1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

mùa thu ra đi mùa đông sắp đến , thấp thoáng em đã là sinh viên năm 3 rồi . em từ bé đã sống tự lập một mình ở dưới quê , nên lúc lên thành phố cũng không có gì quá khó khăn đối với em . đã ổn định nơi ở và nơi làm thêm từ lâu , hiện tại em cần chăm chỉ vừa đi học vừa đi làm để kiếm sống .

cuối tuần luôn là ngày đông khách của quán cà phê brown , em tất bật bưng bê rồi pha chế không ngừng . chị chae thấy em từ nãy đến giờ bận bịu không kịp nghỉ, khi thấy khách đã dần vắng đi thì bảo em có thể tan ca bây giờ .

- em đã xin ông chủ cho em làm luôn cả tối , tầm 8 giờ em mới tan ca .

- sao em lại làm thêm ca tối chi vậy ?

- thay vì ở nhà rảnh rỗi thì em đi làm kiếm được đồng nào hay đồng nấy .

chị chae đang lau bàn cũng phải khựng lại , quay mặt nhìn em đang cặm cụi thống kê số tiền của quán chiều nay .

chị chae là chị đồng nghiệp của em , chị ấy hiền lành tốt bụng . đi làm ở đây chỉ vì muốn bán thời gian thôi chứ gia đình chị ấy thuộc dạng cũng khá giả .

chị chae đặc biệt là rất thương em , biết hoàn cảnh của em nghèo khó , không cha mẹ không người thân mà vẫn có thể tồn tại trong xã hội đầy oan nghiệt này . điều đó làm chị ấy nhìn em bằng con mắt khác với những người xung quanh .

chị chae cũng ngậm ngùi tan ca một mình , em ở trong tiệm nhìn theo bước chân của chị . thú thật em cũng muốn tan ca lắm nhưng em đang rất kẹt tiền . nếu không mau có tiền đóng tiền nhà , chắc hẳn em sẽ bị ngủ ngoài đường.

- ami ! là mình haeji đây

- cậu gọi cho mình có chuyện gì không ?

em vừa bưng nước ra bàn cho khách thì điện thoại trong túi rung lên . là jeon haeji bạn cùng lớp với em , cậu ấy đối với em như người bạn thân lại rất tốt tính .

năm ngoái giáo viên bảo lớp em bắt cặp với nhau làm một dự án thuyết trình bài học , lúc ấy em không thân thiết với ai trong lớp nên ngồi im định làm thuyết trình một mình , và rồi haeji đã chủ động bắt cặp với em . từ lần đó em và haeji trở nên thân thiết hơn , chỉ là có thêm một người bạn trong lớp làm em cảm thấy đỡ cô đơn hơn thôi .

- chẳng phải hôm trước cậu bảo cậu làm ở quán cà phê brown gì đó sao ? mình đang đi với anh trai và muốn ghé qua uống thử món cậu làm

- vậy thì cậu qua đi , mình đang ở quán luôn nè

- ờ mình cũng gần tới rồi nè

rồi haeji tắt máy , chắc đang trên đường qua đây cùng anh trai rồi.

em cũng có nghe haeji kể về anh trai của cậu ấy , em không nhớ rõ lắm nhưng haeji có nói anh ấy rất thương em gái của mình .

em cũng ngó đầu nhìn ra ngoài cửa xem cậu ấy đến chưa ? chỉ sợ cậu ấy quên đường em chỉ rồi lại đi lạc đâu đó . thật may vì em đã thấy haeji đứng bên kia đường và chuẩn bị sang đây . tiếng chuông cửa leng keng khi cả hai đẩy cửa bước vào quán .

- brown kính chào quý khách !

em vẫn nói lời chào quen thuộc với khách hàng sau tiếng chuông cửa reo lên . dù là bạn bè nhưng em đang là nhân viên nên vẫn phải theo quy định là lịch sự .

- amiiiii !!!!

haeji vừa vào liền chạy lại quầy nơi em đứng mà kêu lớn tên em . các vị khách đang trò chuyện với nhau cũng phải ngoái lại nhìn , làm em luôn miệng xin lỗi đã làm phiền .

- nè đang ở nơi mình làm việc đó , sao cậu lại nói lớn tên mình như vậy ?

- một tuần không được gặp cậu nên mình nôn gặp cậu muốn chết .

- cậu chỉ được cái nói quá .

ngay lúc đó , em lia mắt đến người đàn ông đứng đằng sau haeji , chắc chắn đây là anh trai của cậu ấy .

- dạ em chào anh ! em là ami , bạn của haeji ạ

- ừm chào em !

anh ấy chỉ nhẹ gật đầu như chào cho có . haeji thấy anh trai của mình hời hợt như vậy liền không hài lòng , đẩy tay anh ấy một cái.

- đây là bạn của em , anh cũng không nên kiệm lời như thế .

đúng thật , anh ấy rất thương yêu và chiều chuộng haeji . vừa bị cậu ấy nhắc nhở, anh đã lập tức thay đổi lời nói.

- chào em anh là jeon jungkook .

- rất vui được gặp anh .

jungkook em nhìn thấy khác xa với jungkook em nghĩ nhiều . ban đầu em cứ tưởng anh trai của cậu ấy chắc cũng bình thường thôi , nhưng không . anh ấy có gương mặt ưa nhìn có thể gọi là điển trai , thêm chiếc mũi cao cùng đôi mắt không thể chê được .

- ami à ! cậu làm món nước nào ngon nhất ?

- tất cả các món

- wow đỉnh vậy ! thế cho mình một matcha đá xay mà ít đá thôi nha .

em gật đầu rồi bấm vào máy tính tiền loại haeji vừa gọi .

- oppa anh uống gì ?

- cho anh latte đi .

- dạ vậy anh với cậu ra bàn ngồi chờ nha .

haeji nhìn quanh rồi chọn ngồi ở bàn gần quầy , để tiện cho việc trò chuyện cùng em khi em đang trong công việc .

em đưa nước cho hai người rồi lại tiếp tục làm việc , lâu lâu lại quay sang nói vài ba câu với haeji , thời gian còn lại là jungkook cùng cậu ấy nói chuyện .

có người thân thật là hạnh phúc nhỉ . nhìn haeji được jungkook thương yêu chiều chuộng như vậy , em thoáng chóc cũng ước mình đừng bị ba mẹ bỏ rơi , để em có một gia đình đầy đủ ba và mẹ .

hai ly nước của hai anh em đã cạn từ lâu nhưng đều không ra về . bảo là muốn cùng em tan ca . dù sao lúc em tan ca cũng không quá trễ nên em không từ chối .

- bây giờ đến giờ mình về rồi , anh với cậu chờ mình thay đồng phục ra nha .

- cậu cứ bình tĩnh đi , mình chờ được mà .

tuy nhiên em vẫn cố gắng thay đồ thật nhanh , lấy túi xách trong tủ rồi đi ra ngoài . vừa hay bạn nhân viên ca sau đã tới nên em cũng nhanh chân ra về cùng haeji .

haeji vừa mới nghe cuộc điện thoại từ người bạn cấp ba của mình , bảo rằng đang đi karaoke chung với nhau nhưng thiếu cậu ấy nên bây giờ muốn cậu ấy đến đó .

- ami anh mình sẽ chở cậu về nha ! mình có hẹn đi với bạn rồi .

nói rồi haeji đi ra khỏi quán , chưa kịp để em nói tiếng nào .

- vậy thôi anh chở haeji đi đi . em đi bộ về cũng được.

- không ! em lên xe đi anh đưa em về .

bản thân cũng không muốn đi bộ về một mình , đành làm phiền đến jungkook lần này vậy .

- nhà em ở đâu ?

- anh chở em đến ngã ba đường x là được rồi

- nhà em ở giữa ngã ?

- dạ ?

đương nhiên là nhà em không ở giữa ngã rồi , anh biết . em khó hiểu hỏi lại .

- sao nhà em lại giữa ngã được ạ ?

- vậy thì em nói địa chỉ nhà của em đi .

điều anh muốn biết là nhà của em chính xác ở đâu cơ . lỡ không may chở em đến ngã ba rồi nguy hiểm cũng ở đó thì sao . tốt nhất vẫn là đưa em về tận nhà .

- em ở khu trọ số 8 đường x ạ

em vừa dứt lời anh liền đạp phanh mà chạy về phía trước . trên suốt quãng đường , cả hai đều không nói câu nào , vì là lần đầu gặp nên em cũng không có chủ đề gì để nói với anh . chỉ biết im lặng , vài ba phút lại nhìn sang anh đang tập trung lái xe .





" lần đầu gặp tôi cứ thấy trong lòng mình cứ nôn nao bất thường "






@myjjk_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro