🥑C12: Nằm xuống bên kia đi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

⭐️⭐️🥑🥑⭐️⭐️✨✨✨⭐️⭐️🥑🥑⭐️⭐️✨✨✨

❋ Edit: nacapuuu

"Lại...... Lại qua hai ngày nữa đi." Kỳ thật dưới thân cô đã sớm không còn rồi, nhưng cô còn chưa chuẩn bị tâm lý xong nên không dám nói, cô sợ Triệu Tranh sẽ cưỡng bức mình......

"Hảo!" Triệu Tranh hít sâu một hơi, áp chế sự xao động trong cơ thể xuống, hắn đứng dậy dắt tay cô về nhà.

Lòng bàn tay hắn thực nóng nhưng không giống như cô,  nóng lên là lòng bàn tay liền ra mồ hôi, còn tay hắn tuy là nóng nhưng lại rất khô ráo, dường như trong cơ thể còn có một ngọn liệt hỏa đang cháy hừng hực như muốn nướng chín cô luôn vậy.

Lâm Thanh Thanh ngoan ngoãn để hắn dắt mình về, vào tới trong thôn vì sợ bị người  ta nhìn thấy, cô liền muốn buông tay ra, nhưng lại bị hắn bắt được rồi gắt gao nắm chặt.

"Chúng ta là vợ chồng rồi, sợ cái gì chứ?"

Lâm Thanh Thanh biết bọn họ là vợ chồng, cô cũng không phải là sợ cái gì mà chỉ là thấy rất ngượng ngùng......

Thời điểm hai người về đến nhà  mặt trời đã sắp lặn rồi, Triệu Tranh vừa đến nhà liền bắt đầu thu thập dọn dẹp, bởi vì đi bệnh viện trì hoãn hết nửa ngày nên công việc trong nhà còn chưa làm xong.

Lâm Thanh Thanh muốn đi qua hỗ trợ, nhưng hắn lại không muốn cho cô làm cái gì cả.

Cô mới vừa cầm lấy cây chổi muốn quét rác, Triệu Tranh liền một phen túm lấy rồi bắt đầu quét dọn.

Cô chỉ có thể an tĩnh ngồi ở trong phòng, nhìn Triệu Tranh bận rộn trong ngoài, tức khắc cảm thấy chính mình có chút vô dụng......

Cơm chiều đơn giản là ăn mì sợi, trong nhà có dưa muối, hắn còn luộc thêm hai cái trứng, tất cả đều đưa tới trong chén cô:

"Tôi chỉ biết làm mấy món đơn giản như này thôi."

Hắn là một đại nam nhân tự mình sinh hoạt, đói bụng thì đơn giản ăn mấy cái bánh bao hay mì sợi gì đó, trước kia chưa từng chiếu cố qua người nào, nên càng không biết làm sao để có thể chiếu cố nữ nhân thật tốt.

Lâm Thanh Thanh thấy hắn đối xử với mình rất tốt cũng rất cẩn thận, hắn đưa qua cô liền ăn, rốt cuộc người ta là cầm tiền cưới cô về nhà, về sau còn cho cô tiếp tục được đi học, sao cô còn không biết tốt xấu mà yêu cầu này kia nữa chứ.

Ăn cơm xong, Triệu Tranh đứng lên muốn thu thập chén đũa, Lâm Thanh Thanh giữ chặt cái chén mình không chịu cho hắn cầm đi:

"Anh cứ để tôi rửa chén cho, tổng cũng không thể cái gì cũng không cho tôi làm chứ."

Triệu Tranh trầm mặc mà nhìn cô, nói:

"Tay em là dùng để viết chữ, chứ không phải dùng để làm mấy cái việc này."

Đây là lần thứ hai hắn nói lời này với cô. Lâm Thanh Thanh vội nói:

"Tôi cũng không có kiều khí tới như vậy đâu, tôi có thể làm việc nhà được."

"Tôi cưới em về không phải là để em làm việc nhà."

Triệu Tranh nghiêm trang nói xong liền đem chén đũa trong tay cô lấy qua, rồi chính mình đi đến viện ngoài rửa sạch sẽ.

Lâm Thanh Thanh nghe hắn nói thế thì trong lòng có chút ê ẩm, không nói nên lời đây là cảm giác gì. Cô cũng không biết Triệu Tranh vì cái gì mà chịu ra tiền cưới chính mình, còn hứa hẹn tiếp tục cung cấp cho cô học đại học, còn đồng ý sau khi tốt nghiệp nếu cô thấy không thích hợp thì liền ly hôn, phảng phất như cái tiện nghi này của hắn là chờ cô tới nhặt vậy.

Cô cảm thấy mình không có đáng giá đến như vậy, cho nên thời điểm gả cho Triệu Tranh cô cũng nghĩ kỹ rồi, cô sẽ tận lực giúp hắn thu dọn nhà cửa, sống với nhau thật tốt, sau khi tốt nghiệp nếu muốn ly hôn gì đó đều là chuyện sau này, còn ở thời điểm hai người là vợ chồng cô sẽ không trốn tránh chuyện sinh hoạt vợ chồng.

Nhưng sau khi kết hôn, Triệu Tranh lại luôn nhân nhượng cô như vậy, ngược lại làm cô không biết phải làm sao mới phải.

Buổi tối hai người nằm trên cùng một cái giường, nhưng ở hai cái ổ chăn, hai người đều không ai cảm thấy buồn ngủ, ngoài cửa sổ ánh trắng sáng tỏa mà xuyên thấu vào, đem phòng ốc chiếu sáng một mảng.

Đột nhiên lúc này Triệu Tranh xốc ổ chăn cô lên rồi chui vào, đè lên trên người cô mà trầm thấp khàn khàn nói:

"Thanh Thanh, tôi còn muốn...."

"Tôi, tôi còn chưa được......"

"Dùng tay đi"

Hắn biết kinh nguyệt của cô còn chưa đi, nhưng đêm qua được tay nhỏ của cô xoa qua làm đại điểu thực tủy biết vị mà bắt đầu kén ăn, nghĩ đến tay nhỏ của cô là ngạnh lên, nhưng khi dùng tay chính mình xoa nhẹ mấy cái thì một chút cảm giác cũng không có.

Lâm Thanh Thanh mặt nóng như lửa, đẩy đẩy hắn đang đè trên người mình xuống:

"Vậy anh nằm xuống bên kia đi."

"Không được, tôi muốn đè ở trên người của em." Triệu Tranh không động đậy mà nói.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄) 

⭐️⭐️🥑🥑⭐️⭐️✨✨✨⭐️⭐️🥑🥑⭐️⭐️✨✨✨

Puu:........!!!!!!......... một tuần 5c....... nếu cuối tuần Puu rảnh có thể up thêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro