Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày thứ hai là ngày hiếm hoi trời nắng, khi New tỉnh lại, trời đã sáng choang, trố mắt hồi lâu cậu mới phát hiện mình đang vùi trong lồng ngực Tay, cánh tay còn không biết xấu hổ khoác lên eo người ta.

Vừa mới đỏ mặt nhẹ nhàng lấy cánh tay ra liền nghe thấy tiếng Tay nói:

– Tỉnh rồi?

– Ừ, em, em đi mua bữa sáng, anh ngủ tiếp đi.

Dứt lời bò dậy, nhanh chóng đánh răng rửa mặt, bạch bạch bạch chạy xuống lầu.

Tay tóc trên đỉnh đầu rối như tơ vò nhìn theo cậu đi ra ngoài, cũng không biết đang suy nghĩ gì.

Nửa giờ sau, New thở hổn hển trở lại, mang theo bàn chải và kem đánh răng mới cho Tay, thừa dịp anh đi rửa mặt vội mang bữa sáng bày lên trên bàn.

— Sao em không ăn?

Tay rửa mặt xong đi ra, thấy New ngồi trước bàn, không nhúc nhích.

– Ừ, chờ anh cùng ăn – qua một buổi tối, New đã thoải mái hơn, không còn bị nói lắp nữa.

Đều là những thứ Tay thích ăn.

Tay cảm động, đi tới ngồi bên bàn, thấy trước mặt New chỉ có cốc sữa, không khỏi cau mày:

– Em mua cho anh nhiều như vậy, nhưng em chỉ có một cốc sữa?

New sốt ruột, vội giải thích:

– Em buổi sáng sớm...ừm, không ăn được.

Kỳ thực không phải ăn không vô, cửa hàng của cậu mỗi ngày đến gần trưa mới mở, ngày nào cũng ngủ gần đến lúc ấy, căn bản không có thói quen ăn sáng.

Hai người vì ăn sáng mà xoắn xuýt một lúc, New mới miễn cưỡng ăn thêm bát mì.

Chờ đem người mang về, nhất định phải sửa cái tật xấu này. Tay yên lặng suy nghĩ, trong lòng lại có chút thấp thỏm, từ khi anh tỏ rõ lòng mình, New hình như chịu kinh hãi khá lớn, cái gì cũng chưa nói, Tay không biết New đang nghĩ gì? Sẽ yêu thích mình sao? Sẽ không đồng ý cùng mình trở lại?

Ăn xong, hai người ngồi trên sô pha, nhất thời không biết nói gì.

– Anh chừng nào thì đi?

Không khí yên lặng bị New phá vỡ. Tay thở dài, nhìn cậu nghiêm túc nói:

– New, có phải em chưa hiểu? – Nhìn thấy vẻ mặt mờ mịt của New như trong dự liệu. – Anh nói, anh, Tay Tawan yêu em, New Thitipoom, muốn đi cùng em, em có đồng ý không?

Lời nói dù rằng cứng rắn, hùng hổ, kỳ thực nội tâm Tay cũng rối loạn lên cả, sợ mình lâu như thế mới tìm đến, đã muộn. Không có ai vẫn luôn đứng đó chờ, đạo lý này anh hiểu, chỉ hy vọng New còn chưa đem mình ném ra ngoài.

New kinh ngạc nhìn anh, vành mắt chậm rãi đỏ lên. Nhìn cậu sắp khóc đến nơi, trong lòng Tay như có con mèo nhỏ cào loạn, đang muốn mở miệng dò hỏi, New đã nhào qua, dụi đầu vào ngực anh, ôm anh thật chặt.

Vì thế Tay không nói tiếp nữa, nhẹ nhàng vỗ lưng New, giúp cậu thuận khí, New chẳng phát ra âm thanh nào nhưng anh biết cậu đang khóc rất thương tâm, người trong lồng ngực vẫn luôn run rẩy.

Một lúc lâu, New mới từ từ ngừng khóc, mắt mũi sưng đỏ, nước mắt nước mũi thì được lau sạch trên người Tay. Cậu bám vào vạt áo Tay, có chút nghẹn ngào:

– Anh không đùa em? Không gạt em?

Tay bất đắc dĩ giúp cậu chỉnh lại tóc tai rối tung, ôn nhu nói:

– Tại sao anh muốn chạy đến nơi xa như thế này lừa em?

– Nhưng mà, trước đây...

– Xin lỗi, là trước đây anh quá chậm chạp, không phát hiện ra tình cảm của em, em phạt anh có được không?

New nháy mắt, lại có nước mắt trào ra:

– Tay, đây không phải trò đùa, nếu anh muốn ở cùng em, sẽ không thể kết hôn, cũng không có con cái, thầy...

Ba Tay là người cứng nhắc, đàng hoàng, trịnh trọng, làm sao có thể tiếp thu con trai mình như thế? New nghĩ cũng chẳng dám nghĩ đến.

– Tất cả anh đã sắp xếp xong, ba mẹ cũng biết rồi, đều tiếp nhận. New, cùng anh trở về thôi, sắp Tết rồi, chúng ta năm nay cùng ăn Tết, được không?

Thấy New không gật cũng không lắc, anh vô cùng đáng thương nói:

– Mẹ nói, không đem được em về thì anh cũng khỏi về luôn.

New không nói, nhìn anh. Chơi với nhau lâu như thế chưa từng thấy người này chơi xấu làm nũng.

– Đúng rồi, sao anh thuyết phục được thầy cô? Thầy chắc chắn tức giận...

Nói, giọng New càng nhỏ, ba Tay là một thầy giáo tốt, cậu tôn kính và cảm kích thầy như vậy, hiện tại lại thành như thế này, thực sự không còn mặt mũi để gặp thầy.

Tay biết cậu sầu lo cái gì, an ủi:

– Em đừng tự trách, việc này không liên quan đến em, em yên tâm chúng ta trở về là tốt rồi. Thật đó, tin tưởng anh.

Nói như thế, nhưng New không thể nào thực sự không để ý, Tay biết tâm tư cậu tinh tế, hay suy nghĩ nhiều, trong thời gian ngắn không thể bỏ qua nghi ngờ, chỉ có dẫn cậu trở lại mới có thể cho chính cậu tin tưởng, vì thế anh trực tiếp dời đi lực chú ý của cậu.

– Này, New, em có bạn trai rồi mà sao chẳng vui gì cả?

Bạn trai, bạn trai...

Là mình thích người kia, giờ anh ấy cũng thích mình.

Mới phản ứng được điểm này, New không kìm được ấn ấn trái tim tự đắc của mình, nơi đó đang nhảy rầm rầm, vui sướng muốn bay ra ngoài.

– Bạn trai... – New lầm bẩm lặp lại một lần, đột nhiên hai mắt tỏa sáng nhìn Tay, vội nói – Em có thể hôn anh một cái không? – Nói xong ngượng ngùng bổ sung – Em đã muốn lâu rồi.

Sợ Tay đổi ý, cậu nhanh chóng lại gần, hôn nhẹ một cái trên môi Tay.

Cậu vừa khóc, hai mắt ướt nhẹp đỏ ngầu, còn vương nước mắt, một mặt vô tội hỏi có thể hôn nhẹ người ta một cái không làm tim Tay mềm nhũn, chỉ hận sao mình lại chậm chạp như thế mới hiểu được tình cảm, để hai người bỏ qua nhau bao năm.

Đáng tiếc New chẳng có chút kinh nghiệm nào, nói là hôn một cái cũng thực sự hôn nhẹ một cái, Tay cười tươi, vòng tay giữ sau gáy cậu, ôn nhu hôn lên.

Mơ hồ như cả một thế kỷ, New thiếu dưỡng khí muốn chết mới được Tay thả ra, trong đầu như tương hồ, ngay cả mình họ tên gì cũng quên mất.

Thì ra, hôn lại có cảm giác tốt đẹp như thế.

Thấy cậu thiếu dưỡng khí lợi hại, Tay vừa nhẹ nhàng vuốt lưng vừa hỏi:

– Có khỏe không?

Lúc này New mới cảm thấy thẹn thùng, không dám ngẩng đầu lên, nhẹ ừ một tiếng.

– Trước đây muốn làm cái gì với anh, hiện giờ đều có thể làm.

– À...

New vô lực che mặt, nếu đem hình ảnh mình đã tưởng tượng nói ra, sợ là Tay sẽ thực sự báo cảnh sát nói nơi này có kẻ quấy nhiễu tình dục.

Tay nhìn cậu nở nụ cười, chờ hai người dẹp loạn tạm ổn, chỉ chỉ đồng hồ đeo cổ tay:

– Có phải nên mở tiệm không?

New vẫn bụm mặt, lắc lắc đầu:

– Tay, em bây giờ thật vui.

Hai người ở trên sô pha thân mật một hồi lâu, New mới đứng dậy chuẩn bị đi mở cửa. Tay đi theo phụ cậu một tay.

Phía sau cửa có một tấm bảng đen nhỏ ghi thông tin, New lấy nó để lên quầy thu ngân, rồng bay phượng múa viết vài chữ liền muốn đem ra cửa treo, Tay đến gần xem thử: "Chủ quán có chuyện vui, giảm giá 60% mọi mặt hàng, sau này không kinh doanh nữa", bên cạnh là hình trái tim xiêu xiêu vẹo vẹo, nhìn cả cái bảng đều cảm nhận được sự vui vẻ muốn tràn ra ngoài.

– Em giảm giá như thế, sẽ rất thiệt đó – Tay lo lắng hỏi.

New không để ý chút nào, vung tay lên hào khí nói:

– Trừ hai tháng đầu tiên có lãi, còn lại cũng vừa đủ thu chi, không bằng bán hết nhanh còn về nhà ăn Tết.

"Về nhà ăn Tết" bốn chữ cậu nói đến vốn bình thường nhưng lại làm Tay bỗng chốc trở nên vui vẻ nói:

– Em đồng ý cùng anh về nhà sao?

New tủm tỉm không nói lời nào, tự mình sắp xếp lại giá hàng. Tay cũng đến giúp cậu làm, kết quả việc vốn mười phút là xong mà đến tận khi vị khách đầu tiên vào quán vẫn còn chưa đâu vào đâu.

Một phần vì giảm giá, một phần vì New thông báo không bán nữa nên cả ngày hôm nay lượng khách rất đông, đặc biệt là nữ sinh. Các cô gái cứ quay quanh chỗ New bịnh rịn chia tay làm Tay đứng ngoài cứ ngột ngạt khó chịu.

Buổi tối đóng cửa hàng, hai người chui trong ổ nhàn rỗi, Tay liền đem chuyện thắc mắc cả ngày nay nói ra:

– Em ở nơi này rất được chào đón nhỉ? Nhiều nữ sinh đến tìm như thế.

New nghe thấy trong lời anh có vị chua, vô cùng vui vẻ nhưng ngoài miệng cố ý nói:

– Đương nhiên nha, coi như không mở cửa hàng nữa thì cũng có thêm bạn bè mà.

– Em thật sự kết bạn với các cô ấy? – Tay như lâm vào đại địch.

– Kết bạn, các cô ấy bình thường vẫn chăm sóc việc buôn bán của em, là người tốt mà.

New đàng hoàng trịnh trọng trả lời, cố gắng nhịn cười. Không ngờ tới Tay im im một lúc, miễn cưỡng nói:

– Vậy cũng được, coi như là đã từng chăm sóc em, nhưng mà...

Tay muốn nói không được cùng người khác mỗi ngày buôn dưa, lại sợ bản thân quản nhiều chuyện sẽ làm New phản cảm, nhất thời không biết nên nói thế nào.

– Nhưng mà làm sao? – New đùa anh – Tay, có phải là anh đang ghen không?

Tay ngẩng đầu nhìn khuôn mặt cười trêu tức của New, biết rõ mình bị trêu, liền câm nín xoa nhẹ đầu cậu, đem người kéo vào ngực mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taynew