3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Ryucúncon vừa thêm hổcon vào cuộc trò chuyện nhóm]

Burdol: á!! ai rứa!!!

Đỗlan: bạn mớiiiiiiiiiiiii

Bengi: ai vậy?

Leemèo: bé bi nào vậy nèeeeee lên tiếng đi nèeeeee

Pobyby: Sanghyeok hyung ổng bắt đầu rồi đó

hổcon: mấy người yên lặng chút đi

Burdol: :OOOOOOOOOOOOOOOOOO

Bengi: trời đụ?

Leemèo: bé ơi vô nhà người ta rồi kêu người ta yên lặng là hông có được lịch sự nha bé

Đỗlan: hay nick clone của ông nào hả?

vinhbéo: ai cho xài clone trong đây?

Ryucúncon: Minhyung mày trả điện thoại cho nó mau

hổcon:

hổcon: dù sao ẻm cũng đang ngồi bên cạnh em

hổcon: có gì khác nhau đâu

Ryucúncon: đừng để tao nhắc lần hai

T.O.M: có phải tui là đứa duy nhất không hiểu gì không...

Quiulơ: có em nữa

Thầnchớp: em luôn

hổcon: chào mọi người

hổcon: em tên Hyeonjun

hổcon: em là

Gomiyusi: soulmate của tui

Ryucúncon: bạn thân của tao

hổcon: mem mới

Gomiyusi: nhưng cậu là soulmate của tuiii!!

Ryucúncon: mày cút ngay, nó là bạn tao tao mới add vô đây

Gomiyusi: mày không add tao cũng add!!

Ryucúncon: mày quyền éo gì add? tao mới là đứa lập groupchat

hổcon: Ọ__Ọ

hổcon: xin lỗi

hổcon: em out ra nhé

Ryucúncon: ở yên đó

hổcon: Minhyung vừa nói em out ra đi vì groupchat này xàm lắm

Bengi: á à!!

Kwanghihi: mày muốn chọc điên Minseok hả thằng kia

Leemèo: bố éo hiểu gì!!

hổcon: ủa tui nói éo đúng à? mấy người toàn spam trong đây

Ryucúncon: tao mà còn nhắc mày trả điện thoại cho Hyeonjun lần nữa là mày chết với tao nghe chưa

Ryucúncon: TRẢ ĐIỆN THOẠI CHO NÓ MAU

Gomiyusi: trả rồi

Đỗlan: éo biết đứa nào spam ảnh đồ ăn trong đây lúc 1h sáng?

Bengi: thằng nào chụp selca một trăm tấm y như nhau rồi send hết vô đây hỏi xem cái nào đẹp để đăng FB?

Burdol: thằng nào spam lời bài hát trong đây đéo cho ai ngủ?

Pobyby: còn chưa nói gửi tin nhắn thoại nữa chứ

Gomiyusi: đm mấy người

Ryucúncon: Hyeonjun ơi

hổcon: hả

Ryucúncon: giới thiệu với mn, đây là bạn thân mới nằm viện dậy của tui

Gomiyusi: soulmate của em

Ryucúncon: đmm nói bao nhiêu lần trước khi nó là soulmate của mày thì nó đã là bạn thân tao

Ryucúncon: cãi cãi cái đéo gì

Gomiyusi: từ giờ ảnh có em rồi khỏi cần anh nữa

[Gomiyusi bị Ryucúncon đá khỏi cuộc trò chuyện nhóm]

Burdol: vừa lắm

Đỗlan: Minseok jjang!!!!

T.O.M: thua tụi bây =)))

Ryucúncon: Hyeonjun ơi?

hổcon: cho em vô nhóm chat lại với

hổcon: em sai rồi

hổcon: sau này sẽ không như vậy nữa

Ryucúncon: địt mẹ mày trả điện thoại cho nó

hổcon: cho tao vô đi rồi tao trả

hổcon: tao hứa không phát ngôn ngu nữa

vinhbéo: tự nhiên tao thấy hả dạ vl =))

Leemèo: tao cũng vậy =))

[Ryucúncon vừa thêm Gomiyusi vào cuộc trò chuyện nhóm]

Ryucúncon: liệu hồn

hổcon: Minhyung vẫn hay như vậy hả

Ryucúncon: tao luôn có đầy một danh sách các lí do cần phải tiêu diệt nó

Thầnchớp: công nhận

Gomiyusi: T^T

hổcon: =))

Quiulơ: vậy anh Hyeonjun là soulmate của anh Minhyung hả

Gomiyusi: đúng gòi hiiiiiiiii

Ryucúncon: im

Ryucúncon: lộn xộn tao kick

Gomiyusi: ~!#@%@&(@)!^@$@@*@%%$@&@%&* dạ

hổcon: =))

hổcon: ừa

hổcon: cũng không tin được lại trùng hợp vậy luôn

Kwanghihi: lúc Minseok nói tao cũng không tin mà

Đỗlan: mừng quá nó hết ế rồi

vinhbéo: sau này sẽ không còn đứa nào ý kiến việc tụi mình có bồ nữa

Burdol: cũng sẽ éo có ai trích lời mấy tình ca sầu thảm vô đây nữa

Bengi: đúng đm đúng!!!

Pobyby: có cần mở tiệc chi hông

T.O.M: dẹp, tụi bây lại chả phá banh quán anh ra

Leemèo: mắc gì tụi mình phải chúc mừng nó có bồ?

Bengi: đúng đm quá đúng!!

Leemèo: thế

Leemèo: Hyeonjun ơi

Leemèo: Hyeonjun à

hổcon: dạ?

Gomiyusi: dis

Pobyby: em ngửi thấy mùi gì đó

Quiulơ: hyung please stop

T.O.M: Sanghyeok please don't do this

hổcon: sao ạ?

Bengi: đừng Sanghyeokie đừng

Leemèo: Hyeonjun là bé hổ con của ai nà?

Quiulơ: oh my god im so done with him

Burdol: :) :)

Ryucúncon: éo thể tin được

hổcon: là sao ạ...

Leemèo: Minhyung đâu chỉ Hyeonjun cách trả lời đi

Bengi: thua đm thua!!!

hổcon: của Sanghyeokie hyung ạ

Leemèo: đúng gòiiiiiiiiiiiiiiii chội ôi chưa gì thấy cưng lắm òi đóooooo thươngggg

Kwanghihi: ...

vinhbéo: ...

Đỗlan: :)

Thầnchớp: =))))))))))

Pobyby: có người dô team rồi yeeeeeeee

______________________________

"Xong chưa?" Hyeonjun hỏi, chồm người sang nhìn vào laptop đang đặt trên bàn, mồm nhai bim bim nhóp nhép.

"Dạ thưa bạn người yêu," Minhyung nói từng chữ, "Cậu hỏi câu đó sáu lần trong vòng năm phút rồi đó! Chưa xong!!! Làm slide không nhanh vậy được đâu!!"

Bị nạt cho hết hồn, Hyeonjun bĩu môi, quay lại ngó lên tivi, cầm điều khiển chuyển kênh rẹt rẹt. Minhyung nín cười, trở về di chuột chèn ảnh ghép hình cho project của hai đứa. Vì học cùng khóa nên hắn và cậu có học chung với nhau mấy môn bắt buộc. Minhyung những tưởng năm nay cùng nhóm với cậu thì sẽ không cần phải một thân một mình làm từ A đến Z như cặp với Wooje năm ngoái. Ai ngờ con người ấy đang mặc quần đùi mang tất ngồi xếp bằng trên sofa nhà hắn ăn bim bim xem ti vi như thể chuyện project chẳng là thứ gì quan trọng lắm, để một mình hắn nai lưng làm.

(Thật ra giờ Hyeonjun bảo hắn làm cún sủa gâu gâu cậu cũng làm được vậy thôi nên đừng nói ai biết nhé, bí mật đó.)

Sẵn đang nói tới đùi, Minhyung thấy mình sắp phát điên rồi đây.

"Joonie lạnh không? Bạn vào lấy quần cho Joonie mặc thêm vào nhé?" Minhyung hỏi, mắt không dám rời khỏi cái máy tính, tay giả đò bấm chuột lung tung.

"Hông." Hyeonjun đáp, cũng không để tâm lắm, cậu còn đang bận cười vì show hài vừa tìm được trên tivi. Diễn viên hài nói câu thoại gì đó Minhyung nghe không rõ, Hyeonjun phá ra cười, ôm bụng ngã ngửa ra lưng ghế, một bên đùi cậu vốn gác lên đùi cậu từ nãy đến giờ cứ theo chuyển động của anh mà cọ cọ lên đầu gối cậu. Xúc cảm mát lạnh mềm mại đó làm Minhyung không tập trung nổi vô cái project.

Lắc lắc đầu như đang đuổi một con ruồi vô hình phiền phức, Minhyung quay lại chèn text vào slide. Mới yêu nhau có một tháng mà Hyeonjun đã như ông hoàng ở cái nhà này, cứ rảnh lại qua đây vứt cái cặp xuống đó rồi vô thản nhiên lấy đồ cậu mặc, thản nhiên chiên trứng cháy khét lẹt trong bếp của cậu, thản nhiên mở cửa tủ lạnh rồi quên đóng, thản nhiên ngồi xem tivi rồi ngồi cười ha hả như ở nhà mình.

Bỗng Hyeonjun đột nhiên phá ra cười, ngả người sang dựa vào vai Minhyung rồi lại ngả sang phía đối diện, không biết cái show hài đấy có gì hay ho mà cười đến vậy. Hắn quay sang nhìn, vừa quay sang thấy hối hận ngay tức khắc.

Cái quần quá rộng của cậu đã theo cơn cười của Hyeonjun mà rút cao lên, cậu liền bị hút vào phần đùi trắng nõn đang phơi ra mời mọc trước mắt. Có thể chạm tay vào đó thì thật tốt, trông vừa trắng vừa mềm lại vừa thơm. Minhyung bắt đầu thấy nóng ran cả người. Không được! Minhyung hư quá! Không được nghĩ nữa!

"Joonie." Cậu hít một hơi thật sâu, ngồi thẳng dậy, nhìn thẳng về phía trước, gồng người lên.

"Hở?" Hyeonjun hờ hững đáp, mồm còn toe toét cười.

"Cậu làm bạn không tập trung được." Minhyung nói, thở một hơi dài như đầu hàng.

Hyeonjun có vẻ không hiểu lắm.

"Xin lỗi." Cậu thu lại nụ cười. "Tớ sẽ không cười nữa vậy." Nói rồi buồn thiu cầm remote lên chuyển kênh.

Minhyung nổi điên vò tóc.

"Không phải chuyện đó!" Hắn rền rĩ, úp mặt vào hai bàn tay. "Chuyện khác kia!"

Hyeonjun hơi hơi nghiêng đầu, thấy hắn cứ mải úp mặt vào tay, cậu liền kéo tay cậu ra, ép cậu quay sang nhìn anh. Trông cậu giờ y như mấy ông nhạc sĩ không nghĩ ra được đoạn bridge cho bài hát đang sáng tác của mình vậy.

"Làm sao nào? Tớ làm gì nào?"

Minhyung mím môi nhìn cậu một lúc, như thể chịu uất ức lâu lắm rồi mà không thể nói ra. Hyeonjun có chút buồn, không lẽ cậu làm gì đó quá đáng với hắn lắm, để hắn phải chịu đựng đến hôm nay. Cậu chưa kịp mở mồm xin lỗi thì đã bị Minhyung đè xuống hôn cho phát, choáng váng.

Trong lúc cậu còn ngơ ngác chưa kịp khép mồm thì thấy mình đã bị hắn ấn xuống sofa, lưỡi cậu xộc vào khoang miệng cậu, cuốn lấy lưỡi cậu mút nhẹ. Hyeonjun đơ đến quên cả thở.

"Ngọt." Minhyung lẩm bẩm khi môi họ còn dính vào nhau, nhân lúc não Hyeonjun còn đang phân tích dữ liệu, tay hắn đã mò mẫm xuống dưới, nơi cặp đùi cậu đang phơi ra không gì che đậy, cậu vuốt ngược lên trên.

"Á!" Hyeonjun la khẽ khi cảm thấy được đôi tay to lớn ấm nóng của hắn đang vuốt ve liên tục đùi mình, chưa kịp ré tiếng nữa đã bị hắn hôn lấy, bao nhiêu âm thanh đều bị cậu nuốt mất.

"Joonie như thế này," Minhyung thì thầm giữa hai môi họ, "mà bảo bạn tập trung sao nổi?" Trong cái hôn như muốn chiếm đoạt của hắn, Hyeonjun thấy bàn tay cậu trên đùi mình bắt đầu di chuyển lên dần, lên dần, luồn vào trong ống quần cậu...

Giây tiếp theo Minhyung bị đá văng khỏi sofa, té đập trán vào cạnh bàn, nằm ôm đầu sõng soài dưới nền gạch. Trong cơn đau hắn thấy Hyeonjun đã cong đuôi chạy biến vào phòng cậu, vài giây sau xuất hiện trở lại với cái quần dài tới mắt cá, từ mắt cá trở xuống là đôi tất, hoàn toàn không hở tí da nữa.

Minhyung thả tay nằm luôn dưới sàn, ngó Hyeonjun dè dặt bước lại sofa ngồi xuống chỗ cũ, mặt mũi đỏ rần và môi thì sưng đỏ vì mới vừa bị hôn xong. Minhyung lồm cồm bò dậy, xoa xoa cái trán đang bắt đầu sưng một cục to đùng.

Hyeonjun hình như giờ mới phát hiện ra mình hơi mạnh tay, à không, mạnh chân, bèn cười ái ngại quay sang kéo hắn ngồi xuống, đan tay họ vào với nhau.

"Tớ xin lỗi..." Hyeonjun nói khẽ, trông vừa đáng thương vừa đáng yêu.

Nhìn đôi môi còn sưng đỏ của cậu Minhyung nhịn không được lại muốn đè ra hôn tiếp, cho dù có bị nện lỗ đầu cũng cam chịu.

"Không sao," Hắn thở dài, quyết định quay trở lại với cái laptop, "giờ Joonie hiểu tại sao bạn bảo Joonie mặc quần dài rồi đó."

Mặt Hyeonjun nổ đùng, đỏ như trái gấc. Cậu không đáp được gì, chỉ có thể vùi mặt vào vai Minhyung, gật gật, dặn lòng sau này không tự tìm đường chết nữa.

(Thật ra là tìm đường để bị ăn sạch sẽ mới đúng.)

________________________

Điều thuận tiện nhất nhưng cũng bất tiện nhất khi bạn gặp được soulmate, chính là cơn đau của họ không còn ảnh hưởng đến bạn nữa.

Giống như lúc những con số ngừng đếm ngược, mọi thứ liên kết giữa hai người với nhau cũng bị cắt đứt, như thể chúng cho rằng giờ đây khi các bạn đã ở bên nhau rồi, chúng không còn nhiệm vụ nhắc nhở bạn về nửa kia của bạn nữa.

Đó là lí do tại sao Hyeonjun bị người khác vô tình đụng trúng tông vào cạnh bàn bầm tím ngay eo mà Minhyung chả biết gì.

"Cái gì đó?" Hắn hỏi khi thấy cậu vươn vai ngáp, áo kéo lên lộ ra vết bầm đen thui nhức mắt.

Thư viện thành phố rộng như cả cái sân vận động với hàng trăm kệ sách thật cao, hắn và cậu vào đây chỉ vì cậu nói cậu thích đọc sách hơn là lên mạng tìm tài liệu. Đọc bằng thiết bị công nghệ rất nhức mắt.

"Hở?" Cậu ngơ ngác hỏi lại, mắt chớp chớp sau cặp kính cận.

Minhyung nhíu mày, đưa tay lật áo cậu lên. Vết bầm tím to bằng quả dâu hiện ra khiến hắn mím môi.

"Bị cái này hồi nào?" Hắn hỏi, chọt nhẹ vào nó làm Hyeonjun nhảy dựng lên xuýt xoa.

"Hôm qua." Cậu đáp, kéo áo xuống che nó khỏi ngón tay hắn. "Bị đứa kia đụng trúng tông vô cạnh bàn."

Lông mày Minhyung càng nhíu chặt.

"Thế sao không nói với bạn?" Hắn hỏi, giọng bắt đầu nghe mùi hờn.

Hyeonjun nghiêng đầu.

"Ủa nói làm chi? Có mỗi vết bầm mà?" Hắn cũng không phải như mấy đứa con gái bánh bèo bị gãy cái móng tay cũng đi tâu với bạn trai nó để được dỗ chứ?

Minhyung định nói gì đó nhưng rồi lại thôi, hắn thở dài.

"Ở đó bạn đi mua thuốc xức. Bạn vô lại liền."

Nói rồi không đợi cậu đáp, hắn đứng dậy đi ra phía cửa. Hyeonjun nhìn theo, thấy có gì đó rất ấm rất mềm, bắt đầu lén lút bao lấy trái tim cậu.

Hóa ra có người yêu chính là như vậy, mình đau một chút người ta cũng lo lắng, mình buồn một chút người ta cũng để tâm. Như cách Minhyung không bao giờ để cậu đói, lúc nào cũng có đồ ăn lặt vặt gì đó trong cặp rồi dụ cậu ăn. Như cách Minhyung hay lựa cho cậu từng cọng hành ra khỏi tô phở, biết anh không thích cái mùi ngai ngái nồng nồng đó. Hay lúc họ đến T.O.M uống cà phê, cậu luôn giành với nhân viên để được tự pha cho cậu một ly latte nóng, chỉ để lúc cậu uống dính bọt trên mép thì hắn tranh thủ kéo lại cướp vài nụ hôn.

Hóa ra có người yêu chính là dịu dàng như vậy, thấy cái gì của người ta cũng đẹp trai hết, cũng thòng tim hết. Như lúc hắn vừa tắm xong bước ra, nước còn rỏ giọt giọt xuống nền nhà, trông nam tính kì lạ. Rồi cái sự nam tính ấy thay ngay bằng cái sự đáng yêu khi hắn sà lại đòi cậu lau tóc cho. Hoặc lúc hắn đứng đợi cậu trước cửa lớp, dáng cao dong dỏng nhìn đâu cũng thấy, mấy cô gái trẻ đi qua không nhịn được quay lại liếc mắt xuýt xoa trời ơi đẹp trai quá, sau đó anh liền không ngại cho cả thế giới biết vâng cái người đẹp trai này là của tôi đấy ạ bằng cách đan bàn tay họ vào với nhau, cười tươi rói.

Hyeonjun đã đọc xong cái cần đọc mà vẫn không thấy Minhyung quay lại, cậu bèn di chuyển sang kệ sách khác để tìm những tài liệu còn lại. Vai đã đeo cặp của mình giờ còn phải vác theo balo của Minhyung, Hyeonjun chật vật lắm mới đến được nơi mình cần. Bỏ hai cái cặp lên bàn trống gần cửa sổ, cậu bắt đầu nhón chân tìm sách.

Và quên luôn rằng Minhyung không cầm điện thoại theo.

Tiệm thuốc tây gần nhất cách thư viện cả hai dãy phố, Minhyung phải đi bộ ra đó để mua thuốc cho Hyeonjun. Lúc hắn quay về không thấy cậu ở chỗ cũ, hắn không hề nghĩ rằng cậu đã về mà không có mình, hắn biết cậu đã chuyển "địa bàn hoạt động". Đảo tròn con mắt, hắn bắt đầu đi tìm cậu.

Minhyung thực sự không hiểu được sao người ta có thể xây cái nhà lớn đến thế này chỉ để chứa sách, liệu có ai đọc hết được toàn bộ sách ở đây không? Thậm chí hắn còn khâm phục cả người thủ quản ở đây, phải đi xếp sách lại đúng chỗ mỗi lần có một cuốn sách được trả. Nghĩ đến việc ngày ngày nhìn đâu cũng thấy chữ, Minhyung rùng mình. Hắn đúng là chỉ hợp với mấy con số và mấy bảng màu thôi.

Hyeonjun đang mải nhón chân cố lấy một cuốn sách thì một vòng tay mạnh mẽ ôm lấy hông cậu, nhấc anh lên. Cậu cười khúc khích, với tay rút quyển sách ra một cách dễ dàng rồi đợi người kia thả mình xuống.

"Joonie không thèm giật mình luôn." Minhyung bĩu bĩu môi khi cậu quay mặt đối diện với hắn "Không lẽ ai bế Joonie vậy cũng được hả?"

Hyeonjun ngớ ra một giây rồi liền cầm cuốn sách gõ nhẹ vào đầu hắn.

"Ngốc. Làm sao tớ không biết là bạn được."

Hai tay Minhyung vẫn còn đặt trên eo cậu, ngón cái cứ xoa vòng tròn chỗ xương nhô ra.

"Làm sao cậu biết?" Hắn hỏi, hơi khuỵu chân cho tầm mắt hai đứa bằng nhau.

Hyeonjun bèn để quyển sách sang bên, vòng hai tay lên cổ hắn.

"Thế sao bạn biết tớ ở đây?"

Minhyung há mồm, cũng không tìm được câu trả lời. Hyeonjun cười hinh hích, thơm một cái lên má hắn.

"Thấy sự kì diệu của soulmate chưa?"

Hyeonjun cười đẹp lắm, mũi cứ chun chun như thể chuyện cậu đang nói là chuyện dễ thương nhất trên đời. Đôi mắt sau cặp kính cũng lấp lánh mỗi lần cậu nhìn hắn, Minhyung nhịn không được đành phải hôn một cái đàng hoàng lên môi cậu. Mấy cái hôn má hôn trán ai mà tính chứ.

Rồi chợt nhớ ra chuyện chưa làm, hắn bèn kéo Hyeonjun lại cái bàn đang đặt đống sách và hai cái cặp, để cậu ngồi xuống rồi hắn cũng ngồi bên cạnh.

"Ước gì mình vẫn cảm nhận được cơn đau của nhau." Minhyung vừa nói vừa thoa thuốc lên vết bầm trên eo Hyeonjun, dịu dàng nhất có thể để không làm cậu đau. "Ngày xưa bạn hay đau ở đây nè." Hắn chỉ vào phía trong của khuỷu tay trái, nơi những cơn đau vẫn hay nhói lên lúc hắn chưa gặp cậu.

Hyeonjun chỉ gật đầu, kéo áo lên để nhìn chỗ đó trên tay mình. Nơi đó vẫn còn sẹo.

"Nghe mẹ nói hồi đó người ta tiêm thuốc cho tớ nhiều lắm." Cậu lẩm bẩm, lấy ngón tay ấn ấn vào đó, chẳng có cảm giác gì. Lúc đó cậu hôn mê, không thấy đau gì cả. Minhyung phải chịu cơn đau của cậu mỗi ngày chắc phải khổ sở lắm. "Xin lỗi bạn."

Minhyung ngước lên nhìn, thấy cậu nhìn mình rất hiền, lại rất đáng thương, giống như con mèo đang đùa bỗng lỡ tay cào trúng chủ nó. Hắn kéo áo che lại vết thương đã được thoa thuốc kĩ của cậu rồi kéo cậu ngồi lên đùi mình.

"Joonie phải biết rằng," hắn thì thầm vào tai cậu, "điều khiến bạn tiếc nuối nhất khi chúng ta gặp nhau chính là bạn không thể cảm nhận được cơn đau của Joonie nữa."

Hyeonjun cười, khóe mắt mị mị xinh đẹp vô ngần. Trong một khoảnh khắc, khi Minhyung đã ôm được người mà đáng lẽ ba năm nữa hắn mới có thể gặp được này vào lòng, hắn tự hỏi sao người tuyệt vời như cậu có thể có thật trên đời nhỉ?

_____________________________

Minhyung đang nằm trên giường cho qua buổi chiều chán phèo. Chiều nay Hyeonjun có tiết còn hắn thì không, thế là hắn lượn lờ trên facebook cả buổi, xem những thứ linh tinh linh tinh. Bỗng kéo tới bài đăng cách đây hai phút của Kwanghee, chia sẻ mấy cái link phim 18+ với ghi chú "Để dành coi", Minhyung bèn bấm vào chat riêng với Kwanghee.

Gomiyusi: hyung

Kwanghihi: gì đó

Gomiyusi: cái đó

Gomiyusi: anh với Minseok làm chưa

Kwanghihi: làm gì?

Gomiyusi: làm cái đó đó

Kwanghihi: đừng nói mày với Hyeonjun chưa làm nhé?

Gomiyusi: đm

Gomiyusi: chưa làm thì sao?

Kwanghihi: mày đụt vl

Kwanghihi: tao với Minseok quen đâu đc một tuần thì làm rồi

Kwanghihi: mày không biết đâu

Kwanghihi: hồi đó

Gomiyusi: DỪNG ĐM DỪNG

Gomiyusi: nhiều thông tin quá rồi đó em không muốn nghe chi tiết vậy đâu

Kwanghihi: ahihi

Kwanghihi: mà sao mày hỏi

Gomiyusi: em chỉ không biết nên làm như nào T__T

Kwanghihi: mày chưa coi porn lần nào à hay sao mà cái đó không biết?

Gomiyusi: đm porn khác còn này là Hyeonjun mà

Kwanghihi: có khác gì đâu

Kwanghihi: chỉ là mày coi porn thì mày coi họ làm còn giờ thì chính mày phải làm thôi

Gomiyusi: lỡ hổ con không thích sao T__T

Kwanghihi: mày khùng quá

Kwanghihi: không có đứa nào yêu nhau rồi mà không thích chuyện đó hết

Kwanghihi: như Minseok giờ ẻm còn đòi nữa nè

Gomiyusi: dis đã bảo đừng có chêm mấy thông tin không cần thiết vào

Gomiyusi: thế tóm lại em phải chuẩn bị gì

Kwanghihi: bôi trơn

Kwanghihi: ba con sói

Kwanghihi: mà không cần ba con sói cũng được tụi bây cũng có bệnh gì đâu

Kwanghihi: nó cũng éo có thai được

Gomiyusi: cái đó mua ở đâu?

Kwanghihi: đmm thằng ml

Kwanghihi: tránh xa Hyeonjun của tao ra

Gomiyusi: O__o

Kwanghihi: tao Minseok đây

Kwanghihi: tao nói cho mày biết mày mà động vô nó tao bẻ lọi cẳng

Gomiyusi: ahihi chào Minseokie

Kwanghihi: mày cười cái mắm à????

Gomiyusi: hổ con là của tao rồi giờ chuyện chăn gối mày không can thiệp được đâu

Kwanghihi: mày coi chừng tao

Kwanghihi: nếu còn muốn sống thì liệu hồn đừng có táy máy

Gomiyusi: soulmate của tao

Gomiyusi: anh cản được tao hả

Nói rồi Minhyung tắt wifi, vứt điện thoại sang bên, quyết định ngủ một giấc đợi Hyeonjun về. Minseok đó thì biết gì, có Kwanghee rồi mà cứ giữ khư khư Hyeonjun như của nó vậy. Hyeonjun giờ là của Minhyung rồi nhé, ý kiến lên phường!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#abc