Nhất dạ tình hậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Hoạ Trần Ai
Edit: Ling Ling, Nhất Niệm Chi Gian
____________________________

Lý Vĩnh Khâm ôm Lưu Dương Dương, một tay mò mẫm xuống dưới thân y, bên tai nhẹ giọng hỏi, "Vừa nãy có thích không?"

Lưu Dương Dương hai má đỏ ửng, ngữ khí lạnh nhạt, "Họ Lý, tôi cho anh biết...a...."

"Em muốn cho ta biết cái gì? Bảo bối, đừng dùng miệng phía trên nói, dùng phía dưới này." Lý Vĩnh Khâm đút thêm một ngón tay vào, đảo móc liên tục phía trong cúc huyệt trơn trượt nóng khẩn "Nói a, em muốn nói cái gì?"

Lưu Dương Dương nỗ lực kẹp chặt hai chân, vừa thẹn vừa giận, "Lý Vĩnh Khâm !"

"A, bảo bối, đừng kẹp chặt như thế, tay tôi muốn đứt rồi." Lý Vĩnh Khâm lè lưỡi liếm lỗ tai Lưu Dương Dương, "Thật là khẩn trương đi, bảo bối, em đúng là làm người làm người khác thấy hiếm lạ."

"Tên tôi là Lưu Dương Dương!"

"Được, không gọi bảo bối, gọi Dương Dương" hai ngón tay Lý Vĩnh Khâm càng đâm vào sâu hơn, "Dương Dương, tôi lại muốn nữa rồi."

Lưu Dương Dương bị động tác của hắn làm cho eo chân như nhũn ra, âm thanh run rẩy, "Anh, anh đừng quá phận, a..."

Lý Vĩnh Khâm âm thanh trở nên khàn khan. " Chỉ cần nghe em kêu tôi liền muốn bắn, bảo bối, tôi yêu cảm giác này, đặt em dưới thân, vùi trong thân thể em, nghe em ý loạn tình ê mà rên rỉ, quá tuyệt vời."

"Vĩnh...a......Vĩnh Khâm, không muốn...." Lưu Dương Dương hai mắt ươn ướt, mang ý cầu xin, " Không muốn, tôi đau quá."

"Nhưng tôi muốn" Lý Vĩnh Khâm dùng một tay túm lấy tay Lưu Dương Dương đè xuống chính hạ thân mình, "Em xem, đã cứng lên rồi này."

Lưu Dương Dương run rẩy, gạt tay ra.

"Tôi không có lừa em đúng không?" Lý Vĩnh Khâm rút ngón tay ra, ôm lấy Lưu Dương Dương dưới thân, hôn đuôi mắt y, "Tôi đảm bảo, đây sẽ là lần cuối cùng, được không?"

Căn bản là không cho người ta có cơ hội cự tuyệt rồi, còn hỏi là gì nữa?

Lưu Dương Dương cắn chặt môi, quay đầu đi, "Anh nhanh một chút."

Lý Vĩnh Khâm cười nhẹ, "Em chê tôi vừa nãy không đủ nhanh hả? Rõ ràng còn kêu tôi chậm một chút mà bảo bối."

Lưu Dương Dương đỏ mặt lên, "Tôi, tôi không phải ý đó..."

"Rồi, tôi rất hiểu ý em." Lý Vĩnh Khâm cười cười bộ dạng rất muốn ăn đòn, "Này dễ đỏ mặt vậy bảo bối, em thật đáng yêu."

Lưu Dương Dương xấu hổ không chịu được, "Muốn làm thì làm đi, sao lại có người thích nói nhảm vậy chứ!"

"Được, không phí lời nữa." Lý Vĩnh Khâm mở chân Lưu Dương Dương ra, tiến sát lại nhìn, "Ân, có chút sưng."

"Anh..." Lưu Dương Dương giận dữ và xấu hổ muốn chết, "Anh còn nhìn! Biến thái! "

"Tôi thích nhìn." Lý Vĩnh Khâm lại luồn hai ngón tay vào, càn quấy qua lại một phen, đến khi mật huyệt ẩm nóng kia trở nên mềm xốp, ướt át, theo động tác tay ra vào có thể nghe thấy tiếng nước nhóp nhép, lúc này Lý Vĩnh Khâm mới hôn môi Lưu Dương Dương đang đị tình dục nhuộn đến đỏ mắt, ách thanh nói: "Ta đi vào."

Lưu Dương Dương mím môi, hơi trật đầu đi.

"Sao lại dễ thẹn thế hả?" Lý Vĩnh Khâm hàm ý cười, "Vừa thẹn thùng lại dâm đãng."

"Vĩnh Khâm..m... anh..ạch a..." Thân thể đột nhiên bị côn hình thô cứng lấp đầy, mật huyệt mềm mại bất ngờ bị căng ra hết cỡ, mặc dù không đau lắm nhưng cũng căng đến khó chịu. Lưu Dương Dương mi tâm nhíu lại, "Đừng động."

"Được, không động." Lý Vĩnh Khâm cúi người hôn ngón tay Lưu Dương Dương đang nắm chặt trong tay mình, tính khí chôn sâu trong cơ thể theo thói quen mà đâm tới, tàn nhẫn cọ xát.

"Hic, ân a a a a a ..." Lưu Dương Dương theo phản xạ khép chân lại, ngửa đầu cao giọng rên rỉ, bị đỉnh đến chảy nước mắt, mật huyệt cũng dồn dập co rút, dâm dịch giàn giụa.

"Lý Vĩnh Khâm, không muốn, không nên như vậy, a a a... Thật khó chịu, cầu ngươi, không muốn..."

"Thật sự khó chịu sao? Thân thể ngươi lại nói rằng ngươi rất thoải mái." Lý Vĩnh Khâm lại nặng nề đỉnh nhập, vừa mới động lại không nhịn được, "Nhiều nước ghê, đây chính là biển dục vọng đó bảo bối."

Lưu Dương Dương nhắm mắt lại, vừa ngượng vừa tức đến mức muốn hôn mê.

"Bảo bối, xem ra em rất mẫn cảm a, nếu như tôi tiếp tục làm một hồi em chẳng phải liền tới cao trào hay sao?" Lý Vĩnh Khâm cúi đầu ở trên môi Lưu Dương Dương hôn một chút, sau đó ghé vào bên tai y, "Muốn thử hay không?"

Lưu Dương Dương rụt cổ, "Không muốn..."

"Em nói không muốn chính là muốn, đến, bảo bối, tôi làm cho em thực sảng khoái một phen." Lý Vĩnh Khâm nâng đầu gối Lưu Dương Dương cong lên, tách hai chân y mở rộng sang hai bên, chậm rãi đem côn thịt to dài từ bên trong huyệt đạo nóng mềm rút ra. Thời điểm rút ra hẳn còn phát ra một tiếng "Ba", Lý Vĩnh Khâm cúi đầu tỉ mỉ quan sát huyệt khẩu nho nhỏ, chậc chậc tán thưởng, "Trắng trẻo mũm mĩm, màu sắc nhìn thực tốt."

Lưu Dương Dương cắn chặt môi, hai gò má nóng bỏng.

Lý Vĩnh Khâm thả chân Lưu Dương Dương xuống, cúi người, tai trái ấn chặt tay y, mười ngón tay giao triền, tay phải lại vòng ra phía sau nâng đỡ mông y, đỉnh tính khí để tại miệng huyệt không ngừng cọ qua cọ lại, chậm chạp không chịu tiến vào.

Lưu Dương Dương một tay chộp vai Lý Vĩnh Khâm, ngửa đầu yêu kiều thở gấp, hai chân ở trên eo hắn cọ cọ qua lại, không tiếng động mà thúc giục.

"Không kịp đợi sao, tôi liền thỏa mãn em." Dứt lời, sống lưng đột nhiên dùng lực hướng phía trước đỉnh lên.

"A..." Lưu Dương Dương kẹp chặt eo Lý Vĩnh Khâm trong miệng phát ra tiếng rên rỉ xen lẫn đau đớn cùng khoái ý nồng đậm.

"Còn chưa đủ, tôi còn muốn tiến vào sâu nữa." Bàn tay Lý Vĩnh Khâm nắm chặt mông Lưu Dương Dương áp về phía mình, đồng thời phần eo lần thứ hai dùng lực, côn thịt to dài trong nháy mắt tiến vào độ sâu từ trước đến nay chưa từng có.

"A ——" Lưu Dương Dương ngửa đầu ưỡn ngực, khoái ý mãnh liệt đột nhiên ập đến khiến y không thể khống chế mà rít lên thành tiếng.

"Ôi trời, giỏi quá." Mật huyệt bên trong bất ngờ cường liệt co rút chặt chẽ một trận, giống như bị điện giật, Lý Vĩnh Khâm vùi mình ở giữa, tư vị đó quả thực không có cách nào dùng ngôn ngữ hình dung.

"Ra thực nhiều nước." Lý Vĩnh Khâm cúi đầu hôn lên khóe mắt ướt đẫm nước mắt sinh lý của Lưu Dương Dương, giọng nói nhuộm đẫm dục vọng trở nên khàn khàn dị thường, "Bảo bối, thân thể chúng ta thực sự quá phù hợp, em nhất định là người của Lý Vĩnh Khâm tôi."

Lưu Dương Dương không có tâm tư để ý đến hắn, chỉ lo thở hào hển.

"Nào, tôi cho em sảng khoái một hồi." Lý Vĩnh Khâm theo ký ức tìm được điểm có thể làm cho Lưu Dương Dương dục tiên dục tử, không khách khí chút nào đỉnh lên, bất chấp mà luật động.

" A a a a a..." Lưu Dương Dương khóc kêu rầm lên, lung tung lắc đầu, hai chân vốn bị kẹp chặt run rẩy buông xuống, mười ngón chân co rút cuộn tròn lại, khoái cảm mãnh liệt khiến y giống như đang ở trên Thiên đường, toàn bộ thế giới chỉ còn lại màu trắng thần bí hư huyễn mờ ảo.

Mật huyệt bên trong bị một trận đâm rút kịch liệt mà nhanh co rút lại, vận động đã kéo dài một lúc lâu, so ra thời gian cũng vừa đúng, Lý Vĩnh Khâm nhất thời không nhịn được, thở gấp theo Lưu Dương Dương cùng nhau lên đỉnh.

A, thực sảng khoái, quá mẹ nó sảng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro