CHƯƠNG 159

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhóm thanh niên tri thức có chút ưu điểm đó là luôn luôn đoàn kết đối ngoại, cũng không cảm thấy chuyện phát sinh trên người Lâu Tư Bạch là chuyện của một mình hắn.

Buổi tối, Chu Yến đem đồ tốt từ quê nhà của mình chia sẻ cho Tô Yên, chính là giày mẹ của cô ấy làm. Bình thường cô chiếm không ít tiện nghi của Tô Yên, trong lòng cũng muốn bù lại một chút cho Tô Yên. Cô nhờ mẹ của mình làm vài đôi cho cô, còn chưa kịp xem kỹ, đều là giấy đi mùa đông, bên trong nhồi chặt bông, Chu Yến đưa cho Tô Yên một đôi.

Đồng thời miệng nói may mắn:"Lâu Tư Bạch nhìn lãnh đạm như vậy nhưng thật ra là người rất tốt, dễ dàng chịu thiệt thòi, nếu như cô không ở đây, có thể sẽ bị người ta bắt nạt đến chết."

Nói xong nhịn không được lắc lắc đầu:"Cái nữ xã viên họ Lưu kia cũng thật là buồn cười, Lâu Tư Bạch không thích, cô ta còn tức giận, còn có mặt mũi mà chạy đến uy hiếp người ta. Người không biết còn tưởng rằng cô ta lớn lên xinh đẹp như tiên nữ đấy."

Tô Yên cầm giày được cho đi thử vào chân, cỡ chân của cô và Chu Yến không chênh lệch nhiều, giày làm rất dày, đi vào chân một chút liền ấm. Tô Yên tiếc không đi trên mặt đất, giơ chân lên nhìn nhìn một chút rồi cởi ra, chuẩn bị cất đi thật kỹ. Nghe thấy lời này liền bĩu môi:"Dáng vẻ tiên nữ không thấy được, ngược lại nghe nói là rất có sức hấp dẫn, rất nhiều nam nhân trong đội thích cô ta."

Buổi chiều hôm kia thời điểm cô đi ra bờ sông rửa rau, còn nghe được có thím nói, trong nhà đội trưởng Thái cãi nhau, em trai của đội trưởng Thái thích Lưu Hiểu Quyên, nhưng người trong nhà không đồng ý.

Còn có thím nói, hai ngày nay không có Lưu Hiểu Quyên ở đội sản xuất bởi vì cô ta đi đến nhà chị cả của cô ta, anh em trong nhà của anh rể cô ta cũng rất thích cô ta.

Nói thật, thiếu chút nữa Tô Yên nghi ngờ mình gặp kiểu nữ chính Mary Sue, đây quả thật là người gặp người thích.

Chu Yến không có hứng thú gì với Lưu Hiểu Quyên, chỉ cảm thấy giống hồ ly tinh, nói chuyện vài câu thì cũng lười nói đến người này nữa, ngược lại nói về những chuyện đã xảy ra khi về nhà.

Kế tiếp, đội sản xuất vẫn giống như trước đây, nhóm xã viên vẫn tiếp tục đi làm rồi tan làm, cả ngày trôi qua không có gì đặc biệt.

Lưu Hiểu Quyên không tiếp tục chạy đến tìm Lâu Tư Bạch, khiến cho nơi ở của thanh niên tri thức yên tĩnh không ít.

Vì đền bù lại cho nhóm thanh niên tri thức chịu ấm ức lần này, đội trưởng Thái khi phát lương tháng 10 thì phát hơn mười cân gạo. Còn để cho bọn họ để cử một nhân viên, mỗi tháng đi tại vụ công xã ở thêm mấy ngày. Ở chỗ tài vụ công xã đó thiếu người, nhưng bình thường cũng không phải thiếu. Thật ra bình thường cũng không có việc gì, rất nhàn nhã, chỉ có mỗi mấy ngày cuối tháng bề bộn nhiều việc, cho nên lãnh đạo công xã liền nghĩ đến tìm mấy người biết chữ ở lại giúp đỡ tài vụ một chút vào mấy ngày cuối tháng. Còn ngày bình thường vẫn là đi làm việc.

Dù sao số lượng nhân viên công xã lãnh đạo cũng có quy định, bọn họ cũng không muốn sửa quy củ. Nếu không phải tháng trước phát hiện tính toán sai dẫn đến phiền phức rất lớn, lãnh đạo cũng không suy nghĩ đến biện pháp này.

Phía dưới công xã có vài đội sản xuất, không phải đội nào cũng có một cái danh sách, tuy không phải công nhân viên chính thức, nhưng đa số mọi người đều biết, chờ mấy người ở tài vụ già đi, cái người có kinh nghiệm là một nửa công nhân viên liền có thể chính thức thế chỗ. Đây chính là một công việc béo bở.

Đội trưởng Thái vốn là muốn đem việc tốt này cho em trai của mình, nhưng nhìn thấy dáng vẻ ngu xuẩn của em trai mình bị mê hoặc tâm trí, nghĩ nghĩ một chút vẫn thấy không yên lòng, nếu như lại không may làm ra cái chuyện gì ngu xuẩn ầm ĩ, vậy cái chức đội trưởng đội sản xuất này cũng không làm được nữa. Cho nên nghĩ đi nghĩ lại, đem cái danh sách này đưa cho nhóm thanh niên tri thức. Nghĩ thanh niên tri thức đó một người làm cán sự ở công xã tài vụ, trong đội sản xuất cũng không dám bắt nạt họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro