Ngoại Truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Sáng sớm, tôi tỉnh lại, bất ngờ, vừa chống lại một đôi mắt trầm tĩnh như đêm tối.

"Chào buổi sáng!" Nụ cười nhẹ nhàng khoan khoái xuất hiện trên khuôn mặt dễ nhìn của Jessica.

"Chào buổi sáng!" Tôi rụt đầu lại, rất tự nhiên hướng ngực Jessica xông qua.

"Còn nhớ rõ tối hôm qua em đồng ý với tôi cái gì không?" Tay của Jessica ở trên tóc tôi khẽ vuốt ve, cảm giác rất thoải mái.

"Hả? . . . . . . Cái gì?" Tôi nhắm hai mắt, âm thầm hưởng thụ mùi thơm ngát từ trên người Jessica tỏa ra.

". . . . . ."

"Là cái gì? Sica nói à?" Tôi chờ, đỉnh đầu truyền tới cũng là một trận trầm mặc.

"Hả?" Lại đợi mấy giây, tôi nhịn không được ngẩng đầu, đã nhìn thấy gương mặt rõ ràng mất hứng.

"Thế nào?" Tôi hướng về phía trước một chút, cùng chị nhìn thẳng, lôi kéo cổ áo ngủ của Jessica, nửa nằm ở trước ngực Jessica.

"Em thật không nhớ rõ sao ?"

"Không nhớ rõ." Tôi lắc đầu khẳng định, nhìn thấy trong mắt Jessica đầy bất mãn, trừng mắt nhìn, cười nói: "Đối với vấn đề em không muốn trả lời, em tự động quên lãng."

Jessica sửng sốt một chút, rất lâu mới vui mừng nói: "Em cố ý? !"

Nhìn vẻ mặt chị y hệt đứa bé, tôi cười haha, "Em đã nói rồi, không muốn trả lời, Sica nhất định ép em, em không thể làm gì khác hơn là tạm thời ứng phó Sica." Nói xong, tôi ngồi dậy, xuống giường, "Em muộn giờ làm rồi. —— em nói rồi, về sau có lẽ sẽ có một ngày, em sẽ nói cho Sica, nhưng, không phải bây giờ!" Tôi quay đầu lại cười bỏ xuống một câu, không nhìn Jessica nữa, liền đóng cửa phòng tắm.

Một năm trước, chúng tôi trở về nước, sau đó vào một ngày nào đó, tôi"Vô ý" tiết lộ, thật ra thì chúng tôi đạt được nhận thức chung hơi muộn, tôi đã bởi vì một câu của TaeYeon  mà thay đổi quan điểm, quyết định không chấp nhất quá khứ không vui ấy nữa. Mà từ đó về sau, Jessica liền đối với việc nói chuyện hôm đó giữa tôi cùng TaeYeon trở nên hết sức để ý. Mỗi lần nói tới, trên vẻ mặt luôn luôn bình tĩnh của chị cũng sẽ lộ ra tò mò cùng ghen tuông, chị luôn nghĩ, đến tột cùng TaeYeon nói với tôi cái gì, cư nhiên một lần gặp mặt ngắn ngủn, là có thể thay đổi ý nghĩ của tôi.

Tôi tựa ở trước bồn rửa tay, hồi tưởng tình cảnh ngày đó ở quán rượu ——

"Thật xin lỗi." Tôi nhìn TaeYeon nói. Mặc dù tôi rất không muốn nói ra ba chữ này, nhưng, vào giờ phút này, tôi không thể không nói.

"Tôi sẽ giải thích." Chị ấy ngồi ở đối diện tôi, tịch mịch gật đầu.

"Vốn cho là, tôi có thời gian và cơ hội, lại không nghĩ rằng, trong lúc bất chợt, em lại của người khác."

"Em cùng Jessica đã biết nhau từ trước rồi." Vẻ mặt của TaeYeon nhìn tôi rất khó chịu, nhưng tôi nghĩ một lần giải quyết cho xong chuyện này.

"Tôi hiểu rõ." Chị gật đầu, "Tôi đã hỏi HyoYeon rồi, cậu ấy nói cho tôi biết, các người trước kia từng là người yêu."

"Ừ.
"Tôi cũng không rõ ràng các người tại sao phải chia tay, chỉ là nghe Hyo nói, cô ta làm tổn thương em." Nhìn chị ấy, mang theo ánh mắt dò hỏi.

"Đúng vậy."

"Như vậy, bây giờ tại sao em lại cùng cô ta hàn gắn?"

"Tôi nghĩ sẽ mạo phạm riêng tư của em, " TaeYeon bổ sung: "Chỉ là, nếu đã từng bị tổn thương, tại sao em. . . . . ."

Tôi nhìn tới chị, chị tuy là đang hỏi tôi, nhưng mà trên mặt lại không thấy nghi ngờ, hình như chỉ muốn xác định cái gì.

Tôi hít một hơi thật sâu, đáp án tôi sớm đã có, chỉ là đối với TaeYeon mà nói, có lẽ rất tàn nhẫn.

"Bởi vì em yêu Jessica!" Tôi nhìn một điểm nào đó sau lưng TaeYeon, kiên quyết nói.

"À. . . . . ." Chị nhìn bên cạnh cửa sổ, đột nhiên phát ra một hồi cười nhẹ, trong tiếng cười có khổ sở cùng bất đắc dĩ.

Một hồi lâu sau, chị quay đầu, khóe miệng vẫn như có như không cong lên, ". . . . . . Thật ra thì ngay từ lúc tôi tới nơi đây, cũng đã biết đáp án này rồi, tôi chỉ là muốn nghe chính miệng em chứng thật ý nghĩ của tôi."

TaeYeon dừng lại một chút: "Em biết không, cảm giác trong lòng tôi, em mặc dù thoạt nhìn rất ôn hòa, rất dễ thân cận, nhưng trên thực tế, em luôn mang theo một tia xa cách cùng lạnh nhạt, điều này có lẽ ngay cả chính em cũng không phát hiện. Nhưng hôm nay, em lại có thể dứt khoát như vậy khẳng định chữ ' yêu ' mãnh liệt này đối với một người ! Tôi không thể không nói, tôi rất ghen tỵ với Jessica."

Nói xong, Taeyeon đứng lên, kéo tay của tôi: "Nhưng so với cô ta, tôi đến chậm rất nhiều năm, mặc dù không cam lòng, nhưng không thể làm gì. Đặc biệt là thời điểm mới vừa rồi em nói em yêu cô ta, tôi biết ngay, mình đã không có hi vọng rồi."

Tôi hơi cúi đầu, nhìn dưới mặt đất, không biết nên nói tiếp như thế nào.

"Yoon Ah, em thật giống như còn thiếu tôi một món quà sinh nhật thôi." TaeYeon đột nhiên đổi đề tài.

"Hả?" Tôi ngẩng đầu lên.

"Cho tôi một cái ôm! Giống bằng hữu ôm nhau, được không?"

". . . . . . Ừ." Đối mặt chân thành của chị, tôi không cách nào cự tuyệt, cũng không muốn cự tuyệt, bởi vì, chị vốn là bằng hữu của tôi, chị cũng rất vui vẻ xem tôi là bằng hữu.

Lồng ngực ấm áp hướng gần đến tôi, sau đó, cánh tay của TaeYeon nhốt chặt tôi.

"Yoon Ah, nếu như em thật thương cô ta, phải quý trọng thời gian bây giờ cùng cô ta chung sống. Nếu không, nếu như mất đi, đối với các người, đều để lại một đoạn ký ức khổ sở. . . . . . Tôi hi vọng em hạnh phúc. . . . . ."

Chính là câu này, để cho tôi trên đường từ khách sạn đi bệnh viện nghĩ thật lâu. TaeYeon nói đúng, vì một đoạn quá khứ đã qua, mà không quý trọng cơ hội bây giờ, cuối cùng đem đổi lấy một đoạn quá khứ khác làm tôi hối hận. Tôi yêu Jessica, một điểm này, từ trước đến bây giờ, chưa từng thay đổi. Cho dù đã từng, tôi lừa gạt chính mình, nhưng ít ra hiện tại, tôi lại nhìn thẳng đoạn tình cảm này lần nữa. Mà tôi, cũng có thể tin tưởng Jessica, tin tưởng đêm đó ở trước giường bệnh, Jessica cho tôi tòa thành kia và lời hứa. . . . . .

Cho nên, từ ý nào đó mà nói, tôi nên cảm tạ TaeYeon, chị để cho tôi ở thời điểm mâu thuẫn nhất, rốt cuộc tìm được lối ra.

Lần nữa kéo cửa phòng tắm ra, tôi nhìn thấy Jessica đã ngồi dậy, tựa vào đầu giường.

"Em không phải buổi chiều mới đến công ty sao? Sao không ngủ nhiều một chút?" Tôi đi sang thuận tay cầm sợi dây chuyền trên bàn trang điểm, trở lại bên cạnh Jessica ngồi xuống.

Jessica nhận lấy dây chuyền, giơ tay lên vì tôi đeo vào.

"Ở nhà ăn xong điểm tâm lại đi, đi đường cẩn thận!" Tôi xoay người, chị vỗ vỗ mặt của tôi.

"Em biết. Sica cũng nhớ, không cho phép quá mệt mỏi!" Tôi nhẹ nhàng tựa đầu vào trước ngực Jessica, đưa tay vòng chắc hông của Jessica, ở sau lưng Jessica xoa nhẹ.

"Ừ." Jessica nâng mặt của tôi lên, ở trên trán tôi khẽ hôn một cái.

"Em phải đi làm." Tôi cười muốn đứng dậy, lại bị Jessica ôm càng chặt hơn.

"Ở lại với tôi một lát, coi như là đền bù em tối hôm qua lừa gạt tôi." Đáy mắt Jessica trong suốt tràn đầy ý cười.

"Không được!" Tôi nghe giọng nói của chị như đứa bé ăn vạ, không nhịn được hôn một cái lên môi Jessica, "Em không giống Sica! Em là đi làm, em không muốn bị trừ tiền lương."

"Không có tiền lương cũng không còn quan hệ. Tôi nuôi em. . . . . ." Jessica một tay đè đầu của tôi lại, không để cho tôi rời đi, ngón tay thon dài ở trên môi của tôi vuốt ve qua lại.

". . . . . . Sica có thể nuôi em bao lâu?" Đôi môi bởi vì cử chỉ của Jessica mà tê ngứa một chút, rồi lại không bỏ được loại cảm giác này, không nghĩ tới .

"Cả đời có đủ hay không. . . . . .?" Jessica một bên hỏi một bên nâng mặt của tôi, ở trên môi tôi ấn xuống một nụ hôn.

"Ừ. . . . . . để em suy nghĩ một chút."

"Vậy em có thể hay không cùng nhau suy nghĩ chuyện khác một chút?"

"Cái gì?"

"Gả cho tôi, có được hay không?"

Mặt của chúng tôi ở rất gần, gần đến nỗi đủ để tôi nhìn thấy đáy mắt Jessica đầy thâm thúy và nghiêm túc.

". . . . . . Để em suy nghĩ."

"Bao lâu?"

"Thật lâu. . . . . ."

"Có biện pháp nào hay không nhanh một chút?"Jessica lần nữa hôn lên môi tôi.

". . . . . . Nếu như có tín vật em thích ở trước mặt em, có thể sẽ suy nghĩ nhanh một chút. . . . . ." Vòng hông của Jessica, hưởng thụ cảm giác mềm mại ấm áp kia, tôi không chút để ý trả lời.

"Màu hồng có được hay không?" Jessica hơi rời đi một chút.

"Ừ. . . . . . Tùy Sica ——"

Tôi nhắm hai mắt, lần nữa đụng phải môi của Jesscia. . . . . .

Ánh mặt trời xuyên thấu qua rèm cửa sổ mỏng, chiếu vào bức tranh sơn dầu trên tường. Sợi dây chuyền trên cổ tôi, đang lóe ra ánh sáng thủy tinh trong suốt.  

Thanks

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro