Chương 235:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lâm Thanh Hòa cùng Đại Oa nay đã là sinh viên Bắc Đại, hiện giờ có thân phận này, mặc dù là chị hai Chu trước kia tràn đầy ghen ghét, đến bây giờ cũng chỉ có thể hâm mộ.

Ban đêm, Lâm Thanh Hòa bị Chu Thanh Bách lăn qua lộn lại mà thu thập một phen. "Anh đúng là sức trâu" Lâm Thanh Hòa hữu khí vô lực nói. Chu Thanh Bách cười khẽ, sau đó mới ôm cô ngủ. Anh nghĩ cho dù cô là sinh viên, là nữ thủ khoa, thì cũng vẫn là vợ của anh.

Không nói Lâm Thanh Hòa là thủ khoa tự nhiên của tỉnh, Đại Oa cũng là á khoa cũng là một tin tức thực chấn động. Nếu không thi cùng Lâm Thanh Hòa, thì Đại Oa cũng có thể là thủ khoa của tỉnh năm nay.

Tỉnh tổng cộng cấp khen thưởng cho Lâm Thanh Hòa hai trăm đồng, thành phố cũng khen thưởng một trăm, huyện thành bên kia khen thưởng năm mươi, còn lại công xã khen thưởng ba mươi. Đại Oa bởi vì là là á khoa nên được thưởng chỉ bằng một nửa của Lâm Thanh Hòa. Nhưng dù sao cũng là kiếm được một khoản học bổng.

Khoa tự nhiên có chính trị, ngữ văn, toán học, cùng với lý hoá. Lý hoá chính là vật lý cùng hóa học. Khoa xã hội cũng có chính trị, ngữ văn, toán học, còn có sử, mà lịch sử cùng địa lý, những môn này cũng hợp thành một khoa. Lâm Thanh Hòa cùng Đại Oa đều ghi danh khoa tự nhiên.

Mà bởi vì hai mẹ con có thành tích xuất sắc, mãi cho đến đêm 30, những người không nhận được giấy thông báo liền biết mình bị trượt mà tâm trạng đi xuống. Nhóm thanh niên trí thức liền tập hợp lại, đến nhà Lâm Thanh Hòa, mỗi câu đều gọi cô giáo Lâm ngọt xớt mà muốn hỏi thăm về kì thi đại học, đồng thời cũng muốn Lâm Thanh Hòa cùng Đại Oa dạy cho bọn hắn. Lâm Thanh Hòa nghe xong liền nói: "Chúng ta sắp phải khai giảng, hiện tại muốn chuẩn bị cho khai giảng, nên sợ là không có thời gian để dạy cho mọi người."

"Cô giáo Lâm, cô thi đậu nên liền khinh thường chúng ta a." Một nữ thanh niên trí thức trong nhóm lập tức nói.

"Tôi nói cái gì mà lại biến thành khinh thường các người? Cô cho rằng hiện tại vẫn là trước kia à? Có thể tùy tiện cô há mồm liền hắt nước bẩn lên người khác? Cô nếu là muốn cùng tôi giảng đạo đức thì cũng đừng trách tôi không khách khí, tôi giúp cô là tình cảm, không giúp cô cũng là bổn phận, cô còn muốn lấy việc này tới áp chế tôi để tôi phải giúp cô?" Lâm Thanh Hòa lạnh mặt, nhìn cô ta.

"Cô giáo Lâm, ý Giai Giai không phải như thế......" Một nam thanh niên trí thức liền mở miệng giải thích.

"Cô ta có nghĩ như thế hay không chính mình trong lòng rõ ràng, tôi cùng con trai thi đậu bằng chính bản lĩnh của mình, chúng ta chẳng nợ ai, cũng chẳng xin của ai. Vì vậy chính mình không có bản lĩnh thi đậu, liền cảm thấy chúng ta đoạt vị trí của mình, trong lòng ghen ghét cũng vô dụng thôi!" Lâm Thanh Hòa lãnh đạm nói.

Nếu là có thể, cô đương nhiên sẽ giúp, chính là cô biết rõ ràng, thời điểm thi đại học tiếp theo, các thanh niên trí thức này trong lòng có bao nhiêu muốn ly hôn để cao chạy xa bay? Bây giờ cô giúp bọn hắn, đến lúc đó người trong thôn sẽ tìm ai tính sổ? Cho nên vấn đề này, Lâm Thanh Hòa tuyệt đối không giúp, cũng không nghĩ đem chuyện liên quan đến trên người mình, cô trước nay đều là một nữ nhân ích kỉ như thế. Cô có thể giúp người, nhưng là khi giúp người mà có thể đem đến phiền phức hoặc nguy hiểm, cô sẽ không chút do dự thu hồi lại tâm tư, đem chính mình cùng người nhà bảo vệ tốt! Cho nên đừng nói dạy bọn họ, dù là tài liệu ôn tập trọng điểm mà cô đã làm, cô cũng sẽ không cho bọn họ.

"Chúng tôi không lâu nữa liền phải khai giảng, hiện tại còn rất nhiều đồ vật cũng chưa kịp chuẩn bị. Không những vậy, sau khi tôi cùng giáo viên Trần Sơn đi rồi, trường trung học sẽ thiếu hai giáo viên, tôi nghĩ mọi người cũng có thể đi tranh thủ xem có thể ứng tuyển không." Lâm Thanh Hòa bình tĩnh nói. Sau đó cô liền đem nhóm trí thức này đuổi về.

Mấy hôm sau, trong thôn liền truyền ra mấy lời Lâm Thanh Hòa bất cận nhân tình, hai mẹ con nàng thi đậu, nhưng người khác qua thỉnh giáo, nàng lại không giúp. Lâm Thanh Hòa trước nay đều lười quản các tin đồn nhảm nhí, ai muốn nói cứ nói, chờ sang năm thi đại học xong, những việc kia xảy ra, đến lúc đó liền biết nàng hiện tại vì cái gì không giúp.

Mẹ Chu chạy sang hỏi Lâm Thanh Hòa, cô liền nói với bà: "Con ở trong thành nghe được một ít tin tức, kì thi đại học năm sau, những người đã kết hôn thì không thể tham gia."

Mẹ Chu sửng sốt: "Đã kết hôn không thể tham gia?"

"Đúng vậy." Lâm Thanh Hòa gật đầu.

Hôm nay lại đây nhóm thanh niên trí thức đó, mười người thì có đến chín người là đã kết hôn, trở về thành phố là chuyện sớm hay muộn, cho nên Lâm Thanh Hòa không nói, nàng với bọn họ cũng không thân, nói chuyện này để làm gì?

Mẹ Chu vội nói: "Tại sao lại sửa như thế? Ta thấy bọn họ hiện tại đều muốn tham gia thi đại học vậy năm sau phải làm sao?"

"Ly hôn thôi." Lâm Thanh Hòa cũng nói.

Mẹ Chu nghe vậy, đôi mắt trừng lớn: "Sang năm muốn thi đại học, phải ly hôn?"

"Không phải, là bọn họ sẽ vì thi đại học mà lựa chọn ly hôn, cho nên mẹ à, nếu là con dạy bọn họ, bọn họ thi đậu liền đi khỏi đây, đến lúc đó người trong thôn sẽ trách con" Lâm Thanh Hòa nói.

Nhóm thanh niên trí thức đó đều không phải là người ở đây, nếu nàng dạy bọn họ đến lúc bọn họ thi đỗ là vỗ mông đi, còn nàng phải làm sao? Nhà nàng lại ở đây, lúc đó người trong thôn chỉ cần mỗi người một ngụm nước bọt cũng đủ dìm chết nàng. Cho nên việc này tuyệt đối không thể làm.

Mẹ Chu vẻ mặt âu sầu, nói: "Đây đều là chuyện gì a."

Có chuyện gì hay không có chuyện gì, Lâm Thanh Hòa mặc kệ, nàng cùng Đại Oa đã là sinh viên Bắc Đại, dù sao trước tiên cũng phải chuẩn bị rồi còn sớm đi qua để thích ứng một chút khí hậu bên đó.

Hai vợ chồng chị Chu Hiểu Quyên, hai vợ chồng chị Chu Hiểu Cúc, cùng với Tô Đại Lâm và vợ chồng Chu Hiểu Mai mang theo ba đứa nhỏ tất cả đều đã trở lại. Cả đại gia đình liền cùng nhau ăn cơm tất niên.

Cả Chu Hiểu Cúc và Chu Hiểu Quyên đều cảm khái, các nàng thật sự không nghĩ tới, nhà mẹ đẻ thế nhưng có thể có sinh viên, không những vậy vừa thi một cái chính là tận hai sinh viên, lại còn là đại học tốt nhất cả nước.

Chu Hiểu Mai ngầm lôi kéo tay Lâm Thanh Hòa, nói: "Chị tư, chị đi bên kia nhưng đừng quên em nha, nếu sau này ở bên kia phát triển tốt, có thể kéo em cùng qua được không?"

"Em cùng Đại Lâm trước cứ ở bên này, nhớ phải tiết kiệm một chút, đừng tiêu loạn, nên mua thì mua, không nên mua thì đừng mua, đến lúc đó chị nhìn xem bên kia có thể hay không mua phòng ở, qua bên kia mua một căn." Quan hệ của Lâm Thanh Hòa và Chu Hiểu Mai là tốt nhất, làm chị dâu em chồng nhưng nhiều năm như vậy quan hệ vẫn là đặc biệt tốt.

"Em nghe lời chị tư." Chu Hiểu Mai vội vàng liền nói, sau đó lại nhỏ giọng nói: "Em cùng Đại Lâm mấy năm nay cũng tích cóp được một chút, được gần hai ngàn."

"Tầm này vẫn chưa đủ nhiều, nên phải tiếp tục tích cóp, em cứ nghe chị, chị sẽ không hại em." Lâm Thanh Hòa nhỏ giọng cùng nàng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro