Một buổi sáng trong lành với bầu không khí dễ chịu ánh nắng ban mai lên lỏi trên từng con đường chiếu sáng mọi ngõ ngách . Có vẻ hôm này mọi việc sẽ suôn sẻ nhỉ ? Tôi thầm nghĩ vì hôm nay là ngày nhập học đầu tiên ở học viện Royal Korea . Nơi dành cho những gia đình giàu có thể gọi là " lắm tiền nhiều của " mà tôi có lẽ là trường hợp ngoại lệ một học sinh được học dưới một học bổng đã trường tài trợ . Tại sao tôi lại chọn nơi này trong khi còn có nhiều trường khác mời tôi đến ?
Bởi vì tôi còn phải lo cho mẹ và đứa em gái đang kém tôi 5 tuổi năm nãy cũng vừa lên lớp 5 . Vì vậy tôi không thể đi học xa được , trên con đường đến trường những bông hoa nở rộ khoe vẻ đẹp của mình dưới ánh nắng ban mai . Trên đường xuất hiện một hàng xe dài có lẽ là xe của những người trong học viện ai cũng có xe riêng cả , nhưng tôi lại chẳng quan tâm có xe riêng thì đã sao ? Điều đó chẳng khác gì họ đang khoe khoang mình có tiền hay sao ? Và tôi ghét điều đó ! Mới đó đã đến cổng trường rồi , tôi thấy một nhóm nữ sinh đang tụ tập hò hét gì đó thật không biết họ có phải là tiểu thư khuê các không nữa thật ồn ào ! Nhưng ưu tiên bây giờ là phải đi đến phòng hiệu trưởng lấy đồng phục đã . Mới bước vào ai cĩng nhìn tôi chẳng khác gì " một con sinh vật lạ " có lẽ do đồng phục trên người chẳng giống ai những lời thì thầm to nhỏ bắt đầu xuất hiện :
- Nó là ai vậy ?
- Ai biết có lẽ là học sinh mới
- Trông thật quê mùa làm sao
- Phải đó hahaha !
- Thật không biết tự nhìn lại bản thân mà dám bước vào đây !
- Bất Hủ : Nói xấu người khác ? Chẳng khác gì hạ thấp bản thân ?
- Mày dám .....
- Bất Hủ : Sao lại không tôi đâu phải người câm mà không nói được ?
- Hừ ! Con bần tiện này ( giơ tay lên định tát )
- Bất Hủ : ( nắm tay lại ) Cô nghĩ cô có thể tát tôi được sao ? Tôi không dễ bắt nạt đâu ! ( Cười lạnh )
- Hừ tạm tha mày lần này ! Đi thôi !
- Bất Hủ : Không biết tự lượng sức mình ỷ giàu ăn hiếp nghèo sao ? Thôi nhanh chân đến phòng hiệu trưởng nào !
Từ đằng xa một nam sinh nhìn thấy cảnh lúc nãy :
- ??? : Cô gái này thú vị ......
Tôi đã từng vào học viện này một lần rồi nên cũng nhanh chóng biết được phòng hiệu trưởng ở đâu . Đến nơi tôi bước vào :
- Hiệu trưởng : Oh ! Học sinh mới đến rồi à mời ngồi !
- Bất Hủ : Cảm ơn thầy ! ( Đẩy ghế ngồi xuống )
- Hiệu trưởng : Em đến trường này học thật là vinh dự cho học viện này !
- Bất Bủ : Là em nói câu đó mới đúng
- Hiệu trưởng : Haha ! Quả là 1 học sinh giỏi thật không hổ danh là người nhỏ tuổi nhất đạt được giải Oroel ( Toán học ) .
- Bất Hủ : Thầy không cần phải nói em như vậy ! Cứ vào vấn đề chính đi ạ !
Không khí thay đổi trong chốc lát
- Hiệu trưởng : Nếu em đã vậy thì ta nói luôn vào vấn đề chính ! Học viện Royal Korea đã có từ lâu rồi chắc em cũng biết . Đào tạo được những thiên tài xuất chúng vượt trội so với người bình thường . Và những viên chức tối cao cũng đã từng đào tạo qua học viện này . Học viện hoàng gia nhưng bây giờ học viện đang đứng trước bờ vực nguy hiểm ...
- Bất Hủ : Ý thầy là ...
- Hiệu trưởng : Nội bộ trường đang lục đục đó có người ...
- Bất Hủ : Thầy muốn mượn tay em ? Để diệt trừ ?
- Hiệu trưởng : Thầy biết đó là yêu cầu quá đáng nhưng ...
- Bất Hủ : Em hiểu rồi ... ( Đứng dậy ) . Em xin phép ra ngoài trước để lấy đồng phục .
" Cạch " ( mở cửa ra ngoài )
- Hiệu trưởng : Học viện này ... Có lẽ phải trông cậy vào lớp trẻ rồi !
Ngoài hành lang ...
- Bất Hủ : ( Xem ra không bình yên được rồi ... )
1 Học sinh từ xa chạy lại với tình ngã trúng Bất Hủ .
" Rầm " ( té nhào ngã xuống đất )
- ??? : Ui da ! Xin lỗi cậu không sau chứ ! ( Đưa tay ra )
- Bất Hủ : Không sao ( tự đứng dậy )
- ??? : ( Rút tay lại ) Lúc nãy gấp quá xin lỗi cậu !
- Bất Hủ : Tôi không sao ( lạnh lùng ) ( bước đi )
- ??? : Ơ ! Cậu ấy làm rơi khăn tay rồi ( quay lại ) Này cậu ...
Không 1 bóng người
- ??? : Đi nhanh vậy hy vọng sẽ gặp lại để trả cậu ấy ...
- Bất Hủ : ( Hình như là ở đây ... )
" Cạch " ( mở cửa bước vào )
- Thư ký hiệu trưởng : À em là học sinh mới đúng không ?
- Bất Hủ : Vâng !
- Thư ký : Đồng phục của em đây là hiệu trưởng đích thân nhờ tôi đưa cho em .
- Bất Hủ : Cảm ơn cô !
- Thư ký : Em lại gian phòng kia thấy đồ luôn nhé ! Tôi ra ngoài trước .
- Bất Hủ : Vâng ( bước lại gian phòng thay đồ )
- Thư kí : Hình như mình quên gì đó thì phải ? Thôi bỏ đi ... ( Bước ra ngoài )
- Bất Hủ : ( Bên trông rộng thật . Hình như có ai đằng cửa sổ thì phải ? ) ( Bước lại gần )
Bên cửa sổ là 1 chàng trai đang ngủ gục tựa vào cửa . 1 chàng trai bề ngoài điển trai . Lông mi dài , làn da trắng , thân hình tuyệt mĩ , ánh nắng chiếu vào chậu hoa đặt cạnh cửa sổ làm thêm vẻ lung linh càng cho khung cảnh trở nên mĩ lệ . Chàng trai ngủ chống tay dưới ánh mặt trời đang lấp ló xen giữa cành cây chiếu vào nơi cậu đang ngủ .
- Bất Hủ : ( Cậu ta đẹp thật ... ) . ( Vô ý thức muốn chạm vào cậu ta ... )
Bỗng nhiên chàng trai tỉnh giấc !
- ??? : ( Nắm lấy tay ) Cô định làm gì tôi ?
- Bất Hủ : ( Bây giờ phải làm sau đây ? ) ( Bối rối )
Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo mời các bạn theo dõi chap kế tiếp sẽ rõ ! 😂😂
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro