Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

New đến tận khi mười bốn tuổi mới biết mình không phải là con ruột hoàn toàn trong nhà, mà là con riêng của ba ở bên ngoài phong lưu. Trước đó, một nhà bốn người, trừ New, đều biết cái bí mật không tính là bí mật này.

New tỉnh tỉnh mê mê trong một khoảng thời gian rất dài trước kia, mỗi ngày đều nghi hoặc có phải ba và mẹ đều không yêu mình? Là vì không đủ ngoan sao? Hay vì mình không đạt hạng nhất ở trường? Đều không phải, cậu đã thật biết điều, lại không thể sửa đổi được sự thực cậu là điểm ô uế của cái nhà này.

Mẹ nuôi và ba yêu nhau từ đại học, vẫn là đôi tiên đồng ngọc nữ trong mắt mọi người, thình lình tình yêu tự cho là hoàn mỹ bị xé rách ra một vết thương xấu xí, bà không nuốt trôi cơn giận này, nhưng lại không thể không khoan dung New ở lại nhà, mở to đôi mắt trong suốt gọi bà là mẹ, hỏi bà sao không chơi với mình, tại sao không để ý tới mình. Bà tâm ý bình ổn, không khắt khe với New đã là dùng hết khả năng hàm dưỡng của bà.

Ba New thẹn với vợ con, đối với New tự nhiên không có sắc mặt tốt, mà thời điểm New được đón về, anh cả Thorn đã bắt đầu hiểu chuyện, biết đây là một đứa con hoang được đưa về, trước mặt thì tươi cười với em trai, nhưng sau lưng thì tìm đủ mọi cách bắt nạt đứa nhỏ không có chỗ dựa.

Mãi cho đến khi tay New bị hắn làm gãy, mới hiếm thấy ba cậu nghiêm túc lớn tiếng quát hắn thu tay.

New không có ai yêu, cậu cũng chẳng biết vấn đề là ở đâu. Nhìn thấy ba người kia rõ ràng là đang nói cười vui vẻ, khi mình đi tới lại đồng loạt im lặng không lên tiếng nữa.

Không ai nghe cậu kể đến trường có chuyện gì thú vị, cũng không ai để ý cậu thi được thứ hạng bao nhiêu. Anh trai Thorn thi điểm cao, ba và mẹ sẽ thưởng riêng cho hắn, dẫn hắn đi chơi, New cũng muốn, nhưng lại phảng phất như người tàng hình trong nhà không ai thấy được. Thorn gây họa, ba và mẹ vội vội vàng vàng chạy đến trường, New thử làm chút chuyện gây rối, người tới lại là thư ký của ba, khách khí mà xa cách giúp cậu xử lý vấn đề.

Nhiều lần như thế, New liền không tranh nữa.

Mãi cho đến khi cậu mười bốn tuổi, mới hiểu được bí mật thân thế của mình. Đơn giản là trong thời gian mẹ nuôi mang con đi du lịch, ba cô quạnh không chịu được, vốn là qua đêm, không biết cô nàng gái làng chơi kia nghĩ gì, có New. Còn tưởng từ nay có phiếu cơm miễn phí, có thể không cần làm gái nữa, nhưng lúc New hai tuổi lại bị bệnh, trước khi chết cầu xin ba New cho đứa nhỏ này con đường sống.

Vì thế trước đây chịu đủ mọi oan ức, đột nhiên biết được lý do, cậu không còn tha thiết mong chờ gọi người phụ nữ trong nhà là mẹ nữa, không còn là cái đuôi theo sau Thorn, kỳ vọng hắn ta sẽ như những người anh trai khác chơi cùng mình. Vốn là đứa nhỏ hoạt bát, dần dần lại trở nên trầm mặc, thành tích xuống dốc không phanh cũng chẳng có ai để ý.

Cũng may New gặp được một giáo viên chủ nhiệm tốt, cho tới nay đều ký thác kỳ vọng ở New. Thấy New ngày càng sa sút, tự mình tìm cậu nói chuyện. Thấy New chán nản trầm mặc, sống chết mặc bay, thầy nghĩ có người cùng lứa chơi cùng sẽ tốt hơn liền cho Tay – con trai của thầy, ngồi gần New.

Tay giống ba mình, là một người nhiệt tình, anh dáng dấp không tệ, từ thành tích đến tích cách không cái nào không tốt, ở lớp học được các bạn quý mến. Trước đây New dồn sức học thật tốt để ba cậu chú ý mình vài lần, cùng bạn trong lớp chơi không thân, Tay có thể tính là người bạn chân chính đầu tiên của cậu.

Ở nhà trường kỳ không được để ý đến, New là một đứa nhỏ thiếu thốn tình cảm, tâm lý nín nhịn quá nhiều điều oan ức không chỗ kể ra, vì vậy Tay xuất hiện vừa đúng, New liền kể cho Tay chuyện trong nhà.

Lúc ấy hai người mới là thiếu niên mười mấy tuổi, nơi nào hiểu được hư tình giả ý cùng lạnh lùng nhẫn tâm trong thế giới người lớn, sửng sốt nửa ngày, Tay cũng chỉ có thể an ủi New:

– Chờ cậu lên đại học, tự thân độc lập, có thể rời khỏi cái nhà kia.

Thân thiết và đau lòng trong ánh mắt Tay khiến New bỗng nhiên chìm sâu vào, khác với cái nhìn qua loa của ba và mẹ nuôi, New đột nhiên muốn anh cứ nhìn mình chăm chú như thế...phảng phất như cọng cỏ khô trong tay người chìm xuống nước, biết rõ là không cứu được mình, lại cứ nắm chặt không chịu buông tay.

Từ đó về sau, tâm lý của New với Tay nhiều hơn một điểm không nói rõ được, cũng không miêu tả được. Chỉ là tuổi còn nhỏ, tiếp xúc không nhiều, một chút mông lung yêu thích kia liền như một sợi lông nhỏ mềm nhẹ sót ở trong lòng, thỉnh thoảng cọ một chút, đa số thời gian vẫn là yên lặng chờ ở đó.

Thành tích của New vốn đã vững chắc, dưới sự giúp đỡ của Tay, thuận lợi lên cấp ba, rồi lên đại học. New đều đi theo Tay, đạp vết chân của anh mà đi về phía trước, đi nơi nào học, học ngành gì đều không quan trọng, quan trọng là có thể ở cùng một chỗ với Tay.

Lúc mới đầu, New chỉ cho rằng mình và Tay quá hợp nhau, không nỡ bỏ qua người bạn này, vì vậy nên mới muốn cùng anh càng gần gũi thêm một ít. Mãi đến năm thứ hai đại học, khi Tay ấp a ấp úng nói với New mình có bạn nữ theo đuổi, mà anh cũng không ghét, thậm chí còn muốn thử nói chuyện yêu đương, New – trong phản ứng gần như hỏng mất của mình – mới chợt nhận ra mình có tâm ý với Tay.

Dù có thể hỏng mất, nhưng vẫn phải nhẫn nhịn, New không dám nói một lời, Tay và thầy ( Ba Tay ) là ân nhân của cậu, đem cậu lôi lên từ vũng bùn sa sút, về tình về lý, chính mình không nên đem anh quẹo vào con đường khó đi này.

Làm ngược lại tâm ý mà chúc mừng anh, cậu cưỡng bách bản thân không đi tìm Tay nữa.

Thói quen có New bên cạnh khiến Tay thời gian đầu cảm thấy không quen. New không đi tìm anh, anh liền đi tìm New, ba lần đến thì hai lần bị New tìm các loại lý do từ chối. Vài lần như thế, hơn nữa Tay cũng có nhiều bạn khác, không cần phải tốn tâm tư, liền dần dần xa lánh New.

Mà khoảng thời gian này cũng không kéo dài quá lâu, Tay chia tay cô bé kia, hai người lại chạy đến quán thịt nướng gần trường học làm một bữa say mèm, từ đây lại quay về thân thiết như trước, không nhắc đến đoạn nhạc đệm không vui này.

Sau đó New cũng hỏi Tay, vì sao lại chia tay nhanh như thế, không nghĩ tới Tay cũng là một mặt mờ mịt, chỉ nói:

– Cô ấy nói cô ấy không cảm giác được tôi thích cô ấy, tôi cũng cảm thấy tìm đề tài nói chuyện với cô ấy còn chẳng nhiều bằng cùng cậu nói chuyện.

Trên mặt New không biểu hiện gì, nhưng tâm lý lại có chút vui mừng, những năm gần đây, cậu đã chiếm cứ chắc chắn vị trí bạn tốt này của Tay, bất kể là sinh hoạt, học tập hay những vấn đề khác, hầu hết thời gian Tay sẽ lựa chọn làm cùng cậu.

Đây là cự ly cậu cho phép bản thân được gần gũi với Tay.

Tay yêu thích phái nữ, gia đình Tay một nhà ba người đối đãi với cậu là chân tâm thật ý, New vô cùng rõ ràng, cũng không đòi hỏi giấc mộng của mình một ngày nào đó sẽ thành sự thật.

Tựa như bây giờ, ở bên cạnh anh là tốt rồi.

Sau đó Tay cũng không có thêm bạn gái này, chỉ một lòng nhào vào công việc, tốt nghiệp đã hai ba năm, công ty thiết kế dưới tay anh đã vận hành ổn định.

New chẳng hề muốn đi làm, thẳng đến khi thi nghiên cứu sinh, đợi đến lúc tốt nghiệp, ba New đột nhiên xuất hiện, cũng không hỏi ý kiến New, đưa cậu vào công ty của gia đình, cùng anh trai Thorn, dưới mí mắt của ông ta đi làm từ chức vụ thấp nhất.

Nhìn qua là có đãi ngộ giống Thorn, nhưng New hiểu được đây là làm cho người ngoài xem, tất cả sản nghiệp của gia đình là của Thorn.

Cậu không muốn tranh cái gì, gia đình này nuôi lớn cậu, cậu đã rất cảm kích, ngoài cảm kích ra thì không còn gì nữa. Không phải không nghĩ tới đi làm cái khác, không dựa vào ai, ai biết vừa mở miệng đã bị ba cậu mắng xối xả, chuyện này cũng giống như tình cảm với Tay, chỉ có thể giấu tận đáy lòng, không dám đề cập lần nữa.

Trong nháy mắt, hai người cũng đều hai sáu, hai bảy tuổi, New ở nhà không ai quản, lúc đến nhà Tay chơi, được hai vị phụ huynh hỏi ý: "Có bạn gái chưa nha? Tuổi không còn nhỏ nữa, nên cân nhắc vấn đề kết hôn, con gái nhà này nhà kia khá tốt, nếu không gặp mặt một lần?"

Tay phiền muộn không thôi, nhưng New lại hưởng thụ những lời thao thao bất tuyệt này, một bên nghiêm túc trả lời, một bên còn muốn liếc trộm Tay, nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của anh.

Nếu như không phải đột nhiên Tay đáp ứng yêu cầu đi xem mắt của bố mẹ, New cơ hồ muốn giữ tình trạng của họ tiếp tục như vậy.

Ngày đó, mãi đến khi ăn tối xong, Tay đưa cậu ra ngoài, New vẫn còn chìm trong khủng hoảng và tuyệt vọng, mộng đẹp lừa mình dối người cuối cùng cũng đến lúc vụn vỡ. New tinh tường hiểu được mình không thể nào yên lặng đứng một bên nhìn Tay cưới vợ sinh con.

Lúc ấy là đầu mùa xuân, khu phố nhà Tay có một cây lâu năm đang ra hoa xán lạn, từ xa nhìn lại màu tím đổ xuôi như thác nước, vô số ong mật bay lượn, ầm ĩ náo nhiệt, tràn đầy sức sống.

New hồn vía lên mây, căn bản không phát hiện Tay ở một bên đang dò xét nhìn mình.

Hai người trầm mặc đi dạo hồi lâu, Tay đột nhiên mở miệng nói:

– New, ngày mai tôi không đến tìm cậu nhé.

– A!

New mê man trong chốc lát mới phản ứng được, mình và Tay vốn là hẹn nhau ngày mai ra nông trang ở ngoại ô câu cá.

– Cậu làm sao thế? Đi làm mệt lắm không? Sao buồn bã ỉu xìu vậy?

– Không, không phải. Vậy ngày mai cậu muốn đi, đi....

New có chút không nói nên lời, nội tâm nôn nóng cơ hồ muốn tràn ra tới nơi.

– Đúng, đi xem mắt.

Gió nhẹ thổi qua, cánh hoa bay lả tả rơi xuống, New vô thức lấy mũi chân chà chà cánh hoa, mãi đến khi đem những cánh hoa non mềm kia dẫm nát.

Không phải chưa từng nghĩ tới sớm muộn sẽ phải đối mặt với cảnh này, cậu từng tưởng tượng, thậm chí còn rất lạc quan nhắc nhở mình không được thất thố, song khi thật sự rơi vào hoàn cảnh này, New mới phát hiện sự đau khổ như che ngợp bầu trời kia lại khiến bản thân không thể chống đỡ được, tim đau đến co giật, giống như...giống như những cánh hoa bị mình dẫm nát kia.

– New, New?

Tay gọi hai tiếng, mà New vẫn như trước cúi đầu không nói lời nào.

Anh đang muốn vỗ vỗ New, cậu bỗng nhiên ngẩng đầu, vành mắt đỏ ửng, lộn xộn nói:

– Tay...tôi..tôi về đây, sau này, chúng ta sau này, không liên lạc với nhau nữa. Tạm biệt, tạm biệt...

Dứt lời liền muốn đi, nhưng bị Tay kéo tay lại.

– Không liên lạc nữa? Có ý gì?

New miễn cưỡng kéo ra một nụ cười:

– Cậu rất nhanh sẽ có bạn gái, mà tôi khi đó lại vẫn còn là một người độc thân, làm kỳ đà cản mũi không hay lắm, ha ha, tôi... tôi đi.

Lý do rất gượng ép, nói ra tựa như đã dùng hết sức lực toàn thân.

Cậu nghĩ, tôi không có trái tim kiên cường như vậy, có thể xem như không có chuyện gì xảy ra mà nhìn hai người ân ái.

Tay vẫn không buông tay, chăm chú nhìn New nói:

– Là thế này phải không? Tình cảm nhiều năm của chúng ta, chỉ vì tôi muốn đi xem mắt mà cậu muốn tuyệt giao với tôi?

New cắn răng đè lại cổ tay Tay, cậu không dám nói nữa, sợ chính mình không nhịn được sẽ nói ra tôi thích cậu, sợ chính mình phá hủy đi cuộc sống bình yên ấm áp của gia đình Tay.

Một con ong say mật lảo đảo bay đến, mắt thấy muốn va vào New, nhưng New lúc này chẳng còn tâm trạng để ý, Tay sợ nó đâm phải New, không thể làm gì khác hơn là buông tay cậu, phất phất tay đem ong đuổi đi.

New lập tức quay người muốn đi, Tay lại hỏi:

– Cậu thật sự nghĩ như vậy sao? New, cậu ở trước mặt tôi cũng không chịu nói thật?

Nói thật, làm sao dám nói thật đây?

New nước mắt đã chực trào, cậu muốn nói Tay không cần nói nữa, nhưng Tay lại bám riết không tha hỏi:

– New, tại sao xưa nay cậu không có bạn gái?

New kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Tay, chỉ trong phút chốc ấy, cậu cơ hồ cho rằng Tay đã biết tâm tư của mình.

– Cậu, vì sao chẳng có bạn bè nào khác? Tại sao chỉ đối tốt như vậy với tôi?

...

Trong đầu New như có hàng ngàn con ong mật, ong ong ong ong vỗ cánh không ngừng, mọi suy nghĩ đều khó khăn, chỉ mơ hồ biết, xong, Tay đã biết.

Cậu ấy nghĩ như thế nào? Sẽ không cảm thấy mình dơ bẩn buồn nôn chứ? Dùng danh nghĩa bạn bè mà mơ tưởng chuyện không thể nào.

Có lẽ không đành lòng nhìn bộ dáng cậu thất kinh, Tay không ép hỏi nữa, trái lại nở nụ cười, không nghĩ đến New khi nhìn thấy anh cười lại mất đi lý trí – cậu ta đang cười nhạo mình sao?

Máu xông lên não, New há miệng nói rằng:

– Phải! Em yêu anh, em...

Mắt thấy Tay sửng sốt, New mới ý thức được mình đang nói gì, song lời nói ra không thể rút lại, sau đó, sợ rằng đến bạn bè cũng không làm được nữa.

New choáng váng.

– Cậu...

Tay há há mồm, tựa hồ vẫn đang suy nghĩ nên nói điều gì mới thích hợp.

– Em yêu anh...

New máy móc lập lại một lần nữa, giống như đã hoàn toàn từ bỏ giãy dụa.

"Bốp"—âm thanh vang lên bên tai, New bụm mặt, bị Tay tát một cái liền triệt để thức tỉnh, kinh ngạc phát hiện ra trong mơ hồ mình đã nói gì.

– Xin lỗi... em, xin lỗi...

New xoay người liền chạy, Tay vội vàng đuổi theo, biết rằng hiểu lầm to rồi, bởi vì anh căn bản còn chưa kịp cho New xem con ong mật bị đập chết.

Tay đuổi theo cản đường New, nhưng New lúc này đã ngồi vào trong xe của mình, đồng thời cũng chẳng liếc mắt nhìn Tay một cái, vội vã khởi động ô tô, vọt ra khỏi khu phố.

Cũng không biết bao lâu, New mới khôi phục một chút thanh tỉnh trong mớ đầu óc hỗn độn, từ những cảm xúc bồn chồn thoát ra, bắt đầu tự trách sao mình mộng tưởng như thế. Điện thoại di động để một bên luôn reo vang, New biết là Tay, nhưng tâm cậu loạn như ma, kiên quyết tắt máy.

Trong đầu nghĩ tới nghĩ lui Tay sẽ nghĩ gì về cậu? Bố mẹ anh nếu biết, bọn họ có còn coi mình như là thân nhân mà đối đãi không, sẽ nghĩ như thế nào? Đồng tính yêu nhau vốn là khó mà có con cái, rất nhiều người coi như yêu ma, mình làm bạn bè đàng hoàng là được rồi, tại sao lại không tự kìm nén được mà phá hủy tất cả?

Các loại suy nghĩ lung tung tràn ngập trong đầu, mãi đến khi xe va vào hàng rào bảo hộ bên đường, cậu vẫn còn đang suy nghĩ, không biết ngày mai đi xem mắt, bộ dáng Tay sẽ ôn nhu như thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taynew