Chương 16 Chân Tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phụ thân ta nói Tuyên Chấn mang mệnh thiên tử.

Năm đó ta còn nhỏ, còn chưa hiểu cái gì là thiên mệnh.

Tuyên Chấn là do phụ thân ta nhặt được ở chân núi mang về.

Mấy ngày đầu hắn còn không thèm nhìn ta một cái, nhưng về sau hắn cũng thân thiết với ta hơn một chút.

Ta tên là Liên Tâm, phụ thân gọi ta là Tiểu Tâm, nhưng hắn thích gọi ta là A Tâm.

Ta nói tên giống của nam nhi, hắn nói với ta rằng ta chưa bao giờ giống nữ nhi cả.

Ta tuy là không thích điệu đà nhưng dù sao cũng là một tiểu cô nương mà.

Không nghĩ hắn nghe xong lời này của ta miệng khẽ cong lên.

Ta nhất thời ngẩn ngơ trong giây lát, hắn đối ta cười.

Nụ cười đó làm ta ngây ngốc mấy hôm.

Về sau ta mới biết hắn là thái tử tiền triều, chiến tranh loạn lạc nên bị gian thần hãm hại.

Ta thấy Tuyên Chấn thực đáng thương

Thời gian trôi qua thấm thoát đã 8 năm...

Năm đó Tuyên Chấn hai mươi tuổi, còn ta đã mười tám.

Hơn nữa ba tháng trước, ta và chàng đã thành thân.

Chàng nói chàng chỉ cần có ta, không cần gian sơn nữa. Ngay lập tức bị phụ thân ta phản bác.

Người nói chàng là thái tử, phục quốc là nhiệm vụ.

Ta không cần biết chàng sẽ đi con đường nào, chỉ cần chàng muốn, ta liền theo chàng.
Dù là dầu sôi biển lửa, ta cũng nguyện theo chàng.

Tuyên Chấn nói chàng có ta làm thê tử là phúc phần tám kiếp của chàng.

Câu nói này cuả chàng làm ta thực rất vui.

Hôm đó phụ thân muốn phu thê bọn ta lên đỉnh Mê Khúc hái thảo dược, bọn ta không chút nghi ngờ liền nghe theo.

Lúc quay về, máu đã nhuộm đỏ đất, phụ thân ta tay cầm kiếm chống đở. Run run cười với bọn ta.

Thân phận cuả Tuyên Chấn đã bại lộ, ngoài việc chiến không còn lựa chọn nào khác.
Hai năm sau đó, ta theo chàng xông pha nam bắc, triệu tập binh mã, chống lại triều đình.

Hôm nọ, khi ta tỉnh dậy thì đã không nhìn thấy Tuyên Chấn đâu.

Ta mới hiểu ra rằng, ta là bị triều đình bắt cóc, muốn dùng ta uy
hiếp chàng.

Ta còn nhớ rõ mồn một ánh mắt sắt dục lão hoàng đế nhìn ta. Thật khiến ta buồn nôn.
Chiều hôm đó, lão hoàng đế đến đại lao gặp ta nói chỉ cần ta bảo Tuyên Chấn rút quân, hắn sẽ thả ta về với chàng. Bằng không hắn sẽ nhục mạ ta trước mặt chàng.

Sau đó ta không còn nhớ mình đã làm gì nữa. Khi ta ý thức lại được sự việc thì đã đứng giữa toà thành.

Hai bên cấm vệ quân không ngừng chỉa kiếm vào ta.

Toàn thân ta đẫm máu tươi, phải rồi, ta đã một đao đâm vào cổ họng của lão hoàng đế, là ta giết lão.

Bên dưới thành là năm mươi vạn quân, mà người đứng đầu chính là phu quân cuả ta- Tuyên Chấn.

Trời còn thương ta, trước khi chết còn cho ta gặp chàng lần cuối.

Tuyên Chấn thân mặc chiến bào cưỡi hắc mã uy nghi lộng lẫy, ta chưa bao giờ thấy chàng khí phách như bây giờ.

- A Tâm

Chàng nghẹn ngào gọi ta nghe thật đau xót.

- Tướng công, Liên Tâm được làm nương tử cuả chàng là phúc phần cuả thiếp. Hôm nay trước khi chết được gặp chàng lần cuối, thiếp thực cảm tạ lão thiên gia ban ân. Tâm Liên chếp không hối tiết. Đạo thê Liên Tâm chưa tròn xin để kiếp sau báo đáp. Chàng là người đại cát, chỉ có ngai vua mới xứng đáng với chàng. Thiếp bạc phần không để cùng chàng hưởng phúc đến răng long. Chỉ mong chàng làm tốt nghiệp đế vuơng, chiếu cố cho bá tánh. Chỉ cần bấy nhiêu đó thiếp đã mãn nguyện rồi

- Chư vị, thời khắc quyết định đả đến, hoàng đế đã bị ta giết chết. Sau này chỉ mong chư vị dốc lòng phò trợ minh quân tạo phúc cho bá tánh. Giữ vững gian sơn.

Nói xong, bóng dáng ta nhanh chóng rơi xuống toà thành. Kềt từ lúc đó đã không còn là người nữa.

Ta từ trên cao nhìn thấy binh sĩ tấn công thành, khí thế hào hùng chưa từng có.

Mà Tuyên Chấn chỉ lặng lẽ ôm xác ta mang lên ngựa.

Năm đó, giang sơn đổi chủ, Tuyên Chấn lên ngôi hoàng đế

Tính ra củng đã hai mươi bảy năm rồi, ta ở bên sông Vong Xuyên ngày ngày chờ đợi. Diêm Vương không cho ta đầu thai, muốn ta đợi. Ta cũng không biết phải đợi cái gì.
Cho đến một ngày rốt cuộc ta cũng đã hiểu.

Bởi vì đã đợi được chàng...

Hôm đó Tuyên Chấn mặc bạch y nhã nhặn như dạ minh châu thắp sáng bầu trời Điạ phủ.

Nước mắt ta không kìm nén được vui mừng mà rơi xuống.

- A Tâm

- Tướng công...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro