người khác được"

"Thế... Nếu em cũng ham muốn tài sản của anh thì sao, anh tin em như vậy à?" New cảm thấy lòng tin của Tay rất hời hợt.

"Vậy thì có sao, anh thích em mà, nếu em muốn chia tài sản với anh, anh sẵn lòng." Tay hoàn toàn không hề thấy bất ổn chỗ nào, ngược lại còn vui cực kỳ.

New: "..." Xem ra người này thật sự rất thích mình...

Sau khi Tay làm một chuỗi hành động nhõng nhẽo ép buộc rồi giả bộ đáng thương, cuối cùng New cũng đồng ý giả kết hôn với Tay, thời hạn là ba năm.

Hai ngày sau, Tay mang theo New và tờ giấy đăng ký kết hôn đến gặp ba mình.

Ba Tay nhìn New, lại cúi đầu nhìn tờ giấy đăng ký kết hôn, lại nhìn New, lại nhìn tờ giấy đăng ký kết hôn...

Sau đó ông choáng váng một cách hoa lệ...

Đối với chuyện đột nhiên con trai mang về nhà một con dâu nam, quả thật ông kinh ngạc đến ngây người, ông đã thử tưởng tượng ra hàng chục, hàng trăm loại dáng vẻ của con dâu, thế nhưng không hề nghĩ đến nam giới.

Trong một khoảng thời gian ngắn, ba Tay với tư tưởng bảo thủ làm sao có thể chấp nhận được, ông ôm ngực tỏ vẻ để mình suy nghĩ một chút. Tay nói thầm trong lòng, con đã đăng ký kết hôn xong rồi, ba còn suy nghĩ cái gì nữa.

Có điều sau đó ông vẫn chấp nhận New. Đầu tiên, nhìn qua cũng có vẻ là một đứa trẻ tốt, còn lại chính là nhờ cô em họ của Tay phụ họa thêm.

Tay có một cô em họ nhỏ hơn 2 tuổi tên Janhae, rất được ba Tay cưng chiều, xem cô như con gái ruột. Thật không may cho nhà Amarin là Janhae cực kì ghét May, vì May từng là người thứ 3 chen chân vào mối tình của cô.

"Dượng à, không phải cái anh tên New kia rất tốt sao. Nếu anh Tay thích anh ấy, nhất định là người không tồi rồi, chẳng lẽ dượng còn không tin vào mắt nhìn người của anh Tay sao?"

"Nhưng cậu ta là nam mà, nam thì sinh con thế nào?" Ba Tay vẫn chưa thể chấp nhận. Trước đây giới hạn thấp nhất của ông cũng chỉ là con trai mình tìm được một cô con dâu không xinh đẹp, hoặc là đã từng kết hôn, đây là giới hạn thấp nhất, nhưng không ngờ giới hạn này còn thay đổi đến mức ông không ngờ.

"Chuyện này thì có gì khó chứ, hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, muốn có con còn không đơn giản sao, dượng lạc hậu quá đi. Thật ra chuyện này cũng không quan trọng, quan trọng nhất là, chúng ta không thể để nhà Amarin kia gả đến đây". Janhae nghiến răng oán hận nói.

"Chẳng lẽ Dượng không biết danh tiếng của cô May kia mục nát thế nào sao? Trên mạng đầy cả ra đấy, cũng đâu có ai mù, nếu nhà bọn họ còn có chút liêm sỉ liệu có dám nghĩ đến anh Tay không? Nếu May gả đến đây, vạn nhất sau này sinh được con, rồi bị nhà đó xúi giục một cái, không biết chừng sau này Vihokratana sẽ đổi chủ đó."

"Dượng nhìn anh New này xem, so sánh với cô May kia thì thực sự không biết tốt hơn bao nhiêu lần. Trước đây nhà đó gai mắt với nhà ta, giờ nhà ta phát đạt rồi, bọn họ lại bám chặt vào như đỉa, trên đời làm gì có chuyện tốt đẹp như vậy."

Tay vốn định nhờ Janhae giúp mình một chút, nhưng anh còn chưa mở miệng, cô bé này đã tự động đứng vào hàng ngũ hỗ trợ. Tục ngữ nói rất đúng, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn bè, bất kể New là người thế nào, chỉ cần có thể ngăn cản May làm chị dâu họ của cô, Janhae luôn cảm thấy cậu là người tốt.

Ba Tay nghe xong gật gù: "Ừ, cháu nói đúng là rất có lý."

"Vốn là vậy mà, cháu đoán nhất định là ông bên nhà Amarin giả bệnh thôi, nếu thật sự sắp chết thì phải bảo người ta đến gặp vào ngay hôm đó chứ, làm sao lại còn hẹn ngày để gặp mọi người, chẳng lẽ ông ta còn biết được mình sẽ chết vào ngày nào chắc".

Ba Tay gật đầu, quả thật vấn đề này rất kỳ quặc.

Hôm sau Tay giúp New chuyển nhà, sau đó New sống ở biệt thự nhà Vihokratana đến tận bây giờ, lý do của Tay là, làm vậy mới giống như thật.

Nhưng dù đã chuyển về đây, nhưng hai người vẫn ngủ riêng, phòng của New ở ngay cạnh phòng của Tay, làm một đôi vợ chồng hữu danh vô thực.

Ba Tay và Janhae đều thấy khó hiểu, đã đăng ký kết hôn rồi, dù không tổ chức tiệc cưới cũng không sao cả, nhưng sao lại không ngủ cùng nhau chứ, chẳng lẽ đồng tính luyến ái kết hôn lại khác người bình thường nhiều như thế sao? Không thể nào.

Lúc trước ông Vihokratana còn không đồng ý để hai nam giới kết hôn với nhau, nhưng giờ nhìn thấy tình huống này, ông lại càng không chấp nhận, không ngủ cùng nhau thì đâu thể coi như vợ chồng được: "Tay à, có phải con và New cãi nhau không?"

"Không, bọn con rất tốt mà, không bao giờ cãi nhau đâu." Tay hớn hở nói.

"Vậy sao các anh không ngủ chung phòng?" Janhae mau miệng thẳng thắn, cô hỏi vô cùng trực tiếp.

"Á..." Tay nghẹn lời, rồi anh lại nghĩ, sau này New sẽ sống lâu ở đây, chuyện của mình và cậu sớm muộn gì cũng bị lộ, không bằng cứ khai báo thật từ sớm, vì thế anh mới tội nghiệp kể lại quá trình mình đi "lừa cưới" một lần.

Ba Tay và Janhae đều há hốc miệng trợn tròn mắt: "..." Sao anh Tay lại vô dụng như vậy chứ?

Cảm giác của hai người về New bắt đầu phức tạp dần, đúng là một người thần kỳ mà.

Có thể làm Tay động tâm như thế, thậm chí còn phải dùng đến thủ đoạn lừa gạt mới có được trong tay, thật sự không phải người bình thường.

Nhưng mà người này cũng đáng thương quá cơ, cứ như vậy mà bán mình đi. Lập tức cho người ta một loại cảm giác ngốc nghếch đáng yêu.

Hiện tại ba Tay và Janhae không biết nên đồng tình với ai, một người thì kết hôn với người mình thích nhưng lại không thể chạm vào, một người thì đến giờ vẫn không hay biết gì hết lại còn tưởng là đang giúp bạn.

Chuyện hai người kết hôn được chấp nhận thuận lợi như vậy đấy, có điều người biết thì rất ít. Thật ra Tay muốn nói cho toàn bộ thế giới biết cơ, thế nhưng New không muốn, bởi vì trong cách nhìn của New, đây không phải kết hôn thực sự, sau này cậu vẫn phải rời xa Tay, cho nên tốt nhất đừng để người ngoài biết chuyện này, hơn nữa Tay cũng là người nổi tiếng, sau này ly hôn thì phải làm sao, cậu không muốn bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ.

Rồi thoáng một cái, gần nửa năm đã trôi qua...

Sau khi New nói với Tay về chuyện nhà cửa, hôm sau, cũng chính là sáng thứ bảy, cậu nhận được điện thoại của ba mình là ông Rit, nói là trong nhà đã vay được một ít, bảo cậu hỗ trợ chỗ còn lại.

Quả đúng là vậy mà, New thật sự tuyệt vọng với người nhà mình, các người nghĩ đến việc xây dựng quan hệ tìm việc làm cho Rom, nghĩ đến chuyện chuẩn bị nhà cho cậu ta kết hôn, còn tôi thì sao?

"Ba, tiền lương tháng sau con có việc phải dùng rồi." New vẫn cự tuyệt.

"Tao cũng không bảo mày hỗ trợ ngay tháng sau, đến tết đưa tao cũng được." Ông Rit cảm thấy mình rất thấu tình đạt lý.

"Sau này sợ là cũng không được."

"Cái gì? Tại sao không được?"

"Con muốn để dành tiền mua nhà."

"Mày thì mua nhà gì? Chút tiền đó của mày mà mua được nhà à?"

New nhắm mắt hít sâu một hơi, cậu thật sự không muốn nhịn nữa: "Ba, con đã biết rồi, ba định sang tên căn nhà cho thằng Rom, con không có ý kiến gì, đó là nhà của ba, ba muốn cho ai thì cho, nhưng tại sao còn muốn con bỏ tiền ra sửa nhà? Con không phải con của ba à?"

New tưởng mình chất vấn như vậy sẽ khiến ông Rit áy náy, nhưng hiển nhiên cậu đã nhầm, ông Rit không những không áy náy, ngược lại còn nổi giận: "Tao còn chưa chết đấy, mà mày đã muốn nhà? Mày nghe chuyện đó từ đâu, ai nói cho mày biết? Bảo mày bỏ ra chút tiền sửa nhà thì mày đặt điều với tao, tao nuôi mày lớn chừng này, lấy chút tiền mày cũng không vui, sau này còn trông chờ vào mày để dưỡng lão được không?"

"Mày tưởng mày có việc làm là giỏi lắm à? Lại còn mua nhà, ờ, mày cứ nói thẳng mày không muốn giúp cả nhà đi, ngay cả loại lý do mua nhà này mày cũng nghĩ ra được, mày có tiền đồ đấy. Tao là ba mày mà mày còn đặt điều, tưởng tao không có cách à? Mày còn khốn nạn với tao nữa là tao đi tìm hẳn lãnh đạo của mày nói chuyện, cái loại người đến cha mẹ cũng không muốn hiếu thuận như mày liệu người ta có cần không".

Nếu vừa rồi New chỉ thấy lạnh lẽo trong lòng, vậy thì nghe được những lời này của ba mình, quả thực tim cậu như vỡ nát ra, đây thật sự là ba ruột của cậu sao...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taynew