CHƯƠNG 191

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đối với sự buồn khổ của Chu Yến chỉ có thể an ủi một câu:"Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, đừng suy nghĩ quá nhiều, thật sự không được, cô liền cướp lấy Trần Hướng Đông vậy."

Lúc nói đến câu cuối cùng, Tô Yên ngồi dậy dựa sát vào tai của Chu Yến nói nhỏ. Theo cô, Trần Hướng Đông ngoại trừ có chút cổ hủ, nhưng tính cách vẫn rất tốt, có trách nhiệm, cũng rất có năng lực, bộ dạng cũng không xấu, trừ bỏ hơi lớn tuổi một chút, nhưng cũng không lớn hơn bọn họ được bao nhiêu, chỉ là xuống nông thôn sớm hơn bọn họ vài năm, chịu nhiều mấy năm cực khổ, nhìn vẻ ngoài có chút lớn trước tuổi.

Cũng bởi vì sự kiên định cùng tinh thần chịu khổ của hắn, coi như về sau không thể giàu sang phú quý, nhưng cuộc sống cũng sẽ không quá kém cỏi, ít nhất sau khi trở về thành, hắn sẽ không làm ra hành động bỏ rơi nhà gái.

Vốn tâm trạng của Chu Yến không phải rất tốt, bây giờ nghe Tô Yên nói như vậy, không biết nghĩ tới điều gì, mặt lập tức đỏ ửng, sau đó xấu hổ trừng mắt nhìn cô một cái:"Nói bậy cái gì đó?"

Cô vốn dĩ đều không nghĩ phương diện này, trong cảm nhận của cô, Trần Hướng Đông chỉ là một vị đội trưởng tại chỗ ở của thanh niên tri thức, làm việc kỹ lưỡng lại có trách nhiệm, hiện tại nghe Tô Yên nói như vậy, lập tức liền có ý tưởng không tốt.

Tô Yên cũng chỉ là nói nói một chút, nhanh chóng cười cười:"Tôi nói bừa, cô đừng coi là thật."

Nhanh chóng nằm xuống, đắp chăn lại, che khuất nửa khuôn mặt, giả bộ ngủ.

Chu Yến thì ngược lại, trong lúc nhất thời có chút không ngủ được, liên tục trở mình ở trên giường.

Đến giữa trưa ngày thứ hai, Lâu Tư Bạch trở về rất sớm, chuyện hôm nay Tô Yên rất nhanh đều mất, không nghĩ tới hắn để ở trong lòng, hôm nay vì có thể cùng Tô Yên nói chuyện một chút, liền về trước giờ tan tầm.

Lúc hắn trở lại, Tô Yên vừa lúc ở trong phòng bếp bận việc, trưa nay ăn cháo, khoảng thời gian trước trong đội sản xuất thả cá vào ao, hiện tại bắt được không ít cá, chỗ ở của thanh niên tri thức cũng được chia hơn mười con, tất cả đều đem đi ướp muối phơi nắng, Tô Yên thật sự ăn ngán cháo khoai lang đỏ, cho nên cắt một bên cá dùng nước rửa một buổi sáng, sau đó đợi đến lúc nấu cháo thì cắt thành từng mảnh bỏ vào nồi, lại bỏ thêm một chút rau xanh cùng dưa muối, nấu thành một nồi cháo thập cẩm.

Trước khi nấu cháo, cô xào một chén củ cải sợi, kỳ thật cách nấu món củ cải mùa đông ăn ngon nhất là phối hợp với thịt dê, không cần biết là hầm hay là nấu canh, hương vị đều vô cùng tuyệt vời, đáng tiếc lúc này đừng nói là thịt dê, ngay cả thịt heo đều chỉ có thể ăn vài lần, nếu đem đi hầm cũng không có mùi vị gì, Tô Yên đành phải cắt thành sợi để xào, giòn giòn, cũng có thể ăn với cơm.

Lúc này chỗ ở của thanh niên tri thức không có người, Tô Yên rất tự nhiên mà chừa chút đồ để bồi bổ bản thân, múc củ cải sợi đã xào xong bỏ vào trong bát, còn lại hai muỗng múc vào cái bát mình thường dùng để ăn cơm, sau đó một bên trông bếp lò một bên ăn vụng.

Mấy ngày nay đều là cô nấu cơm, cô không cảm thấy hành vi này của mình là sai.

Cho nên Lâu Tư Bạch vừa vào phòng bếp liền nhìn thấy Tô Yên đang ăn vụng, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc, sau lại kịp thời phản ứng, cúi đầu giả vờ như không phát hiện, trực tiếp quay trở về phòng.

Đôi măt xẹt qua tia ý cười, đột nhiên cảm thấy chính mình suy nghĩ nhiều, cô vẫn là cô, cũng không có gì thay đổi.

Tô Yên cũng có chút xấu hổ, thấy người đã vào phòng, vội vàng ăn sạch đồ trong chén, sau đó nhanh chóng dùng gào múc chút nước rửa chén, tiêu hủy chứng cứ.

Chờ đến khi lâu Tư Bạch từ trong phòng bước ra, Tô Yên đã nghiêm trang đứng trước bếp lò rửa chén, dường như rất bận rộn.

Lâu Tư Bạch bước đến, trực tiếp ngồi trước bếp, động tác thuần thục thêm củi canh lửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro