Chương 23 : Sinh nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bỗng...tiếng la thất thanh vang lên!

"Áaaaaaaaaaaaaa..... "

" bất ngờ chưa " Nguyên từ phía sau nhảy ra khẽ khều vai nó

"Nguyên à em làm chị giật cả mình đấy " nó ôm ngực trái mình vẫn còn đang đập mạnh đôi mắt khẽ liếc cậu

"Hìhì à mà Khoan khoan khoan... Nhìn phía sau nhé! " Cậu né sang một bên

"Happy birthday to you... Happy birthday to you... Happy birthday happy birthday happy birthday to you" Khải bước lên trước mặt nó trên tay cầm cái bánh kem với dòng chữ to tướng "ĐỖ SONG LAM SINH THẦN 17 TUỔI"

"Sinh Nhật vui vẻ "khóe môi anh cong lên tạo đường cong hoàn hảo với hai chiếc răng khểnh...

Nó vô cùng xúc động... Nước mắt cũng lăn dài trên khuôn mặt của nó.... Không phải buồn nên khóc đâu.... Đây là nước mắt của niềm vui sự hạnh phúc....

"Em định để anh cầm đến rụng tay luôn sao" anh trêu nó...

"Ơ... Em... E... M... Em không cố ý... Để em cầm giúp " mặt nó nghệch ra lắp bắp định cầm lấy....

"Em hóa ngốc hả...em cầu nguyện đi... " nó như hiểu ra ý anh nói liền cười

Nó bắt đầu nhắm mắt lại tay chấp trước mặt cầu nguyện... 5 người xung quanh cùng hát ... Nó ước xong mở mắt ra.... Mọi người vỗ tay chúc mừng sinh nhật nó....

"À mà Nguyên... Vậy lúc nãy em là người theo phía sau chị đó hả... "Nó ngây thơ

"Em sao...?  Em nào có...! " Cậu cũng ngơ ngác trước câu hỏi của nó

Mọi người bắt đầu lo sợ, nhất là nó.... Không lẽ. ...có ai muốn bắt cóc nó sao... Rồi ngay sau đó, câu hỏi mà mọi người thắc mắc cũng được trả lời....trong bóng tối chập chờn có bóng phía xa xa tiến lại gần nhóm tụi nó....

Khuôn mặt người đó bị che mất bằng chiếc dù nhỏ.... Tụi nó sợ đến chẳng còn giọt máu..... Ai cũng nghĩ có phải là ma không?

"Chân vẫn chạm đất cơ mà " Cậu nói xong dứt câu cả bọn bịt kín miệng cậu lại...bỗng bất ngờ người đó cúp dù xuống không nhanh không chậm nhưng đủ làm cả bọn 1 phen hoảng hồn

"Surprise chúc em sinh nhật vui vẻ Tiểu Lam" cười tươi

"Cô Đinh" cả 6 người cùng nhau đồng thanh

"Ngạc nhiên lắm đúng không, lần trước vô tình nghe nhóm tụi em bàn tán gì là tạo bất ngờ trong sinh nhật của em... Nên cô mới biết "

Cả bọn gật gù như hiểu ra.... Rồi bọn họ cùng cô giáo chơi hết mình trong công Viên giải trí này....chơi rất vui... Hôm nay đúng là ngày tuyệt vời của nó....

Chơi đến 21h cả bọn cùng cô ĐINH cũng thấm mệt... Họ chuẩn bị ra về... Thì Nguyên thấy dấu hiệu của Khải... Hiểu ra được ý của anh..... Cậu tiến hành

"Như... Như ơi Nguyên đói quá.... Hay là mình đi trà sữa nha" Nói xong cậu mới biết câu của mình "có lý " như thế nào... Nhưng mà thôi kệ.... Lỡ rồi

"Ơ... À à.... Mình đi nha... Chào cô chào mọi người em xin về trước... " không đợi mọi người trả lời.... Cậu và nhỏ rời đi

"Cô cũng có việc cô về trước " cô Đinh hiểu ý... Nên cũng rời đi.... Trước khi đi cô còn nháy mắt với Tiểu Khải ra hiệu*cố lên *

"Em về trước nha" thiên nói rồi bỏ đi thấy vậy cô cũng rời khỏi "Mình cũng vậy... Tạm biệt "

"Tạm biệt mọi người "

Bây giờ chỉ còn nó và Anh ở lại.... Không khí bao trùm yên tĩnh tất cả ....nếu như thế này mãi thì không ổn.... Nó cất tiếng

"Cảm ơn anh vì hôm nay "

"Không có gì.... À mà Lam... Em theo anh đến một nơi.... "

"Nơi nào..... " nó chưa kịp nói thì đã bị một bàn tay nắm trọn tay nó kéo đi... Hiện tại nó và anh đang ở trên phía giữ cây cầu.... Xung quanh treo đầy bong bóng nhỏ do anh đã chuẩn bị....

"Chuyện gì vậy anh? ". Nó thắc mắc

Anh... Sắp có người yêu rồi!

Khuôn mặt nó.... Nhạt dần...... Nét buồn hiện rõ trên khuôn mặt thanh tú......!

---------------

Chuyện gì xảy ra vậy.... Anh có người yêu sao?  Tại sao anh lại nói với nó..  Anh định đã kích trái tim nó hay sao chứ.... Chuyện là như thế nào...... Cùng đọc chương tiếp nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro