chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_Chắc chắn rồi.!
Các tiết học còn lại cũng trôi qua trong sự yên lặng của hai người.
Thời gian trôi nhanh thật, chớp mắt một cái mà đã tới giờ về. Vậy là cô đã bở lỡ một ngày được ở cạnh bên anh. Cô nhanh chóng thu dọn sách vở bỏ vào cặp. Đôi chân nhanh nhẹn sãi bước về nhà, anh cũng vậy. Vừa về đến nhà, anh bước lên phòng quăng cặp lên chiếc bàn học thân quen, nằm trằng trọc trên giường suy nghĩ mãi anh cũng quyết định lấy xe chạy đến nhà cô.
Đến nhà cô, anh bâng khuân, không biết nên nhấn chuông không. Suy nghĩ một hồi anh cũng bấm chuông. Cô nghe tiếng chuông cửa thì đi xuống nhà mở cửa. Thấy anh cô khác bất ngờ, vì khá lâu rồi anh không đến nhà cô. Cô khẽ hỏi:
_ Cậu tìm tớ hả ?
- Không lẻ tìm mẹ cậu.
_ Hihi, tìm tớ có chuyện gì không?
- Đi công viên với tớ không?
Khá bất ngờ với câu hỏi của anh, cô thắc mắc
_ Có chuyện gì sao?
- Không, chỉ là không phải cậu sắp đi nước ngoài học sao?. Tớ muốn dẫn cậu đi công viên để có kỉ niệm thôi. Cậu không muốn đi thì thôi. * Mặt anh xụ xuống trong như đứa trẻ đang vòi kẹo từ người lớn.*
_ Tớ muốn đi mà. Chờ tớ chút, tớ thay đồ đã.
-Ừm. Tớ sẽ chờ.
Cô mỉm cười quay lưng vào nhà thay đồ. Đến tủ đồ, cô lựa bộ đồ hợp với bộ đồ của anh đang mặc nhất. Bước xuống nhà. Cả hai đến công viên chơi.
Anh và cô chơi hết trò này đến trò khác, cả hai đều chơi vui vẻ. Dường như khoảng cách giữa hai người đã được xóa đi phần nào . Khi cả hai thấm mệt thì hai người lại chiếc ghế đá gần đó ngồi.
- Cậu chờ tớ nhé, tớ đi mua nước cho cậu.
_Cảm ơn cậu.* Cô mỉm cười hạnh phúc đáp. Cô ước gì lúc này thời gian có thể ngừng lại, để cô được ở gần với anh lâu hơn.*
Hoàng hôn dần buông xuống. Anh chở cô về nhà, sau đó anh cũng về nhà.. Trước khi đi, anh hỏi cô:
- Mai mình đi chơi tiếp nhé.
Cô không nói gì chỉ gật đầu rồi quay lưng bước vào nhà. Dù chỉ còn 2 ngày để được ở gần anh nhưng cô vẫn cảm thấy hạnh phúc.Còn về phía anh, tuy những giây phút được ở bên cô ngắn ngủi nhưng tim anh lại loạn nhịp vì vô. Vì nụ cười thơ ngây, khuôn mặt hồn nhiên của cô. Nhưng lại không thể níu giữ cô vì anh lo nghĩ cho tương lai của cô. Anh không thể ích kỉ chỉ nghỉ cho bản than mà để cô đánh mất đi tương lai được.
To be continued……..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#txnacvt