Chương 3: Vân gia tới thăm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Cung vỗ cái ghế bôm bốp cười đầy sảng khoái. Bên cạnh hắn, hai người đi cùng lập tức đứng dậy. Khí thế của bọn chúng bộc phát ra ngoài. Chấn nhiếp mọi người.

- Hải Tuyền cảnh sơ cấp!!!

Vân gia chủ vẻ mặt đầy khó coi. Hắn tuy cũng là Hải Tuyền Cảnh, nhưng sao có thể lấy một địch ba đây.

-Chậm đã!!

Tiếng quát lớn từ bên ngoài vọng lại, mọi người quay đầu lại nhìn.

Vân Lăng từ ngoài tiến vào. Mắt phượng liếc nhìn đám người Trần gia đầy căm phẫn.

- Cha, Bảo vật trấn gia của chúng ta đã trở lại.

Câu nói này của nàng vừa thốt ra. Liền khiến tất cả trợn trong mắt nhìn vào thứ mà nàng ta đang cầm trên tay.

Mọi người chứng kiến đều đại biến tâm lý.

- Thủy Tinh thạch! Bảo vật trấn gia của Vân gia thật sự đã tìm thấy sao?

- Món chí bảo này chẳng phải đã theo lão tổ tông vào bên trong cấm địa, rồi mất tích ở trong đó sao.

- Thủy tinh thạch có thể khiến cho năng lực của cường giả tăng lên mấy lần. Có nó, Vân trang chủ hoàn toàn có thể cân ba tên Linh Thai cảnh kia không mấy vất vả.

Vân gia chủ nhanh như một cơn gió, thoáng chốc đã xuất hiện cạnh Vân Lăng. Hai tay run rẩy nhận lấy Thủy Tinh thạch. Khuôn mặt nở nụ cười thỏa mãn hết sức.

- Có Thủy Tinh thạch trong tay, Vân gia ta bất diệt.

Hắn cười khà khà, quay lại hỏi Vân Lăng

- Rốt cục con làm thế nào tìm được Thủy Tinh thạch vậy.

Vân trang chủ càng để ý tới Vân Lăng hơn. Hạt châu này thất lạc ở cấm địa đã mấy năm nay. Tuyệt nhiên không có tin tức gì. Chẳng lẽ là Lăng nhi đã đi vào trong cấm địa tìm bảo vật.

Không có khả năng đó!

Vân trang chủ cùng những trưởng lão trong gia tộc cũng đã từng đến cấm địa. Bọn họ tuyệt nhiên không thể tiến vào.

Vân Lăng chỉ vỏn vẹn nói một câu:

- Là do tiền bối kia dẫn ta đi tìm bảo vật.

Nghe lời này đám người Vân gia sắc mặt đại biến.

- Lão tổ tông còn chưa chết!!!

Trên mặt Vân trang chủ mang theo vẻ không thể tin.

Vân Lăng vô ý thức nói vị tiền bối này, nghĩ thành Vân gia lão tổ.

Đây chính là một nhân vật không tầm thường.

Hắn còn sống, vậy thì phiền toái.

Vân Lăng ngạo nghễ nói: "Ngươi còn chưa xứng nghe ngóng!"

Mặc dù không biết vị tiền bối kia thực lực chân chính ra sao, nhưng Vân Lăng tin tưởng, đám người Trần gia các loại kia, đến tư cách xách giày cho vị tiền bối kia cũng không có.

-Ha ha, ta đoán, các ngươi vị lão tổ kia, coi như không chết, cũng phế đi a? !

Lúc này, Trần cung cùng một trưởng lão khác lại là lạnh lùng mở miệng, "Bằng không mà nói, hắn hà tất nhường ngươi nắm cái hạt châu này trả lại đâu? Tự mình đến không được sao?

Hắn vừa hỏi như thế, tất cả mọi người đều nghiêm nghị.

Hơn phân nửa như thế a.

Vân Lăng vẻ mặt không thay đổi, mà thả ra tu vi.

-Linh Thai cảnh hậu kỳ đỉnh phong ? ! Làm sao có thể? Tại trong tình báo, ngươi chẳng qua là Linh thai cảnh Trung kì.

Trần Cung kinh hãi.

-Bằng chừng ấy tuổi. . . Vân gia thế mà lại bồi dưỡng được nhân tài như vậy sao?

Mọi người trong sảnh điện đều chấn kinh.

- Lăng nhi, ngươi. . .

Liền cả Vân trang chủ cũng là bất khả tư nghị.

-Vị tiền bối kia chỉ bảo một ít mà thôi.

Vân Lăng lạnh nhạt.

Tất cả mọi người là chấn kinh.

Giờ khắc này, trên dưới Vân gia mọi người, đều là bắt đầu thấp thỏm không yên.

Sau lưng Vân Lăng, đến tột cùng có một vị nhân vật dạng gì? Vân Lăng rời đi mới một ngày, vị tiền bối kia chỉ điểm, liền có thể Linh Thai đỉnh phong? !

Trần Cung cảm thấy, chuyện này quá độ!

-Hừ, đừng tưởng rằng dạng này liền có thể dọa chúng ta, các ngươi sớm muộn đều thuộc về Trần gia ta cả.

Nói xong, hắn hóa thành trường hồng rời đi.

Xuất hiện loại tình huống này, nhất định phải trước tiên bẩm báo trang chủ.

Bọn hắn vừa đi, Vân gia trên dưới, không khỏi là thở ra một hơi nhẹ nhõm thật dài!

- Lăng nhi, đến tột cùng chuyện gì xảy ra? !

Vân trang chủ vội vàng đặt câu hỏi.

-Chúng ta gặp được một vị tiền bối. . .

Vân Lăng kể lại việc gặp Tiểu Bảo một câu không thiếu.

Vân trang chủ nghe vậy, một hồi chấn kinh.

Tiến vào tuyệt địa như giẫm trên đất bằng?

Búa chém Huyền Hỏa mộc?

Liền Thủy Tinh thạch đều chướng mắt? Tùy ý đưa cho Vân Lăng?

Hắn rung động.

Người này là tồn tại kinh khủng bậc nào đây?

-Cái này sao có thể. . . Ta muốn đi cũng bẩm báo Lão tổ tông!

-- tại Vân gia, Vân lão tổ tiền nhiệm còn sống, thế nhưng, bởi vì thọ nguyên không nhiều, cơ hồ như dầu đèn sắp tắt, cho nên một mực tại bế quan.

Không bao lâu sau Vân trang chủ bước vào sảnh điện, bên cạnh là một lão già gầy còm, chỉ còn da bọc xương.

Người này chính là lão tổ tông của Vân gia hiện tại. Nghe được tin này không thể tiếp tục bế quan. Lập tức đến sảnh điện bàn việc.

Lãp tổ tông Vân gia xúc động nói.

- Vị tiền bối kia nhất định là lão tổ tông của Vân gia chúng ta.

Nghe vậy Vân Lăng có chút khó hiểu bèn lên tiếng

- Nhưng vị tiền bối kia thật sự còn quá trẻ. Không hơn tuổi của con nữa cơ.

Lão tổ tông Vân gia giải thích.

- Rất có thể lão tổ của chúng ta đã tiến vào cảnh giới Sinh Địa cảnh. Tuổi thọ hay diện mạo đều trẻ lại rất nhiều. Bằng không Thủy Tinh thạch sẽ không nhận người kia là chủ nhân.

- Tình hình Vân gia hiện tại đang bị hai nhà Trần gia và Lý gia chèn ép. Không có người đản toạ, chỉ sợ Vân gia khó lòng chống đỡ. Chúng ta nhất định phải đến đó, mời lão tổ tông về.

******
Mà giờ phút này. Tại sảnh đường của Trần gia.

Sau khi nghe Trần cung bẩm báo về biến cố ở nhà Vân gia. Trần trang chủ Trần Lâm hừm lạnh một tiếng, nhíu mày suy nghĩ.

- Trang chủ, hiện tại Vân gia lão tổ tông còn sống. Vậy kế hoạch của chúng ta phải làm thế nào đây.

Tiếng cười nhàn nhạt cất lên giữa sảnh điện.

- Không sao! Ngược lại ta còn muốn xem tên tổ tông của Vân gia rốt cục lợi hại như thế nào. Kế hoạch cứ tiếp tục triển khai, nhất định phải thâu tóm Vân gia vào tay chúng ta.

Trần Cung ở phía dưới chắp tay nhận lệnh, phía sau những bóng người lập tức đi ra ngoài, nhanh chóng hoá thành đạo ánh sáng bay đi

Tiểu Bảo trở lại bên trong thôn nhỏ, đem củi đi bổ, đưa đến nhà Trương đại thúc.

- Tiểu Bảo a, thật sự là làm phiền ngươi!

Trương đại thúc cười.

-Không có việc gì, lá thuốc ta đã để trong phòng, giờ ta giúp ngươi mang củi đi bổ.

Hắn vung lên rìu, bắt đầu chẻ củi.

. . .

Mà lúc này.

Hai đạo hồng quang lóe lên, ba đạo nhân ảnh xuất hiện tại sơn thôn nhỏ trước mặt.

-Nha đầu, vị tiền bối kia đại năng, là ở chỗ này?

-Không giống a.

Vân Lăng trên mặt mang theo nghi hoặc.

Không có cảm ứng được khí tức cường đại naog, thậm chí có thể nói. . . Thường thường không có gì lạ.

Nhìn qua, cái này là một cái sơn thôn nhỏ bình thường mà thôi.

- Ta cũng không biết nữa. Chỉ là lúc vị tiền bối kia nói sẽ về thôn. Cung quanh ngọn núi chỉ có duy nhất thôn này. Lên ta đoán là người ở trong đây.

Vân Lăng cũng có chút đắn đo về chuyện này.

- Đây là bình thường!

Lão tổ tông đương nhiệm của Vân gia vuốt chòm râu bạc của mình lên tiếng.

- Những người có tu vi cảnh giới cao, thường chọn những nơi thâm sơn cùng cốc để sống cuộc sống thanh tịnh, an nhàn. Đây cũng chính là đạo lý rừng núi tàng hổ báo, đồng ruộng hiện Kỳ Lân.

Vân trang chủ lập tức hiểu ra, vôi vàng cúi đầu nhận ra đạo lý này.

- Quả thật là ta hồ đồ rồi!

Vị tiền bối kia là một vị đại năng, há lại có thể dùng cách suy nghĩ của người bình thường để suy đoán.

- Đi xem một chút.

Lão tổ tông Vân gia liền phất tay, mang mọi người tiến vào thôn nhỏ.

-Nha, ba vị khách nhân, các ngươi là từ đâu tới?

Mới vừa gia nhập thôn, liền gặp Trương đại thẩm.

Lão tổ tông xét lại một lần Trương đại thẩm, dùng thần niệm nói: "Một người bình thường."

Nhưng con mắt Vân trang chủ, lại là bỗng nhiên hướng mắt vào cái cuốc của Trương đại thẩm, trong mấõ lóe lên vẻ kinh ngạc!

-Cái kia cái cuốc. . . Có vấn đề a!

Hắn tiến lên, hướng phía Trương đại thẩm hơi khom người một cái, nói:

-Xin hỏi vị đại thẩm này , có thể hay không cho ta mượn cái cuốc này nhìn qua một lát.

Trương đại thẩm nghi ngờ, những người này làm gì đâu?

-Chỉ là một cái cuốc, có gì đáng xem?

Trương đại thẩm buồn bực mở miệng, nhưng vẫn là đem cái cuốc để xuống.

Vân lão tổ tiếp nhận cái cuốc, trong nháy mắt kích động lên!

-Đạo vận, này cái cuốc bên trên tràn ngập đạo vận a!

-Cái cuốc này, khẳng định đã được cao thủ tuyệt thế sử dụng tới, lưu lại một tia khí tức!

Hắn kinh ngạc mở miệng tán thán nói:

-Có thể lưu lại dạng này đạo vận. . . Xem ra lão tổ thật đã đạt cảnh giới Sinh Địa Cảnh.

Vân trang chủ cùng Vân lão tổ lập tức chấn kinh.

Sinh Địa Cảnh!

Cảnh giới tiền đề chuẩn bị bước vào quá trình kết đan. Một khi đan thành, vậy có thể thay gân hoán cốt. Rũ bỏ thân xác phàm nhân trở thành tán tiên.

Toàn bộ Thái Bình Thiên Quốc, những người cảnh giới Sinh Địa Cảnh cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Họ đều là những tồn tại cao cao tại thượng, được mọi người kính trọng hết sức. Ngay cả hoàng thượng gặp mặt còn phải cúi đầu chào. Đủ hiểu cảnh giới này có giá trị lớn như thế nào.

Nếu như Vân gia có một vị Sinh Địa Cảnh trấn toạ. Vậy thử hỏi từ nay ai dám gây sự với Vân gia nữa. Trần gia, Lý gia cũng chỉ là sâu kiến mà thôi.

- Lão tổ tông... Nhất định lão tổ tông đang ở bên trong.

Lão tổ tông đương nhiệm gật đầu chắc nịch, gã quay qua hỏi Trương đại thẩm

- Xin hỏi đại thẩm, cái cuốc này là do ai làm, và đã có ai sử dụng qua nó vậy,?

Vân Lão tổ khẩn trương hướng Trương đại thẩm đặt câu hỏi.

-Liền là ta à, ân. . . Còn có Tiểu Bảo cũng thường xuyên đến giúp ta nhổ cỏ.

Trương đại thẩm hững hờ trả lời.

Tiểu Bảo?

Mấy người nghe vậy đều là liếc nhau một cái.

Đây chính là một vị cường giả Sinh Địa Cảnh, như thế nào cùng trước mắt vị phu nhân bình thường này có thể gặp nhau đây?

Mà lời đại thẩm này nói rõ ràng liền là đối đãi một người bình thường, có thân mật nhưng không kính sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cuupham