Chương 19: MẸ HAI???

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Kíng coong..."

-A...là Tiểu Bảo Bảo hả?

-Vâng!Hân có nhà không 'mẹ hai'?

"Mẹ hai???"

Nó đang vắt chân vừa ăn bim bim vừa ngồi coi phim hoạt hình, nghe thấy danh từ mà người con trai dùng để xưng hô với cô Mai khiến nó không phải suýt mà ho sặc sụa luôn.

"Phải chăng có sự nhầm lẫn?"

-Có! Con vào nhà đi!-cô nó cười hiền hậu nói.

-Dạ!

Lần này không phải nhầm lẫn nữa mà đích thị chính là sự thật. Dấu chấm hỏi to đùng về mối quan hệ giữa hai con người kia xuất hiện trong đầu nó.

-Hế lô! Này, cậu làm gì mà há miệng to thế? Định gây ra một vụ tai nạn...ruồi lớn nhất trên thế giới à?-người con trai ấy nhìn khuôn mặt của nó hiện giờ mà không thể nhịn cười và châm chọc

-Gì? Sang đây mục đích giề?-  nó giật mình trở về thực tại, càng nhìn bản mặt kia nó càng thấy ghét.

- Sang học chớ làm gì!

Nghe vậy nó mới chợt nhớ ra , phải rồi, sao nó hay quên thế nhỉ?

- À cô ơi! Sao cô lại gọi tên này là 'con'? Hắn còn kêu cô bằng 'mẹ hai' nữa !-nó ngơ ngác quay đầu về phía người con trai đó và phía bếp, nơi mà người phụ nữ đang đứng.

-À...cháu hỏi Khải hả? Phải rồi! Cô là 'mẹ hai' của nó mà!- cô nó vừa cầm hai li nước cam vừa bước ra nói .

- Dạ?- nó ngạc nhiên lần hai.Chẳng phải cô nó là góa phụ hay sao? Với lại nếu tên này là con của cô, vậy...người phụ nữ hôm trước nó gặp là gì??

-Nhưng là mẹ đỡ đầu!-Khải nối tiếp lời giải thích của cô nó.

À...đúng rồi ha! Cô Mai và Bác Vương là đôi bạn thân gần 20 năm mà.

Á....Chết rồi! Cô nó là....là mẹ đỡ đầu của anh.Vậy mà có lần nó đã từng chửi rủa bà cô nào ngu si làm người nâng đỡ anh trong ngày đầu tiên có mặt trên thế giới .

-Hai đứa uống nước cam đi cho mát !- cô nó đẩy hai li nước về phía nó và Khải.

- Dạ!-Khải ngoan ngoãn nói.

------------------------------------------------

- Cậu 17 tuổi rồi mà vẫn thích mấy cái này à?-Khải quan sát phòng nó một lượt và phát hiện ra diện tích căn phòng này hầu hết đều dành cho gấu bông Đôrêmon, truyện tranh, poster hoạt hình...vân vân và mây mây...

Choáng....anh tạm thời choáng!

- Thì sao? Cậu phải biết rằng con trai không được phép vào phòng của con gái nhá! Cậu là tên đầu tiên vào phòng tôi, vậy nên phải biết điều!- nó quay lại lườm anh muốn cháy da cháy thịt luôn.

Nhìn ánh mắt kia, anh biết nó sắp nổi cơn thịnh nộ, nên đành lảng sang truyện khác. Anh đang ở nhà nó, tốt nhất không nên gây ra chiến tranh.

- Phòng cậu toàn màu xanh nhỉ?!-Khải nhìn trần nhà và cười tươi để lộ hai chiếc răng khểnh.

Nụ cười này....lại làm tim nó lỗi nhịp rồi. Azshi....nếu mà nhìn nữa chắc nó mắc bệnh...tim mất!!!

-Can gì tới cậu!-nó vừa làm mặt lạnh vừa đảo mắt ra phía khác.

-À không! Tôi...tôi cũng thích màu đó mà! Nó mang lại cho người khác cảm giác mát mẻ và yên bình. Hề hề...-Khải gãi đầu cười mà mặt như bị ai bóp méo lại vậy.

-Nhiều chuyện!-nó ngồi xuống vớ lấy quyển truyện tranh, giả vờ lật lật vài trang như đang chăm chú đọc nhưng thực ra đang nén cười. Bộ dạng hồi nãy của anh, thật khôi hài mà, y như chú khỉ con vậy!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro