CHƯƠNG 185

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Yên gật gật đầu, hỏi bọn hắn thiếu cái gì, sau đó đưa ra một ít kiến nghị một đường nói nói cười cười, thời điểm đi đến huyện thành cũng không cảm thấy mệt mỏi.

Lúc ba người tới huyện thành, đầu tiên là đi một chuyến đến bưu cục, Tô Yên gửi thư, sau đó lại cùng nhau đi Cung Tiêu Xã cùng tiệm cơm quốc doanh.

Thật vất vả mới có một chuyến đi đến huyện thành, đương nhiên là phải ăn một bữa thật ngon, gia cảnh của thanh niên tri thức Văn cùng thanh niên tri thức Trương đều không tồi, gọi một chén sủi cảo nóng hầm hập, không giống như nhóm người Trần Hướng Đông cùng Chu Yến, mỗi lần tới huyện thành, tình nguyện bỏ tiền mua chút bột mì cũng không muốn tới tiệm cơm quốc doanh, cảm thấy không có lời.

Lần này Tô Yên không muốn mua những thứ như bột mì, thịt... cảm thấy nấu xong còn phải chia cho người khác ăn có chút thiệt thòi, Lâu Tư Bạch cũng không phải là người cô có thể theo đuổi tới tay, lúc trước liền tính, hiện tại cô mới sẽ không bỏ tiền giúp người khác nuôi bạn trai đâu.

Hơn nữa lúc trước cô hình như đắc tội Lưu Hiểu Quyên quá mức, Lưu Hiểu Quyên khả năng sẽ không hận Lâu Tư Bạch, nhưng khẩn định sẽ hận cô, dù sao cũng là nữ chính, khúc dạo đầu của loại truyện Mary Sue đều có một đặc điểm, trong truyện phàm là nữ phụ đối nghịch với nữ chính, cuối cùng hoặc là có kết cục thê thảm, hoặc là thành chó săn của nữ chính, Tô Yên khẳng định sẽ không làm chó săn, như vậy liền cần phải cảnh giác kết cục về sau của mình.

Cho nên về sau cô muốn tận lực giảm bớt việc qua lại với Lâu Tư Bạch và Lưu Hiểu Quyên. Đáng tiếc thời gian xem quyển sách đó quá lâu, tình tiết cụ thể không còn nhớ rõ, chỉ tương đối ấn tượng cùng khắc sâu nội dung, về nhân vật "Tô Yên" trong truyện, càng là hoàn toàn không có một chút ấn tượng, hẳn chỉ là người qua đường Giáp không có quá nhiều đất diễn.

Ăn xong sủi cảo, ba người liền trực tiếp đi trở về, sắc trời có chút âm u, xem ra chút nữa sẽ đổ một trận tuyết.

Tô Yên mua đồ vật có chút nhiều, cô mua rất nhiều đồ ăn, hiện tại trời lạnh, ra cửa một chuyến không dễ dàng, cho nên mua nhiều một chút, sữa mạch nha, đường đỏ, bánh quy, dầu ngào...Cô còn muốn mua chăn, nhưng chăn quá đắt, cô tiếc tiền, nghe ý của thanh niên tri thức Văn hình như có thể nhờ bên công xã làm chăn, bông cũng có thể mua ở đó.

"Mấy ngày trước tôi liền nhờ người có quan hệ tốt ở công xã làm một cái chăn, rất ấm áp, cô cho thêm người ta 5 mao tiền, bọn họ sẽ làm chăn dày thêm một chút, nếu cô cần, tôi giúp cô đặt một cái, mai kia là có thể lấy về."

Ánh mắt Tô Yên sáng lên:"Thật sao? Vậy việc này liền làm phiền anh."

Một cái chăn ở Cung Tiêu Xã cần 13 đồng tiền, còn phải có phiếu bông, trên tay Tô Yên phiếu bông không nhiều lắm, cô còn muốn dùng nó để làm hai đôi giày bông mới cho bản thân, cô có ba đôi giày bông, trong đó một đôi vẫn là Chu Yến cho cô, nhưng hiện tại đã không thể giữ ấm, giày bông chính là vậy, đi một thời gian liền hết ấm, cũng không thể đi ra ngoài, vừa ra khỏi cửa liền ướt.

Văn Tuyết Thanh cười, đôi mắt nhìn Tô Yên:"Việc này có gì phiền phức, mọi người đều là thanh niên tri thức, có thể giúp liền giúp thôi."

Tô Yên cũng không cùng hắn khách khí, lúc chia tay ở giao lộ, còn nhắc hắn một tiếng.

Mà con người của Văn Tuyết Thanh cũng không tồi, trước kia nghe người khác nói hắn rất kiêu ngạo, khinh thường người nhà quê, quan hệ giữa Tô Yên cùng giáo viên nữ tương đối tốt, chưng từng cùng hắn trò chuyện, không nghĩ tới hắn làm việc rất đáng tin cậy, trưa hôm sau liền ôm chăn lại đây tìm Tô Yên.

Bên ngoài còn đang có tuyết rơi, hắn một tay bung dù, một tay ôm chăn đi lại đây, Tô Yên mau chóng chạy ra:"Xong nhanh vậy? Còn làm phiền anh đi một chuyến, mau vào trong ngồi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro