CHƯƠNG 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Loại dép đan bằng mây mềm này rất thoải mái và thoáng khí khi đi vào mùa hè, tốt hơn nhiều so với giầy xăng đan nhựa của thế hệ sau.

Tô Yên cởi giày và tất, lộ ra gót chân nhỏ non mềm trắng như tuyết, gót chân nhỏ được nước rửa sạch, cảm thấy sức nóng trên cơ thể mình đã trôi đi, lúc này ở trong nhà thanh niên tri thức, Tô Yên cũng không sợ rám nắng, ống tay áo được xắn cao, ống quần cũng xắn đến đầu gối.

Làn da của Tô Yên cũng rất trắng, khác với làn da trắng lạnh của Lâu Tư Bạch, làn da của cô hồng hào và mềm mại, trông như được thoa một lớp phấn.

Sau khi rửa mặt xong, cô đem tóc buộc lại, khéo léo cuộn nó lên đầu, thật sảng khoái, không hề có một sợi tóc rơi ra, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xán quyến rũ, với gò má đỏ ửng còn không có tan đi vì quá nóng.

Vì thịt là Tô Yên mua, cho nên Tô Yên được đãi ngộ tốt nhất, canh thịt và cơm được dọn sẵn, bên trên có bốn miếng sườn lớn, còn có đậu nành cùng rau xanh. Những người khác đã nhịn không được mà ăn trước, từng người một dường như sắp chết vì đói, vùi đầu ăn nhanh, cùng phát ra tiếng kêu lớn. Không ai nói chuyện.

Tô Yên cũng đói lả, cũng không quan tâm đến người khác, ngồi xuống bên cạnh Chu Yến, rồi bưng chén lên ăn cơm, cơm thơm ngào ngạt, thịt là loại thịt tươi, nên mùi vị không cần đề cập nhiều.

Một người một chén, canh thịt được phân chia sạch sẽ, liền không sót một miếng thịt nào, xương sườn là do Tô Yên mua, nên Chu Yến cho cô thêm một chút, cái này những người khác không ý kiến.

Thế cho nên khi mọi người đều ăn xong rồi, Tô Yên vẫn còn đang ăn, sau khi nhanh chóng cắn miếng cuối cùng, Tô Yên đẩy chén về phía trước, xoa xoa cái bụng đầy đặn như một ông chú, phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.

Những người khác cũng hài lòng, tùy có người vẫn ăn chưa no, nhưng đã quá lâu không ăn thịt, hôm nay được nếm một chén canh thịt lớn như vậy, đối với bọn họ mà nói quả thật là một điều rất hạnh phúc. Đồng dạng hạnh phúc còn có Tô Yên, hôm nay rốt cuộc không cần chính mình rữa chén.

Tô Yên không thèm nhìn những người khác, đứng dậy, kéo thân thể mệt nhọc trở về phòng, lúc này cô không nghĩ ngợi gì nữa, chỉ muốn nằm xuống đánh một giấc thật ngon, sau khi làm việc cả buổi sáng, cô cảm thấy chính mình mệt muốn nằm liệt, toàn thân đều không thoải mái. Đặc biệt là vừa mới cơm nước xong, mí mắt trên dưới liền đánh nhau.

Trần Hướng Đông ngồi ở trên cũng đang muốn nói gì đó, nhưng khi nhìn tháy vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc của cô, lời nói tức khắc nghẹn ở trong miệng, cuối cùng cái gì cũng không nói, liếc nhìn Chu Yến đang thu dọn chén, trong mắt mang theo vẻ nghi ngờ. Chu Yến cũng không rõ ràng lắm,vì vậy đối với hắn lắc lắc đầu.

Nhưng thật ra Vương Hồng Bân cũng không tự giác mà hét thẳng về phía sau lưng Tô Yên:" Tô Yên------"

Tô Yên cũng không phản ứng hắn, đáp lại sự tự cho mình là đúng của hắn là tiếng đóng cửa. Khuôn mặt của Vương Hồng Bân lập tức khó chịu.

Tô Yên cũng mặc kệ trên người có bẩn hay không, cởi quần áo trên người sau đó nằm trên giường. Cô mặc một chiếc áo vải bông màu trắng bên trong, loại áo vải bông này do xưởng của mệ Tô phát hành, kiểu dáng rất cổ, nhớ rõ ông nội cô trước kia rất thích mặc vào mùa hè, hiện tại biến thành cô mặc, phía dưới là chiếc quần lót bốn góc, Tô Yên liền mặc thành như vậy lên giường, nhắm mắt lại.

Buổi chiều, khi Tô Yên đang ngủ say sưa, đã bị Chu Yến đánh thức, nói bắt đầu làm việc khi có tiếng chuông.

Tô Yên còn mơ mơ màng màng, cửa sổ trong phòng nhỏ, ban ngày không có ánh sáng, cô thật vất vả mới mở mắt ra, theo bản năng hỏi một câu:" Giáo viên tới sao?"

Chu Yến nghe vậy bật cười:" Cái gì giáo viên tới? Chúng ta bắt đầu làm việc rồi" Tô Yên mất nữa ngày mới phản ứng lại, trong lòng tức khắc có chút mất mát, vừa rồi cô mơ thấy mình đang ngồi trong trường đại học, thức dậy sớm vào buổi sáng, sau khi tan học cô nằm trên bàn và ngủ một lúc, cô vẫn  nhớ rằng cô đã cố ý đi đường vòng đến nhà ăn số hai để ăn món bánh sữa chua, banh báo tôm và cháo yến mạch yêu thích của mình trong buổi sáng.

Giấc mơ thực đến nổi cô tưởng như thật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro