Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"New, đến rồi, xuống xe đi, tôi đưa cậu lên phòng"

New mở mắt dậy nhìn xung quanh, rồi lại nhìn Tay một cách ngạc nhiên. Tuy New có say nhưng cũng không phải là mất nhận thức, rõ ràng từ lúc lên xe New không mở miệng nói câu nào, sao Tay biết cậu ở đây nhỉ. Tay đoán biết New muốn hỏi gì, thuận tình đáp lời:"Tôi vô tình thấy cậu đi vào khu này nên đoán thôi.". Lặng im vài giây Tay lại lên tiếng:" Tầng mấy?".

"Tầng 8...801"

"Cẩn thận, dựa vào tôi mà đi". Tay thấy New đi đứng có chút không vững nên vòng tay siết chặt vòng eo New, dìu cậu từng bước đến cửa phòng.

"Mật khẩu?" Thấy New không đáp Tay đành lay nhẹ người cậu. "Nè đừng ngủ, vào rồi hẳn ngủ, mật khẩu nhà cậu là gì".

" Ờ...ừ...2506"

Ngày gì vậy nhỉ? Tay vừa nhập vừa suy nghĩ trong lòng. Chẳng biết Tay có tính tò mò từ lúc nào. Anh ta đâu phải là người như vậy. 

Đỡ New nằm yên trên giường, Tay cởi áo khoác ngoài của mình, vén tay áo lên, vào phòng vệ sinh tìm khăn giúp New lau sạch người. Nhìn bộ âu phục đi làm chật chội, Tay cũng tự mình mở tủ đồ giúp New thay một bộ mới cho thoải mái. Làm xong xuôi Tay ra phòng bếp, định tìm vài lát gừng, lát chanh pha nước ấm cho New uống giải rượu, không là sáng mai ngủ dậy sẽ rất đau đầu. Nhìn quanh bếp mà không thấy thứ gì, tủ lạnh cũng chỉ toàn nước với kem. Tay biết anh chàng này không có thói quen tự nấu ăn ở nhà rồi. Ăn uống gì mà có hại thế không biết. Nghĩ một hồi Tay quyết định chạy xuống dưới lầu mua một ít gừng với chanh, lúc vào anh có thấy dưới này có cái siêu thị mini. Pha một ly vừa đủ độ ấm, Tay đến bên giường lay New dậy, đưa nước cho cậu uống. Vừa uống vào một ngụm New liền nhăn mặt, tỉnh cả ngủ, trừng mắt nhìn Tay.

"Anh cho tôi uống cái gì mà đắng vậy, là gừng đúng k, tôi thấy có mùi gừng trong này."

"Ừ là gừng với chanh, nhậu say mà uống này rất tốt, ngày mai cậu dậy sẽ bớt đau đầu hơn. Mà chắc tôi lỡ bỏ nhiều gừng nên hơi đắng, cậu ráng uống hết đi". 

New vội đặt ly nước lên bàn, mở miệng quả quyết:"Không uống, tôi không thích gừng, không thích mấy vị đắng, không uống đâu, anh mang đi đi". Nói xong cậu vội nằm xuống trùm chăn lại.

Tay hơi bất thần với giây phút vừa rồi. New hành động như trẻ con vậy trời. Còn chu chu miệng ra như làm nũng. Đáng yêu quá. Tay vừa gỡ chăn vừa nhẹ giọng khuyên nhủ: "New dậy uống đi, uống một chút thôi cũng được. Cậu không uống là sáng mai dậy không nỗi đâu. Thanh niên như cậu chẳng lẽ một xíu đắng cũng không chịu nỗi".

"Không nỗi, không uống được đắng thì đã làm sao, tôi vẫn làm được tới chức giám đốc tài chính của công ty anh đấy thôi". New ngồi bật dậy hét lên phản bác.

"Rồi rồi, là tôi nói sai. Nếu giờ cậu uống hết ly này ngày mai  tôi sẽ mua bánh ngọt cho cậu, được không". 

Tay không biết vì sao mình lại nói thế. Cũng đang rất mơ hồ tự hỏi tại sao giờ này anh phải ngồi trước mặt người này dỗ ngon dỗ ngọt. Anh với New có thân thiết gì lắm đâu, tự dưng ôm khổ vào người. New nghe tới bánh ngọt thì có hơi khựng lại, ngồi im ngẫm nghĩ một lúc mới lên tiếng:

"Anh vừa nói nếu tôi uống hết thì anh mua bánh ngọt đúng không".

"Ừ...mai tôi sẽ mua cho cậu". Tay nở một nụ cười bất lực với người trước mặt. Thì ra đây là cách để thoả hiệp với người này.

New nghe Tay nói xong thì cũng vươn tay lấy ly nước, nhắm mắt nín thở uống một hơi cạn ly. Mùi vị thật sự rất tệ. New ghét nó.

______

        Tiếng chuông buổi sáng đánh thức New dậy. Miễn cưỡng mở hai mắt lên, tay dây dây trán xoa xoa đầu. Hệ quả của việc uống say là không thể tránh khỏi. Chưa kịp lấy lại tinh thần, New thấy trong nhà mình xuất hiện một người nữa. New chớp chớp mắt, tỉnh cả ngủ vội hỏi:"Sao anh lại có mặt ở đây".

"Nè đừng bảo ngủ dậy không nhớ gì nhen, hôm qua tôi đưa cậu về nhà đấy."

"Không, tôi nhớ, rất cảm ơn anh, nhưng đáng lẽ anh nên về lại nhà mình rồi chớ, sao còn ở đây". New thật sự rất thắc mắc.

"Ừ thì tại thấy cậu ở một mình, sợ nửa đêm cậu mệt hay cần gì mà không có ai cũng nguy hiểm, nên tôi mới ở lại. Không phiền gì đến cậu chứ."

New nghe Tay nói vậy thì khoé miệng có chút cong lên. Hoá ra Tay cũng không đến nỗi khó gần lắm. Vị sếp này cũng biết quan tâm đến nhân viên cấp dưới đấy chớ. Cậu rất hài lòng. New mở lời mời Tay đi ăn sáng để trả ơn sự việc tối qua. Sống một mình lâu rồi, nay có người lo lắng cho mình cảm giác thật thích. 

Vì cuối tuần nên Tay cũng chưa có kế hoạch gì, gật đầu thuận theo. Mặc bộ đồ New đưa Tay có cảm giác hơi ngại. Cũng may thân hình 2 người tựa như nhau, gu ăn mặc cũng có vẻ giống nhau nên trông Tay không quá khác biệt lắm.

        Một bữa sáng hơi bất ổn. Có vài người từng khuyên New không nên lấy đồ ngọt làm thức ăn thay cho bữa sáng. Nhưng mọi người vì biết New thích nên cũng không ai cấm cản. Vậy mà hôm nay, Tay nhất quyết không cho New ăn. Có điều lạ là không hiểu sao tuy New tỏ vẻ ghét bỏ, nhưng vẫn thuận tình nghe theo. New thật biết nghe lời cấp trên của mình.

Vì cần mua một ít đồ nên New nhờ Tay đưa mình đến trung tâm thương mại. New định đứng xuống cảm ơn rồi tạm biệt Tay vậy mà thấy anh cũng xuống xe theo. Tay bảo cũng cần mua vài thứ nên đi cùng luôn. Dạo vài vòng, mua vài thứ vậy mà mất hết một buổi sáng, lại tới giờ ăn trưa, Tay kéo New lên xe đến một nhà hàng mang phong cách nhẹ nhàng. Lật qua lật lại tập menu, New không thấy phần bánh ngọt đâu, khuôn mặt vừa sụ xuống thì liền nghe tiếng bật cười của Tay. Tay nhìn sơ qua là biết cậu New này đang tìm gì rồi. Cái con gấu trắng mập ú này, thật muốn đem về nuông chiều.

     "Cảm ơn anh vì tối qua và hôm nay, anh về cẩn thận nhé". New đang đứng dưới toà nhà khu anh ở tạm biệt Tay.

"Đợi một xíu rồi vào".

Tay thong thả xuống xe đứng cạnh New. New không biết tại sao cậu phải đứng đây mà chưa được lên nhà. 5 phút trôi qua, đang định hỏi Tay thì New thấy một shipper giao hàng tới. Tay vậy mà lại tới nhận hàng. Nhìn cái túi bên ngoài New biết đó là thứ gì, làm sao một người đam mê cái ngọt như cậu lại không biết được.

"Nè, cho cậu". Tay bước đến đưa túi bánh về phía New.

"Anh cho tôi hả?. Tại sao?". New với đôi mắt tròn xoe ngạc nhiên hỏi Tay.

"Một cái tối qua tôi hứa khi cậu uống ly nước chanh gừng, một cái lúc bữa sáng, một cái bữa trưa. Chia ra mà ăn, đừng ăn một lần hết ba cái, sẽ không tốt cho máu đâu".

New có nhớ lời hứa tối qua của Tay, nhưng không nghĩ nó lại là thật. Sự sung sướng hiện rõ trên khuôn mặt New: "Cảm ơn sếp Tay, anh thật tốt bụng".

"Đồ ngốc...". Câu này Tay chỉ nói nhỏ trong miệng, không để New nghe thấy.

Một người thì tung tăng vui sướng bước nhanh lên nhà. Một người thì âm trầm lái xe, tâm tư đang suy nghĩ về một vài chuyện. Không biết tương lai ra sao, nhưng hiện tại có hai trái tim đang khẽ lệch nhịp.

______

         New trải qua một tháng đầu tiên êm đêm ở công ty. New tập làm quen, hoà nhập với mọi người. Off thì cứ 2 3 hôm lại ghé phòng New trêu đùa, tán tỉnh. Hôm nào sung sức thì đứng cãi nhau vài ba câu với Neo. Tay thì lâu lâu rủ New cùng Off đi ăn, mà cứ hôm nào có Tay là New chẳng bao giờ được ăn đồ ngọt thoả thích. New nài nỉ, có khi cằn nhằn mãi Tay mới cho cậu ăn chỉ đúng một miếng bánh, hoặc một cây kem. 

Có một lần Off thấy Tay và New cứ cãi nhau suốt thì mới buộc miệng nói một câu:"Người ta hay bảo mấy đứa hay cãi sẽ yêu nhau. Hai đứa mày có khi nào sau này là người yêu của nhau không đấy." Off nói xong mới giật mình, cả ba người đều khựng lại. Trong đầu mỗi người đều thoáng có những suy nghĩ riêng.

         Một buổi sáng đầu tháng 6, New đang cầm tập tài liệu nhắm hướng phòng Tay mà bước. Giữa chừng New gặp Louis, trợ lý của Tay. New nở nụ cười thật tươi chào hỏi:" N'Louis mới từ phòng sếp ra à, có Tay trong đó không, anh muốn vào ký giấy tờ."

"Chào P'New, Sếp thì trong phòng á anh. Nhưng có chị Sam trong đó rồi, hay anh đợi chút được không. Mà tài liệu cần ký gấp không anh".

"À không gấp, nếu sếp bận thì thôi, anh đợi chiều ký cũng được.". New vui vẻ đáp lời.

"Dạ vậy chiều anh quay lại ký nhen. Mà Sếp có bận gì đâu, chẳng qua cả tháng nay sếp với người yêu không gặp nhau rồi nên em muốn để không gian riêng cho họ thôi. Thôi em cũng về phòng làm đây, P'New cũng làm việc đi nhé". 

Louis nói xong thì quay đi, không biết có một người đang đứng lặng im. New không biết mình có nghe nhầm không, bạn gái à, Tay có bạn gái rồi à. Sao cậu không biết nhỉ. Mà đúng rồi, New mới vào có một tháng sao mà biết được. Suy nghĩ vẩn vơ cuối cùng cũng về tới phòng, vừa mới ngay cửa New đã nghe tiếng Neo văng vẳng

"P.New, anh ký xong rồi à, sao nhanh vậy"

"Chưa em, có bạn gái sếp trong phòng nên anh chưa vào, để chiều anh mang qua". New trả lời với giọng thoáng buồn.

"Ủa P'Sam hả, chị ấy về rồi à, lâu rồi không gặp chị Sam thật nhớ quá đi."

"Em cũng biết Sam à."

"Ơ hay, có ai mà không biết chị Sam. Chị ấy và sếp nhà chúng ta là thanh mai trúc mã từ nhỏ. À P'Sam là em gái ruột của P'Off đó anh. Chị ấy được sếp và P'Off cưng chiều lắm. Ba người họ rất hay có mặt cùng nhau trên công ty này, nên mọi người đều biết."

New suy nghĩ gì đó rồi lại hỏi tiếp:"Thế Sam là cô gái như thế nào."

Neo chẳng cần nghĩ nhiều liền đáp: "Xinh đẹp, tài giỏi, rất thân thiện. Chị Sam không hề tỏ ra mình là tiểu thư mà đòi hỏi này kia nên mọi người trong công ty ai cũng yêu quý chị. Cộng với việc ga lăng, chiều chuộng của sếp Tay dành cho chị mà ai cũng ngưỡng mộ. Họ thật sự rất đẹp đôi. Cả tháng vừa rồi là P'Sam đi du lịch thế giới với hội bạn, nên anh mới không thấy chị ấy xuất hiện trên công ty đó. Giờ về rồi có khi anh sẽ gặp thường xuyên thôi. Em còn nghe P'Louis bảo rằng hai gia đình có ý định muốn họ đính hôn trước, mà chị Sam chưa muốn, chị ấy luôn bảo mình còn nhỏ chưa muốn bị ràng buộc. Tuy chưa chính thức tổ chức nghĩ lễ, nhưng hầu như trong giới kinh doanh của Bangkok này đều biết hai nhà Vihokratana và Adulkittiporn là thông gia của nhau."

Neo nói một tràng mà không hề để ý đến tâm trạng của New. Neo không hề biết rằng trong căn phòng này có một người đang thật sự không ổn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taynew