Chương 3: Kết hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ở thành Hách Đồ A Lạp, trong hãn cung, Nỗ Nhĩ Cáp Xích đang nằm trên tháp* êm, nhắm mắt nghỉ ngơi. Đại phi A Ba Hợi phép tắc ở bên cạnh nhẹ nhàng ấn huyệt thái dương cho hắn.

*tháp: giường nhỏ, hẹp, dài

"Đại hãn, dễ chịu sao?". Giọng nói A Ba Hợi mềm mỏng, dường như có thể làm cho xương cốt con người trở nên mềm yếu. Mặc dù đang mang thai, nhưng dáng người vẫn thướt tha như trước, thậm chí bộ dạng càng thêm thùy mị.

Nỗ Nhĩ Cáp Xích "ừ" một tiếng, miệng cũng không mở.

A Ba Hợi thấy Nỗ Nhĩ Cáp Xích không nói gì, giả vờ vô tình hỏi: "Đại hãn, người thuật sự muốn để tứ bối lặc lấy cách cách Bác Nhĩ Tề Cát Đặc sao?"

Nàng ta biết rõ Nỗ Nhĩ Cáp Xích cùng với Khoa Nhĩ Thấm liên hôn là vì muốn lôi kéo Koa Nhĩ Thấm, là yêu cầu chính trị, nhưng một khi Hoàng Thái Cực cưới cách cách Khoa Nhĩ Thấm, thì thế lực sau lưng Hoàng Thái Cực sẽ càng trở nên lớn mạnh. Hiện giờ, hai đứa con trai của nàng còn nhỏ, mà Tứ đại bối lặc càng ngày càng mạnh, nàng phải vì con mình mà tính toán từ trước.

Nỗ Nhĩ Cáp Xích đột nhiên mở mắt, kéo tay A Ba Hợi "Việc này nàng không cần quan tâm".

"Đại hãn!" A Ba Hợi tủi thân tựa vào vai Nỗ Nhĩ Cáp Xích "Thần thiếp còn không phải vì người sao?".

Nỗ Nhĩ Cáp Xích xoa mặt nàng ta, nói "Nàng đang nghĩ gì, bản hãn đều biết, bản hãn có thể đồng ý với nàng, nhất định sẽ cho mẹ con nàng một tương lai thật tốt, đảm bảo mẹ con nàng cả đời vinh hoa phú quý. Nhưng, nàng cũng không nên quá tham lam, bản hãn không muốn cho thứ gì, nàng không được đòi hỏi".

Ngữ khí của hắn rõ ràng rất dịu dàng, nhưng không hiểu sao A Ba Hợi lại cảm thấy bản thân bắt đầu có chút sợ hãi, dường như lạnh đến thấu xương.

------------------------------------------------------------------

Ngày hôm đó, thảo nguyên Khoa Nhĩ Thấm nghênh đón đoàn khách tôn quý nhất – quốc hãn Đại Kim và tứ bối lặc Đại Kim.

Buổi tối, Trại Tang chuẩn bị yến tiệc long trọng, tất cả các thủ lĩnh của tộc Khoa Nhĩ Thấm đều có mặt.

Tất cả các thủ lĩnh không ngừng mời rượu Nỗ Nhĩ Cáp Xích và Hoàng Thái Cực, ca tụng công lao to lớn của quốc hãn Đại Kim.

Nỗ Nhĩ Cáp Xích hình như vô cùng vui vẻ, thỉnh thoảng cao giọng cười to. Ngày xưa, hắn là con chim ưng dũng mãnh trên thảo nguyên, giờ đây trên nét mặt kiên nghị kia đã hằn sâu những nếp nhăn, tóc cũng nhiều sợi điểm bạc, nhưng khí thế trên người vẫn không hề suy giảm.

Bên cạnh Nỗ Nhĩ Cáp Xích là Hoàng Thái Cực, mày kiếm mắt sáng, không tức giận nhưng khiến người khác nể sợ, giống như trời sinh hắn đã mang khí chất vương giả, gương mặt mới hơn hai mươi tuổi không phù hợp với vẻ lão luyện, trên mặt rõ ràng đang cười, nhưng đáy mắt lại lộ ra tia lạnh lùng.

Triết Triết ngồi bên trái Bác Lễ, trên mặt lộ ra chút e lệ, ánh mắt thỉnh thoảng lại vụng trộm nhìn về phía Hoàng Thái Cực, nam nhân kia sắp trở thành trượng phu của nàng. Nàng sớm đã nghe nói tứ bối lặc Đại Kim là ba đồ lỗ* lợi hại nhất trên thảo nguyên, tuổi còn trẻ đã lập nhiều chiến công hiển hách, nhưng không nghĩ rằng hắn lại anh tuấn như vậy.

*ba đồ lỗ: trong tiếng Mãn Châu có nghĩa là dũng sĩ, là danh hiệu dành cho những và những chiến đấu dũng cảm, can trường và thiện chiến trong hay trong những trận đánh, các cuộc .

Hoàng Thái Cực cũng không quá để ý Triết Triết, đối với hắn mà nói, người hắn lấy không phải là nữ nhân này, mà là thế lực của Khoa Nhĩ Thấm.

Trái lại, Nỗ Nhĩ Cáp Xích rất hài lòng với đứa con dâu này, cô bé nhìn rất hiểu chuyện, biết tiến biết lùi, giúp chồng dạy dỗ con cái nhất định rất tốt. Nỗ Nhĩ Cáp Xích hắn chọn nữ nhân cho con tất nhiên phải chọn người tốt nhất.

Trong yến tiệc, mọi người ăn uống linh đình. Thế nhưng lúc này, Cáp Nhật Châu Lạp đứng ngây ngốc một mình trong lều vải, thật là chán chết đi được.

------------------------------------------------------------------

"Y Oa, em nói xem, có phải vì ngạch kỳ cát và ngạch cát đã có muội muội nên không thương ta nữa rồi?" Cáp Nhật Châu Lạp dùng một tay chống cằm, đáng thương nói.

Y Oa là tỳ nữ của Cáp Nhật Châu Lạp, lớn hơn Cáp Nhật Châu Lạp ba tuổi. Nhìn thấy bộ dạng đáng thương của chủ tử, nàng vội vàng an ủi "Bối lặc gia và phúc tấn sao có thể không thương cách cách được? Cho dù phúc tấn sinh bao nhiêu tiểu cách cách thì người vẫn là cách cách xinh đẹp nhất của Khoa Nhĩ Thấm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro