Chap 4!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Anh...anh...Tuấn Khải... *Rầmm* á, điện thoại của mình *nhặt lên* trời ơi, vỡ màn hình rồi, giờ sao đây *rưng rưng* _tôi khuỵ xuống

- Này, có sao không vậy??

- *rưng rưng* em không sao *dụi dụi* _tôi nói

- Tôi xin lỗi nha, điện thoại không sao chứ hả??

- *đứng dậy* Em không sao đâu, là do em bất cẩn thôi. _tôi nói

- Cho tôi mượn đi.

- Không cần đâu mà, anh đừng bận tâm. *lùi lùi* _tôi nói

- *đặt tay lên má* Cần chứ, cho tôi mượn đi *cười*

- *đơ* *đưa điện thoại*

.Ở xa xa *cạch cạch*.

- *kiểm tra* Bị vỡ màn hình rồi, phím nguồn cũng bị hư luôn rồi.

- Em biết mà... _tôi nói

- Điện thoại của bạn đã cũ lắm rồi, sẵn dịp này bạn cũng nên đổi đi.

- *lấy lại* chỉ cần đi sửa là có thể xài được mà, em chỉ mới xài có 7 năm thôi. _tôi nói

- Người ta xài điện thoại 1, 2 năm là phải đổi rồi, bạn xài 7 năm rồi, có kỉ niệm gì sao.

- Dạ, nó... *quay qua* _tôi nói

- Tuấn Khải, sao chưa vào nữa??

- Nguyên hả?? Ah anh đang nói chuyện với bạn này nè.

- Xin chào bạn *đưa tay*

- *vội bắt tay* Dạ xin chào. _tôi ngại ngùng

- *cười* anh với bạn này có chuyện gì hả??

- Nảy anh có khìu bạn này, bạn ấy giật mình làm rơi điện thoại, bị nứt màn hình rồi.

- Ah, không sao chứ?? Sao mắt bạn đỏ vậy??

- Tui không sao đâu. *lùi lùi* _tôi nói

- Này *vỗ vai tôi* đi đâu lâu quá vậy?? Á, hello Tuấn Khải. _Như nói

- Hello Như, bạn của em hả??

- Đúng rồi. Ba người đang nói chuyện gì hả?? _Như nói

- Không...không có. *nắm chặt điện thoại* *cúi mặt* _tôi nói

- Nói chuyện mà cúi mặt là sao?? _Như nói

- *ngước lên* Tụi em đi trước nha, bai bai *kéo kéo* _tôi vội

- Này này, từ từ thôi. *quay lại* Bai 2 người nha. _Như nói

- Tạm biệt. *vẫy vẫy* Tuấn Khải à.

- Hả?? *nhìn theo*

- Anh đã làm gì bạn đó sao??

- Anh chỉ làm bạn ấy giật mình thôi mà.

- Cũng xinh đấy. Mà nhìn quen quen á.

- Bạn ấy bị té ở sân bay đó. Weibo đăng hình bạn ấy quá trời.

- Hèn gì, nhìn quen lắm mà. Có duyên há.

- Duyên hả??

- Umm.

- Thôi đi vô đi kìa, Thiên Tỉ hát xong rồi kìa.

- Ok.

.Kháng đài.

- *ngồi xuống* Bị sao vậy Nghi?? _Như hỏi

- chuyện là ... *kể* _tôi nói

- Ah, mà anh Khải nói đúng á, điện thoại của Nghi cũng cũ lắm rồi, đổi đi. _Như nói

*đằng sau chòm lên*

- Ê, hai bạn nói chuyện với Tiểu Khải rồi hả?? _bạn fan 1

- Hai bạn nói gì vậy?? _bạn fan 2

- Có liên quan tới hai bạn sao??. Sao hai bạn tò mò quá vậy. _Như nói

- Thôi thôi, *quay ra sau* xin lỗi 2 bạn. _tôi nói

*đằng sau ngồi xuống*

- Ê mày, nhìn bạn ở trên quen quen. _bạn fan 2

- Hình như là... *bấm điện thoại* nè mày, ở sân bay. _bạn fan 1

- Đúng rồi nè. Oan gia. _bạn fan 2

- Kệ ta đi, chỉ là vô tình thôi mà._bạn fan 1

- Sướng khinh khủng. _bạn fan 2

.Cả kháng đài hò hét rất to.

- Ê tiếp theo là lúc chuẩn bị cắt bánh kìa. _Như nói

- *nhìn chằm chằm vào điện thoại* *vuốt vuốt* *rưng rưng*

- *quay qua* Ê Nghi, sao vậy?? _Như nói

- Tui về trước nha, Như ở lại coi tiếp đi nha. *đứng dậy* *bước đi* _tôi nói

- ê ê, thiệt tình, bị sao thế không biết?? *suy tư* _Như nói

.Cái hành động vừa rồi đã vô tình lọt vào mắt của Tuấn Khải.
.Tôi đi về một mình trên con đường đông người, lòng tôi đau như cắt, tôi nắm thật chặt chiếc điện thoại, đây là chiếc điện thoại mà ba tôi đã tặng tôi nhân ngày sinh nhật tôi, nên tôi rất quý nó, tôi luôn giữ nó rất kĩ, đã 7 năm rồi, có lẽ đã tới lúc nó cũng phải ra đi, giờ dù có đi sửa thì có lẽ cũng không sửa được nữa rồi. Tôi vẫn cứ đi, cứ đi, và tôi cũng đã về tới nhà.

- *mở cửa đi vào* Em về rồi. _tôi nói

- Về sớm thế, mới có 20 giờ kém 15 phút thôi mà. _Thuận nói

- Oh, tại chán. *ngồi xuống ghế*_tôi nói

- Chán á, wow, không phải mày hào hứng đi coi lắm mà, sao mau chán vậy em gái?? *khoác vai* _Thuận nói

- Thì chán, em vô phòng. *gỡ tay* *đi vô phòng* _tôi nói

- *nhìn* *dựa vào ghế* Haizzz, con gái đúng khó hiểu, hồi sáng còn vui vẻ, giờ thì bảo chán, đúng là sáng nắng chiều mưa. *lắc đầu* *coi tivi* _Thuận nói

.Phòng tôi.

- *ngã người lên giường* *lăn qua lăn lại* *đứng bật dậy* Đi tắm đã, khó chịu quá.

.15 phút sau.

- *bước ra từ phòng tắm* *nhìn đồng hồ* Mới có 20 giờ 10 phút thôi sao?? Haizzz, đi ra mượn điện thoại ông Thuận lên weibo like hình cho bà Như!!! *đi ra ngoài*

- Không có ở ngoài này, không lẽ vô phòng rồi sao. *đi lại phòng Thuận* *gõ cửa*

- *mở cửa* Gì vậy cô gái?? _Thuận nói

- Cho em mượn điện thoại đi. _tôi nói

- Điện thoại mày đâu?? _Thuận hỏi

- Điện thoại của em bị rớt nên hư rồi. _tôi nói

- Có vậy cũng làm rớt, đợi chút, anh đi lấy cho. _Thuận nói

- Oh.

- Nè *đưa* mày giữ xài luôn đi. _Thuận nói

- Rồi anh xài gì?? _tôi nói

- Anh mới mua iphone 7, con oppo f1 này cho mày đấy. _Thuận nói

- Anh giàu quá há *lấy điện thoại*. _tôi nói

- Anh đi làm để dành tiền mua, giàu gì mà giàu. _Thuận nói

- Oh, em về phòng. Cảm ơn anh. _tôi nói

- Umm, ngủ ngoan *cười* _Thuận nói

- Dạ. Ngủ ngon. _tôi nói

.Phòng tôi.

- Điện thoại này còn mới mà đi mua iphone làm gì không biết!! Haizz, không biết ổng có tải weibo về không nữa?? *lướt lướt* á may quá, có này, đỡ mắc công mình phải tải, cũng lâu rồi mình không vô weibo, không biết có gì hot không?? 2 giờ trước 982 like, công nhận Như hot thiệt, mình đăng có vài like, đúng là một trời một vực. Like này, bình luận thả tym này *tym bay* oaww, toàn mấy người nổi tiếng bình luận không, Như quen biết nhiều dữ, hèn gì, đi đâu mình cũng thấy quá trời người cười với Như luôn, để coi *lướt* có Vương Nguyên bình luận này "Thả tym cho hai bạn xinh đẹp này *tym bay*" 1 phút trước, ủa không lẽ chương trình hết rồi hả ta, mới có 2O giờ rưỡi thôi mà ta, thôi kệ đi.

- *lướt một hồi lâu* *ngạc nhiên* cái gì vậy nè, *kéo kéo* gì mà cô gái giả vờ bị té để được soái ca đỡ dậy, đã up hơn 1 tuần rồi, sao không ai nói mình hết vậy nè. Chụp kiểu gì mà nhìn mình xấu dữ vậy nè. Haizzz đúng là *lắc đầu* chắc mốt mình phải né mấy người nổi tiếng này ra quá, đơn giản chỉ là đỡ dậy dùm thôi mà có cần phóng đại lên quá không vậy. Mệt thiệt chứ, đi ngủ cho đỡ mệt.

.Renggggg.

- Người ta chuẩn bị đi ngủ cái có tin nhắn, ai vậy ta *mở điện thoại* là ba Hoàng :" Ba đã chuẩn bị tất cả hồ sơ nhập học của con gửi vào trường Trùnh Khánh rồi, chừng nào có thông báo thì con làm theo nha". "Dạ". Trường Trùng Khánh, là trường của TFBoys đang học hả ta?? Hình như là vậy. Haizzz, thế nào mình cũng soi mói nữa này. Đi ngủ.

*Khò khò zzzz*

.Ngày 15 tháng 8.

.Ngày tựu trường.

- *reng reng reng* Oawww, tới giờ đi học rồi, dậy thôi nào. *bật dậy* *đi vào nhà tắm*

.15 phút sau.

- *bước ra* váy đẹp thật, áo cũng xinh nữa. Đã thật, đi học thôi *cười thật tươi* *đi xuống nhà*

- Xong chưa?? *ngước lên* *toả sáng* *chíu chíu*

- Oaww, đẹp trai thế, ra dáng soái ca đấy. _tôi nói

- Anh mày mặc gì mà không đẹp, anh đẹp từ trong trứng rồi. _Thuận nói

- Thôi bỏ đi, đi học lẹ đi.*đẩy* _tôi phủ nhận

- Ơ ơ, con này.

.Trường Trùng Khánh.

- Tự đi coi lớp đi nha, anh về lớp của anh. _Thuận nói

- Oh, bai bai. _tôi nói

-*xa xa* *hú* ê, Nghi ơi Nghi ơi. _Như chạy lại

- *quay lại* ủa gì vậy?? Làm gì chạy dữ vậy?? _tôi nói

- Tui thấy Nghi á, cái tui định hú, ai dè xa quá nên tui chạy lại *thở hổn hển* _Như nói

- Thì từ từ lại. Mình đi coi lớp đi. _tôi nói

- Ok.

.Bảng danh sách khối 11 và khối 12.

.Tôi tra tra, rà rà một hồi thật lâu.

- Á, tui thấy tên tui rồi này Nghi. _Như nói

- Như học lớp nào vậy?? _tôi nói

- 11a5.

- Coi tui với._tôi nói

- Ê ê *khìu khìu* Nghi chung lớp với tui á *nhảy cởn lên* _Như nói

- Thiệt hả?? Vui quá đi *cười hớn hở* _tôi nói

- Mình đi kím lớp đi. _Như nói

- Oh ok.

.Như dẫn tôi đi lòng vòng tham quan trường, trường này đúng thật là rất đẹp, nó khác hẳn với trường cũ của tôi. Từ cantin, thư viện, đến cả nhà vệ sinh cũng rất đẹp, có cả sân bóng rổ nữa, sân trường cực kì rộng, tôi đi tham quan có xíu thôi đã mỏi chân rồi.

- Này, tui mỏi chân quá, mình ngồi nghỉ xíu đi. _tôi nói

- Tui đi mua nước nha, ngồi đây chờ tui xíu nha. *chạy* _Như nói

- ok. *suy nghĩ* "Trường này đẹp thật, nó khác xa với mình tưởng tượng, mà sao nay không thấy TFBoys vậy ta?? Không lẽ không đi học hả ta??" *gãi đầu* Khó hiểu thật, đúng là người nổi tiếng có khác.

- *ngồi xuống* Sao bạn ngồi 1 mình vậy??

- *quay qua* *ngạc nhiên* Thiên...Tỉ...Tỉ _tôi hét

- *bịt miệng* Im lặng chút nào. Tui đang trốn để có thời gian thư giản đấy.

- Tui xin lỗi Thiên Tỉ. Vậy tui đi trước, tui không làm phiền cậu đâu. Bai bai *cười* _tôi chạy đi

- Ơ, mình đã nói được gì đâu mà nói mình bảo phiền. *nhìn xuống đất* ủa gì vậy ta?? *nhặt lên* sổ tay hả?? Tống Quyển Nghi!!! *cười* chắc là vội quá nên làm rớt đây này. *bỏ sổ tay vào balo* *nằm xuống ghế đá* đây là giây phút để mình hưởng thụ.


* Đây là bộ truyện đầu tiên mình update lên wattpad nên mong các bạn chiếu cố.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro