Chap 3: Là anh?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉnh sửa:
Trấn Thành: Hắn
Trường Giang: Anh
_________________

Giang ngồi bên cửa sổ, anh liếc nhìn hạt mưa rơi, chợt tiếng ba anh gọi vọng vào làm Giang giật mình.

"Giang, ta muốn nhờ con một việc..."

Ông nói ấp úng khiến anh cảm thấy tò mò cắt ngang lời ông

"Việc gì thế? Sao nhìn bố vẻ tuề tụy vậy? Chuyện công ty nữa sao?"

Anh nhiệt tình hỏi thăm ông, ông mỉm cười nhẹ nhàng, tay ông dịu dàng xoa đầu anh.

"Con đã trưởng thành rồi, sao không kiếm cho mình một cô người yêu, bố mẹ chắc không thể lo đủ cho con nữa rồi..."

Ánh mắt ông buồn rầu, nhưng gương mặt vẫn là gương mặt của một ông bố dịu dàng đang khuyên nhủ con trai mình, ông rất yêu quý anh, vì anh là đứa con trai duy nhất của gia đình ông, ông chỉ sợ, sợ rằng một ngày nào đó ông sẽ không thể ở bên cạnh và chăm sóc cho anh được nữa.

"Bố sao lại nói những lời này với con"

Ánh mắt long lanh như giọt sương ban mai của anh ngước nhìn lên người bố.

"Giang..." Ông thở dài

"Liệu sau này, chúng ta không còn gì, đến lúc đó con có còn ở bên bố mẹ không? Bố mẹ không còn đủ điều kiện có thể nuôi con được nữa. Giang, con đã lớn rồi nghe bố nói hãy đi tìm một mái nhà riêng được không?"

Ông ôm anh vào lòng, anh cũng ôm chặt lấy lại ông

"Được, con sẽ tìm một mái ấm mới, con sẽ đem thật nhiều tiền về cho gia đình mình"

Trường Giang  mỉm cười, tay run run, giọt nước long lanh còn đọng trên đôi mắt anh, giọng nói anh nhẹ nhàng nhưng lại mang đến cảm xúc cho người đối diện thấy sự kiên quyết trong giọng nói đó.

Được, anh khẳng định như vậy, ông tin anh.

____________

Đây là một quán bar khá nổi tiếng tại thành phố Bắc Kinh, Trung Quốc.

Giang bước vào, dáng người anh bước vào khiến ai cũng thốt lên vì vẻ đẹp của anh. Anh mặc 1 bộ áo trắng trông khá lịch sự.

Nghe nói quán bar này có một anh chàng vô cùng điển trai, hắn là ông trùm trong việc buôn bán rượu bia, quán bar này là do hắn ta mở nên rất nhiều cô gái tới đây chỉ để ngắm hắn. Nhưng rất tiếc hắn đã có gia đình.

Giang thở dài, anh cảm thấy lẻ loi giữa một bầu không khí nào nhiệt ở nơi đây, ánh đèn màu nhấp nháy liên tục, tiếng nhạc sôi động nhưng chẳng khiến anh vui lên mấy.

Anh tới quầy rượu gọi một chai Hennessy, tay anh không ngừng rót rượu rồi uống, thật đắng, nhưng lại khiến anh cảm thấy hưng phấn hơn.

Anh gục mặt xuống bàn, bỗng có một bàn tay to lớn chạm vào eo anh, Giang liền theo phải xạ quay đầu, trước mặt anh là ba người đàn ông cao to lực lưỡng, khuôn mặt họ như đang khao khát muốn có được anh vào đêm nay, thật biến thái!

Anh đứng dậy, lùi dần về phía sau, ba người đàn ông thấy thế càng hưng phấn hơn, chúng không chần chừ tóm lấy thân hình đang run rẩy của anh.

Giang hoảng loạn la hét nhưng bị bàn tay to lớn bịt miệng lại, anh càng vùng vẫy càng khiến cho ba người đàn ông kia càng thích thú.

'Đừng sợ, bọn anh sẽ nhẹ nhàng mà"

Một tên ôm chặt anh, miệng hắn ghé sát vào tai anh, tay hắn liên tục đùa giỡn và sờ mó cơ thể anh. Mặt anh đỏ bừng, cố hét lên nhưng bất thành. Từng giọt nước mắt trên mắt anh rơi xuống, bất lực, anh nhắm mắt, thả lỏng cơ thể.

Rượu thấm dần vào người, anh dần mất kiểm soát, những tiếng rên rỉ nhẹ cứ liên tục phát ra từ miệng anh, người anh nóng như lửa đốt.

"Bụp"

Một tiếng đập cực mạnh, anh cảm thấy người bỗng nhẹ bẫng, anh mở mắt, ba người đàn ông khi nãy lăn trên sàn, tay chúng ôm bụng kêu gào thảm thiết, Giang ngước mắt lên.

Trước mắt anh là một anh chàng điển trai,... Là... là hắn!

(Hết chap 3)

Nói chung đăng giờ linh dị đó đọc không đọc thì đọc <33

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro