50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 50
một con cá, nó khoái nó la om xòm. haizz làm như chưa từng đi câu cá vậy, chắc thiệt quá

--thôi tập bơi đi Lập ơi

lúc đó cũng đang trong mùa nước nổi, nước sông cũng cao lắm,

--bơi ở đâu ớn nắm

--trời em coi kìa, mấy đứa con nít nhảy đùng đùng kìa, ai như em

--cũng được, mà em sợ nắm

--sợ gì? hông lẽ anh để em chết đuối, có anh mà lo gì hả?

tui chống cây sào xuống tới dáy nước rồi lấy cây sào lên đp coi mặt nước sâu tới đâu

--ui , tới cổ đâu có sâu lắm đâu

tui nhảy xuống cái đùng dăng nước từa lưa hột dưa, tè le hột me

--xuống đi

--thôi, em ớn nắm

--con trai mà chết nhát quá. có anh mà sợ gì. xuống

nó từ từ bước xuống

--sợ cái gì hông biết nữa

--chổ đó sâu hông anh?

--nè, em dòm coi. tới cổ anh thôi, lại đây đi, em nhìn anh nha, chân đạp nước, tay quạt vậy nè, chồm tới bơi đại đi, có gì thì nín thở...

....

--không được anh ơi

--không đuợc thì tập cho được, đây anh nâng bụng em lên em tập đạp nước cho quen

...bỏm ..bỏm..bõm...

--anh buông ra nha

--đừng anh, em chìm liền đó

--chứ bắt anh vịnh hoài chừng nào em mới biết bơi

...bỏm bỏm bỏm....

tui buông nó ra thử coi, tại thấy nó quạt nước cũng được rồi, chết mẹ thằng nhỏ uống nước thấy bà nội luôn. nó chới với choáng váng ôm tui cứng ngắt y như là hông ôm tui nó sắp chết tới nơi hông bằng

--ặc ặc ặc, em chưa có bơi được

chết mẹ con cặc tui nứng lên rồi, sao kỳ vậy ta, nó ôm tui tui có cảm giác với nó, chết cha rồi, có ai biết hông ta, dưới nước mà cũng nứng cặc nữa, đúng là người xưa nói hông sai "lửa gần rơm lâu ngày cũng bén mà" lửa hông thấy bén mà thấy quần bị nhõng beng òi, đừng làm vậy nữa nha trời, anh chịu hông có nổi, tự nhiên ôm tui cứng ngắt

--có sao hông em?

--em hông sao, mà uống mấy hụm nước á

--ai kêu em, nín thở đi hông chịu, tập lại...

......

--thôi, nghỉ tí anh ơi

--ừm em lên bè ngồi đi, ngồi im nha, sông chổ này chổ sâu chổ cạn hông giống nhau đâu đó

--anh bơi đi đâu vậy?

--anh qua dụ mấy thằng nhóc kia lấy mấy trái ổi ăn

..tui bơi đi qua bên kia, chổ mấy thằng nhóc đang leo trèo hái cây ổi chĩa ra sông, cây ổi trái cũng nhỏ nhỏ thôi à, mà ăn chua chua ngọt ngọt cũng ngon lắm, lúc này thì chưa ăn, tại tui đang bơi qua mà,, hì hì

--ê, tụi bay, cây ổi của tao nha

thằng nhóc nào đó đéo biết con ai lên tiếng

--hớ, ổi của anh, mắc cười quá, chắc hồi đó anh ăn ổi anh ĩa ra hột ổi nó mọc đây quá

--ổi tao trồng đó tụi mày, tao quính chết giờ nha, cho tao mấy trái

có mấy đứa cũng được quăng cho tui một chùm hai ba trái

--thằng này được đó, còn thằng quĩ kia, coi chừng tao nha mãy, ê ê, dưới tay mày có hai trái kìa

--đâu

--đó..ừ.....quăng đây tao

--cám ơn nha mấy đứa

tui ngậm nhành ổi có mấy trái tòng teng rồi bơi qua cái bè thằng Lập đang ngồi. tui cười hà hà

--anh kiếm chuyện với mấy đứa con nít hả anh?

--ừm, dụ tụi nó xin ổi ăn..em ăn nè

hai đứa ngồi ăn như hai con vịt cạp, vừa ăn vừa thòng cái chân xuống đá nước cho vui

--về ăn cơm em ơi

buổi tối hôm đó tui tắm rữa sạch sẽ tính đi chơi với thằng Phương

--Tèo mày dắt anh Lập đi chơi vòng vòng đi Tèo

--dạ

--Lập anh đi công chuyện tí anh về, em với thằng Tèo đi vòng vòng chơi ăn về sớm

--dạ, anh cứ đi đi, em ở nhà cũng được

tui ăn mặt sửa soạn lên đồ một tí chuẩn bị đi với trai chơi, mà đứng chờ hoài hông thấy trai ra tui nổi quạo lên tôi gọi đt

--chưa ra nữa ha?

--không?

--là sao? đang ở đâu vậy?

--ở trên Đông Thạnh?

tui phát khùng lên

--mày sao vậy? không ra thì nhắn một tiếng chứ, sao vậy? nảy giờ tao cứ tưởng là mày đang ra

--bữa khác đi, tao bận rồi, thôi nha

--đụ mẹ mày, nói chuyện rõ ràng nha, mày đang làm cái gì dậy?

--làm cái gì là làm cái gì?

--bây giờ mày đang ở đâu?

--trên Đông Thạnh nghe hông?

--nhà ai? sao nói tối ra chở tao đi chơi?

--mày đi chơi với thằng bắc kỳ đi

--đụ mẹ mày, mai mốt đừng rũ tao đi đâu nha thằng khốn nạn

má nó tức không thể tả nổi, không đi thì báo một tiếng chứ, cái kiểu khốn nạn hông. tui đứng đầu đường la om xòm

--Lập ơi Lập

--gì anh?

--lấy cái nón anh chở đi chơi

--Tèo mày lấy cái nón bảo hiểm dùm tao coi

...

thằng Lập đi ra

--anh không đi công chuyện nữa hả anh?

--ừm, bạn anh kêu khỏi, anh chở em đi chơi vòng vòng, ở nhà buồn lắm

tui chở thằng Lập đi chơi đéo thèm điểm xĩ tới thằng Phương nữa, đồ mất dạy, chắc nó lên thằng Đắc hay con Lan chơi kệ cha nó, mà đi thử coi sao, chạy ngang coi cho biết thôi, nhân tiện đi chơi vòng vòng mà...

mẹ nó, thằng khốn nạn . chiếc xe bảng số 62..xyz của nó dựng chình ình trước nhà ông bảy Được kìa, dô trong đó bú đích người ta hông biết người ta cho hông nữa. đúng là một thằng bi mất dạy mà. nghĩ tới nó làm chi cho nó mệt. ghé quán nào uống caphê với thằng Lập cho vui, dù sau thì tui cảm thấy tui hiền lành và ăn nói lịch sự hơn khi nói chuyện với thằng Lập, không có nóng nảy đụ má đụ mẹ như nói chuyện với thằng Phương, ông bà ta nói "gần mực thì đen gần đèn thì sáng quá đúng mà" , chơi với nó từ nhỏ tui mới chưỡi thề mất dạy giống nó vậy đó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro