Chương 2: Truyền tức tố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bắt đầu từ khi nào, cậu nhớ hình như rất lâu về trước. Mikey luôn thích ôm cậu, quấn lấy cậu đòi hỏi những điều trẻ con và cậu chiều hắn vô cùng. Cho đến cả khi Izana và Mikey làm hòa thì Takemichi cũng thường xuyên bị Kakuchou dắt qua Thiên Trúc gặp bọn họ. Tất cả đều nói những câu rất kì lạ, cậu lúc ấy đã không thể hiểu bọn họ muốn nói điều gì.

" Takemichi này mày nghĩ tao hay Mikey ai là Alpha khiến mày thích nhất"

"Thật ra tao từng lầm tưởng về tình cảm của mình "

" Tao không muốn chỉ làm bạn thuở nhỏ của mày "

" Anh hùng beta cũng rất đáng yêu đấy "
" Dù mày không phải Omega nhưng mày vẫn rất...«phiền» đấy "

Âm thanh vang mãi cho đến khi cậu tỉnh giấc, Takemichi đau đầu ngồi dậy. Cậu nhìn xung quanh với ánh mắt ngơ ngác, căn phòng lạ lẫm. Những đồ vật trang trí sang trọng, Takemichi đờ đẫn nhìn quanh cho đến khi lấy lại tỉnh táo. Cậu nhớ ra cậu gặp phải Mikey và Izana rồi thì đám người đó hạ thuốc cậu.

_ Quái gì thế này.

Takemichi đá chăn ra, cậu muốn chạy đến cánh cửa thoát ra. Thì tiếng nói vang lên ngay tức khắc, Takemichi giật mình nhìn lên góc tường là một cái loa phát thanh cùng cái camera.

" Mày dậy rồi à, chờ anh chút nào"

Cậu nhận ra là giọng của Izana, Takemichi nghiến răng thầm nghĩ cậu chắc sẽ nghe lời đấy. Takemichi mặc cho âm thanh cảnh cáo từ mấy tên khác Kakuchou hay là Mucho hoặc Kokonoi thì cậu vẫn đi đến đạp mạnh vào cánh cửa. Cho đến khi nó bung khóa ra, cậu cũng không muốn ngồi chờ chết.

Takemichi lập tức trốn ra bên ngoài, mấy tên ngồi coi màn hình cũng không gấp. Cả đám cười trừ anh hùng ngốc nghếch của mình, quả nhiên một lúc sau màn hình hiện lên cảnh Takemichi bị Izana vác về phòng. Bên cạnh còn cả Mikey đi theo cảnh báo cậu đừng làm càn.

_ Ấy da, chưa gì tao sắp xem được cảnh nóng của anh hùng rồi sao. Chắc n*** lắm đây.

Ran bên cạnh cười khì khì, nhưng sâu trong ánh mắt lại là dục niệm mãnh liệt. Hắn cũng muốn đánh dấu cậu, muốn cậu bao trùm mùi của hắn. Nhưng Ran biết mình không thể nào chiếm lấy cậu làm của riêng giữa đám quái vật này. Nhất là khi đứng đầu là hai con quái vật kia, hắn biết đâu là điều mình lợi hơn.

Trong số đó Kakuchou và Seishu lại là người không khỏi chôn giấu cảm xúc khi nhìn thấy Takemichi sắp bị Izana và Mikey chiếm đoạt. Bọn họ cũng muốn chiếm lấy cậu, muốn bao phủ thân thể nhỏ nhắn ấy. Dù đã hai mươi mấy nhưng Takemichi vẫn đáng yêu cùng cơ thể nhỏ bé. Nếu cậu là Omega thì tốt rồi họ có thể dễ dàng đánh dấu vĩnh viễn cậu. Thì có chạy cậu cũng không thể thoát được.

_ Tránh ra...Ahm..hai người tránh ra...tao chỉ là beta mà thôi...tụi mày cần gì...tại sao không tìm Omega..tao là beta

Takemichi chống đối lại hai tên tổng trưởng quyền lực, Izana trưởng thành với thân thể cao lớn đè lên người cậu trêu chọc những nơi nhạy cảm. Còn Mikey chắc là kẻ thay đổi nhiều nhất hắn đã không còn tính cách từ thuở ban đầu trẻ con của mình giờ đây Mikey cùng mái tóc đen dài với biểu cảm trầm lặng khiến người khác lạnh lẽo. Hắn lại liếm gáy cậu, Mikey đang không ngừng thả tín tức tố của mình vào cậu. Takemichi mếu máo vì cậu không phải Omega cảm thấy ngất ngây vì hương thơm của Mikey và Izana mà ngược lại ngửi thấy hai mùi của họ cậu chỉ có cảm giác khó chịu, sợ hãi giống việc bị thú săn mồi nhắm vào.

_ Đừng...hức...đừng thả tín tứ tố nữa...sợ...đáng sợ lắm...

Takemichi run rẩy ôm lấy đầu mình vì muốn che đi hương thơm từ họ. Izana phì cười, hắn kéo tay cậu lên hôn vào lòng bàn tay rồi liếm lấy. Cuối cùng hắn cũng có được cậu rồi, beta đáng yêu của hắn. Hắn sẽ không bao giờ quên được ngày hôm đó, cảnh tượng cậu chống lại hắn hiên ngang cỡ nào. Takemichi cùng vết thương rướm máu đứng lên đối đầu hắn không chút sợ hãi.

Ngày ấy khi hắn khinh thường cậu chỉ là Beta tầm thường dám đối đầu một Alpha trội như hắn giống việc lấy trứng chọi đá. Thay vì tức giận hay sợ hãi thì Takemichi đã nở nụ cười tràn đầy tự tin lên tiếng.

"Có thể tao chỉ là Beta nhưng ai bảo beta thì nhất định phải tầm thường. Tao có thể hạ gục mày, cũng như Touman có thể đánh bại Thiên Trúc. Tao không sợ hãi mày Izana, không một ai khiến Takemichi này gục ngã "

Cao ngạo lại xinh đẹp, hắn không nghĩ một tên với thương tích đầy mình dám ngông cuồng đến mức này. Hắn cảm thấy tim mình vừa hụt một nhịp, ra đó là cảm giác muốn có được ai đó sao. Giờ tại sao hắn đã hiểu Mikey không muốn hắn gặp cậu, cũng hiểu ra Mikey cũng ham muốn ánh sáng chói lóa ấy.

" Tao phải có được Takemichi "

Izana kéo người cậu dậy ôm vào người để gáy cậu đối diện Mikey. Hắn nhếch môi bảo Mikey cắn vào tuyến thể của cậu đi, dù không đánh dấu được nhưng cũng đủ để Takemichi kích dục. Vốn dĩ tín tức tố của Alpha trội dù có là beta cũng phải rơi vào phát dục.

_ Không...đừng Mikey....không ..đừng làm vậy...đừng mà Mikey..hức..

Cậu quá yếu để có thể thoát ra khỏi Izana, chỉ có thể trơ mắt thấy Mikey tiến đến cùng hàm răng sắc bén cắm vào da thịt mình..

_ A...A...ah....

Khi Takemichi cố nhịn cơn đau chống lại tín tức tố Mikey đưa vào thì đến Izana cũng cắn xuống. Cùng lúc bị hai Alpha trội truyền tín tức tố, Takemichi dần mất toàn bộ sức mạnh. Cả cơ thể nóng lên, hơi thở trở nên gấp. Mọi nơi đều trở nên ngứa ngáy, bên dưới cậu bé của cậu cũng kích động cứng lên còn rỉ ra nữa...Takemichi bị buộc đưa vào trạng thái phát tình tạm thời..

_ Nóng...khó chịu...ah...ah...hức. ..ngứa...ah....

Cậu bắt đầu rên rỉ vì dục vọng chiếm hữu, không biết bản thân còn chủ động cọ vào người Izana. Khiến Mikey cảm thấy hơi ghen bẳt lấy cậu quay về phía mình hạ xuống nụ hôn.

_AH...ah...ưm...ứm....hôn...tôi....ah...nữa...

Mikey làm sao chịu nổi khi nghe tiếng rên rỉ cầu xin của cậu, hắn càng hôn mãnh liệt hơn. Đến cả lưỡi cũng quấn lấy nhau liên tục, đảo vòng rồi mút mát.

_Ah..Takemichi...Hãy là của tao ...tại sao mày lại rời đi Michi..Takemichi...tao rất đau lòng..



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro