Chương 39: Chàng trai chiếm ưu thế nói chuyện nghiêm túc.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

***Nay không kịp 2 chương thì bữa khác bù nhé.***

Những ngày sau cuộc cãi vã kia, Type cố gắng hết sức để không nghĩ nhiều về tên khốn đó, bởi vì dù cậu có nghĩ gì đi nữa, hai người họ vẫn gặp lại nhau, ngay cả khi cậu gặp lại anh ta, chàng trai phương Nam cũng không bao giờ có thể cư xử lịch sự với anh ta được.

Về lý do, cậu không biết, nhưng đừng nghĩ người như Type sẽ ghen, chỉ là.... phải trân trọng chính bản thân chứ!

Cậu làm chủ bản thân mình.

Chà, Tharn là của cậu, nên không có gì lạ nếu cậu cảm thấy anh ta phiền phức.

Type thoải mái tự nghĩ như vậy, đồng thời xoay người và thấy Tharn đang đặt bát mì ăn liền đầy ắp rau vào lò vi sóng.

Chàng trai cao lớn hừng hực như lò lửa bước ra. Sau đó, ngay khi Tharn thấy Type đi ra khỏi phòng tắm, cậu ta hỏi.

"Ăn không?"

"Ăn." Type gật đầu, bởi vì cậu đã hoạt động thể thao trở lại... cậu đã trở lại đội bóng, trên đường đi cậu có ăn tối rồi.

Nhưng nó tiêu hết rồi còn đâu.

Vấn đề là, sau khi tâm trạng như dưới đáy vực trước lời nói của anh San, cậu cũng tìm ra cách để trút bỏ những rắc rối, đồng thời làm thư thả đầu óc và khiến tâm trạng phấn chấn hơn, vì như vậy nên Techno cứ liên tục bảo cậu 'quay về' đội!

Cậu đồng ý quay trở lại, còn phải đi nài nỉ mấy đàn anh không thích cậu lúc còn ở trong đội để cậu có thể trở lại gia nhập đội bóng, nhưng với một điều kiện... không được nửa này nửa kia như học kì trước nữa.

Vì vậy, món xào cho bữa tối không đủ no đối với một chàng trai hoạt động thể thao tới tận 10 giờ tối.

Type đi tới người đứng ở cạnh tủ, lấy ra một gói thịt lợn rán băm nhỏ với mì ăn liền.

"Tao làm cho." Nhưng chưa kịp mở gói mì bỏ vào bát, ai đó đã chu đáo cuỗm nó khỏi tay cậu.

Type quay sang nhìn cậu ta.

"Tao tự làm được."

"Chỉ nấu một gói mì không biến tao thành một thằng thích làm hài lòng mày chứ." Tharn nói, Type đành bó tay.

Cậu chắc cậu ta đang thuyết phục cậu để tự nguyện chăm sóc cậu, nhưng như thế cũng được.

Cãi lộn với cậu ta một trận xem ra cũng tốt đấy chứ.

Lý trí khác từng chút một 'sẵn lòng' cho cậu ta chăm sóc mình, sau đó chuẩn bị đi tới bàn trước TV.

Nhưng một giọng nói trầm thấp vang lên.

"Ăn mặc như vậy? Mày muốn quyến rũ tao đúng không?"

"Hà!" Type ngay lập tức quay lại nhìn chàng trai đã tắm trước cậu, cậu ta mặc áo ba lỗ trắng và quần sóoc.

Rồi nhìn xuống mình, muốn ngửa mặt lên trời mà chửi, than vãn "Tao mặc khác mày cái gì? Thằng này."

Chàng trai phương Nam suy nghĩ, liếc nhìn cái áo ba lỗ vừa vặn và cái quần thun ngắn sọc vuông trên người mình, sau đó quay lại nhìn cậu ta.

"Thằng Tharn, muốn trêu tao đúng không, tao quyến rũ mày cái gì." Type nghiêm túc nói, khiến cho đối phương...

Cậu ta bật cười.

"Ở đây của mày." Khi những ngón tay thon dài chạm vào vai cậu, rồi dọc theo mép áo trượt xuống, tóc đang ướt đẫm nước của cậu cũng muốn dựng ngược lên.

"Tao thích cơ bắp của mày, rất vừa mắt." Cậu ta nói như vậy, tay di chuyển dọc theo mép áo.

Con mẹ nó, Type trừng mắt, rồi khó chịu vỗ vào tay cậu ta vì tưởng tượng giống như cậu đang mặc một bộ đồ trong suốt lẳng lơ dụ dỗ một thằng đàn ông lớn tuổi vậy.

Nam nữ gì không cần biết, nhưng xin lỗi, chỉ là một cái áo ba lỗ thôi!

"Tao có nên nhúng đầu mày vào tô mì không? Cái thằng tự cao tự đại thích gạ gẫm này."

Cậu lẩm bẩm rồi đi đến bàn trước TV, nhưng đối phương vẫn dựa vào tủ bếp, nhìn cậu chăm chú.

Ngay cả khi quay lưng đi, cậu biết cậu ta vẫn đang nhìn cậu.

"Mày nóng bỏng thật đấy."

"Còn mày tinh trùng thượng não thật đấy." Type mắng, Tharn cãi lại:

"Tại mày quyến rũ tao trước."

"Phắc!!!!" Type chửi rồi giơ ngón giữa lên, sau đó bật máy tính lên.

Lấy máy tính của cậu ta chơi game là được rồi, cậu lấy máy tính của Tharn rồi tải game trong trang web game. Chỉ cần bật máy tính, cảm giác muốn chơi game khiến cậu cảm thấy tốt hơn một chút, những thứ làm tình, gợi cảm hay ham muốn le lói đã bị cậu quẳng sau đầu. Đối phương bên kia bỏ mì vào lò vi sóng, sau đó đi đến người ngồi trước máy tính.

"Nhích qua một chút."

"Thằng điên này! Không còn chỗ ngồi à? Tại sao cứ phải chen vào đây?!"

Thay vì như bình thường ngồi trên sofa, thiếu gì chỗ ngồi, Tharn bước tới rồi dang hai chân, chân cậu ta lướt qua lưng khiến chàng trai phương Nam giật mình suýt nữa nhảy dựng lên. Tệ nhất là, Tharn xen vào giữa chàng trai phương Nam và ghế sofa, khiến người ngồi quay lưng vào ghế không thể giữ vững cơ thể, không cẩn thận nhích người một cái rồi ngồi xuống.

Làm thế nào mà từ ngồi dựa vào sofa thành ngồi trong lòng thằng chó này vậy?

Tharn không trả lời, thay vào đó, khuôn mặt đẹp trai cúi xuống cái gáy lộ ra khỏi áo ba lỗ của cậu. Cọ cọ cái mũi cao đến bất thường vào gáy cậu rồi thầm thì:

"Mày có mùi thơm."

"Thằng Tharn, nếu mày không nhích ra, tao sẽ xem mày là trái bóng đá văng đi đấy!"

Giọng nói của Type nặng nề, cậu thừa nhận ngồi ở vị trí này... vị trí ngồi của thằng quần này có chút đáng sợ.

Phải, là một tư thế giống như cậu càng dựa gần vào ngực cậu ta khi Tharn dang hai chân rộng hơn, đến nỗi hai đùi cậu ta áp vào hông của Type, tay cậu ta vẫn thăm dò giữ chặt eo của Type, Type cảm thấy giống...

Nhân vật nữ chính trong mấy cuốn tiểu thuyết, không, nữ nhân vật chính trong tiểu thuyết không ngồi đủ gần để cảm thấy có gì đó đang dựng lên chọc vào hông của mình.

Gần đến nỗi muốn ngộp luôn.

"Nếu mày không cho tao ngồi, vậy trả máy tính cho tao."

"Thằng quần này!!!!" Type chửi khi nghe đến câu trả lời không ngờ tới, chàng trai phía sau chỉ cười nhẹ trong khi cúi đầu áp chặt vào cổ cậu, đến nỗi Type phải quay đầu đi để tránh khỏi cái mũi càn quấy kia.

"Đừng quấy rầy tao."

"Mày quay lại đội bóng rồi?"

"Ừa!"

"Vậy thời gian nghỉ khác lúc trước à." Cậu ta thay đổi chủ đề, người nghe chỉ nhún vai.

"Không phải đều giống nhau sao? Tharn, mày tập nhạc, tao thì chơi bóng đá, tới giờ thì về sẽ gặp nhau, nếu tao cứ ở đây mãi sẽ khiến mày phát ngán đấy."

Type nói như vậy, cậu bắt đầu nghĩ ngồi dựa vào ngực Tharn, như thế cũng... không tệ.

Mặc dù Tharn mạnh mẽ, một chàng trai đầy cơ bắp, không mềm mại khi chạm vào như một cô gái. Nhưng trong không khí lành lạnh của gió máy điều hòa, chạm vào cơ thể quá mức ấm áp này, cơ thể chàng trai ấm áp trong không khí mát mẻ khiến Type nghĩ bản thân cũng không ghét nó nhiều như tưởng tượng.

Ai quan tâm, ai có thể thấy cậu đang ngồi ở đâu trong phòng của hai người chứ?

Do đó, cậu nghĩ nghĩ rồi bật game, mặc dù Tharn cúi đầu và dụi mũi vào gáy làm cậu hơi ngứa, cũng hơi thích thích.

"Tharn, nếu dám đụng tao lần nữa, mày sẽ chết không kịp nhắm mắt!" Bạn trai xấu xa đang dò dẫm thò tay vào áo ba lỗ của cậu.

Type nghiến răng, chàng trai nghe thấy lời hăm dọa cười thấp, nhưng tay thì vẫn không buông ra.

"Vậy nếu tao không chạm vào thì nó có ổn không đấy."

"Thằng Tharn!" Tharn ngừng vuốt ve, thay vào đó đưa tay tới nhéo lấy núm vú cậu, Type gần như hoảng loạn.

Ở lần giật mình đầu tiên, Type chỉ hét lên một tiếng. Cậu quay lại nhìn người phạm tội, chỉ thấy màu nâu trên đầu tóc của cậu ta nằm trên vai cậu.

"Mày nói mày không quyến rũ, nhưng mày biết không? Mày là kiểu tao thích."

Tharn không chỉ nói chuyện. Cậu ta còn đưa tay lên sờ soạn bộ ngực cứng cáp của Type, chàng trai phương Nam cau mày.

"Mày thích cơ thể tao á? Thằng gay này." Type lại chửi, làm cho chàng gay kia chỉ biết thở dài. Mặc dù quá lười để ngẫm xem cậu vừa chửi cái gì, Tharn vẫn trả lời.

"Đúng là lúc đầu là vậy đấy, nhưng bây giờ tình yêu của tao dành cho mày không chỉ dừng lại ở khuôn mặt hay thân thể mày."

"Mày bị thần kinh à? Thích bị tao chửi hay đại loại giống vậy?"

"Hừ." Tharn chỉ cười thầm trong cổ họng. Nhưng không tiếp tục nói cậu ta thích cậu nhiều như thế nào nữa vì Type không muốn nghe cậu ta nói.

Không. Thứ quan trọng nhất của việc ngồi với nhau ở bầu không khí trong những cuốn tiểu thuyết mà các cô gái thích đọc là gì? Đó là miễn là hai người ở cùng nhau.

Không chỉ cảm thấy thoải mái, mà còn để suy nghĩ nhiều hơn về những gì thích làm. Bởi vì bản thân Type nghĩ là ngoài Tharn, cậu không thể ngủ với bất kỳ ai, cậu không ghét cậu ta nhiều như cậu ghét những thằng gay khác... chỉ vậy thôi.

Nhưng để hỏi tại sao cậu chịu hẹn hò với cậu ta, bởi vì... ừ thì, không có cách nào để giải thích được.

"Tốt hơn là mày nên ngừng nghịch ngực tao, tao muốn chơi game!" Type nâng cao giọng.

Cậu ta không phải chỉ thỉnh thoảng nhào nặn nó, cậu ta liên tục chạm vào núm vú cậu khiến cả người cậu ngứa ran lên.

Con mẹ nó... cái thằng dê xồm này chơi chưa đủ hay sao?

"Thằng Tharn, đồ ăn xong rồi kìa." Ngay cả khi lò vi sóng kêu lên, người phía sau cậu vẫn không đứng dậy, thậm chí còn hơn thế, cậu ta ép chặt tới hôn nhẹ vào cổ họng Type, điều đó khiến người ngồi phía trước choáng váng. Và.....

"Thằng em khủng của mày đang cố dụ hoặc tao đấy à."

"Vì mày quyến rũ tao đấy."

"Cái thằng..." Type có mắng cậu ta đến cỡ nào, cậu ta vẫn không ngừng nói ba cái quyến rũ điên khùng gì gì đó, có vẻ như Tharn cũng không thèm nghe, rồi cậu ta di chuyển môi lên liếm tai Type, Type cảm thấy nóng như sắp nổ tung.

Cậu sợ là không chơi game được nữa rồi.

Chàng trai phương Nam nghĩ vậy, quay lại muốn đáp lại nụ hôn của người đang trượt môi xuống má rồi áp lên môi cậu.

Không ai chịu thua ai, nụ hôn càng lúc càng nồng cháy, hai cái lưỡi bừa bãi quấn lấy nhau, cậu nhanh chóng đuổi theo nhịp độ của cậu ta, mải mê theo lời mời gọi kia.

Đối với nước bọt, vị ngọt của nó càng lúc càng nhiều thêm chứ không giảm đi chút nào. Tay của Tharn đi đến góc áo dưới khủy tay cậu, nhấc mép áo lên để lộ núm vú nâu sẫm, cậu ta kẹp chặt đùa bỡn nó qua lại giữa hai ngón tay.......

Nhưng trước khi có thể làm gì thêm, điện thoại trên sofa rung lên, khiến Type phải rút miệng về.

"Của mày."

"Kệ nó đi." Tay trống đang hứng thú không muốn quan tâm tới mấy thứ vớ vẩn, vì vậy Type đã ngắt lời:

"Bắt máy đi! Tao đi ăn mì!" Chàng trai phương Nam ngay lập tức đứng dậy từ chỗ đang ngồi, nhìn Tharn khó chịu thở dài, tuy nhiên, cậu ta đưa tay tới lấy điện thoại, nhìn lên cậu, rồi ngồi xuống sofa.

"Đây, anh San."

Khụ.

Một cái tên khiến cơn đói của chàng trai phương Nam biến mất không còn dấu vết, cậu lập tức quay đầu lại nhìn đối phương.

Lại là thằng khốn đó!

Suy nghĩ này khiến Type không nghĩ được gì khác, ngoại trừ....

"Này." Tharn bất ngờ kêu một tiếng khi bạn trai đột nhiên ngồi xuống, nhưng Type không quay người về phía máy tính.

Thay vào đó, cậu nhắm tới quần của Tharn, cười lạnh.

Trong khi Thiwat dễ dàng kéo quần của Tharn xuống hông thì tay trống đã vội vàng ngăn cậu lại, nhưng chàng trai đang kéo quần cậu ta chỉ cười toe toét.

"Mày cứ việc nói chuyện, tao chỉ đang đói thôi." Type chỉ nói vậy, rồi chuyển sự chú ý của mình sang thứ đang co giật trước mặt.

Thằng quần kia, cái thằng khốn nạn đó.

Bây giờ giữa sự ghê tởm khi phải liếm thứ đó của con trai so với sự bực tức khi thấy bạn trai của mình nói chuyện với người khác, Type quyết định xong xuôi rồi, Type cầm lấy thằng em bừng bừng khí huyết của chàng trai con lai bằng hai tay, một màn hôn hít trước đó đã làm nó sưng lên cương cứng trong tay cậu.

Cậu chỉ vuốt ve vài cái.

"Hừm." Một tiếng kêu nhỏ phát ra từ cổ họng của chàng trai đang nói chuyện điện thoại.

"Type." Tharn gọi ra hiệu cho cậu dừng lại. Nhưng người nghe chỉ nắm chặt, giữ lấy cự vật to lớn trong tay.

Chậm rãi vuốt ve lên xuống, Type như lột xác từ một con người không biết gì thành một người mà xem việc làm như vậy... dễ như ăn cháo.

Tao sẽ làm mày mất tập trung, thằng quần.

Người ghen tuông (nhưng không bao giờ thừa nhận) nghĩ thầm trong lòng, lè lưỡi liếm lấy phần giữa hai chân cậu ta, dùng lưỡi di chuyển từ từ liếm từ trên xuống, nhìn cái bụng nhỏ của tay trống siết chặt như một quả bóng, giống như cậu ta đang cố kìm một loại âm thanh không xác định phát ra từ cổ họng, cậu ta đặt một tay lên vai cậu.

"Hừ." Type cười khẽ chế giễu khi cây gậy thịt nóng hổi đang cương lên hết mức, sự hồi hộp hoặc có lẽ... không kém gì cậu.

Để cho tên khốn đó thấy cậu ta chết trong tay cậu thế nào, anh San, xem xem thằng Tharn mới là người của ai! Nghĩ vậy, cậu dùng lưỡi liếm từ trên xuống, liếm lên xuống vài lần rồi há miệng ngậm lấy thứ đó, cuối cùng ngậm chặt miệng, như trước đây mạnh mẽ mút lên xuống.

Mỗi lần Type kích thích đến mức cậu ta suýt nín thở, cậu như ban một ân huệ với nụ cười tươi như hoa.

Muốn thắng anh ta, Type nghĩ, thở ra trên gậy thịt nóng hổi rồi ngậm chặt miệng, thế là Tharn rùng mình, giọng nói trên điện thoại thậm chí còn khàn khàn hơn. Nhưng lúc này, cậu ta đang dần dần di chuyển hông đến gần miệng của Type, tay còn lại của cậu ta nắm lấy đầu cậu, khiến Type liếc nhìn.

Chà, mày cũng gan đấy.

Khuôn mặt cậu ta nhăn nhó vì nghiến răng, đôi mắt lóe lên với dục vọng hoang dại chết chóc, da đỏ ửng, tay cầm điện thoại bóp mạnh đến nỗi cậu còn lo giùm là nó sẽ biến dạng.

"Okay không?" Type hỏi rồi buông miệng ra, sau đó dùng tay thay thế, nghịch ngợm đầu khấc đỏ thẫm đến nỗi Tharn nuốt một ngụm nước bọt, rồi Thiwat đưa tay vào áo ba lỗ trắng của mình miết lấy núm vú.

"Không chỉ có mày mới làm được đâu." Cậu chồm người tới tai bên kia của đối phương thủ thỉ, ai nghe điện thoại kiểu này cũng thấy khó khăn.

Đối phương mở lời nói:

"Anh, vậy thôi."

Nói xong, cậu ta cúp điện thoại rồi ném nó xuống giường, Type nở một nụ cười xấu xa, không thể giải thích được cảm giác nhẹ nhõm khi nhào tới. Người phía trước đẩy hai vai của Tharn để cậu ta ngã xuống ghế, sau đó tự thân kéo quần chính mình xuống hông.

"Mày muốn làm gì?" Cậu ta hỏi, làm cho người trước mắt cười khẩy:

"Không phải mày nói mày cảm thấy không ok khi ngủ với đàn anh sao?" Tharn hơi nhíu mày, nhưng dù sao cũng trả lời:

"Ừm." Khiến Type cười xấu xa hơn, rồi cúi đầu thì thầm:

"Không thể làm với thằng đàn anh chó chết đó... muốn làm thử với tao không?"

Type bỏ sang một bên suy nghĩ trước đây về việc không thể đâm vào mông của một thằng con trai, bởi vì hiện giờ mong muốn thắng San lấn át lí trí cậu.

Nếu trước đó San có thể làm vậy, tại sao cậu không thể?

Chàng trai đổ lọ giấm (và thậm chí không biết điều đó) nặng nề nói thầm với bản thân. Vì biết San có hứng thú với việc đã làm với Tharn trước đây, việc mà cậu chưa từng thử khiến cậu phát bực, đến mức thậm chí đảo chính... cậu cũng có thể làm được.

Chàng trai đang đấu tranh tâm trí cởi áo của Tharn, có vẻ như tay trống rất vui hợp tác, nhưng....

"Nếu San không thể làm, tao nghĩ lúc đó mày chỉ là một học sinh mẫu giáo chưa biết đến mùi vị tình dục là gì."

"Thằng quần Tharn!" Bây giờ đầu của Type nóng đến sắp bùng nổ, tức giận, hai chữ tức giận viết hoa như lơ lửng trên đầu cậu, vì cảm thấy như cậu bị coi thường, Tharn cũng chỉ cười, đưa tay ra ôm lấy hông cậu và bóp mạnh.

"Tao thích vị trí phía trên của tao."

"Sao mày biết nếu mày không thử?"

"Đã thử, không thích... mày hiểu rõ cách làm thế nào khiến tao sướng tới mức bắn mà." Tharn giống như khơi mào cuộc chiến vậy.

Nói như vậy, người quyết định bắt cậu ta nằm dưới thân Type cầu xin bỗng chốc cứng nhắc. Cậu ngồi dậy khỏi người tay trống, Tharn ấn ngón tay qua lớp vải quần đến cái lỗ nhỏ phía sau cậu.

"Đây... trong cơ thể của mày." Tharn thì thầm và thổi một hơi nóng vào tai cậu, khiến Type, người muốn đảo chính, phải hít một hơi thật sâu, vì nó gợi cho Type cảm giác khi cậu ta chọc vào.

"Mày biết mày cũng thích khi tao làm vậy mà." Cậu ta vẫn đuổi theo cái người đang chặn tay cậu ta lại, nhưng tay cậu ta đã sớm thò vào quần cậu, sau đó sử dụng ngón tay cái đâm chọt.

Ngón tay ấn nhẹ ở lối vào khiến Type hít một hơi thật sâu.

"Hừm, mày có thể nghĩ anh San chiếm ưu thế, nhưng mày nên biết mày chiếm ưu thế nhiều hơn như vậy... bởi vì mày khiến tao thích mày điên cuồng nhưng anh San thì không làm được như thế!"

Tao thích mày điên cuồng.

Những từ đó khiến Type đứng hình, cậu nghĩ về những gì Tharn đã nói với cậu trước đó.

Mặc dù San đã ngủ với cậu ta, Tharn nói cậu ta không cảm thấy gì, mà ngược lại cậu ta còn sợ hãi nếu làm lại việc đó. Nhưng...

Với cậu thì... cậu khiến Tharn làm với cậu kiệt sức trên giường không biết bao nhiêu lần... mặc dù hai người gần như mệt đến muốn chết, cậu ta cũng không quan tâm.

Lòng bàn tay rộng bao lấy nhanh chóng vuốt ve thằng em cậu, cậu ta trêu chọc liếm đôi môi đỏ đỏ của cậu, kích thích đến nỗi Type phải đưa tay lên nắm lấy lưng cậu ta, đáp lại khiến nụ hôn càng lúc càng nóng bỏng hơn.

Nhiệt độ của nụ hôn này như đổ dầu vào lửa, không ai chịu thua, liên tục tấn công và phản công, chiến đấu đến mức miệng cả hai đầy nước bọt, tiếng hôn lép nhép xen kẽ với những tiếng rên rỉ trầm thấp vang lên khắp phòng, lúc này, hai người cũng cầm cự vật của cả hai cọ xát qua lại, đến nỗi âm thanh hít vào rõ mồn một.

Hai bên chà xát với hơi nóng ẩm ướt.

Sau đó, quần của Type được kéo xuống phía dưới thắt lưng trước khi bị tay trống đỡ lưng cậu dựa xuống ghế sofa.

"Thằng Tharn... Ha..." Type thì thầm khi Tharn nắm lấy tay cậu, cậu ta mút mạnh vào đầu ngón tay cậu cho đến khi chúng ướt sũng, ngón tay chính mình ướt át cộng với ánh mắt của người đang liếm chúng khiến cả cơ thể của Type râm ran. Tharn nắm chặt tay của Type... kéo đến vuốt ve cái lỗ hẹp, Type gần như đẩy cậu ta sang một bên.

"Tao đã nới lỏng cho mày nhiều lần rồi, cho tao thấy bây giờ nên làm thế nào." Cậu ta nói, Type nghiến răng, nhưng buộc ngón tay chạm vào cái miệng hẹp đằng sau, ngay cả khi phần cứng ở giữa không bị vuốt ve thì cũng khiến cậu khó lòng mà dập tắt được ngọn lửa đang lan ra khắp thân thể, tự nguyện nâng cao hông một chút, tay kia nắm chặt vai Tharn, và...

Đẩy vào.

"Hưmmm.... Ha.... Đau quá." Type nghiêng đầu, hít một hơi sâu khi những ngón tay thon dài của mình từ từ đẩy vào, đến khi toàn bộ lưng đều đau, cậu ngẩng đầu lên khi người phía trên cúi xuống hôn cậu, Type buộc phải mở miệng nghênh đón đầu lưỡi nóng hổi đi sâu vào khoang miệng.

"Nhấn vào sâu như mày muốn tao làm cho mày... ở đây."

"Hư... Thằng... Tharn... khốn... súc vật!" Type chửi khi toàn bộ ngón tay bị đẩy sâu hơn đến khi chạm vào điểm G bên trong cơ thể, cơ thể run rẩy, hông hoàn toàn nhếch lên khỏi mặt ghế, muốn dừng lại, nhưng những ngón tay ướt át không thể dừng lại, một tiếng cười khẽ khàng vang lên.

Người không thể chịu đựng được mỉm cười, nhanh chóng đứng dậy.

Lúc đầu, Type muốn mắng cậu ta đi đâu sau khi làm cậu ra cái bộ dạng thú tính này, nhưng cậu ta bước tới mở hộc kéo tủ.

Hành động khiến cậu ngậm miệng... cậu ta lấy thứ để hỗ trợ cho việc sắp làm.

Lần này cậu ta quay lại đứng trước mặt cậu và....

"Mày nói mày không quyến rũ rao, nhưng mắt của mày như muốn nuốt chửng tao vậy." Cậu ta nói, Type lại muốn chửi.

Nhưng mắt cậu ta không thể rời mắt khỏi cảnh tượng trước mặt.

Tharn đang đứng trước ghế đeo bao cao su. Nhưng đôi mắt của Tharn dán chặt vào chỗ chân cậu, nơi mà tay cậu đang dính chặt, sau khi nhìn lần lượt cơ thể cậu, rồi nhìn những ngón tay mảnh khảnh không ngừng kích thích điểm phấn khích trong cơ thể cậu, Tharn sững sờ quay mặt đi.

Điều này khiến Type muốn chửi... mày mới là người giống như sắp nuốt chửng tao thì có.

Nhưng phải thừa nhận là cậu ta dù sao cũng... gợi cảm.

Thật là một chàng trai nam tính, khỏa thân đứng đó khoe cơ bắp, thằng em cứng dựng thẳng, đang đeo một chiếc bao cao su, ướt đẫm mồ hôi, đôi mắt mất phương hướng, nhưng một cử chỉ đơn giản như xé bao cao su rồi đeo vào khiến Type... nuốt nước bọt.

"Để tao giúp mày." Cậu ta đến quỳ xuống trước mặt cậu, Type thật sự muốn đấm cậu ta, nhưng cậu còn chưa kịp nhúc nhích, đầu lưỡi Tharn đã liếm qua lỗ hẹp phấn hồng kia.

"Thằng cơ hội..... thằng súc vật này." Mỗi lần cậu ta dùng đầu lưỡi liếm, cậu lại trượt ra một ngón tay, sau đó bị thay thế bởi cái lưỡi ướt át của cậu ta, đầu lưỡi tiến sâu bên trong, vặn vẹo vài lần, Type cấu chặt vai cậu ta, cắn chặt môi, cảm thấy như cậu có thể bắn bất cứ lúc nào.

Cái lưỡi chó chết của Tharn!

"Ha... hư... Tharn... đủ ... đủ a... thích... chết mất... hư... nhiều quá... tao không chịu được... nó......."

Khi đầu lưỡi nhanh nhẹn của Tharn càn quấy bên trong, chàng trai phương Nam chửi thầm khi cậu ta chuẩn bị rời miệng đi.

Nhưng trước khi rời đi lại mút một cái mạnh đến nỗi tiếng rên rỉ vang khắp phòng. Về phần tay trống lưu manh, cậu ta lùi ra sau ngẩng đầu lên, cười hớn hở.

Đẩy.

"Ha... Ah... Thằng Tharn... Chó chết!... Nóng... Đừng vào... Tao nói... Đừng... Ah...."

Phía dưới đẩy tới một cái sâu đến nỗi Type nín thở, cảm thấy như mình rơi xuống địa ngục vậy.

Cự vật nóng rực, cứng như một thanh sắt có thể dễ dàng kéo cậu trở lại thiên đàng.

"Hử, mày thích nó sâu vậy mà." Cậu ta không chỉ nói miệng, cậu ta còn đẩy lút cán toàn bộ vào trong, chạm vào điểm kia, khiến Type gần như phải vật lộn để dang hai chân ra rộng hơn để đùi của Tharn nằm dưới hông cậu, lưng cậu dính chặt vào ghế sofa bên dưới, Tharn cũng không kéo ra mà đẩy vào sâu hơn, cậu ta đâm vào điểm đó mạnh đến nỗi Type suýt chịu không nổi buông tay đang nắm vai cậu ta.

"Tao... sẽ giết... mày." Type gầm gừ, nhưng người nào chết trước còn chưa biết, bởi vì khi Tharn không ngơi nghỉ phút giây nào và liên tục tiến công, Type gần như mất hết lí trí, cậu cảm thấy thoải mái một cách bệnh hoạn.

"Để sau đi... Tao thích a... Hừ... Ha...Mày tuyệt quá."

Tharn phì phò gầm lên, cậu ta không thể chịu được nữa, vì những cái siết chặt lặp đi lặp lại khiến cậu ta gần như không thở nỗi.

Khi cây gậy nóng ở giữa cơ thể cọ xát vào bụng của Tharn, cảm giác như nó không cần chạm vào vẫn có thể bắn.

Phụt.

Phải, Thiwat đã không cần chạm vào để bắn, chỉ cần Tharn thúc mạnh vào người cậu cũng đủ để cậu giải phóng.

Điều khiến Tharn cười vui vẻ là cậu tự nâng đùi lên, lắc lư hông liên tục đến khi thân thể thỏa mãn run rẩy, cậu nồng nhiệt hôn cậu ta, cậu ta phía dưới kiên trì đẩy tới, sau đó Tharn thả lỏng lực đạo.

Sau đó, một tiếng thở ra lớn vang khắp phòng.

Thở hổn hển, Type vòng tay ôm cổ chàng trai con lai, không ai muốn di chuyển cơ thể, chỉ nằm trong tư thế ban đầu.

Ngồi đó, để cho các cơ thể gần như không mảnh vải che thân áp vào nhau.

"Mì nở luôn rồi... ăn uống cái quái gì nữa..." Type giận dữ nói. Tharn trầm thấp cười cười.

"Lát nữa... ôi dào... nấu lại là được mà." Tharn trả lời, cậu ta nhẹ nhàng vuốt ve lưng ướt đẫm mồ hôi của cậu, cậu nói.

"Chìm đắm trong... vòng tay... tao rồi chứ gì ..."

"Không... nhưng vậy là đủ rồi." Cậu ta trả lời, khiến Type thở dài nặng nề, cậu nghiêm túc hỏi.

"Tao và anh ta... ai tốt hơn?"

Tharn trả lời không cần suy nghĩ:

"Mày." Cậu ta trả lời kèm theo một nụ hôn, làm cho chàng trai nhoẻn miệng cười đắc chí. Ai quan tâm?

Dù cậu nằm trên hay nằm dưới, Tharn vẫn là của cậu.

Chàng trai ghét cay ghét đắng đồng tính mở rộng chân quấn chặt đối phương, nghĩ về cậu ta.... nhưng chỉ dám nghĩ trong lòng.

.............................

"Hôm nay không có buổi tập, vậy mình về chơi game vậy."

Thiwat nhủ thầm khi rời khỏi xe của anh Win, sau đó đi bộ đến bãi đỗ xe, lúc đó chính xác là 4 giờ chiều, tuy nhiên gần đây, hầu như mỗi ngày sau sáu giờ cậu và chàng trai khoa Âm nhạc đẹp trai kia mới về nhà.

Có nhiều việc cậu không muốn làm, vì vậy cậu cố tình trốn mấy buổi luyện tập thêm khá nặng nhọc, cậu chỉ mới gia nhập lại đội sau khi bắt đầu năm học.

Thằng Champ cũng đáng bị vậy.

Cậu không biết Techno đã dùng loại ma thuật nào để bắt cậu ta tập nhiều hơn những người khác.

"May mà còn hải sản đông lạnh." Thiwat để đồ đạc sang một bên rồi tự nói, cậu nhớ có vài thứ trong tủ lạnh. Sau đó, cậu nhớ đợt gần đây nhất đi mua đồ với Tharn có mua vài hộp thực phẩm đông lạnh, cậu hơi lười để bóc nó, đành đi tắm trước và gọi cho Tharn, một chàng trai gần như hoàn hảo về mọi mặt nhưng nhắc về nấu ăn thì chỉ biết nấu mì chiên trứng.

Cậu đi lấy tôm, mực, cá, mỗi thứ một hộp trong tủ lạnh.

Đối với loại thức ăn này, nó cũng cực kì đơn giản... lấy nó ra, rã đông, cho vào nồi nước sôi, thêm một số loại rau nếu thích, chấm với tí nước chấm.... còn dễ hơn chiên trứng nữa.

Chàng trai phương Nam nghĩ, trong khi đó cũng nghĩ đến những món khác.

Nếu muốn ăn thịt heo nướng, nhưng lại quá lười để đi mua thì có thể chiên thịt heo trong dầu ăn, quá đơn giản.

Chủ yếu cậu thích ăn gì thì nấu cái đó, nhưng vẫn vậy, ít nhất bây giờ cậu phải suy nghĩ là Tharn có thích ăn nó hay không.

Về lý do tại sao cậu không làm nước chấm hải sản, là vì cậu sẽ không nhịn được mà bỏ thêm nhiều gia vị khiến nó cay thật là cay, Tharn cũng không thể ăn được.

Type vừa đi vừa nghĩ, nhưng cậu nhớ nhà không có nước chấm, cậu gấp đồ ăn ra khỏi nồi, đi ra ngoài mua đồ chấm ở một cửa hàng tiện lợi.

Vừa kịp để ý thì một chiếc xe tuyệt đẹp đang bám theo một chiếc Audi đẹp không kém đậu trong bãi đậu xe.

Khi cậu kịp phản ứng, cậu đã lấy một chai soda lớn trong túi (đừng suy nghĩ nhiều, dạo này cậu hay uống nước ngọt là bởi vì tên chó chết nào đó thích.) Chàng trai phương Nam muốn trở lại căn hộ, nhưng còn chưa kịp cất chân lên cầu thang.

Cả hai chân đứng chết trân, đôi mắt sắc bén trong giây lát mờ đi, ngập trong sự giận dữ.

"Thằng Tharn, mày thật đáng chết."

Khi nhìn thấy chàng trai cao lớn bộ dạng thoải mái trước mặt cậu đứng trước thang máy đi lên với... đàn anh khốn nạn.

Type nghiến răng rủa thầm, hai tay cậu nắm chặt, siết lấy cái túi.

Thằng Tharn.... Thằng khốn nạn San.

"Đồ chết tiệt khốn nạn." Type cảm thấy như bị cắm sừng bởi vì đây là không gian riêng của cậu và Tharn, ngay khi cậu không có ở đó, Tharn mang đưa tên khốn đó về, Type có thể nghĩ gì khác chứ.

Mày sẽ ngủ với anh ta sau lưng tao?

Chàng trai mông lung nghĩ, lập tức bước thẳng qua, lúc đó cậu không nghĩ chuyển động đó khiến cậu thấy một cảnh tượng cậu phải quay lưng đi, sống mũi cay cay, giống như muốn tách bọn họ rồi đem cho cá sấu ăn thịt!

Nhưng, trước khi cậu đi đến, Thiwat đã thấy cảnh tượng đáng sợ nhất... cảnh đáng sợ nhất sâu thẳm trong lòng cậu.

Cảnh tượng mà đàn anh chết tiệt đang cúi xuống muốn hôn môi Tharn, càng tồi tệ hơn là...

Thằng Tharn trông có vẻ hờ hững sẵn lòng để cho anh ta hôn.

Type cảm thấy như toàn bộ cơ thể không đứng vững nổi, giống như trái tim cậu vỡ tan từng mảnh, cậu muốn lao lên chất vấn.

Cậu đã hiểu tại sao các cô gái thường gào khóc khi bị bạn trai lừa dối, bởi vì bây giờ... những giọt nước mắt sắp vỡ òa, cậu sốc đến độ muốn bật khóc!

Không thể di chuyển đôi chân.

Tharn đang lừa dối cậu...?

Type thầm hỏi, nỗi đau nhói lên trong tim không ngừng dằn vặt cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro