🥑C22: Về sau em sẽ nghiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


❋ Edit: nacapuuu

🥑🥑⭐⭐⭐⭐🥑🥑❤♥️💥💋💋

"A ha......" Lâm Thanh Thanh ngẩng đầu lên để lộ ra phần cổ trắng nõn, cô cũng không biết vì sao khi côn thịt hắn cắm vào tận cùng bên trong, liền đưa tới cho cô một trận tê dại run rẩy.

Triệu Tranh thấy tiểu huyệt cô đã thích ứng với dương vật của mình nên liền bắt đầu qua lại thọc vào rút ra.

Lâm Thanh Thanh nằm ở dưới thân hắn thô nặng thở hổn hển, để tùy ý hắn ở trên người mình rong ruổi.

Cái giường tân hôn như không chịu được sự dây dưa mãnh liệt của hai người mà không khỏi phát ra tiếng kẽo cà kẽo kẹt.

Đại điểu của Triệu Tranh được tiểu huyệt ấm áp bao lấy, đôi tay hắn cũng không rảnh rỗi mà đang không ngừng xoa bóp trước ngực cô, hắn một bên đĩnh động thân mình mà rút ra thọc vào, một bên vui thích ngắm nhìn tiểu kiều thê đang đắm chìm dưới thân.

Lâm Thanh Thanh hiện giờ như con cá mắc cạn mà không ngừng há miệng thở dốc, hô hấp thật gian nan, đôi v*ú trước ngực cũng không ngừng phập phồng đong đua vì bị hắn va chạm.

Trên mặt trắng nõn của cô đã nhiễm một tầng ửng đỏ, ánh mắt trong veo giờ đã tràn đầy mờ mịt mông lung

Hắn biết cô đây là bị thao cho sảng rồi.

Trước kia hắn đã nghe qua mấy chiến hữu nói vài chuyện thô tục, họ nói nữ nhân lần đầu bị thao đều sẽ thực đau, nhưng về sau khai mở liền sẽ nghiện.

Nhìn tiểu kiều thê dưới thân hắn mới bị thao ngày đầu tiên mà đã sảng như vậy rồi, xem ra thực mẫn cảm, có lẽ cô cũng thực thích bị hắn thao như này đi?

Lâm Thanh Thanh xác thực là cảm thấy bị thao thật thoải mái, trừ bỏ thời điểm vừa mới bị phá thân kia ra, hiện tại mỗi cái thọc vào rút ra của hắn đều sẽ làm cô cả người tê dại.

Cô thực thích loại cảm giác này, thích cảm giác bị hắn đè ở dưới thân mà thao lộng......

Triệu Tranh vừa rồi đã bắn qua một lần, nên lúc này đây thao thời gian phá lệ dài, ước chừng lăn lộn đến hơn một giờ.

Hắn mãnh lực va chạm làm thân mình cô phát ra tiếng ' bạch bạch ' vang vọng khắp phòng, đó là do dương v*t hắn cắm sâu vào nên hai cái tinh hoàn liền chụp đánh ở trên mông cô, làm Lâm Thanh Thanh xấu hổ đến muốn che kín lỗ tai mình lại.

Lâm Thanh Thanh đã không nhớ rõ là mình bị hắn lăn lộn trong bao lâu nữa rồi, cô chỉ biết là ở thời điểm cuối cùng hắn đã cầm lấy long căn của mình rút ra bắn ở trên đùi cô.

Lâm Thanh Thanh lúc này mới yên tâm mà thiếp đi......

Ngày hôm sau lúc cô tỉnh lại, cảm giác cả người đau đớn giống như bị xe nghiền qua một lần vậy, đau nhức vô cùng.

Đặc biệt là chỗ ở giữa hai chân, đau đến muốn xuống giường hay đi đường đều khó khăn vì nó đã sưng tấy lên.

Cô xốc một góc chăn lên nhìn nhìn, nguyên bản cô nghĩ sẽ là một mảnh hỗn độn bất kham, nhưng không, trên người cô thế nhưng lại cực kỳ sạch sẽ, hình như là Triệu Tranh đã giúp cô chà lau qua một lượt.

Lâm Thanh Thanh chậm rãi dịch chân xuống giường, cô miễn cưỡng chịu đựng thân mình đau nhức mà đứng vững trên mặt đất rồi bắt đầu thu dọn mùng mền.

Cô thấy cái chăn dưới thân hôm qua giờ đã bị nhiễm một vệt máu hồng hồng, làm cô đỏ bừng cả mặt mà nhanh chóng kéo nó xuống, muốn thừa dịp TRiệu TRanh không có nhà mà đi giặt rửa sạch sẽ.

Không nghĩ tới cô vừa mới mở cửa phòng thì đã thấy Triệu Tranh đang bưng thức ăn ra bàn, phát hiện cô đã tỉnh, khuôn mặt băng sơn khó gần kia liền lộ ra ý cười:

"Tỉnh rồi à? Tôi còn định làm cơm sáng xong sẽ đi vào gọi em dậy đây."

Cô chưa từng thấy qua Triệu Tranh cười, trước kia khi Triệu Tranh từ quân ngũ trở về trong thôn cũng chưa từng cười qua lần nào nên cô có chút ngẩn người.

Lúc định thần lại thì liền gật gật đầu, nhưng cô vẫn muốn ôm chăn trải giường ra ngoài trước, nhưng bị Triệu Tranh ngăn lại.

"Cứ để tôi giặt cho, em ăn cơm trước đi."

"Cứ để tôi giặc cho."

Lâm Thanh Thanh gắt gao ôm chặt không buông tay, cô rất ngượng ngùng a.

Triệu Tranh xoa nhẹ tóc cô một phen mà nói:

"Vì cái gì cùng lão công mình khách khí như vậy? Mau ăn cơm đi, ăn xong rồi tôi sẽ mang em đi huyện thành mua chút đồ dùng chuẩn bị cho em đi học đại học."

Hắn bỗng nhiên ôn nhu như vậy làm cô có chút không biết phải làm sao, rõ ràng trước tối hôm qua hắn không phải là cái dạng này mà.

Lâm Thanh Thanh tự nhiên là tranh không lại hắn, khăn trải giường bị hắn túm được đem ra ngoài giặt tẩy.

Khi cô ăn cơm xong thì Triệu Tranh đã đem khăn trải giường giặc sạch sẽ hơn nữa còn đem đi phơi nắng:

"Giờ chúng ta sẽ ngồi xe ba bánh đi huyện thành, đi thôi."

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽
Puu: cuối tuần nên bão chương nha!!!
♥️♥️♥️♥️⭐⭐⭐⭐⭐💋💋💋💋🥑🥑🥑

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro