Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bà Dao thật sự hận ông Gus chết mất, nếu không phải tên kia cứ khoe khoang rằng nhất định mọi chuyện sẽ ổn thỏa, còn nhắc đến mấy tiền lệ thành công nữa, thì sao mình lại hồ đồ chưa gì đã ầm ĩ như thế rồi, bây giờ bao nhiêu mặt mũi đều mất sạch. Có lẽ sắp tới đây bà ta chẳng có mặt mũi để đi đánh bài, con trai cũng không có mặt mũi, vẫn nên quay về trường học sớm một chút đi, cả nhà sẽ nghĩ cách khác cho, tìm một công việc còn tốt hơn thế để bù đắp.

Mục tiêu của bà Dao vô cùng cao. Phải chọn công ty nào tiền lương cao hơn của New, vậy thì mới gọi là vinh quang.

Nhưng bà ta cũng không nghĩ lại xem, nếu loại công việc tốt như thế mà dễ tìm, cũng còn lâu mới đến lượt Rom làm, bằng cấp thì không có, kinh nghiệm cũng không có, quan hệ lại càng không.

____

"Tay tổng, mọi chuyện đều xử lý xong rồi." Sing làm xong chuyện, rồi đến báo cáo kết quả với Tay. Anh là trợ lý đặc biệt của Tay, là cấp dưới mà Tay tin tưởng nhất, cũng là nhân viên duy nhất trong toàn bộ công ty biết được thân phận thật sự của New.

"Rất tốt." Tay ngẩng đầu lên từ một chồng văn kiện vừa hoàn thành. "Cậu nói tỉ mỉ lại cho tôi, cái người kia là như thế nào, còn nữa, tình hình trong nhà New rốt cuộc là thế nào."

Tuy rằng Tay bảo Sing làm hại Rom, nhưng thật ra đến tên của cậu ta anh cũng chẳng thèm nhớ, cũng không cần biết người này có năng lực gì không, chỉ biết là một thằng ranh đáng ghét làm New khó chịu, dù có năng lực hay không, cứ làm hại cậu ta không cần thương lượng.

Sing đã có chuẩn bị từ trước, anh lấy một số văn kiện đã chuẩn bị tốt ra để trên bàn làm việc của Tay: "Đây là tư liệu về người nhà cậu New, tôi đã cho người điều tra xong rồi."

Tay càng hài lòng hơn về cậu trợ lý đặc biệt này, anh mở ra xem tư liệu mà Sing đưa.

Không xem thì thôi, vừa xem một cái đã giật mình, không phải Hỉn nhà anh là con nuôi chứ?

Tay đã từng nghe New nói qua về chuyện trong nhà, nhưng New luôn tìm cách diễn đạt để nhẹ nhàng hóa đi, thật không thể ngờ, sự thật còn nghiêm trọng hơn gấp mấy chục mấy trăm lần so với những gì New nói.

Chí ít thì cái đoạn New phải bỏ học để đi làm kia, anh tuyệt đối chưa từng nghe qua.

Suýt nữa thì Tay đã xé nát đống tư liệu trong tay, rốt cuộc Hỉn nhà anh đã phải chịu bao nhiêu khổ cực vậy, những gì nói với anh căn bản không bằng một phần trăm, người thân như vậy, cần làm gì nữa.

"Tay tổng, anh đừng có xé, tôi vừa mới có được nó thôi, còn chưa kịp đọc đâu." Sing thấy tư liệu mà mình điều tra được đang bị nguy hiểm đến tính mạng, không nhịn được mà phải nhắc nhở.

"Tôi biết rồi". Tay liếc sang Sing. Mặc dù trợ lý này của mình nhiều khi có vẻ rất muốn bị ăn đòn, biết cách làm mình tức giận nhất, nhưng thật sự rất có năng lực. Tư liệu này vô cùng chi tiết, chỉ riêng việc sưu tầm phần kể lại của mấy bà bác sống cùng tiểu khu với nhà New cũng kín mười tờ giấy lớn, mà chỉ trong một tuần ngắn ngủi đã thu thập xong, tốc độ không chỉ nhanh, hơn nữa nội dung còn rất cặn kẽ.

Nhìn chỗ tư liệu này, cuối cùng Tay cũng hiểu rõ những nghi hoặc lúc trước của mình. Thật ra trước đây anh và New từng là bạn học, hồi cấp ba là bạn học cùng lớp, chẳng qua là sau này anh ra nước ngoài du học, khi về nước gặp lại New chính là ở trường đại học cũ của cậu, khi đó New đang học năm thứ tư. Lúc ấy anh còn thấy khó hiểu, dựa theo tình huống của New , không phải là nên tốt nghiệp từ sớm rồi sao, tuy rằng có hỏi, nhưng không hỏi ra được đáp án, anh cũng không điều tra kỹ lại, hóa ra còn có nguyên nhân đau lòng này trong đó.

Sing thấy ông chủ của mình mặt mày đau khổ không ngừng than thở, cảm thấy cực kỳ thú vị, vẫn là khuôn mặt băng sơn như người chết kia, nhưng hiếm khi lại thấy mang vẻ hối hận thế này, thật sự là tâm tình rất dễ chịu.

Trong lúc Tay vẫn đang than ngắn thở dài, thì New gặp phải một phiền phức không lớn không nhỏ...

Tuần này phòng làm việc của cậu có thêm một nhân viên nữ trẻ trung xinh đẹp, tên là Lyly, nghe nói là tốt nghiệp trường đại học B danh tiếng. Nhưng tuy rằng đã tốt nghiệp một trường danh tiếng, cũng không thể đảm bảo làm chuyện gì cũng ổn thỏa, bởi vì hôm nay cô sinh viên giỏi này đã làm mất một phần tư liệu khách hàng tương đối quan trọng.

Trong tư liệu khách hàng có sự riêng tư của khách hàng và chuyện cơ mật của công ty, nếu làm mất trong công ty thì còn tạm, nhưng nếu làm mất ở bên ngoài, vậy thì khá phiền phức.

Chuyện này vốn dĩ không hề liên quan đến New , thế nhưng khi đại mỹ nữ Lyly này bị giám đốc bộ phận gọi đến vấn trách, thì lại nói lúc trước cô đã đưa tư liệu cho New  bảo quản, trách nhiệm của việc làm mất căn bản không liên quan đến cô.

Sau đó New bị gọi vào văn phòng của giám đốc bộ phận.

Ban đầu New cũng không nghĩ gì, chỉ tưởng giám đốc mắng xong thì gọi cậu vì chuyện khác, nhưng khi cậu vào văn phòng xong thì tự dưng bị mắng một tràng, cậu ngây người luôn.

Từ lúc nào mà tư liệu khách hàng biến thành bị cậu làm mất?

Giám đốc đang mắng New là nhân viên cao tuổi trong công ty, đã làm giám đốc bộ phận từ thời ba Tay cầm quyền, năng lực cũng coi như không tồi, nhưng có thể là do lớn tuổi rồi, mà dạo này ông ta rất dễ dàng nổi cáu, không ít người trong bộ phận đã bị ông ta mắng mỏ.

Hơn nữa ông ta còn có thói xấu, tác phong sinh hoạt có chút vấn đề, bao dưỡng tình nhân ở bên ngoài thì không nói, mấy nhân viên nữ xinh đẹp trong bộ phận cũng nhập nhằng với ông ta, trước đây trong phòng làm việc của New cũng có một người, nhưng sau đó đã bị điều đi chỗ khác rồi.

Ông ta lại tin tưởng lý do của Lyly, quay sang gây phiền phức cho New, không phải là ông ta không biết, mà là ông ta coi trọng diện mạo của cô gái này hơn.

Lúc trước ông ta cũng có nghe nói hình như New có người để dựa dẫm, thế nhưng sau mấy tháng quan sát cũng không phát hiện có gì đặc biệt, ông ta còn tự mình hỏi về tình hình của New, trong nhà toàn là người bình thường, không có bối cảnh gì, sau đó ông ta không quan tâm nữa.

Mặc cho New giải thích thế nào, cuối cùng vẫn bị xử phạt bằng cách khấu trừ tiền lương tháng này, tiền thưởng thì trừ toàn bộ.

"Giám đốc, tôi không hề biết tư liệu khách hàng của Lyly trông như thế nào, tôi chỉ tìm giúp cô ta thôi, không tin ông có thể xem lại camera, tầng làm việc của chúng ta có camera."

"À, cậu còn muốn xem camera, xem ra cậu đã có chuẩn bị từ trước rồi, xem ra đã làm mất từ lâu rồi, đến giờ thì đổ tội cho Lyly, xem cái gì mà xem, cậu không phục quyết định của tôi đấy à?"

New tức giận. Xem ra ông giám đốc này muốn quy hết tội lỗi lên đầu cậu đây mà: "Giám đốc, tôi nói thì ông không tin, nhưng sao Lyly nói thì ông tin? Đó là tư liệu khách hàng mà ông đưa cho cô ta, cô ta không hề có lý do gì để đưa cho tôi".

"Cô ta là người mới, vẫn đang thực tập, có thể biết gì được, còn không phải bị cậu nói dăm ba câu là đưa cho cậu sao. Tôi thấy cậu ngày thường luôn an phận, thật sự không thể tưởng tượng nổi..." Ông đang muốn bôi đen mọi chuyện, một nhân viên nho nhỏ, trong một công ty lớn thế này thì thêm một người cũng không nhiều, bớt một người cũng không ít. Nếu người này từ chức trong lúc tức giận thì càng tốt, xung đột với mình như vậy, chỉ nhìn thôi cũng thấy phiền, thật đúng là không biết tốt xấu.

Ở nhà có một người cha nhẫn tâm thì cũng thôi, tốt xấu gì cũng là cha ruột có chung huyết thống, nhưng người trước mắt này có là gì của cậu đâu. Nếu cậu thật sự chấp nhận tội danh này, sau này còn làm ăn được gì nữa. Đầu tiên là lừa gạt nhân viên mới để lấy tư liệu khách hàng, sau đó thì vu oan giá họa cho người ta, không biết chừng mọi người còn nói giám đốc  mềm lòng nhẹ dạ không sa thải cậu đấy.

Chuyện này không thể bỏ qua như vậy được.

"Tôi đi tìm tổng giám". New tức không chịu được, quay người đi ra khỏi phòng giám đốc định lên tầng trên tìm tổng giám của bộ phận. Đây là tập đoàn lớn, mỗi bộ phận đều có giám đốc quản từng khu, trên đó còn có phó với tổng giám mà, đi tìm cấp trên của ông ta là tốt nhất.

Cậu không muốn đến tìm Tay, tuy Tay là người cao nhất trong công ty, nhưng cậu cảm thấy trong chuyện này không đến mức phải để Tay ra mặt. Cậu tin hàng ngũ lãnh đạo của công ty không đến nỗi ai cũng mơ hồ giống giám đốc bộ phận cậu.

Giám đốc vừa nghe xong thì giận dữ, New này đúng là ăn tim hùm gan báo mà. Ông ta vốn tưởng nếu người này không phục thì cùng lắm cũng chỉ từ chức rồi thôi, ai ngờ còn muốn đi cáo trạng với bên trên, đúng là phản rồi: "Dù cậu đi tìm tổng giám cũng không có gì khác đâu, tôi làm vậy đã là cho cậu một đường sống, không biết chừng tổng giám còn bảo cậu cút về nhà ngay đấy. Mà dù tổng giám không bảo cậu cút, tôi cũng sẽ bắt cậu cút". Cuối cùng ông ta phải uy hiếp.

Thấy New vẫn không quay đầu lại, ông cũng không ngăn cản nữa, ông ta không sợ hãi chút nào hết. Ông ta đã làm ở công ty này rất nhiều năm, cho dù có điều tra rõ chân tướng cũng sẽ không bị phạt gì hết, chuyện này quá nhỏ bé, dù cuối cùng có điều tra ra là lỗi của ông ta, cũng chỉ là do ông ta sơ ý, qua loa một chút là có thể cho qua, không có bất cứ chuyện gì hết.

Nhưng ông ta không biết, cô tổng giám này đã muốn chỉnh ông ta từ lâu. Cô vào công ty khi Tay đã lên nắm quyền, được Tay mời về từ công ty khác, cực kỳ tài giỏi, nếu không cũng sẽ không thể thăng tiến nhanh như vậy.

Quan trọng hơn chính là, ông giám đốc này ỷ vào lý lịch lâu năm, luôn không biết phục tùng, những người như vậy thật sự không mang lại lợi ích gì cho công ty. Rất nhiều lần cô ta đã muốn đề cập với bên trên, nhưng vẫn không tìm thấy cơ hội.

Cho nên lúc New tới tìm, sau khi nghe xong tâm tình cô cực kỳ tốt, chính ra đây không phải chuyện lớn gì, nhưng cô đang muốn chỉnh người này, đương nhiên nó sẽ trở thành chuyện lớn mà mình phải giải quyết ngay: "Ồ? Ông ta còn nói muốn đuổi việc cậu?"

"Ý tứ không khác là bao, nếu tôi chịu phạt thì bị trừ tiền, còn nếu không chịu phạt, ông ta sẽ đuổi tôi." Đứng trước mặt cô, New sẽ không dùng khí thế mạnh mẽ nữa, đây chính là cấp trên của cấp trên của cấp trên của mình mà, thái độ của cấp dưới như cậu nên đúng mực: "Tôi mất việc là chuyện nhỏ, nhưng tôi không thể nhận trách nhiệm một cách oan uổng như vậy. Rõ ràng không phải lỗi của tôi lại bắt tôi phải nhận, hơn nữa chỉ cần xem camera là có thể điều tra rõ. Tôi tin nhất định tổng giám sẽ xử lý chuyện này thật công bằng".

"Đó là đương nhiên, cậu yên tâm." Tuy rằng trong lòng cô vui như hoa nở, nhưng ngoài mặt vẫn rất nghiêm túc. "Chuyện này có liên quan đến lợi ích của nhân viên và quy chế của công ty, không phải chuyện nhỏ, tôi sẽ xem lại camera trước để điều tra rõ. Nếu cậu bị oan, nhất định sẽ không sao cả." Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, cô đã suy tính xong trong đầu, để đến khi điều tra rõ ràng xong sẽ đi cáo trạng với bên trên như thế nào.

"Cậu cứ về làm việc trước, tôi sẽ cho người đi xử lý ngay, sẽ có kết quả rất nhanh." 

"Cám ơn tổng giám." Tâm tình New thoải mái hơn không ít, quả nhiên tổng giám là một cấp trên tốt. 

Một tiếng sau, Tay biết chuyện này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taynew