chap 3.1 sự bí ẩn ở laruiston

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thú thật tôi rất kinh ngạc trước baengf chứng này và giá trị thực hành của những lý thuyết mà holmes đã nêu. Sự kính nể của tôi đối với tài phân tích của anh tăng vụt lên. Tuy vậy, trong óc tôi vẫn còn vương vấn một chút hoài nghi là những câu chiyeenj này được xếp đặt từ trước để loè tôi. Nhưng loè để làm gì? Quay lại nhìn holmes anh ta đã đọ xong thư. Nét mặt đăn chiêu và đôi mât xa văng vắng.
- làm thế quái nào mà anh đoán được?
- đoán cái gì? - holmes giật giọng.
- đoán là một Viên đội lính thủy đánh bộ.
- xin lỗi anh về những lời cấu kỉnh đó. Hoá ra, anh vẫn không thấy mgưowif đưa thư là một Viên đội lính thủy bộ?
- quả là không.
- ngay bên này đường tôi đã nhìn thấy 1 hình nhỏ neo to xăm trên mu bàn tay người ấy và bộ râu theo đúng quy định của lính thủy đánh bộ. Anh chàng có vẻ tự tin và thậm chí có dáng điệu chỉ huy?  Một anh chàng nghiêm nghị, đạo mạo, hơi đứng tuổi, những chi tiết khiến tôi tin anh đẫ đóng đến lon đội.
- thật là tuyệt diệu. - tôi reo lên.
- có gì đâu- tuy nói vậy, song cứ theo vẻ ặt anh tôi tin rằng sự khăm phục tôi dành cho anh làm cho anh vui thích. Vừa nãy tôi nói thời này k có trọng án tôi đã lầm anh nhìn xem
  Holmes đưa cho tôi một bức thư mới nhận.
- gì thế này?  Thật khủng khiếp!  Tôi thốt lên.
- tôi thấy vụ này khác thường đấy. Anh vui lòng đọc to lên cho chúng ta nghe nào.
    Ông Sherlock holmes thân mến!
  Đêm qua có một vụ án rất ghê gớm tại nhà số 3 đường lauriston đoạn kế cận đường Bristol. Một nhân Viên cảnh sát thấy có ánh đèn ở ngôi nhà đó vào khoảng 2h sáng. Đó là nhà hoang nên anh ta đoán có chuyện không bình thường. Anh ta thấy cửa ra vào để ngỏ. Ở gian phòng trông ra mặt đường, anh ta thấy xác một người đàn ông ăn mặc lịch sự trong túi có xấp damh thiếp để tên " enoch j. Drebber bang Ohio, USA "ko có cách nào xác định rỏ nguyên nhân cái chết. Trong gian phòng có nhiều vết máu ,nhưng trên thi thể thì không có một xây xác nào. Chúng tôi ko biết người này vào ngôi nhà ấy thế nào và vụ án là 1 điều bí ẩn. Toàn bộ hiện trường sẽ được dữ y nguyên trước khi ông đến. Rata hân hạnh cho tôi biết ý kiến của ông. Xin gửi lời chào thân thiết.
  Tobias gregson"
  Gregson là tay sừng sỏ nhất ở cảnh sát, holmes nhận xét.
  Tôi ngạc nhiên thấy holmes giữ vẻ bình thản, gần như giễu cợt. Tôi hối hả:
- ta ko được để lỡ phút nào phải ko anh?  Tôi đi gọi xe nhé.
- chưa chắc tôi đã đi.
- nhưng đây là cơ hội anh đã mong mỏi từ lâu cơ mà?
- giả sử tôi gở được vụ này, thì bao nhiêu công lao đều vào tay gregson hết cả. Ko phải người của nhà nước thì phải chịu thiệt thòi như vậy đấy.
- nhưng gregson yêu cầu anh giúp đỡ cơ mà.
- phải hắn biết tôi giỏi hơn và thừa nhận điều đó với tôi. Nhưng trước mặt người thứ 3 hắn thà tự cắt lưỡi đi thì hơn nhưng công nhận mk thua kém. Dẫu vậy, chúng ta cũng nên đến đó xem sao. Nào ta đi đi !
Holmes xỏ tay vào chiếc Áo khoác ra ngoài nhanh nhẹn chuẩn bị.
- anh cầm lấy mũ đi.
- amh muốn tôi cùng đi à?
- phải.
Một lúc sau 2 chúng tôi cùng nhau ngồi xe ngựa chạy nhanh về phía đương Bristol.
  Buổi sáng hôm ấy trời đầy mây mù dày đặc. Một tấm màn tối sầm bao phủ lên các mái và dường như phản chiếu khu phố xám xịt một màu bùn. Holmes rất vui vẻ, chuyện trò luôn miệng về những chiếc đàn vĩ cầm. Còn tôi cứ nín thin vì thời tiết ảm đạm và sự bi thảm vừa xảy ra.
- xem chừng anh không để tâm lắm vào vụ điều tra sắp tới.
- đã có dữ kiện gì đâu. Một sai lầm cơ bản là đặt giả thiết khi trong tay chưa có chứng cứ.
- anh sẽ có ngay dữ kiện vì chúng ta đã tới.
- dừng lại bác xà ích.
Còn 1 đoạn nx mowia tới hiện trường nhưng holmes muốn xún đi bộ.
2 ngôi nhà này có người ở còn 2 ngôi kia bị bỏ hoang. 2 ngôi nhà bỏ hoang này và 2 dãy cửa trần trụi chỉ trừ khi có 2 chữ cho thuêtđường vào dena nhà phải qua 2 mảnh vườn nhỏ là lối đi hẹp rải sỎi đá tất cả khu vực này đều sung nước vì trời Mưa bao quanh

Đứng tựa lưng vào tường này là một Viên cảnh sát cao lớn xung quanh đám người rảnh việc đang cố nghểnh mắt vào trong nhà.

Tôi tưởng holmes lao thẳng vào nhà và làm công việc.  - nhưng ko! Với một vẻ uể ỏi giả tạo, anh đi đi lại lại trên hè đường, lơ đảng nhìn đất nhìn trời hìn các ngôi nhà trên hè đường, và hàng rào gỗ. Xem xét xong, anh bước lên lớp cỏ mọc ven lề đường, luôn luôn dán mắt xuống đất,. 2 lần anh dừng lại tôi thấy anh thoáng nở nụ cười. Có rất nhiều vết chân trên đất sét nhưng vì cảnh sát đã dẩm nát lối đi này rồi.

Ở cửa nhà chúng tôi được 1 gã cao lớn đón tiếp. Mặt tái mét, tóc rối bù, tay cầm quyển sổ, anh ta vội vã tiến về phía chúng tôi, nồng nhiệt xiết chặc tay holmes;;
- ông đến, thật tốt quá. Tôi chưa đụng chạm đến gì hết.
- trừ chỗ này - holmes đáp, tay chỉ lối đi. Một đàn trâu bò giá có kéo qua đây cũng không phá hoại nhiều hơn. Nhưng có lẽ ông đã rút ra những kết luận của mình rồi mới cho phép xảy ra tình trạng này, có phải không ông gregson?.

   Nhà thám tử nói lảng:
- tôi quá bận ở bên trong. Ông lestrade cũng có mặt tại đây. Tôi tưởng ông ta phải để mắt đến chuyện này.
  Holmes nhìn tôi, trợn tròn mắt, giọng châm chọc:
- đã có mặt ông và ông lestrade rồi, chẳng còn gì cho người thứ 3 khám phá nữa.
  Gregson xoa 2 tay với nhau, vẻ hài lòng:
- chúng tôi đã làm tất cả những gì có thể làm. Dẫu sao, đây là 1 vụ kì quặc và tôi biết ông vốn thích những vụ như thế.
- ông đến đây = xe ngựa?
- không.
- cả ông lestrade cũng ko chứ?
- phải.
- thế thì chúng ta vào trong xem gian phòng đi.
  Sau ý kiến không ăn nhập gì với câu nói vừa rồi, holmes vào trong nhà. Gregson bước theo, vẻ mặt ngơ ngát .
Một hanhf lang nhỏ bụi bậm, dẫn đén nhà bếp và phòng ăn. Có 2 ô cửa về một phái bên trái một số ở phía sau bên phải hành lang. Rõ ràng một trong 2 cửa bị đóng kín từ nhiều tuần nay. Cửa kia là cửa mở vào phòng ăn, nơi xảy ra tấm thảm kịch đầy bid ẩn  holmes bước vào. Tôi theo ngay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro