CHƯƠNG 186

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô duỗi tay muốn ôm lấy chăn, Văn Tuyết Thanh không chịu, mà chỉ đưa dù cho cô, Tô Yên khựng lại, sau đó tự nhiên cầm cây dù trong tay hắn, giơ cao dù, hơi nghiêng về phía hắn.

Dáng người của Văn Tuyết Thanh không cao, đại khái hẳn là tầm hơn 1m7, đứng bên cạnh Tô Yên, nhưng thật ra cô giơ dù cũng không quá cố sức.

Hai người vào nhà chính, chăn trên người của Văn Tuyết Thanh một chút cũng không ướt, Tô Yên để hắn ngồi ở nhà chính chốc lát, cô ôm chăn về phòng, dọn thùng lửa giúp hắn sưởi ấm, Văn Tuyết Thanh cười từ chối:"Không cần phải như vậy đưa chăn lại đây tôi liền đi rồi."

Tô Yên cũng không có mặt mũi để người ta rời đi như vậy:"Ngồi một chút đi, xem anh lạnh đến mặt đều trắng bệch, tôi đi pha ly nước đường đỏ cho anh."

Nói xong cũng không để ý đến lời khách sáo của Văn Tuyết Thanh, nhanh chóng về phòng lấy đường đỏ.

Hiện tại vừa lúc là giữa trưa, những người khác còn không có tan tầm, Tô Yên đã nấu xong đồ ăn, ấm đun ở phòng bếp có nước sôi, Tô Yên pha một ly nước đường đỏ cho hắn, hai người ngồi nói chuyện trong chốc lát, thật ra cũng không có chuyện gì để nói, cũng may Văn Tuyết Thanh tương đối giao tiếp tốt, Tô Yên nói cũng không ít, chủ động tìm đề tài để cuộc trò chuyện không nhàm chán, chờ những người khác tan tầm trở về Văn Tuyết Thanh mới tạm biệt rời đi.

Thời điểm Tô Yên tiễn người ra tới cửa, vừa lúc bắt gặp Lâu Tư Bạch từ ngoài tiến vào, Tô Yên làm bộ như nhìn không thấy, như cũ cùng Văn Tuyết Thanh cười vui vẻ:"Thật sự cảm ơn anh rất nhiều, lần sau đi huyện thành tôi mời anh ăn cơm."

Văn Tuyết Thanh nhận ra Lâu Tư Bạch, đôi mắt lỡ đãng xẹt qua người hắn, sau đó cười với Tô Yên:" Không cần khách sáo như vậy, có thể làm bạn với cô, tôi rất vui vẻ."

Đôi mắt dừng trên người Tô Yên, dường như mang theo chút cảm xúc khác lạ.

Tô Yên giả vờ nghe không hiểu, nụ cười trên mặt càng thêm tươi tắn, giống như tin lời hắn nói.

Cô cũng không ngốc, một người con trai đối xử với người khác đều rất lãnh đạm, đối với cô lại nhiệt tình săn sóc như vậy, xác suất rất cao là có ý nghĩ khác.

Bất quá Tô Yên không phải là một người không biết tuyển chọn, sẽ không bởi vì người khác thích cô, cô liền cảm động yêu người đó, Văn Tuyết Thanh tuy rằng nhìn không tồi, nhan sắc cũng tương đối ưa nhìn, sạch sẽ, nhưng Tô Yên cảm thấy vóc dáng của hắn quá lùn, nhiều lắm cũng chỉ có 1m72, vóc dáng ở hai đời của cô đều không cao, mới hơn 1m6, điều này vẫn luôn là chấp niệm của cô, nếu là tìm một người có chiều cao khiêm tốn, về sau sinh là con gái còn đỡ, nếu là con trai, nghĩ thôi đều biết không thích hợp. 

Tô Yên có bệnh chung của các cô gái khi tìm bạn trai ở đời sau, đầu tiên chính là xem chiều cao, tiếp theo là khuôn mặt, cô không thể có lỗi với đứa con trong tương lai của mình.

Cũng không phải Tô Yên suy nghĩ nhiều, mà là cô đã suy nghĩ rõ ràng, hơn nữa đã bắt đầu quy hoạch con đường tương lai của mình, hiện tại tuy rằng tuổi cô không lớn, nhưng chờ đến lúc thi đại học vào năm sau, sau đó lại học mấy năm đại học, lúc ấy liền không còn trẻ nữa, thời đại này kết hôn tương đối sớm, lúc đó cô tìm bạn trai đều là của người khác chọn dư lại, điều này không thể được.

Vào đại học tìm bạn trai cũng không tồi, sinh viên năm bảy mươi mấy đều là chờ phân phối công tác, phân phối địa phương đều là quê quán của mình, liền tính ngày sau thi đậu đại học, trong trường đại học là trời Nam đất Bắc, muốn từ giữa chọn được một người bạn trai tuổi trẻ, lớn lên vừa cao vừa đẹp trai, vẫn là người đồng hương, chỉ nghĩ đến tỷ lệ trong đó thôi đều biết có bao nhiêu thấp.

Vốn dĩ Lâu Tư Bạch là tốt nhất trong đống người được chọn, vẻ ngoài không thể bắt lỗi, lớn lên vừa đẹp trai vừa cao ráo, lại còn không phải đẹp bình thường, gương mặt kia quả thực nháy mắt hạ gục hết thảy idol trong giới giải trí đời sau, thanh lãnh cấm dục, thành tích học tập của hắn cũng tốt, thi đậu đại học tuyệt đối không phải nói chơi, tính cách còn ôn nhu săn sóc, biết cách chăm sóc người khác, quả thực không có ai so với hắn càng tốt để chọn làm bạn trai. Đáng tiếc hắn không thích cô, vẫn là nam chính trong một quyển sách, có bạn đời của bản thân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro