chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba năm cấp 3, khoảng thời gian có thể nói là khó quên nhất trong cuộc đời mỗi người.
Khó quên nhất đó chính là cái cảm giác điên cuồng theo đuổi một người, chỉ dám nhìn lén họ, quan tâm họ từ phía xa mà chẳng có dũng khi để đúng trước người đó nói ra hết những tâm tư tình cảm của mình.
Cô cũng vậy, cô đã vô tình thích anh, chàng trai cùng lớp vì những lời hỏi hang đơn giản nhưng đầy tình cảm từ anh:
- Này cậu gì ơi, cậu dễ thương thế
- Cậu sinh ngày mấy vậy
- Bài kiểm tra kì này cậu được bao nhiêu điểm
-........
Hay những lần anh cố tìm cớ để nói chuyện với cô.
Hôm ấy trời thật đẹp, anh đến bên cô cho cô biết được cái cảm giác được gọi là quan tâm, ấm áp.
Rồi một ngày nọ, anh né tránh cô, bỏ rơi cô, cô có thể cảm nhận được sự lạnh lung từ ánh mắt, cử chỉ của anh dành cho cô. Hôm ấy trời đổ mưa, ông trời đang khóc cho nổi lòng của cô chăng?
À thì ra anh đã biết được là cô có tình cảm đặc biệt với anh.
Anh cứ như thế với cô. Cô cảm thấy vô cùng khó chịu. Một ngàn câu hỏi tại sao cô tự đặt ra:
_Tại sao cậy ấy lại né tránh mình?
_Tại sao cậu ấy lại lạnh nhạt với mình?
_...
Cô và anh cứ như thế cho đến một ngày cô đứng trước mặt anh hỏi:
_Cậu biết tớ thích cậu?
Anh chẳng dám nhìn thẳng vào mắt cô, né tránh ánh mắt cô anh đáp:
- Ừm....
Cô không ngần ngại, nhìn thẳng vào mắt anh, cô hỏi
_ Vậy cậu có thích tớ không.!?
Một lần nữa anh lại né tránh ánh mắt cô, anh sợ nếu như nhìn thẳng vào ánh mắt ấy, anh sẽ lại mềm lòng như lúc trước.
- Có, nhưng mà....
Cô khó chịu khi anh cứ lãng tránh ánh mắt của mình
_ Tại sao lại không nhìn thẳng vào mắt tớ?
- Thật sự xin lỗi, tớ không xứng với cậu...
Nghe câu nói ấy, tim cô như bị ai đó bóp lại, ngực trái của cô cứ nhói lên, sóng mũi cũng bắt đầy cay cay, mắt cô đã đỏ từ khi nào không hay.

To be continued

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#txnacvt