Chương 28: Kích tình 5 H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 28
Vẫn trong trạng thái mơ ngủ, Hanbin không nhận ra được giọng nói này là ai, cũng nghĩ đơn giản chỉ là một trong những người kia, cũng không lên tiếng thêm, chui rúc vào lòng người kia tìm hơi ấm mà chìm vào giấc ngủ.

Người nào đó nhìn thấy thân ảnh nhỏ bé nằm trong lòng mình mà không chút phòng bị có chút hài lòng. Tay xoa cái đầu nhỏ của cậu, cảm nhận hương thơm trên người cậu mà nhẹ nhàng ôm lấy cậu, nhắm mắt.

Hanbin được người kia ôm trong lòng, miệng nhỏ ưm ưm lên vài tiếng rồi lại chìm vào giấc ngủ, tay ôm lấy vòng eo của người nào đó mà rúc sâu.

.

.

.

.

.

Điện thoại điểm 8h liền kêu lên chuông báo thức, Hanbin vì bị tiếng chuông đánh thức mà khó chịu, nhăn mặt rúc sâu vào trong chăn, lưng đối diện với người nào đó, eo được ôm chặt cứng, giọng nói ngái ngủ vang lên:
- Ưʍ... ồn.

Ahn Hyeongseop với tay tắt chuông báo thức điện thoại, cười khổ trước tật xấu của Hanbin. Nhóc con này rất dễ tức giận khi bị gọi dậy. Vẫn ôm cậu vào trong lòng, tay kia chống lên cằm, nhìn ngắm gíc nghiêng của cậu, nói:

- Hanbin, dậy thôi. Trễ rồi.

- Ưʍ...cho em ngủ...

Trong đầu suy nghĩ cậu nhóc lại không thấy lạ với giọng nói này, anh thích thú nói tiếp:

- Đoán xem anh là ai?

- Chắc...ưʍ...là Choi Byeongseop hoặc Lee Euiwoong...- mắt vẫn nhắm nhưng miệng vẫn nói

Ahn Hyeongseop nhíumày, tiếp lời: Anh là Ahn – Hyeong – Seop.

Hanbin vẫn ngái ngủ, miệng nhỏ ừm một tiếng, kèm theo đó là gọi tên anh: Ahn Hyeongseop

...Hyeongseop....

Khuôn mặt nhăn lại, miệng vẫn lặp đi lặp lại tên của người kia. Đến giây thứ 20 mới cả kinh bật dậy, người nằm bên cạnh cậu từ tối hôm qua là Ahn Hyeongseop. Người này không phải là  Choi Byeongseop và Lee Euiwoong sao. Người cuối cùng trong Lục tổng mà cậu vẫn chưa gặp được. Jungkook nhận biết được một điều, nếu gặp một người mới trong số bọn họ, cậu sẽ phát tình. Nếu đúng như những gì Hwarang nói, thì người này chính là người cuối cùng.
Hyeongseop ích thú nhìn người trước mặt, cậu nhóc này lại không dám quay người lại nhìn anh, tư thế lại kiểu như sắp chạy ra khỏi nơi này. Hyeongseop ếch mép, mèo đã vào hang cọp, chạy đằng trời.

Tay nhanh hơn cậu một bước, Hyeongseop nắm tay cậu lại rồi kéo xuống giường, anh chống tay xuống giường, khóa chặt cậu trong vòng tay, mặt đối mặt, khuôn mặt của Hanbin đỏ ửng, chỉ có thể nhắm chặt mắt, cậu không muốn nhìn vào người trước mặt. Anh cười trừ, chạm nhẹ chóp mũi của cậu, Hanbin vì căn thẳng mà thân thể run lên, hương thơm cũng đậm hơn một chút. Hyeongseop nhẹ giọng nói:

- Hanbin, mở mắt ra nhìn anh.

- K...không...t...tôi không muốn...

Ngón tay thon dài lướt trên khuôn mặt của cậu, chạm vào môi, rồi xuống cổ, đụng chạm với cái vòng cổ bảo vệ, xem ra bọn họ vẫn chưa đánh dấu cậu. Tay vẫn không có ý định ngừng, lần mò xuống xương quai xanh, rồi dừng lại ở ngực cậu. Nói tiếp:
- Ngoan, mau mở mắt chiêm ngưỡng vẻ đẹp chồng tương lai của em.

Tất nhiên là cậu vẫn không chịu mở mắt, mặc dù đã tiếp nhận được tất cả những người kia, nhưng cái người Ahn Hyeongseop này, chính là người rất cưng sủng Ha Chaewon, không đời nào lại như thế này với cậu. Mặc dù, bọn họ chính là bạn đời định mệnh của nhau. Mắt nhắm chạy, lắc lắc cái đầu nhỏ tỏ ý không nghe lời anh.

Hyeongseop bất lực, tay ngắt nhẹ ngực cậu, Hanbin vì đau mà hét lên, Hyeongseop lợi dụng liền cúi xuống hôn sâu. Chiếc lưỡi tinh ranh luồn lách khắp khoang miệng cậu, trêu chọc cái lưỡi nhỏ rụt rè kia. Hanbin không thể thoát ra được, chìm đắm trong nụ hôn, không thể phát ra tiếng, chỉ có thể ưm ưm trong cổ họng. Khí tức của Hyeongseop dần được lan tỏa, kết hợp với tin tức tố của Hanbin, mùi hương gợϊ ȶìиɦ xộc thẳng vài mũi của hai người. Bị kíƈɦ ŧìиɦ, Hyeongseop lại điên cuồng xâm chiếm môi cậu hơn, tay cũng không yên phận mà vuốt ve eo cậu khiến Hanbin không khỏi rùng mình.
Cho đến khi hết dưỡng khí, Hanbin mới đập vào lưng anh, Hyeongseop luyến tiếc buông tha cho đôi môi cậu. Môi Hanbin bị anh ngấu nghiếng mà sưng đỏ, khuôn mặt lại đỏ ửng hơn cả ban nãy, hô hấp nhanh hơn bình thường, hít lấy hít để không khí. Mắt lúc này cũng đã mở to, đập vào mắt cậu là khuôn mặt góc cạnh của anh, ngũ quan vô cùng đẹp, như bước ra trong truyện. Ahn Hyeongseop, quả thật là rất đẹp, một vẻ đẹp mang đầy sự quyến rũ, khiến người ta không rời mắt được.

Hyeongseop thích thú nhìn ngắm khuôn mặt của cậu, một lần nữa kéo cậu ngồi dậy, đặt cậu ngồi trong trên đùi mình, tay ôm lấy vòng eo nhỏ, kéo sát cậu vào người mình, anh nói:
- Nhìn đủ chưa, mèo con?

Chỉ một câu nói thôi, tim của cậu đã đập thình thịch, kết hợp với khí Alpha của anh lúc nào, Hanbin không chịu đựng được, tay vòng qua ôm lấy cổ anh, giọng nói nhỏ nhẹ lên tiếng:
- N...nóng...mau...mau giúp em...Hyeongseop
Sự phát tình này cậu cũng đã quen rồi, căn bản bản thân cũng không thể cưỡng lại với cơn phát tình này. Thân thể phát ra tin tức tố, cậu lại ham muốn sự đụng chạm của anh, khi nãy mới dứt ra khỏi nụ hôn kia, cậu muốn nữa, cậu muốn người này.

Hyeongseop nở nụ cười quyến rũ nhìn người trong lòng đang khó khăn thở, tay cũng di chuyển xuống bóp lấy cánh mông của cậu, giọng nói đầy khiêu khích:

- Mau đến đây.

Không tự chủ được hành động, một lần nữa hôn sâu, nhưng lần này là Hanbin chủ động. Con mèo nhỏ này động dục sẽ như vậy sao, thật khiến người ta hứng tình. Ở chung với đám sói lưu manh này, kĩ thuật hôn của cậu cũng đã tốt hơn hẳn, không còn rụt rè, ngại ngùng nữa.

Hyeongseop gỡ từng cúc áo, thân thể trắng nõn ẩn hiện sau lớp áo, trên người vẫn còn dấu hôn của Kim Taerae, có lẽ là đêm hôm qua. Tay chạm vào từng tấc thịt trên người cậu, lay lay hai hột đậu ở trước ngực đã cương cứng từ khi nào, anh nhấn nhẹ, Hanbin vì thế mà buông môi anh ra, kêu lên 1 tiếng:
- A...đ...đừng...

- Thật đáng tiếc khi chính anh lại là người ăn em cuối cùng.

Miệng nhỏ phát ra âm thanh kíƈɦ ŧìиɦ vì sự đụng chạm của Hyeongseop cuối xuống hôn lấy xuống quai xanh, rồi lại lướt xuống ngực cậu, rồi lại xuống bụng, mỗi cho anh đi qua đều để lại một vết hôn đỏ chót. Hanbin thở gấp, ôm chặt lấy cổ anh, người không ngừng run. Cơ thể cũng dần nóng hơn, phía dưới lại phản ứng, khiến cậu vô cùng khó chịu.

Tay của anh di chuyển xuống dưới, tháo hết những thứ vướng víu trên người cậu, Hanbin "nhỏ" được giải thoát mà cương cứng, bao qυყ đầυ cũng rỉ nước, anh nói:

- Nhìn xem em lại phản ứng đến như vậy. Nhóc con em thật dâʍ đãиɠ
- Ưʍ...

Nói rồi vùi đầu vào hõm cổ của cậu mà cắи ʍút̼, đồng thời các ngón tay không yên phận mà xâm phạm vào nơi riêng tư. Bị anh bất ngờ chạm vào mà giật nảy, mặc dù đã làm nhiều lần rồi nhưng lỗ nhỏ này vẫn rất chặt. Hyeongseop cuối cùng cũng biêt được cảm giác làʍ ŧìиɦ với một Omega là như thế nào, không những vậy nhóc con này khiến anh không kìm chế mình được, đúng là cái mồm hại cái thân.
- A...đ...đau...

- Em đã làm với bọn họ nhiều như vậy, mà vẫn chặt. Mau thả lỏng ra, tôi không muốn em bị thương.

Cậu ngoan ngoãn nghe lời, cơ thể thả lỏng. Ngón thứ nhất rồi ngón thứ hai, thứ ba cứ ra vào trong huyệt động của cậu. Hanbin suиɠ sướиɠ mà rêи ɾỉ, Hyeongseop vẫn không thay đổi tư thể, vẫn để cậu trong lòng mình. Lỗ nhỏ ra sức hút lấy ngón tay của anh, Hanbin cảm thấy ngứa ngáy hơn, không đủ, cậu muốn hơn. Thân thể ngày càng nòng, tin tức tố ngày càng đậm, cùng với khí tức của anh, Hanbin thực sự không chịu đựng nổi.

- Seop, cho em.

Lần đầu tiên, ngoài Ha Chaewon, thì chẳng có ai dám gọi tên anh là Seop. Nhưng tên anh phát ra từ miệng của cậu, lại khiến anh hưng phấn, anh hài lòng nói: Cho em cái gì?

- C...cho e...em...cái của anh...ưʍ...e...em...muốn - Hanbin khó chịu với tình trạng hiện giờ, mặc dù lỗ nhỏ được chăm sóc bởi các ngón tay của anh nhưng vẫn không đủ, bên trong vẫn rất ngứa ngáy.
- Được, tôi cho em.

Nói rồi  rút tay ra khỏi lỗ nhỏ cởi bỏ quần áo của mình, trước khi đưa vật nam tính của mình vào trong cậu, anh phải đeo bao. Đám người kia đã căn dặn anh đủ điểu, làm gì thì cũng nên kiềm chế không được để cậu mang thai, cũng không được cắn cậu. Hoàn tất thủ tục, liền một cú đẩy mạnh vào bên trong. Hanbin giật bắn mình, ưỡn người lên vì sự đột ngột của anh.

- A...a...anh...

- Hanbin, bên trong em rất ấm, còn rất chặt.

Anh vẫn chưa chuyển động ngay, vẫn để im như vậy, khoé mắt Hanbin đã ươn ướt, bên trong mặc dù đã được lắp đầy nhưng không chịu động, cậu nói:

- Seop, m...mau...động...ha...e...em...

- Em tự động anh xem.

Tay nhỏ nắm chặt, đến nước này vẫn muốn cậu tự động. Hanbin cắn răng, làm theo ý anh. Phải công nhận, thứ kia rất to, Hanbin khó khăn lắm mới nhấc hông lên rồi hạ hông xuống, mỗi lần như vậy lại càng vài sâu hơn. Lúc cậu chuẩn bị hạ mông xuống, Hyeongseop nắm chặt eo cậu, một lực đẩy mạnh xuống, vật to kia vì thế mà chạn vào điểm G của cậu, Hanbin hét lên một tiếng rồi bắn lên người của anh. Cậu thở dốc, gục xuống hõm cổ của anh, giọng mang đầy trách mắng mà nói:
- Anh...ưʍ...anh... thật...

- Tôi còn chưa ra thì em đừng mong nghỉ.

Rồi lật cậu xuống, anh cần hai chân cậu mà để lên vai mình, tư thế này khiến cả hai dính chặt vào nhau. Hyeongseop bắt đầu luân động, ra vào bên trong cậu. Tốc độ ngày càng nhanh, "tiểu đệ" một lần nữa cương cứng, Hanbin rêи ɾỉ vài tiếng khiến anh ngày càng hưng phấn hơn.

- C...chậm lại....a...

Chậm lại, ha, làm gì có chuyện chậm lại. Đám người kia nói không sai, một khi dính vào cậu sẽ không tách ra được, huống hồ cậu lại là một Omega, hơn hẳn đám Beta kia.

- Tiểu dâʍ đãиɠ nhà em khiến tôi không tự chủ được.

Nói đoạn cúi xuống hôn cậu, bên dưới ngày càng ra vào nhanh hơn, tiếng môi lưỡi chóp chép cùng với tiếng va chạm của da thịt khiến chi căn phòng tràn ngập sự ám muội. Anh lúc này chỉ muốn cắn cậu mà đánn dấu, nhưng cuối cùng cũng phải kìm lại.
Hyeongseop thúc càng lúc càng mạnh, Hanbin chỉ có thể nằm ở dưới mà rên la. Đến cực điểm, anh không chịu được mà bắn vào bên trong, Hanbin cũng bắn thêm một lần nữa, cậu thở dốc, sáng sớm đã hoạt động như vậy, thật mệt. Tưởng chừng sẽ được nghỉ, nhưng một lần nữa, cậu lại bị anh quay úp người xuống, tiến vật to đó vào bên trong lỗ nhỏ.

- Em là của chúng tôi.

Cứ thế tiến vào bên trong cậu, cả một buổi sáng khi đó, Hanbin bị Hyeongseop ăn sạch, không sót lại một thứ gì, hiệp này đến hiệp khác, không biết cậu đã ngất đi bao nhiêu lần nhưng anh vẫn không buông tha cho cậu. Chỉ khi đến gần chiều, anh mới ngừng hoạt động, nhìn con người đang thở dốc mà ngủ, anh mới buông tha cho cậu. Không ngờ, làʍ ŧìиɦ với cậu nhóc này lại khiến anh thoải mái đến vậy.
Bế cậu vào nhà vệ sinh tắm rửa rồi bế cậu ra giường, đặt lên trán một nụ hôn rồi nằm xuống bên cạnh ôm lấy cậu mà ngủ. Trong đầu thầm suy nghĩ, thế nào cũng sẽ bị đám kia chửi chi một trận vì tội hành cậu cả mấy tiếng đồng hồ. Dù sao, anh cũng chỉ đòi quyền lợi cho mình thôi.

Ghé sát vào tai cậu, anh nói nhỏ: Hanbin, anh chính thức gặp được em rồi.

Hanbin ưm một tiếng, xoay người ôm lấy anh. Hyeongseop nhếch mép hài lòng, ôm lấy cậu chìm vào giấc ngủ chiều.

Hubi_HanHan
Bình chọn cho tui nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro