Những dấu vết??

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh sáng buổi sáng xuyên qua các khe cửa sổ, phủ lên căn phòng một lớp ánh sáng vàng nhạt, như thể đang cố gắng làm mềm bầu không khí nặng nề sau những sự kiện đêm qua. Tôi và Peter ngồi trước bàn làm việc, nơi chất đống tài liệu và bức ảnh chụp các biểu tượng cổ xưa mà chúng tôi đã thu thập được từ cuộc đột kích dưới lòng đất. Những giấy tờ rải rác và bức ảnh, bên cạnh những cuốn sổ tay ghi chép chi tiết, tạo nên một bức tranh hỗn độn nhưng đầy thông tin.

Peter, với vẻ mặt mệt mỏi, đang lật qua một trang tài liệu với sự tập trung cao độ. Ánh sáng từ đèn bàn chiếu lên gương mặt anh, tạo nên những đường nét sắc nét và thêm phần căng thẳng. "John," anh bắt đầu, giọng trầm tĩnh nhưng đầy lo lắng, "anh có nghĩ rằng những gì chúng ta đã phát hiện chỉ là bề nổi của một cái gì đó lớn hơn không?"

Tôi nhắm mắt một chút, cảm nhận được sự nặng nề trong lòng. "Có lẽ đúng vậy. Việc chúng ta đã phá hủy viên đá huyền bí chỉ là một bước đầu. Adrian không phải là mối nguy duy nhất; hắn có thể là một phần của một âm mưu rộng lớn và sâu xa hơn mà chúng ta chưa thể thấy hết."

Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi. Đầu dây bên kia là một viên chức từ sở cảnh sát, giọng ông gấp gáp và căng thẳng. "Adrian đã trốn khỏi nhà giam," ông thông báo. "Tình hình đang rất căng thẳng và chúng tôi cần sự hỗ trợ của các bạn ngay lập tức."

Tôi và Peter trao đổi ánh mắt đầy lo lắng. "Chúng ta không thể chần chừ nữa," tôi nói, giọng tôi đầy sự quyết đoán. "Nếu Adrian đã trốn thoát, có lẽ hắn đang âm thầm chuẩn bị cho một kế hoạch lớn hơn mà chúng ta cần phải ngăn chặn ngay."

Peter gật đầu, sự nghiêm trọng hiện rõ trong ánh mắt anh. "Chúng ta phải quay lại thành phố York ngay lập tức. Có thể Adrian sẽ dẫn chúng ta đến manh mối về tổ chức lớn hơn mà hắn đã đề cập."

Chúng tôi thu dọn đồ đạc một cách nhanh chóng, mỗi hành động đều toát lên sự cấp bách. Khi rời khỏi văn phòng, cảm giác căng thẳng và nghi ngờ bao trùm. Trên con đường trở về York, tuyết rơi dày đặc, như thể tạo nên một lớp màn che giấu những điều đang xảy ra. Tôi cảm thấy sự lo lắng ngày càng tăng lên; câu hỏi về những kế hoạch tiếp theo của Adrian và âm mưu có thể đang ẩn nấp trong bóng tối khiến tôi không thể yên lòng.

Khi chúng tôi đến thành phố, bầu không khí đã thay đổi rõ rệt. Các con phố dường như trở nên im ắng hơn, và tôi cảm nhận được một sự bất an lan tỏa trong không khí. Thành phố đang âm thầm chuẩn bị cho một điều gì đó lớn lao, và cảm giác này giống như một cơn bão ngầm sắp đến.

Chúng tôi tiến vào sở cảnh sát, nơi các sĩ quan đang làm việc với vẻ mặt nghiêm trọng và căng thẳng. Sĩ quan trưởng, với gương mặt nhợt nhạt và đôi mắt sâu hoắm, chờ đợi chúng tôi trong phòng họp. Ông nhấn mạnh, "Chúng tôi đã phát hiện dấu vết của Adrian gần đây, nhưng hắn đã biến mất. Chúng tôi nghi ngờ hắn đang chuẩn bị cho một bước đi lớn hơn."

Tôi gật đầu, sự quyết tâm hiện rõ trong ánh mắt. "Chúng tôi cần thông tin chi tiết về những gì các bạn đã tìm thấy. Đặc biệt là về các hoạt động gần đây của Adrian và bất kỳ manh mối nào có thể dẫn chúng tôi đến kế hoạch của hắn."

Sĩ quan trưởng đưa cho chúng tôi một chồng báo cáo và bản đồ, nơi đánh dấu các điểm quan trọng và dấu vết còn lại. "Dấu vết cuối cùng của Adrian được phát hiện tại một khu vực cũ kỹ dưới lòng đất của thành phố. Chúng tôi nghi ngờ hắn có thể đang âm thầm chuẩn bị cho một nghi lễ hoặc một hành động lớn."

Peter lướt qua các tài liệu, sự căng thẳng trong ánh mắt anh càng trở nên rõ ràng. "Chúng ta có hai hướng điều tra. Một là tìm hiểu về các tiếp xúc của Adrian với những cá nhân có liên quan đến hội kín. Hai là xác minh thông tin về các hoạt động gần đây tại khu vực dưới lòng đất."

Sau khi cân nhắc, chúng tôi quyết định chia nhau ra. Tôi sẽ đến gặp một nhà nghiên cứu huyền học, người có thể biết thêm về những nghi lễ cổ xưa mà Adrian có thể đã tiếp cận. Trong khi đó, Peter sẽ điều tra khu vực cũ kỹ, nơi có thể đang ẩn chứa âm mưu của Adrian.

Trước khi tách ra, tôi và Peter trao đổi ánh mắt, sự quyết tâm và lo lắng lộ rõ trên gương mặt chúng tôi. "Cẩn thận đấy," tôi nhắc nhở, giọng nói của tôi không che giấu được sự nghiêm trọng. "Có thể Adrian đã chuẩn bị cho bất kỳ điều gì. Nếu chúng ta không cẩn trọng, mọi thứ có thể trở nên nguy hiểm hơn."

Peter gật đầu, và chúng tôi bước ra khỏi sở cảnh sát, mỗi người mang trong mình một nhiệm vụ riêng. Tôi cảm thấy sự hồi hộp và căng thẳng bao trùm. Những câu hỏi chưa được trả lời, những bí ẩn chưa được giải quyết và nguy hiểm tiềm ẩn vẫn đang chờ đợi chúng tôi. Mỗi bước đi là một phần của hành trình tìm kiếm sự thật, và mỗi manh mối mới là một bước gần hơn đến việc khám phá những điều bí mật còn giấu kín trong bóng tối của thành phố này.

Khi tôi rời khỏi sở cảnh sát, ánh sáng buổi tối đã bắt đầu bao phủ thành phố, tạo nên một khung cảnh âm u và đầy bí ẩn. Tôi không thể không cảm thấy rằng những sự kiện sắp tới sẽ định hình số phận của chúng tôi. Mỗi dấu vết mới, mỗi thông tin mới đều có thể là chìa khóa mở ra những bí mật còn sâu xa hơn, và sự tìm kiếm này không chỉ là một cuộc điều tra - nó là cuộc chiến để đối mặt với bóng tối và giữ vững ánh sáng của sự thật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#johnblake