Chương 33: Xuân Thu Môn Đồ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm môn đồ Xuân Thu môn, ba nam hai nữ, mỗi người đều là cường giả khí công thâm hậu, Dương Kỳ phỏng đoán tu vi của bọn họ đã đạt tới tầng 8 "xuất thần nhập hóa", tương đương với các đại hào môn gia chủ.

Nhưng mà các cao thủ của đại môn phái "Xuân Thu Môn" sẽ lợi hại hơn gia chủ không biết bao nhiêu lần.

Ví như Dương Kỳ, tuy rằng bây giờ là khí công tầng 7 cảnh giới Tượng Khí, thế nhưng 10 cao thủ tầng 8 cũng không phải là đối thủ của hắn, chỉ có Khí Tông mới có thể khắc chế.

Năm người này dựa vào thế lực của Xuân Thu môn mà hoàn hành tác quái.

Dương Kỳ là tuyệt đối không thể chịu được, họ chẳng những muốn cướp tài phú của Trần gia, mà còn muốn bắt Dương gia làm nô bộc, cho dù Xuân Thu môn có thực lực lớn mạnh tới đâu, cũng phải bắt giết đám người này trừ hậu họa.

Thanh niên cầm kiếm cảm thấy quyền phong đập vào mặt, biết là Dương Kỳ đã tiến hành công kích, trong lòng hắn nổi giận bừng bừng:

"Dương gia chỉ là một cái thổ hào nông thôn nho nhỏ lại dám vô lễ với Xuân Thu môn chúng ta, hôm nay Trần gia bị xét nhà diệt tộc, ngày mai sẽ đến phiên Dương gia của ngươi!"

Trường kiếm trong tay của hắn giống như ngân xà loạn vũ, kiếm quang bắn ra những tiếng vi vu, sương lạnh bao phủ đại địa.

Thu Sương Cái Địa!

Đây là vương cấp khí công Tứ Quý Kiếm Thuật của Xuân Thu Môn, lấy chân ý vạn vật điêu linh của xuân hạ thu đông dung nhập vào trong khí công kiếm thuật, thi triển tự nhiên, khiến cho đối thủ có cảm giác như mình đang đối đầu với cả thiên địa.

Quyền phong của Dương Kỳ bị phá, trường kiếm giống như ngân xà muốn đâm thủng trái tim của hắn.

"Võ học của Xuân Thu Môn quả nhiên không bình thường." Trong lòng Dương Kỳ hơi kinh hãi, Tứ Quý Kiếm Pháp do đối phương thi triển ra mang theo hơi thở của bốn mùa, môn võ học này chắc chắn mạnh hơn Bất Bại Vương Quyền, có thể dung hợp với hiện tượng thiên văn, là một vương cấp khí công chân chính.

Trong sát nay này hắn vỗ một chưởng vào kiếm quang.

Trường kiếm đâm thủng da của hắn nhưng lại bị tầng da mỏng ở bên trong ngăn cản

Thế nhưng kiếm khí điên cuồng giống như thu sương, như đông tuyết, thẩm thấu tiến vào trong kinh mạch của hắn.

Thanh niên cầm kiếm chỉ cần dùng một kiếm đã đâm trúng tay của Dương Kỳ, mọi người lúc này nhận thấy toàn thân Dương Kỳ bao phủ một tầng sương lạnh, cùng lúc đó một cỗ hàn khí ngưng tụ ở đỉnh đầu Dương Kỳ, trên trời có vô số hoa tuyết rơi xuống, trong nháy mắt sẽ đóng băng Dương Kỳ thành một người băng.

"Thu đông nhị thức trong Tứ Quý Kiếm Thuật của sư huynh đã đạt tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh, nếu như có thể bộc phát ra mưa xuân triền miên, sấm hạ mạnh mẽ, vậy là có thể tiến nhập cảnh giới Khí Tông. Dùng vương cấp khí công tu luyện đến cảnh giới Khí Tông đương nhiên là mạnh hơn đám cao thủ Khí Tông ở nông thôn này không biết bao nhiêu lần."

"Đúng vậy, trong thành Yến Đô này chỉ có một mình Yến Cô Phong có tu vi Khí Tông, nhưng cũng không thâm hậu cho lắm, vừa rồi Dương Chiến tu thành Khí Tông nhưng cũng chỉ là hàng tèm nhem."

"Giết con hắn sau đó đi giết hắn, đám người này dám bất kính với Xuân Thu môn quả thực là đại nghịch bất đạo, ai cho hắn lá gan lớn như vậy? Dương gia có một đứa con trai thế này đúng là nên diệt môn."

Hai nam hai nữ còn lại thấy thanh niên cầm kiếm sử dụng kiếm thuật sắp đóng băng Dương Kỳ đều gật đầu châm chọc, trong mắt bọn họ hoàn toàn là sự cao ngạo.

"Tứ Quý Kiếm Pháp thật là lợi hại, nhưng mà cũng chỉ để rèn luyện thân thể cho ta mà thôi! Nó có thể giúp ta luyện hóa Lôi Đình Cự Tượng trong cơ thể."

Dương Kỳ toàn thân đều bị đóng băng nhưng lại hết sức thoải mái, vốn hắn có thể đánh tan kiếm khí, nhưng trong giây lát khi kiếm khí xâm nhập, hắn đã thay đổi chủ ý mặc cho kiếm khí trong người tàn sát bừa bãi trong kinh mạch, tiến hành luyện hóa sinh mệnh tinh hoa của Lôi Đình Cự Tượng.

Quả nhiên chỉ trong một cái hô hấp, sinh mệnh tinh hoa của Lôi Đình Cự Tượng đã thức tỉnh, một số lượng lớn bổn nguyên sinh mệnh bắt đầu vận chuyển trong kinh mạch, hóa giải kiếm khí.

Trong cơ thể hắn, một viên vi hạt đã bắt đầu thức tỉnh.

Trong quá trình vận công, viên bi hạt thứ hai đã phá kén thành điệp, hóa thành lực lượng của viễn cổ cự tượng.

Tứ chi bách hài của Dương Kỳ tràn ngập lực lượng, tầng da mỏng ở dưới da tiếp tục dầy lên, mỗi một tấc đều bộc phát một lực đàn hồi mãnh liệt, trong lúc hô hấp giống như có một ngọn núi lửa bùng nổ.

Trong cơ thể hắn loáng thoáng có khí huyết vận chuyển, giống như một lò luyện ở trong địa ngục vĩnh hằng.

Nghe đồn cái Địa Ngục Dung Lô có thể luyện hóa luyện hóa tất cả, cho dù là thần linh cũng không ngoại lệ, người tu luyện Thần Tượng Trấn Ngục Kình đến cảnh giới cao nhất, trong cơ thể sẽ ngưng tụ thành một cái Địa Ngục Dung Lô nho nhỏ, hòa tan tất cả mọi thứ.

Nhưng mà hiện giờ Dương Kỳ còn cách cảnh giới này rất xa, chỉ có nhịp đập của khí huyết tương tự như thanh âm Địa Ngục Dung Lô mà thôi, điều này có thể khiến cho năng lượng của hắn tiêu hao khá nhiều, giống như Dương Chiến luyện hóa "Cửu Chuyển Kim Đan", phải dùng một lượng lượng chân khí dần dần thẩm thấu, trong khi đó Dương Kỳ có thể trực tiếp thôn phệ.

Thậm chí sau này khi thành hình hắn có thể nuốt trọn yêu hạch của yêu thú không cần phải qua luyện hóa.

Liên tục thức tỉnh hai con viễn cổ cự tượng, lực lượng của Dương Kỳ tăng lên rất nhiều.

Khí lưu cường đại từ trong cơ thể hắn tuôn lao ra, nhất thời tất cả sương lạnh, băng tuyết đều tan rã.

Dương Kỳ bước về phía trước một bước, năm ngón tay co lại thành trảo.

Nhất thời trường kiếm đang cắm trên cánh tay hắn gãy thành từng đoạn, thân kiếm nổ tung biến thành rất nhiều mảnh kiếm phong.

Thanh niên cầm kiếm kia không kịp đề phòng, tất cả khí công đều bị phản kích trở về, máu tươi chảy như suối.

Hai mắt hắn đỏ ngầu, trong lòng không hiểu vì sao lại phát sinh biến cố như vậy, hắn tiếp tục vận chuyển khí công, ý đồ lao tới, thế nhưng Dương Kỳ đã bước tới, tung ra một quyền.

Một quyền này không phải là thử nữa, mà bao phủ cả bốn phương tám hướng, giống như một cái lồng chụp xuống, bên tai hắn thậm chí còn nghe thấy thanh âm rung động phần phật của địa ngục luyện lô, giống như thần linh đang ở trên 9 tầng trời phủ xuống.

Một quyền này của hắn tung ra, kình khí bao phủ xuống dưới, thanh niên kia không kịp né tránh, chỉ thấy một nắm đấm nặng nề lao tới đầu mình, sau đó trước mặt tối sầm, một cái thi thể không đầu đổ trên mặt đất.

Thanh niên cầm kiếm vừa rồi kiêu ngạo vạn phần, nhưng mà chưa tới ba hơi thở đã bị Dương Kỳ đánh nát bảo kiếm, một kích mà chết, đầu gãy bụng nổ tung, thê thảm vạn phần.

Thậm chí khi thanh niên cầm kiếm tử vong, hai nam hai nữ khác còn chưa kịp phản ứng.

Dương Kỳ đương nhiên sẽ không cho bọn họ thời gian phản ứng, thân hình như thần long, cước bộ như cự tượng, dậm chân rung chuyển mặt đất, song chưởng như ưng hơi mở ra, chân khí theo đó tuôn tới bao phủ phạm vi trăm bước, hắn sợ hai nam hai nữ này đào tẩu.

Nếu như có người nào trốn thoát, thông báo lại cho cao tầng của Xuân Thu môn, Dương gia không thể nào chịu nổi.

Hai nam tử căn bản không có kịp phản ứng đã bị Dương Kỳ tung một chưởng trúng xương sống, toàn bộ xương sống vặn vẹo, máu tươi phun như mưa, nội tạng theo đường miệng tuôn ra, trực tiếp ngã lăn xuống đất.

Còn hai nữ tử bị Dương Kỳ lấy chân khí hóa thành một cái vòng, tầng tầng bao phủ, trói chân trói tay họ lại không cho nhúc nhích, sau đó điểm một ngón tay phế đi Khí Hải của họ, khiến cho họ giống như một cái túi xì hơi, nằm đơ trên mặt đất.

Đến lúc này năm đại cao thủ của Xuân Thu Môn người bị chết, kẻ bị phế.

"Ngươi phế đi võ công của chúng ta... ."

Hai nữ tử xụi lơ trên mặt đất vẫn không tin mình gặp đại nạn, các nàng đều là thiên chi kiêu nữ, đi tới đâu cũng có người tôn kính, chưa từng gặp bất trắc.

Hai nàng giống như công chúa du ngoạn dân gian, bị lưu manh tên côn đồ cường bạo, trong lòng vô cùng tức giận và nhục nhã.

"Mau chóng tập trung!"

Dương Kỳ rống to tập trung toàn bộ binh sĩ lại một chỗ:

"Đem những thi thể và hai cô gái này trở về, làm cho thật cẩn mật, không được tiết lộ ra ngoài dù chỉ một phong thanh, sự tình vừa rồi các ngươi đều phải quên, ai dám tiết lộ nửa chữ, giết không tha!"

Ở đây, chỉ có binh sĩ Dương gia là được chứng kiến cảnh tượng này, trong số họ người biết tới Xuân Thu môn không được là bao, đám này toàn là người trung tâm với gia tộc.

Nhưng mà, trong lòng hắn vẫn có một sợ hãi rất lớn, trước sau đắc tội với Ảnh Độc môn, Xuân Thu Môn, Yến gia thì đang như hổ rình mồi, nguyên lão Trần gia lúc nào cũng có thể đánh úp, điều này có thể nói là lửa cháy khắp nơi.

Bề ngoài thì thấy Dương gia đang hưng vượng, kỳ thực sau này nguy hiểm nặng nề, chỉ cần hơi sơ ý cũng sẽ giống như Trần gia hôm nay, bị xét nhà diệt môn.

Những rương tài bảo, nô lệ, nữ quyến bắt đầu được chuyển đi, cuồn cuộn không ngừng tiến vào Dương gia.

Các thế gia hào môn trong thành Yến Đô như lâm đại địch, nghiêm cẩn phòng bị, đồng thời thông báo cho Phủ thành chủ.

Gia tộc đánh nhau thường gặp, nhưng cảnh tượng tàn bạo xét nhà diệt tộc như hôm nay lại hiếm thấy.

Dương Kỳ không căn dặn được nhiều như vậy, một mặt căn dặn gia tộc thu nạp tài phú, một mặt xử lý đám Xuân Thu môn, hắn mời Dương Chiến, Dương Vân Trùng, Dương Hóa Long tới đại sảnh nghị sự.

Trên mặt đất, lần lượt có 5 người đang nằm, ba nam hai nữ, trong đó ba nam đã hoàn toàn tử vong, hai cô gái thì Khí Hải bị phá, đã hôn mê.

"Xuân Thu Môn, Xuân Thu Môn... . ."

Tuy đã tu luyện thành Khí Tông, nhưng mà lông mày Dương Chiến vẫn nhăn tít, nhìn 5 người dưới đất nói:

"Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, có 10 Dương gia cũng bị diệt vong, thậm chí toàn bộ thành Yên đô cũng bị san phẳng. Xuân Thu Môn không phải là thế lực có thể khinh thường, hiện giờ đã có người âm thầm gọi Xuân Thu Môn là học viện Xuân Thu."

"Phụ thân, chuyện này con đã hạ cấm lệnh, người biết sự việc không có mấy ai."

Dương Kỳ bình tĩnh nói:

"Đồng thời con cũng không giết toàn bộ họ, còn để lại hai nữ tử. Đầu tiên là tìm hiểu một số tình hình của Xuân Thu môn, sau đó bắt họ viết khí công của Xuân Thu môn ra, dùng nó làm bàn đạp thúc đẩy Dương gia chúng ta."

"Không sai, nếu việc đã xảy ra, hối hận có tác dụng gì."

Dương Chiến dùng ánh mắt sắc bén nhìn qua mọi người nói:

"Hơn nữa, cô cô của con cũng đang ở học viện Thiên Vị tu luyện, cùng lắm thì Dương gia chúng ta có thể thông qua quan hệ với học viện Thiên Vị, tới đó lánh nạn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro