CHƯƠNG 176

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Yên đột nhiên nhớ tới trước kia nhìn đến một câu nói ở trên mạng, nói rằng nam sinh biết rõ phía bạn nữ thích mình lại không chủ động cũng không từ chối, một là xem bạn nữ như bánh xe dự phòng, hai là người không biết cách từ chối người khác, người khác là tra nam, người sau là do nhiều phương diện khác nhau tạo ra thành loại tính cách này.

Hiện tại lý trí mà suy nghĩ, Tô Yên cảm thấy Lâu Tư Bạch khả năng chính là người sau, cho nên hắn không biết cách từ chối chính mình, vẫn luôn kéo dài. Thậm chí hắn đã từ chối cô, ngay từ lần đầu tiên khi cô tiếp cận hắn, thái độ của hắn thực lãnh đạm, là cô lần lượt cưỡng cầu.

Tô Yên cảm thấy ngực mình có chút khó chịu, cô cũng không biết chính mình khó chịu cái gì, có thể là trong khoảng thời gian này dành cho hắn không ít thời gian, cũng có thể nhận rõ sự thật là hắn không thích mình.

Tô Yên hít sâu một hơi, trong đầu cưỡng chế chính mình nhớ tới đoạn thời gian ở chung với Lâu Tư Bạch, càng nghĩ, càng cảm thấy chính mình thật buồn cười, cô phát hiện chính mình hẳn là thật sự suy nghĩ nhiều, Lâu Tư Bạch giống như chưa từng biểu hiện ra có thái độ đặc biệt với cô, hắn dạy cô làm bài, hắn giúp cô giặt quần áo, những điều này đều là cô dùng điều kiện để đổi lấy, ngày mưa hắn sẽ đến đón cô, thời điểm phát hiện bệnh thủy đậu hắn chăm sóc cô...Khi cũng bất quá là do người thiện lương tốt bụng, luôn cảm thấy ngày thường trong lúc ở chung chiếm chút tiện nghi, cho nên mới dùng những hành động khác để đền bù trở lại.

Nhưng mà cô lại thích tự mình đa tình.

Cũng may, hiện tại nhận thấy cũng không muộn.

Tô Yên tự nói thầm trong lòng không muốn mình tiếp tục lún sâu.

Cô nhìn cây dù đã bị hỏng trong tay, một đường đi về phía trường tiểu học ở công xã.

Hôm nay Tô Yên không có nhiều tiết lắm, buổi sáng hai tiết, buổi chiều một tiết, tiết buổi chiều là tiết đầu tiên, cho nên thời điểm cô dạy xong trở lại chỗ ở thanh niên tri thức vẫn còn sớm, thời tiết quá lạnh, trong trường học cũng không có biện pháp nào để giữ ấm, ở lại trường lâu chính là chịu khổ.

Tô Yên không có trực tiếp trở về chỗ ở của thanh niên tri thức, ngày hôm qua cảm lạnh, đầu còn có chút nóng, một ngày này đều là mơ mơ hồ hồ, trước tiên cô liền ghé qua trạm y tế, ở trạm y tế mua chút thuốc hạ sốt.

Trong lòng còn sợ hãi việc xảy ra vào hôm qua, cho nên lần này Tô Yên liền đi đường lớn, nghĩ về sau tốt nhất vẫn là đi đường lớn, thậm chí hôm nay cô còn cùng hiệu trưởng nói, có thể sắp xếp các tiết học của cô nhích lên trên một chút không, cố gắng không cần xếp vào tiết cuối cùng, chuyện này theo cô mà nói có chút không an toàn, tối hôm qua cô liền xảy ra chuyện.

Loại việc này nếu không nói người khác thì học sẽ không biết, Tô Yên cũng không muốn chịu thiệt thòi, nếu ngày hôm qua các giáo viên trong trường đều tới chấm bài thi, cô cũng sẽ không về trễ như vậy. Cũng may hiệu trưởng là một người hiểu lý lẽ, sau khi nghe xong lời của cô liền trực tiếp xếp lịch cho cô.

Nghĩ đến đây, trong lòng Tô Yên thở phào nhẹ nhõm. Một đường trở về chỗ ở của thanh niên trí thức, thời điểm đi ngang qua trạm cung ứng còn dừng lại mua chút đồ ăn. 

Ngày hôm qua chịu khổ như thế, cô quyết định khao bản thân một chút.

Mua hai khối tiền bánh óc chó, một đường vừa đi vừa ăn, ăn thật sự chậm, không nỡ một ngụm ăn hết, thời điểm ăn xong hai miếng bánh, cô liền nhìn xem phòng ở của thanh niên tri thức, thấp thấp bé bé, phòng bếp nới đó còn bốc khói, hôm nay bọn họ không cần đi ra ngoài làm việc, hẳn là muốn sớm chút ăn xong cơm liền đi ngủ, thời đại này không có hoạt động giải trí gì, có thời gian rãnh rỗi mọi người đều là muốn ngủ nhiều chút, rốt cuộc ngày thường làm việc quá mệt mỏi.

Tô Yên đem tất cả bánh óc chó chưa ăn xong đều nhét vào trong miệng, sau đó sắt mặt bình tĩnh đi về phía trước, lúc bước vào sân cũng không thấy ai, cô yên tĩnh thu dù, đi tới thềm cửa còn dậm hai cái, sau khi dậm rớt một ít tuyết dưới chân mới bước vào nhà, lập tức trở về phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro