Chap 25 : sau khi kết hôn....kỳ nghỉ tết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Cẩn Ngôn ôm Chu Tỏa Tỏa, vuốt ve tấm lưng ướt đẫm mồ hôi của cô: "Ra ngoài đi dạo không?"

"Em không muốn đi..." Chu Tỏa Tỏa vươn eo, ôm chặt lấy anh.

"Không phải em luôn đòi ra ngoài sao?" Diệp Cẩn Ngôn âu yếm hôn lên trán cô.

"Anh còn nói được...mệt quá..." Chu Tỏa Tỏa ôm cánh tay anh nũng nịu : "Toàn thân em còn đau nhức..."

"Tỏa Tỏa... khụ, ngày mai đi ra ngoài có thể phải mang quàng khăn quàng cổ..." Diệp Cẩn Ngôn ôm cô vào lòng, dùng ngón tay nhẹ nhàng gãi vết đỏ sậm mà anh vừa mới làm ra. đánh dấu khắp cổ, 🐻 và tai cô.

"..." Chu Tỏa Tỏa liếc nhìn Diệp Cẩn Ngôn và phá lên cười: "Anh cũng không khá hơn là mấy..."

Diệp Cẩn Ngôn xoa xoa tóc cô: "Vậy anh cũng quàng khăn quàng cổ nhé."

"Diệp Cẩn Ngôn?"

"Ừm?"

"Cái nào mới là con người thật của anh?"

"Có ý là gì?"

"...Ý em là anh có bao nhiêu điều kỳ quặc...hay bí mật mà em không biết không?" Chu Tỏa Tỏa đỏ mặt và vùi mình vào vòng tay anh.

"Tỏa Tỏa, anh không có kỳ quái." Diệp Cẩn Ngôn nghĩ đến chuyện vừa rồi xảy ra, cảm thấy có chút áy náy: "Có lẽ, đối với em, anh có một ít..."

"Em muốn biết, một ít là bao nhiêu? Anh còn có những cái gì nữa?" Chu Tỏa Tỏa mỉm cười vui vẻ.

"Lần sau anh sẽ nói cho em biết..." Diệp Cẩn Ngôn nghiêm túc hiện tại hiển nhiên không phải là người vừa rồi... giở rất nhiều trò.

...

"Tỏa Tỏa, chúng ta nói chuyện nhé, được không?"

"Ừm..."

"Em có thể nói cho anh biết, em có cảm thấy hạnh phúc không?"

"...Anh có muốn nghe em nói sự thật không?"

"Chắc chắn!"

"Khi mới ở bên anh, em cảm thấy mỗi ngày mình đều thật may mắn vì chúng ta thực sự đã ở bên nhau. Nhưng dần dần, em... em cảm thấy mình rất dè dặt khi ở bên anh... em sợ thói quen ngủ muộn và thức dậy muộn của em sẽ khiến anh không thích em. Em sợ một ngày nào đó anh sẽ ghét em vì sự thiếu hiểu biết của em... em cũng sợ..." Chu Tỏa Tỏa dừng lại những gì cô muốn nói.

"Sợ cái gì?" Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười nhìn người trong ngực, trong mắt vẫn tràn đầy yêu thương.

"Em cũng sợ mình không thể cạnh tranh được với những người phụ nữ khác ở bên cạnh anh..." Chu Tỏa Tỏa hít một hơi và bày tỏ sự lo lắng của mình.

"Tỏa Tỏa, anh rất vui vì em có thể nói cho anh biết những vấn đề này, hi vọng sau này bất luận em gặp phải vấn đề gì, em cũng có thể như vậy,  trực tiếp nói cho anh biết, được không?" Diệp Cẩn Ngôn cúi đầu hôn lên tóc của nàng.

"Ừm... Được." Chu Tỏa Tỏa mỉm cười.

"Trước hết, thói quen và lối sống của chúng ta có chút khác biệt, nhưng anh thấy những khác biệt này rất thú vị. Anh cần phải đi ngủ sớm vào ban đêm và cũng anh tham lam mong có thể ở bên cạnh em thêm vài năm nữa...Ờ... Tất nhiên vì sức khỏe của em, anh cũng mong em có thể đi ngủ sớm, cố gắng đừng thức khuya". Diệp Cẩn Ngôn bĩu môi nói: " anh nghe nói em chơi game mấy đêm, đối phương còn là một nam sinh." ..."

"Hả? À...cái kia..." Chu Tỏa Tỏa đang suy nghĩ không biết là đêm nào.

"Mới lần trước thôi, lần đó nửa đêm anh tỉnh dậy, em liền đẩy anh ra..." Diệp Cẩn Ngôn giúp nàng nhớ lại.

"Chỉ một lần hay là mấy lần...?" Chu Tỏa Tỏa lẩm bẩm trong miệng.

"Còn nữa, vào đêm thứ ba sau khi anh đi công tác lần trước về..." Diệp Cẩn Ngôn ngẩng đầu nhìn trần nhà, tính toán.

"Ồ... được rồi, lát nữa em sẽ đi ngủ sớm với anh." Chu Tỏa Tỏa cảm thấy áy náy, muốn nhanh chóng dừng chủ đề này lại.

"Tỏa Tỏa, thực ra từ vị trí của anh, anh mong rằng em có thể sống theo ý mình và không có bất kỳ ràng buộc nào. Em cũng biết rằng anh giao lại mọi thứ cho em ... anh chỉ hy vọng rằng em có thể cảm thấy thoải mái và hạnh phúc từ tận đáy lòng. " Diệp Cẩn Ngôn chậm rãi nói tiếp: "Còn nữa, chỉ có một mình em cũng đủ để anh cố gắng lao tâm lao lực, người khác sao có thể tranh giành được vơi em..."

"Diệp Cẩn Ngôn, người kia là ai? Thật sự có người khác à?" Người phụ nữ này quả thực là một sinh vật giỏi nắm bắt mấu chốt.

"...Anh chỉ đang ví dụ cho em thôi, Tỏa Tỏa?" Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười và nghịch tóc cô.

"Hả?" Chu Tỏa Tỏa chậm rãi ngẩng đầu.

"Ahem, sau Tết có lẽ anh sẽ bận rộn hơn..." Diệp Cẩn Ngôn miễn cưỡng nói, dùng đầu ngón tay xoa xoa tai cô.

"Năm mới vừa qua, mình phải chuẩn bị chạy nước rút thật tốt..." Chu Tỏa Tỏa Tỏa nhắm mắt lại và nghĩ: "Em cũng muốn mua một chiếc du thuyền, một chiếc máy bay và một biệt thự Tư Nam trị giá hơn 60 triệu nhân dân tệ..."

"Hiện tại em có thể mua được..." Diệp Cẩn Ngôn cười nói.

"Em đang nói về việc sử dụng tiền của mình!" Chu Tỏa Tỏa nhìn anh một cách ngạo mạn.

"Hiện tại em có chính là tiền của em!" Diệp Cẩn Ngôn trìu mến nhìn nàng, mỉm cười.

...Trong đêm khuya, Diệp Cẩn Ngôn cứ suy nghĩ về điều gì đó và không biết phải nói với Chu Tỏa Tỏa như thế nào.

Anh sợ, anh chắc chắn rằng anh sẽ không bao giờ buông tha Chu Tỏa Tỏa, nhưng anh không chắc cô yêu anh đến mức nào. Anh sợ rằng cô sẽ quay đầu lại và rời xa anh. Anh đã trải qua điều đó hai lần, nhìn cô quay người bỏ đi, nhưng lần này dù bằng cách nào anh cũng sẽ giữ cô lại bằng mọi giá.

Nghĩ đi nghĩ lại, anh vẫn không thể nói cho cô biết về Thụy Văn. Anh cảm thấy mình có thể tự mình giải quyết được.

...

Trong bốn ngày ở Tây An, ngày đầu tiên là ở khách sạn.

Ngày hôm sau, Diệp Cẩn Ngôn đưa Chu Tỏa Tỏa đến xem đội quân đất nung ( tượng đất binh mã Tần Thủy Hoàng ) và suối nước nóng Hoa Thanh Trì

Ngày thứ ba, anh đưa cô đến bảo tàng lịch sử, anh rất thích thú, cô cũng đi theo chiếu lệ. Anh thấy cô quả thực không vui nên đi cùng cô đến thành phố không bao giờ ngủ vào buổi tối, thấy cô rất thích những bộ đồ thời Đường nên đã mua tận hai bộ. Anh không chịu nổi ồn ào của Chu Tỏa Tỏa nhưng rất may mắn là kỹ năng chụp ảnh của Diệp Cẩn Ngôn khá tốt.

Ngày thứ tư, do tối hôm trước ngủ muộn nên khi tỉnh dậy đã là buổi trưa. Sau khi thu dọn hành lý, Chu Tỏa Tỏa thấy vẫn còn sớm và dẫn Diệp Cẩn Ngôn đến khu ẩm thực Hồi Dân để ăn đồ ăn ngon. Kết quả, Chu Tỏa Tỏa vừa bước vào đã bị ngăn cản bởi thịt cừu nướng : " Cô không thể ăn cái này!" Nhưng may mắn thay, đồ ăn nhẹ bên trong khá ngon.

Hai người họ đến Thượng Hải đã hơn mười giờ đêm, tài xế đã đợi sẵn. Có lẽ vì đang là Tết nên có rất nhiều người ở sân bay Hồng Kiều, mang theo hành lý đến hoặc chuẩn bị bay đến điểm dừng tiếp theo.

Chu Tỏa Tỏa đang đi phía trước, gió thổi tung mái tóc xoăn của cô, ngay lúc cô biến mất trong ánh sáng bên ngoài, Diệp Cẩn Ngôn giơ điện thoại lên và hét lên: "Tỏa Tỏa!". Cô đã quay lại mỉm cười với anh và anh nhanh chóng nhấn nút điện thoại chụp lại khoảnh khắc này.

"Có chuyện gì vậy?" Chu Tỏa Tỏa hỏi anh.

"Chúc mừng năm mới!" Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười nói, nhanh chóng đi theo bước chân của cô, nhỏ giọng nói vào tai cô: "Em rất đẹp!"

Khi Chu Tỏa Tỏa nhìn thấy bức ảnh của cô trong vòng bạn bè của Diệp Cẩn Ngôn, cô đã rất ngạc nhiên, nhưng sau đó cô đã cảm động trước bài viết của anh: Khoảnh khắc này là vĩnh cửu. Hóa ra anh ấy cũng chú ý đến từng chi tiết trong vòng bạn bè của cô.

Phạm Kim Cang đang nằm nửa người trên ghế sofa, ôm Lý Nhiên vào lòng. Anh đến xem nhóm bạn của Diệp Cẩn Ngôn: " Diệp tổng, anh ấy khá lãng mạn..."

Phạm Kim Cang nhìn thấy nội dung trong vòng bạn bè của mình, anh ấy sửng sốt một lúc rồi cười lớn: "Anh ấy chỉ là một con hổ giấy thôi!"

"Chồng, anh nghĩ Diệp tổng thích gì ở Chu Tỏa Tỏa? Xung quanh anh ấy có rất nhiều phụ nữ thành đạt, anh ấy không bị cám dỗ sao?" Lý Nhiên và Phạm Kim Camg quả nhiên là người một nhà, lúc buôn chuyện nhìn giống như là cạnh tranh với nhau.

"Diệp tổng, anh ấy nhìn có mạnh mẽ và quyết đoán, nhưng nói thật ra, người ngoài luôn cho rằng Diệp tổng là người nham hiểm. Nhưng thực ra anh ấy vẫn là một cậu bé đơn giản về mặt tình cảm, có khi còn đơn giản hơn nhiều anh". Chu Tỏa Tỏa cô ấy giản dị, chính trực, tốt bụng và xinh đẹp." Anh ấy hào hứng nói: " Anh chỉ có thể nói rằng trước đây Diệp đã yêu mà không biết. Hiện tại anh có thể hoàn toàn yên tâm rồi.

"Ồ, người làm việc cùng các anh tên Thụy Văn đâu? Lần trước đến đón anh, em cảm thấy cách cô ấy nhìn Diệp tổng không bình thường ~"

Đối mặt với câu hỏi của Lý Nhiên, Phạm Kim Cang cau mày: " Cô ấy à, cô ấy cũng là người đáng thương..."

***** Tây An là một thành phố thuộc tỉnh Thiểm Tây Trung Quốc ngày xưa từng là thành Hàm Dương kinh đô của nước Tần. Bây giờ cũng được biết đến là một nơi du lịch nổi tiếng*****

Đại Nhạn Tháp, Hoa Thanh Trì, Vị Ương cung, lăng Tần Thủy Hoàng, Càn Lăng.... 

Nơi đây còn có phố ẩm thực Hồi Dân trước đây từng được biết đến là điểm bắt đầu của Con Đường Tơ Lụa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro