Sâu không lường được ( ABO )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Wy Tử Mạch
___________________________

Lưu Dương Dương dùng một tư thế cực kì yếu đuối được cháu trai bế ngang ôm vào ngực. An ổn tựa đầu vào lồng ngực rắn chắc của thanh niên,dù cách một lớp áo khoác hắn vẫn nghe thấy thấy nhịp tim mạnh mẽ trong lồng ngực cường tráng — Thịch, thịch, thịch...

Tâm tình của hắn bị âm thanh này quấy nhiễu đến không yên, loạn như ma. Hắn nghĩ muốn dồn hết khí lực nhảy xuống khỏi lồng ngực của kẻ tội ác tày trời này, lấy một tư thế quân vương nên có mà trừng phạt thanh niên, nhưng cơ thể cố tình lại không nghe sai khiến. Cảm giác khô nóng từ trong cơ thể phát ra ngoài, đốt hắn đến hoa mắt váng đầu, toàn thân từ trên xuống dưới mỗi một tấc da thịt như bị huơ qua lửa nóng, lại giống như điện giật tê dại.

Quanh người bị chất dẫn dụ cường đại của Alpha bao phủ, tuy xa lạ nhưng dễ ngửi, chỉ biết hít vào một chút cảm giác khô nóng sẽ giảm đi chút ít. Nếu dựa theo bản tính, hắn nhất định sẽ bổ nhào lên người thanh niên, chôn sâu ở cổ người nọ, từng ngụm từng ngụm hít vào chất dẫn dụ như thuốc phiện này.

Nhưng hắn không làm.

Lưu Dương Dương đang cực lực khắc chế. Hắn không cho phép chính mình phóng túng, dù chỉ một chút.

Nhất là trước mắt tên phản đồ này!

Ánh mắt Lưu Dương Dương thay đổi, mở lớn miệng cắn vào cơ ngực Lý Vĩnh Khâm.

Nhưng do thời kì phát tình, sức mạnh tạm thời bị nhược hóa, bằng không ngực Lý Vĩnh Khâm nhất định sẽ bị xé xuống một miếng thịt.

Lưu Dương Dương còn cắn gắt gao không buông, nước miếng không kịp nuốt làm quần áo Lý Vĩnh Khâm ướt nhẹp, lưu lại một mảnh lớn bị vệt nước thấm ướt. Lý Vĩnh Khâm cuối đầu nhìn một chút, biểu tình trên mặt anh không phân biệt được là vui hay giận.

Chỉ nghe thấy Lý Vĩnh Khâm thấp giọng nói một câu: "Cậu à, ngài thật nghịch ngợm."

Sau đó, liền ném Lưu Dương Dương lên giường.

Không cần tiếp tục ngụy trang, Lý Vĩnh Khâm lấy xuống gọng kính khô khan màu đen, sau đó nới lỏng cổ áo.
Lưu Dương Dương rơi xuống mắt toàn sao, hắn vùng vẫy một hồi mới kéo được thân thể hư nhược ngồi dậy, ánh mắt trống rỗng nhìn một chỗ, không nói một lời.

Cơ thể bỗng nhiên sinh ra phản ứng quái dị làm cho hắn, người luôn ở trên cao trong khoảng thời gian dài, không cách nào chấp nhận nổi.

Cho dù hắn tiếp tục che giấu thật tốt, tiếp tục ẩn nhẫn, cũng rất khó thay đổi sự thật. Hắn tựa như một Omega, giữa hai cánh mông, nơi khó có thể mở miệng kia bắt đầu phân bố ra chất lỏng.

Trước đó hoàn toàn không có cảm giác, từ khi Lý Vĩnh Khâm xuất hiện, mang theo chất dẫn dụ mạnh mẽ xuất hiện, liền bắt đầu sinh ra phản ứng.

Cảm xúc dính nhớp vô cùng khó chịu, Lưu Dương Dương mím môi, ngón tay nắm chặt drap giường.

Lý Vĩnh Khâm vì thời khắc này đã đợi quá nhiều năm, anh cho rằng mình sẽ rất kích động, không nghĩ tới lại đặc biệt bình tĩnh. Ánh sáng vàng sậm từ con ngươi màu đen chợt lóe lên, Lý Vĩnh Khâm quỳ một chân ở trên giường, vươn tay vuốt mái tóc đen của
Lưu Dương Dương

Nhưng còn chưa kịp cảm nhận được sợi tóc mềm mại, "Bốp" một tiếng, đã bị Lưu Dương Dương đánh văng.

Lưu Dương Dương xoay đầu lại, đôi mắt hẹp dài mang theo tia lửa cùng phẫn nộ, một tiếng gầm nhẹ từ trong cổ họng phát ra: "Cút!"

...

Giữa hai người xuất hiện vài giây im lặng.

"Haha... " Tiếng cười nhạo của Lý Vĩnh Khâm phá vỡ trầm mặc, anh phảng phất như bị chọc giận, một tay tóm lấy tóc của Lưu Dương Dương, ép cho đầu hắn đối diện chính mình. Từ từ tiến gần lại, từng âm tiết được rít qua kẽ răng: "Kỹ nữ, còn cao ngạo cái gì."

Khoảng cách hai người quá gần, toàn bộ nhiệt khí Lý Vĩnh Khâm thở ra đều phả lên gò má Lưu Dương Dương, mang theo một lượng lớn chất dẫn dụ tấn công khu thần kinh Lưu Dương Dương.

Không thể không nói rằng, diện mạo của Lưu Dương Dương rất đẹp, chỉ là khí tràng cường đại khiến người khác bỏ qua diện mạo của hắn. Lý Vĩnh Khâm nhìn lớp lông tơ trên da thịt bóng loáng của hắn, như bị mê hoặc mà tiến sát lại, khoảng cách giữa bốn cánh môi thoát ẩn thoát hiện, lông mi cong vểnh, thật dài chớp một cái là có thể cọ đến xương gò má Lý Vĩnh Khâm.

"Cậu, ngài thật thơm, tôi rất thích ngài... "

Lúc này Lý Vĩnh Khâm dường như bị tinh phân (tinh thần phân liệt), dùng cùng một khuôn mặt để bày tỏ lời nói hoàn toàn khác nhau.

Dần dần, nắm tóc biến thành vuốt ve, Lý Vĩnh Khâm hơi bĩu môi, bốn cánh môi liền thiếp hợp chặt chẽ cùng một chỗ.

Hai người đều là lần đầu tiên, Lý Vĩnh Khâm lại càng thêm chủ động, anh dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng miêu tả đôi môi của Lưu Dương Dương, cảm thụ sự mềm mại của chúng, sau đó dùng răng nanh khẽ cắn một chút như khiêu khích. Lưu Dương Dương ăn đau, buông lỏng hàm răng phòng tuyến. Lý Vĩnh Khâm bắt được cơ hội, dùng đầu lưỡi linh hoạt bắt đầu càn quét toàn bộ khoang miệng Lưu Dương Dương.

Đây là quá trình trao đổi nước bọt cùng chất dẫn dụ. Lý Vĩnh Khâm từng chút làm nụ hôn này càng thêm sâu sắc, đầu lưỡi thăm dò liếm láp cằm trên mẫn cảm của Lưu Dương Dương, tiếp theo là phần nướu mềm mại, cuối cùng là đầu lưỡi ngượng ngùng.

Xung quanh hơi thở đều là hương vị chất dẫn dụ, dễ chịu mê người. Hai cỗ chất dẫn dụ cường liệt cùng dung hợp lại với nhau một cách kì diệu, biểu hiện như hai con giao long đang triền miên giao phối kịch kiệt. Năng lực học tập của Alpha rất mạnh, Lý Vĩnh Khâm chỉ hơi dẫn dắt một chút, Lưu Dương Dương đã phối hợp.

Hai đầu lưỡi trong khoang miệng điên cuồng khuấy động, bởi vì là bên chịu đựng, Lưu Dương Dương bị ép há miệng, nước bọt không kịp nuốt vô ý tràn ra thuận theo khóe miệng chảy xuống, sáng bóng, trong suốt, dính nị đọng dưới cằm.

Kỳ thật cách đánh mất lý trí chỉ kém một chút, ngay trước một giây Lưu Dương Dương sắp bị thanh niên đẩy ngã, hắn mở ra đôi mắt mang theo hơi nước, răng dùng sức, tàn nhẫn mà cắn xuống môi Lý Vĩnh Khâm.

Lý Vĩnh Khâm che miệng nhanh chóng lùi về sau, dòng máu đỏ tươi theo kẽ tay uốn lượn chảy xuống, có chút dọa người. Anh dám xác định, nếu không phải mình đúng lúc rút ra đầu lưỡi, nam nhân này nhất định sẽ đem lưỡi cùng môi anh đồng thời cắn đứt.

Trên đôi môi mỏng có một vết cắn rất sâu, Lý Vĩnh Khâm dùng sức lau đi vết máu, bỗng như phát điên đem Lưu Dương Dương đẩy ngã xuống giường, một tay bắt lấy hai cánh tay Lưu Dương Dương kéo cao ra sau đầu, tay khác nắm lấy cằm nam nhân, ngoài cười nhưng trong không cười, nói rằng: "Cậu à, nếu như ngài tiếp tục ngoan cố, tôi chỉ có thể tháo khớp hàm của ngài."

Lưu Dương Dương trầm mặc im lặng, ánh mắt hẹp dài có chút lãnh đạm cùng khinh thường.

Lý Vĩnh Khâm lần thứ hai tới gần, dùng đôi môi đang chảy máu hôn môi Lưu Dương Dương.

Mùi máu tanh mặn thông qua ma sát của lưỡi truyền tới, nhất thời Lưu Dương Dương có chút hoảng hốt, dường như thanh niên đang dùng máu tươi đút cho chính hắn. Đầu lưỡi thuận theo bản năng quấn lấy, triền miên, phát ra tiếng nước "chậc chậc" vô cùng hạ lưu.

Nhưng nụ hôn này không kéo dài lâu, liền bắt đầu dời đến nơi khác.

Đôi môi nóng bỏng của Kim Tại Hưởng, thuận theo chiếc cổ thon dài liếm xuống, gặm cắn hõm vai, xương quai xanh, trước ngực Lưu Dương Dương. Chính là phương thức kịch liệt này khiến Lưu Dương Dương sinh ra ảo giác, dường như thanh niên trước mắt muốn đem thịt cùng xương cốt của hắn đồng thời nuốt vào. Tay hắn bị đan trụ, mười ngón giao nhau, nắm chặt, ngón chân cuộn chặt drap giường chốc chốc lại cọ xát.

"Ngài thật đẹp... "

Cõi lòng Lý Vĩnh Khâm đầy vui sướng như mở ra được món quà mình thích nhất, một bên đem Lưu Dương Dương lột sạch sẽ, một bên để lại dấu hôn của mình trên cơ thể trơn bóng trắng nõn ấy, lưu lại dấu ấn độc quyền.

Quá trình này quá mức mệt mỏi, Lưu Dương Dương cảm giác sắp bị chất dẫn dụ cường đại dìm chết. Hắn tàn nhẫn cắn chặt môi mình, khiến chúng trở nên trắng bệch, sau đó cơ thể bỗng nhiên dùng sức, nâng lên một chân rắn chắc đạp lên mặt Lý Vĩnh Khâm.

Bàn chân Lưu Dương Dương rất mềm, nhưng dù như vậy, ngày mai mặt Lý Vĩnh Khâm vẫn xuất hiện vết bầm. Anh nâng lên thân trên, bắt lấy cổ chân Lưu Dương Dương đem người kéo lại, híp mắt hỏi: "Vẫn không thành thật sao?"

"Tiểu súc sinh." Giọng nói Lưu Dương Dương mang theo thở gấp, lồng ngực phập phồng: "Ta còn không bằng đi nuôi một con chó."

"A... " Lý Vĩnh Khâm nhìn chằm chằm nam nhân dưới thân, vươn ra đầu lưỡi liếm ngón chân mượt mà nhỏ nhắn của Lưu Dương Dương: "Chó có thể khiến ngài thoải mái sao? Chó có thể thao ngài sao? Chó có thể kí hiệu ngài sao?"

"A... " Cảm xúc ẩm ướt mềm mại truyền đến từ ngón chân khiến Lưu Dương Dương nhất thời mất khống chế, một tiếng rên rỉ phát ra từ yết hầu Lưu Dương Dương.

Nghe được Lưu Dương Dương rên rỉ, Lý Vĩnh Khâm như đạt được cỗ vũ, càng ra sức liếm. Ngậm lấy ngón chân xinh đẹp, dùng răng nanh khẽ cắn phần thịt mềm phía trên, dùng sống mũi cọ xát lòng bàn chân Lưu Dương Dương.

Khoái cảm vô hạn kéo tới, khiến tinh thần Lưu Dương Dương đều quay cuồng, trong ý thức xuất hiện xúc tu vô hình cuốn lấy tứ chi của hắn, không để ý nguyện vọng của hắn mà đem hắn đẩy vào vực sâu.

Hắn muốn giãy giụa! Hắn muốn vùng dậy!

Lưu Dương Dương dốc hết sức, trong nháy mắt thoát khỏi trói buộc của Lý Vĩnh Khâm, "rầm" một tiếng, lăn xuống đất.

Lý Vĩnh Khâm sửng sốt một tiếng, không có tiến lên, chỉ đứng cạnh giường lẳng lặng nhìn động tác của Lưu Dương Dương.

Chất dẫn dụ hỗn loạn khiến cho cơ thể Lưu Dương Dương không dùng sức được, trên cổ một mảnh trơn trượt, dòng nước dính dấp từ hậu huyệt phía sau chảy ra, làm cho phía trên đùi hắn tất cả đều là vệt nước dâm mỹ. Thật sự nếu không tiến hành ký hiệu, hắn sẽ bị ngọn lửa phát tình thiêu cháy.

Lý Vĩnh Khâm nghiêm mặt, âm trầm nhìn Lưu Dương Dương đang kéo lê cơ thể mình từng bước bò ra ngoài, " Ngài điên rồi sao? Hiện tai đi ra ngoài, ngài sẽ bị đám Alpha mất trí kia thao chết."

Tuấn Chung Quốc không có đáp lại, tiếp tục bò về phía trước, bắp đùi trắng nõn toàn bộ đỏ lên do bị thảm thô ráp ma sát.

Lý Vĩnh Khâm do dự tiến lên một bước, nói tiếp: "Hơn nữa dù ngài để cho người khác làm, nhiệt độ phát tình vẫn không hạ xuống. Lẽ nào ngài không hiểu? Chỉ có tôi mới có thể ký hiệu ngài, cơ thể ngài chỉ cần tinh dịch của tôi."

Ngón tay Lưu Dương Dương bấu chặt thảm trải sàn, ngạo khí mà nói rằng: "Không thử thì làm sao biết được."

Lý Vĩnh Khâm bị nghẹn, một câu đều không muốn nói, mím môi nhìn Lưu Dương Dương khó khăn bò đi.

Kỳ thật Lý Vĩnh Khâm nói đúng sự thật. Chỉ có chất dẫn dụ của thanh niên mới cố thể giảm đi nhiệt độ phát tình của hắn, chỉ cần rời xa thanh niên vài bước, lửa trong cơ thể Lưu Dương Dương lại một lần nữa đốt lên, so với lần trước càng thêm mãnh liệt. Hắn thống khổ rên rỉ một tiếng, thân thể không ngừng run lên.

Để cho người khác ký hiệu cũng chỉ do Lưu Dương Dương thuận miêng nói ra. Đã từng là Alpha mạnh nhất sao có thể nằm dưới thân người khác, huống chi ngoài cửa chỉ là vài Alpha cấp thấp.

Lưu Dương Dương từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, chỉ bò vài bước, buông mình ngã xuống đất.

Hắn cắn nát môi mình, phẫn hận nói: "Tiểu súc sinh, ta muốn giết ngươi."

Ai...

Lý Vĩnh Khâm bất đắc dĩ thở dài.

Anh mặt ngoài đã đoán trước được, kỳ thật trong lòng hoảng muốn chết. Nếu như, anh nói nếu như Lưu Dương Dương dám bò ra khỏi cánh cửa này, để cho kẻ khác ký hiệu, bản thân anh nhất định sẽ không do dự mà đem kẻ đó băm cho chó ăn, sau đó đánh gãy hai chân Lưu Dương Dương, nhốt hắn cả đời trong lồng giam, đến chết cũng không ra được.

Như vậy thật tốt...

Lý Vĩnh Khâm đi qua, quỳ một chân xuống, vén lên mái tóc Lưu Dương Dương, vuốt ve đường nét sống lưng trôi chảy.

"Ngài giết không được tôi, đêm nay, tôi sẽ trở thành Alpha của ngài, mà ngài lại là Omega duy nhất của riêng tôi."

"Kẻ thắng làm vua."

"Cậu à, ngài là chiến lợi phẩm quý giá nhất của tôi."

"Ha... Ha... Ha..."

Hai người kịch liệt quấn lấy nhau, đồng thời ngã xuống giường. Giường lớn mềm mại vì chịu đựng hai thân thể cao lớn của Alpha, chính giữa hãm xuống thật sâu.

Lý Vĩnh Khâm dùng sức xoa nắn cơ thể Lưu Dương Dương, đem da dẻ trơn bóng trắng noãn bốp đến đỏ ửng, in đầy dấu ngón tay lăng nhục. Đôi môi nóng bỏng liếm hôn lên tai, lên cằm Lưu Dương Dương nhiệt tình như hỏa, tham lam tựa như ác ma.

Anh vùi đầu vào hõm vai Lưu Dương Dương, dùng sóng mũi thật cao cọ hai má Lưu Dương Dương. Giống như một con ngao khuyển bị thuần phục đang làm nũng. Không thể không thừa nhận, Lưu Dương Dương có chút được lợi, được phục vụ rất thoải mái. Hắn mơ mơ màng màng chủ động dâng lên cổ của mình.

Trên chiếc cổ thon dài nhô ra hầu kết gợi cảm mê người. Lý Vĩnh Khâm híp mắt, cúi đầu, từ từ tới gần, sau đó chuẩn xác mà đặt môi lên, ngậm lấy hầu kết.
Lưu Dương Dương nức nở một tiếng, nhăn lại lông mày anh khí, hai tay cào tấm lưng Lý Vĩnh Khâm.

Hầu kết là nơi yếu ớt nhất trên người, bây giờ lại bị thanh niên bao khỏa trong miệng dùng đầu lưỡi liên tục liếm láp, tùy ý mà chơi đùa. Thậm chí chỉ cần hơi dùng sức, sẽ bị cắn đứt. Cảm giác nguy hiểm cùng kích thích, dính dấp cùng dâm mỹ.

Cho dù thân thể đã yếu đến mức không nhấc lên được một chút sức lực, Lưu Dương Dương cũng không cam lòng yếu thế. Ngón tay hắn sắc bén như vuốt ưng, trên tấm lưng rắn chắc của Lý Vĩnh Khâm lưu lại từng vết cào, sau đó chậm rãi hướng phía dưới di động, giống như tập kích, không khách khí chút nào bóp chặt mông Lý Vĩnh Khâm.

Lý Vĩnh Khâm hơi sững sờ, nhanh chóng phản ứng, trở tay bắt lấy hai tay động loạn của Lưu Dương Dương.

Quả nhiên... Đối mặt với nam nhân này, không thể có một chút sơ suất a...

Lý Vĩnh Khâm câu lên một bên khóe miệng, nở nụ cười tà khí : "Cậu à, coi như ngài mơ ước cái mông của tôi cũng không làm được chuyện gì, dù sao người phát tình là ngài... "

Anh liếm cánh môi đỏ mọng của Lưu Dương Dương nói tiếp: "Hiện tại ngoại trừ để tôi thao ngài, ký hiệu bên ngoài ngài, ngài cái gì cũng không làm được."

Vừa dứt lời, Lý Vĩnh Khâm liền trực tiếp người xoay lại, một tay nâng lên eo Lưu Dương Dương làm hắn nửa bò nửa quỳ ở trên giường.

Lưu Dương Dương vốn đang chóng mặt, bị động tác đột ngột này làm cho trước mắt toàn sao, thấp giọng mắng: "Thao... "

"Cậu đừng vội." Lý Vĩnh Khâm ngầm hiểu cười xấu xa, bàn tay vuốt ve trước ngực Lưu Dương Dương, thời điểm sờ tới hai nơi nhô ra trước ngực, liền đổi sang ngón tay, kẹp lấy, nắn bóp dâm đãng.

Thân thể Lưu Dương Dương cương cứng, âm thanh thanh lãnh mang theo khàn khàn khác thường: " Con mẹ nó, ngươi... "

Lý Vĩnh Khâm cúi đầu, liếm hôn tuyến thể sau gáy Lưu Dương Dương "Thả lỏng." Nói xong liền trực tiếp cắn nát tuyến thể nhạy cảm kia, dùng răng nanh tiêm vào chất dẫn dụ của chính mình.

"A!"

Đau đớn cùng khoái cảm xuất hiện đan xen, sau khi hai loại chất dẫn dụ của Alpha trộn lẫn, cơ thể khô nóng của Lưu Dương Dương thế nhưng kỳ diệu giảm bớt rất nhiều. Bất quá thay vào đó, cơ thể càng thêm khát vọng thanh niên ôm lấy cùng dấu hiệu, hậu nguyệt ngượng ngùng không kiềm chế được co rút, phảng phất như khát cầu thứ gì đó đem nó lấp đầy.

Loại khát vọng này quá thấp hèn rồi!

Hai mắt Lưu Dương Dương đỏ bừng, tức giận cắn chặt drap giường.

Nhìn người trong lòng trần trụi nằm dưới thân mình, dục vọng chiếm hữu trời sinh của Alpha khiến côn thịt dưới háng Lý Vĩnh Khâm nóng như bàn ủi, dữ tợn đứng thẳng. Dù vậy, anh vẫn kiên nhẫn an ủi Lưu Dương Dương, làm cho hắn nhanh chóng thích ứng với tình trạng hiện tại. Lý Vĩnh Khâm hôn dọc tấm lưng Lưu Dương Dương, từng chút từng chút chạy xuống cột sống, từng nụ hôn nhỏ khẽ rơi xuống, cho đến đường cong căng tròn của cái mông.

Lưu Dương Dương gắt gao nắm chặt drap giường, không lên tiếng. Hắn rõ ràng cảm nhận được phần đùi trong được đôi môi mềm mại hôn, sau đó thanh niên dùng sức tách ra, lộ ra hậu đình ngượng ngùng bên trong.

Kế tiếp, Lý Vĩnh Khâm kinh hỉ phát hiện ra hoa nhục xinh đẹp kia đã ẩm ướt, huyệt khẩu đã trở nên mềm xốp, do thời kỳ phát tình mà tự động phân bố ra chất lỏng thuận theo lỗ nhỏ co rút chảy ra ngoài, dính nị ướt nhẹp, hiện ra thủy quang dụ người.

"Cậu à, ngài dâm đến chảy nước."

""Tiểu súc... A!" Lưu Dương Dương chưa nói hết câu liền bị đánh gãy. Lý Vĩnh Khâm dùng miệng trực tiếp chặn lại huyệt động đầy nước.

Đầu lưỡi linh hoạt dễ dàng đâm vào vách thịt bên trong huyệt khẩu, như lưỡi xà, chui vào trong nội bích, đâm chuẩn vào điểm mẫn cảm trên vách thịt ấm áp, khuấy loạn dâm thủy bên trong, liên tục phát ra tiếng nước tục tĩu.

Cả người Lưu Dương Dương bị liếm đến run rẩy, trước đây hắn chỉ từng được sủng vật Omega liếm qua dương vật, nhưng xưa nay chưa từng bị mút qua địa phương bài tiết, xấu hổ cùng kích động, Lưu Dương Dương không biết làm sao đem mặt chôn giữa hai cánh tay, ngăn chặn tiếng rên rỉ của chính mình thoát ra ngoài.

Mà lúc này, Lý Vĩnh Khâm đang liều mạng tìm kiếm điểm mẫn cảm bên trong. Nếp thịt đã sớm bị hắn đâm thành màu đỏ thẫm. Vài lần xoay tròn thăm dò, cuối cùng trên tràng thịt liếm được khu vực mẫn cảm. Lý Vĩnh Khâm dùng sức chọc một cái, Lưu Dương Dương quả nhiên không phụ sự mong đợi của anh run lên, nội bích căng chặt, côn thịt bên dưới cũng run theo.

Lý Vĩnh Khâm bị bài xích không khỏi rút ra đầu lưỡi, đùa giỡn mà nói: "Tâm huyệt của ngài thật gần, nhẹ nhàng đâm một chút liền cơ khát không chịu được."

"..."

Tư thế xấu hổ này, Lưu Dương Dương rốt cuộc không chịu được nữa!

Dù không thể không bị ký hiệu, hắn cũng là kẻ kiểm soát!

Lưu Dương Dương hung ác phun ra drap giường, đột nhiên phát lực, vị trí hai người trong nháy mắt bị đảo điên.

Lý Vĩnh Khâm bị ép nằm phía dưới, mà Lưu Dương Dương đang cưỡi trên người anh.

Dù bị nhiệt độ phát tình tra tấn đến khóe mắt đỏ bừng, nhưng trong mắt Lưu Dương Dương vẫn lộ ra ngạo khí bễ nghễ chúng sinh. Hắn ngồi trên bụng Lý Vĩnh Khâm hai tay chống lên cơ ngực thanh niên, mái tóc phân tán hỗn loạn.

Lưu Dương Dương liếc nhìn gia văn (dấu ấn nô dịch) trên ngực Lý Vĩnh Khâm hừ lạnh một tiếng. Tiếp đó, vươn ra đầu lưỡi liếm cánh môi ướt át.

"Tiểu súc sinh, ngươi nhớ kỹ, đây là ta thao ngươi!"

Lý Vĩnh Khâm giật mình, anh bị tư thế phóng đãng cùng khí thế bá đạo của nam nhân hấp dẫn.

Quả nhiên là Lưu Dương Dương sẽ không cam tâm khuất phục dưới thân người khác.

Do là lần đầu tiên, vẫn thực mới lạ. Dương vật lớn đến dọa người của Lý Vĩnh Khâm cương lên vừa thô vừa dài, quy đầu to lớn cực đại, phần cán phủ đầy gân xanh. Lưu Dương Dương khó khăn nâng mông lên, cố gắng nhắm ngay đỉnh côn thịt, chậm rãi ngồi xuống.

Ai ngờ lần đầu tiên nếm thử thất bại, Lưu Dương Dương hơi trật vị trí, đem côn thịt Lý Vĩnh Khâm kẹp giữa khe mông.

Nói không đau là gạt người! Đầu Lý Vĩnh Khâm đầy mồ hôi, hai tay y chủ động nắm lấy mông Lưu Dương Dương hung ác xoa nắn, nói: "Cậu à, chậm một chút, dùng lỗ nhỏ từng chút từng chút nuốt xuống."

"Không cần mi phí lời." Lưu Dương Dương liếc mắt nhìn anh một cái, sau đó lên tinh thần lần thứ hai thử nghiệm.

Lần này hắn thông minh hơn nhiều. Một tay Lưu Dương Dương chống lên cơ bụng Lý Vĩnh Khâm, một tay đỡ lấy côn thịt tráng kiện phía sau, đầu tiên từ từ dùng hậu nguyệt đang co rút nuốt vào phân nửa quy đầu, sau đó từ từ ngồi xuống, dùng tầng tầng mị thịt bao lấy dương cụ, nuốt hết cả căn.

"A... " Lý Vĩnh Khâm không kìm lòng được phát ra tiếng cảm thán, anh hoàn toàn không nghĩ đến cảm giác tiến vào cơ thể người này thế nhưng lại tốt như vậy, như ngâm vào một ôn tuyền thoải mải, còn là ôn tuyền có hiệu quả xoa bóp.

Vách thịt cơ khát chủ động dính chặt vào côn thịt thô to, bao lấy chặt chẽ. Nhờ dâm thủy bôi trơn, côn thịt dữ tợn xỏ xuyên càng thêm thuận lợi.

Lưu Dương Dương cau mày, vừa mới bắt đầu nên tần suất đong đưa eo cũng không nhanh, hắn nắm trong tay tiết tấu mà lắc lư trước sau, làm cho quy đầu khổng lồ ma sát nơi mẫn cảm trong tràng đạo. Nhưng tần suất chậm chạp này chỉ duy trì được trong chốc lát, liền không tiếp tục nổi. Lưu Dương Dương bắt đầu gia tăng tốc độ, thay đổi rất nhanh.

Thời kỳ phát tình làm cho tràng bích thích ứng rất nhanh hình dạng cùng kích thước côn thịt, cho dù kịch liệt đâm xuyên, cũng hoàn toàn không có vấn đề, trái lại chất lỏng phân bố ngày càng nhiều, thuận theo nơi giao hợp tràn ra ngoài, nhanh chóng làm ướt đám lông nơi hai người ma sát.

"Cậu giỏi quá." Năm ngón tay Lý Vĩnh Khâm bấu chặt vào mông Lưu Dương Dương, từng ngụm thở gấp, cơ ngực vì là nơi chống đỡ nên toàn bộ căng cứng, thoạt nhìn càng thêm cường tráng.

"Câm miệng." Lưu Dương Dương táo bạo trả lời.

Tuy Lưu Dương Dương một lòng muốn ở phía trên, cũng không nghĩ đến tư thế này thật sự rất hao tốn thể lực, hiện tại miễn cưỡng di chuyển. Dương vật cương lên bầm tím giữa cặp đùi thon gọn theo động tác ra vào mà vung lên, lại đáng thương không có ai đến an ủi.

Lý Vĩnh Khâm hiểu rõ Lưu Dương Dương nhất, một ánh mắt một biểu tình, Lý Vĩnh Khâm liền biết nam nhân muốn cái gì. Anh nhìn Lưu Dương Dương dâm đãng mà xoay eo một hồi, tri kỷ ngồi dậy đem người ôm vào trong ngực, thuận tiện đỉnh lên.

Lý Vĩnh Khâm cắn vành tai Lưu Dương Dương, nhẹ giọng nói: "Lão tao hóa, thích sao?"

Thân thể Lưu Dương Dương ngẩn ra, vòng chặt lấy cổ Lý Vĩnh Khâm khinh bỉ nở nụ cười: "Tiểu súc sinh, mi còn kém xa."

"Như vậy... " Hai tay Lý Vĩnh Khâm nắm chặt mông Lưu Dương Dương, dùng sức rút ra ngoài, lại hung hãn chọc thẳng vào, khiêu khích nói: "Thế này thì sao!"

Bị côn thịt vừa thô vừa to hung hăng đỉnh lộng, đem chỗ thịt mềm sâu trong tràng đạo toàn bộ khai khác. Bất ngờ như vậy, suýt chút nữa đem Lưu Dương Dương đâm ngã ra sau, hắn ngẩng lên chiếc cổ tràn đầy dấu hôn, yếu đuối rên một tiếng.

Lý Vĩnh Khâm dường như biết được biện pháp lăng nhục Lưu Dương Dương gân xanh trên trán anh nổi lên, dốc hết sức, liều mạng đỉnh vào bên trong, mỗi lần đâm vào đều có thể ma sát chuẩn vào điểm nhạy cảm của Lưu Dương Dương khiến hắn muốn ngừng mà không được, hoàn toàn trầm luân.

Hai người giao hợp kịch liệt đến độ làm huyết mạch kẻ khác sôi sục. Côn thịt sưng tím giữa lỗ nhỏ của cánh mông trắng nõn cong vểnh tới tới lui lui, mỗi lần rút ra đâm vào đều mang theo thật nhiều dâm thủy, văng tứ tung.

"Cậu à, tôi thật hy vong ngài có khoang sinh sản, như vậy là có thể sinh con cho tôi rồi, con của chúng ta nhất định là Alpha lợi hại nhất... " Lý Vĩnh Khâm kề sát bên tai Lưu Dương Dương chậm rãi nói rằng.

Bản chất cơ thể của Lưu Dương Dương cũng không thể thay đổi, Lý Vĩnh Khâm chỉ có thể làm hắn sinh ra phản ứng đối với chất dẫn dụ của chính mình, do đó mà xuất hiện kỳ phát tình cố định. Còn khoang sinh sản là đặc hữu chỉ có ở Omega, điểm ấy căn bản không có khả năng.

Lưu Dương Dương được phục vụ đến sảng khoái, nghe thấy thanh niên bên tai liên tục cằn nhằn, tâm tình lập tức trở nên phiền não. Hắn dùng sức kéo lại mái tóc Lý Vĩnh Khâm đôi mắt hẹp dài tràn ngập khó chịu: "Đừng con mẹ nó lảm nhảm, nhanh thao!"

Lý Vĩnh Khâm là đứa trẻ ngoan biết vâng lời trưởng bối. Nếu Lưu Dương Dương dâm đãng cầu ngoan độc thao, vậy y liền đem người đâm nát!

Lý Vĩnh Khâm cọ sát trước ngực Lưu Dương Dương há miệng cắn chặt một đầu vú sưng tấy, dùng lức mút vào trong miệng, dưới háng điên cuồng hướng lên trên đâm chọc, khiến thân thể Lưu Dương Dương không ngừng bay lên.

"Ưm... "

Hai người điên cuồng làm tình, trong lúc bấy giờ, căn phòng tràn ngập tiếng vang "Ba ba ba" do da thịt va chạm, liên tiếp không ngừng, tục tĩu không chịu nổi.

Dựa vào một tư thế, thao hơn một ngàn lần, tận đến khi côn thịt thô to đem nhục huyệt tươi mới thao đến mềm mại ướt đẫm, khép cũng không thể khép được, Lý Vĩnh Khâm mới mãn nguyện bắn ra.

Chất dẫn dụ bành trướng khiến dương cụ Lý Vĩnh Khâm sinh ra một cái kết to lớn, chặt chẽ kẹt ở tuyến tiền liệt, đem Lưu Dương Dương khóa lại gắt gao.

Cái "kết" này Lưu Dương Dương không rõ lắm, mỗi khi hắn ký hiệu Omega đều sẽ sinh ra, đây là phòng ngừa thời điểm bắn tinh Omega chạy trốn. Lúc này, bị côn thịt thô to cứng rắn của Lý Vĩnh Khâm kẹt chặt trong vách tràng, làm hắn có chút hoang mang, suy nghĩ muốn trốn cũng không còn kịp rồi.

Lý Vĩnh Khâm nắm chặt tính khí sưng to của Lưu Dương Dương một bên vuốt ve, một bên thủ thỉ: "Dương Dương, ngài cuối cùng đã trở thành Omega của tôi."

Một giây sau, trong nháy mắt một lượng lớn tinh dịch từ quy đầu phun ra, đánh vào bên trong nội bích của Lưu Dương Dương.

Đầu Lưu Dương Dương trống rỗng, dương vật run lên, bắn vào lòng bàn tay Lý Vĩnh Khâm.

Trong thời kỳ phát tình, một lần tự nhiên không đủ

Từ khi kết được sinh ra, dương vật Lý Vĩnh Khâm sẽ không rời khỏi vách tràng của Lưu Dương Dương. Hai người tứ chi dây dưa, từ trên giường làm xuống dưới giường, từ ghế sopha làm đến trước cửa sổ, chất lỏng dâm mỹ văng tung tóe, cả người như bị ngâm trong mồ hôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro