Ngoại truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Đổi cách xưng hố 1 chút vì 2 trẻ đã lớn rồi mọi người đọc truyện vui vẻ, chưa voted thì cho tớ xin 1 cái nhé :3 Bộ này tốn chất xám lắm đấy T^T  )

Sư phụ thấy Chấn nghỉ không phép quá lâu, đã thế gọi còn không bắt máy, đâu đó trong người mách bảo rằng anh đang không ổn, lòng người cứ rạo rực không yên. Rồi đến hôm ấy, khi đến nhà anh, 1 cảnh tượng kinh hoàng diễn ra trước mắt người... Anh, treo cổ ngay phòng khách, mắt nhắm lại, đường gân hiện ra rõ ràng trên gương mặt anh tuấn. Anh đang cười, vẻ mặt đầy mãn nguyện, nó cho người biết rằng: Anh muốn đến gặp cô. Dưới chân anh có 2 tờ giấy, nói đúng hơn là 1 phong thư rất đẹp và tỉ mỉ, phảng phất mùi dâu tây tươi mát, kèm theo đó là 1 tờ giấy nhỏ nằm kế bên, người cầm lên, những dòng chữ xinh đẹp hiện ra:

"Ai đó tìm thấy thi thể tôi và đang đọc tờ giấy này thì xin nhờ giúp tôi 1 chuyện. Chôn phong thư kia trước mộ người con gái tôi yêu nhiều nhất và nợ nhiều nhất: Chân Nguyệt Nhi. Và... nếu được xin hãy chôn tôi ngay cạnh cô ấy... Làm ơn..."

Trên tờ giấy có những vệt tròn bị thấm nước đã khô cho biết anh đã khóc trong lúc viết tờ giấy này nhiều như thế nào. Mà bức thư kia... Thực làm người ta tò mò nha!! Bìa màu hồng phấn nữ tính, mùi thi thể nồng nặc không dễ lấn át đi mùi dâu thây thơm mát trên bức thư, nhìn là biết gửi cho ai rồi.

Có nên mở phong thư ra? Nó là của người đã chết, lật ra đọc là không nên... Nhưng... trong tờ giấy note không ghi có được phép mở hay không mà...  Kệ đi!

" Ngày x tháng y năm z

Nhi à... Chấn biết sự thật rồi... Và càng hối hận hơn... Cậu chưa từng cho phép tớ gọi cậu là em nhỉ, coi như đây là ân huệ cậu dành cho tớ nhé!

Trước khi tôi nổi tiếng, bên tôi luôn có em. Từng vấp ngã, từng nỗi đau, em cùng tôi đứng lên và vượt qua, em như ánh mặt trời, chiếu sáng nơi tim tôi mỗi khi mây mù bao phủ. -Giọt nước mắt tôi, có ai hay? Chỉ mình em.-Sự bất lực của tôi, có ai thấu? Chỉ mình em.-Nỗi đau của tôi, có ai hiểu? Chỉ mình em.Tôi đã sai, sai hoàn toàn, tôi không còn tư cách nào để xin em tha thứ, chỉ mong được chuộc lại lỗi lầm của bản thân. Em đã đi rồi, tôi còn ở lại nơi này làm gì? Cho phép tôi theo em, làm tất cả những gì có thể để chuộc lỗi...

                                                                                           Dear: Chân Nguyệt Nhi

                                                                                            Sign: Hạ Dư Chấn"

. . .

#Sadending

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro