chap 2: suy đoán một môn khoa học.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Như đã hẹn ngày hôm sau chúng tôi cùng đến thăm căn hộ ở số nhà *** phố baker. Căn hộ gồm 2 phòng ngủ tiện nghi và một số phòng làm việc lớn, thoáng mát, đồ đạt nhìn vui mắt ánh sáng bên ngoài roin vào 2 khung cửa sổ. Căn hộ vừa ý chúng tôi lắm giá cũng vừa túi. Chúng tôi nhận ngay. Tối hôm ấy tôi mang đồ đạt tới và holmes cũng chuyển tới. Sau 2 ngày sắp xếp nơi ăn chốn ở mới.
Holmes sống yên tĩnh với những nếp sinh hoạt đều đặn...........(.đoạn này giới thiệu sinh hoạt nên em không ghi nha)
- bộ óc con người là một phòng không ta sẽ xếp đó vào những gì ta thích. Kẻ ngu ngốc chồng chất vào trong đó mọi thứ linh tinh đến nỗi các tri thức giúp ích cho hắn bị đè bẹp dưới một đống tri thức khác đến nổi khi cần, hắn khó mà sử dụng được. Trái lại người thợ hành nghề chọn lọc hết sức cẩn thận xếp vào trong gian buồng ấy. Anh ta chỉ mún chứa trong đó những dụng cụ có ích cho mik trong công việc, được sắp xếp một cách ngăn nắp. Thật sai lầm khi cho rằng gian buồng nhỏ bé ấy là nơi co giản có thể phình ra vô cùng tận. Hãy tin rằng khi ta nhận được một hỉu biết mới ta sẽ quên kiến thức cũ. Vì vậy chớ có thu nạp những cái những khái niệm vô ích sẽ đẩy mất những điều có ích.
- thế nhưng hệ mặt trời..... - tôi phản đối.
- nó can gì đến tôi? - holmes cao giọng - nếu chúng ta xoay chung quanh mặt trăng thì công việc của tôi có khác gì đâu?
Tôi đã toan hỏi anh công việc đó là gì vậy nhưng dáng điệu anh bải tôi công việc ấy ko được tiếp nhận. Tuy vậy tôi siy nghĩ về buổi nói chuyện ngắn ngủi này và cố rút ra mấy điều suy đoán. Tôi đã liệt kê những lĩnh vực cho thaya anh thành thạo thậm chí tôi còn ghi ra giấy liệt kẻ đã xong tôi không khỏi mỉm cười bảng nhận xét đó như sau:
1 hiểu biết về văn học: số 0
2 +++++++++++ triết học : số 0
3 .......................thiên văn học : số 0
4 .......................chính trị : yếu
5........................thực vật : tồi. Am hiểu chất thuốc phiện và các loại chất độc nói chung. Hoàn toàn ko biết gì về nghề làm vườn
6+++++++++++địa chất : có những hiểu biết thực tế nhưng hạn chế. Thoạt nhìn nói ngay các loại đất khác nhau.
7 ++++++++++hoá học : rất sâu sắc.
8 ++++++++++ giải phẩu : chính xác nhưng không có hệ thống.
9 ++++++++++ sách báo hình sự : hết sức rộng lớn.
10+++++++++chơi đàn vĩ cầm : tốt.
11 bậc thầy tài nghệ đánh gậy, quyền anh, đấu kiếm.
12 vận dụng thành thạo luật Pháp nước Anh
Ghi đến đây thấy rối như tơ vò tôi quăng mảnh giấy vào lửa nghĩ bụng :
Chả hiểu con người này nhằm mục đích gì mà ra sức phát triển năng lực trên.
Trong tuần đầu tôi tưởng holmes không có mấy bạn bè. Nhưng chẳng bao lâu tôi nhận ra anh quen biết rất rộng.
Đầu tiên một anh chàng nhỏ bé, da tái, mặt choắt, mắt đen đến 3-4 lần trong tuần. Một hôm có cô gái ăn mặc thời trang đến chơi 1h........ Nhìu người nữa.
- tôi phải dùng gian này làm việc họ là khách của tôi.
Đó là cơ hội để hỏi thẳng công việc anh ta là gì nhưng tôi vốn dè chặt nên lại thôi.
Hôm nay tôi dậy sớm hơn nhìn trên bàn có cuốn sách " cuốn sách cuộc đời" tác giả đã đi sâu vào ý nghĩa thầm kín nhất của con người đọc xong tờ báo tôi bức xúc vô cùng
Tôi quăng tờ báo xuống bàn thốt lên :
- nhảm nhí tôi chưa thấy ai viết nhăn nhít đến vậy.
- anh nói về cái gì thế + holmes hỏi tôi.
- à bài báo mà anh đánh dấu bên cạnh. Tôi không phủ nhận bài báo là một lối viết khá. Rỏ ràng đây là một lý thuyết do kẻ vô công rổi nghề đặt ra nó làm tôi khó chịu.
- anh sẽ thua thôi. Bởi vì tôi là tác giả của vào viết đó.
- anh?
- đúng tôi. Quan sát và suy đoán thứ 2 mà tôi vốn ham thích.
- đó là nghề gì? Tôi buộc miệng hỏi.
- tôi kể cho nghe nhé. Tôi có mộ nghề mà có lẽ trên thế giới có mình tôi làm, nghề của tôi là thám tử cố vấn. Ở thủ đô này có vô số thám tử công, thám tử tư. Khi các vị ấy gặp phải điều gì đó họ đến gặp tôi và tôi gợi cho họ đi đúng hướng. Các vụ phạm Pháp thường có nhiều nét rất giống nhau, nếu ta thuộc lòng các chi tiết của 1000 vụ thì lần ra đc manh mối của 1001 vụ án khác nhau. Một thám tử khá khác mới đây ông ta đi nhầm hướng trong việc khám phá vụ án làm bạc giả, vì vậy ông ta phải đến đây.
- còn những người khách khác thì sao?
- họ hầu hết là người của các hãng trinh thám tư. Họ mắc mưu ở điểm này hoặc điểm khác. Tôi nghe họ nói về công việc của họ, họ thì nghe lời khuyên và trả tiền cho tôi.
- phải chăng anh ngồi yên trong phòng trà vẫn giải quyết được những mắc mưu của người khác ko tài nào giải nổi
- đúng thế, tôi có nhìu kiến thức đặc biệt về lĩnh vực này. Ngay lần đầu gặp anh tôi đã biết anh từ Afghanistan về.
- chắc có ai mách anh.
- không đâu. Lúc ấy có một loạt suy nghĩ, xét đoán đã lướt qua nhanh óc tôi khiến tôi đi thẳng đến kết luận này. Tuy vậy có tồn tại những chặn đường.
- tôi mỉm cười:
- giải thích ra thì rất đơn giản. Anh làm tôi nhớ đến nhân vật dupin của edagr Allen poe. Tôi là loại người từng tồn tại trong tiểu thuyết chứ làm gì có ngoài cuộc đời
Holmes đứng dậy châm tẩu thuốc.
- có léc anh so sánh tôi với dupin chăng. Theo tôi dupin là một kẻ tầm thường.
- anh đã đọc sách của gaboriau chưa?  Lecoq có phait là một thám tử ko?
    Holmes có một cử chỉ mỉa mai và giọng bực bội 💢
- lecoq à? Ông ta giỏi về tay chân hơn đầu óc. Ông ta cs mỗi điều đáng khen là nghị lực. Cuốn sách ấy thật sự làm tôi phát ngán. Vấn đề đặt ra cho ông ta là xác định thủ phạm trong 1 đám tù nhân. Việc ay tôi giải thích trong 24h ông ta thì 1 tháng.
    Tôi hơi khó chịu khi 2 nhân vậy tôi khâm phục bị coi thường. Tôi lại bên cửa sổ nhìn dưới thanh phố nghĩ bụng " ÔNG BẠN NÀY CÓ THỂ RẤT GIỎI NHƯNG ĐỒNG THỜI CŨNG RẤT TỰ MÃN" .
   Holmes nói tiếp với giọng luyến tiếc :
  Đầu óc tôi bây giờ không biết làm gì nữa! Xưa nay chưa từng có một vụ án nào dữ dội để tôi khám phá nữa.
  Sự hênh hoang của holmes làm tôi khó chịu tốt hơn nên đổi câu chuyện khác. Bên kia đường có một gã cao lớn ăn mặc xuềnh xoàng tay cầm phong bì lớn và đamg tìm nhà.
   Tôi chỉ tay về phía người ấy lên tiếng hỏi
- không biết người kia tìm nhà nào?
- anh nói Viên đooin lính thủy đánh bộ kia phải không?
- holmes hỏi tôi.
  Lại huênh hoang khoác lác rồi!  - tôi nghĩ bụng, ý gì ấy vừa mới lướt qua óc tôi nhân vật đó đã nhận ra số nhà chúng tôi rảo bước qua đường. Chúng tôi nghe thấy tiênga gõ. Cửa ầm ầm và tiếng bước chân nặng nề trên gác.
  Người ấy bước vào phòng chúng tôi đưa phong bì cho anh.
- có thử của ông Sherlock holmes.
  Đây là một dịp hạ bowta thói bịp bợm của holmes.
- này anh có thể cho biết anh làm nghề gì không?
- thừa phái thư ông. - anh ta trả lời cộc cằn. " bộ đồ đồng phục của tôi đang được đưa đi sữa.
- trước đây anh đã làm nghề gì? - tôi đưa mắt nhìn sang holmes với vẻ chế giễu.
- tôi ở binh chủng lính thủy đánh bộ, đóng lon đội. Ông có điều gì cần hỏi nữa không, thưa ông?  Xin chào.
    Anh ta dập 2 gót giày vào với nhau giơ tay chào chúng tôi rôi đi.

*** chap 3 sẽ có vụ án ****

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro