Chương 9: Kịch liệt (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giang Trầm hôn thực ôn nhu, là ôn nhu mà Từ Ngộ Vãn chưa từng được cảm thụ. Giang Trầm ôn nhu như thế làm Từ Ngộ Vãn sững sờ, thậm chí cả đáp lại cũng đã quên, tùy ý Giang Trầm dây dưa đầu lưỡi mình, đôi mắt trừng rất lớn nhìn anh.

Từ Ngộ Vãn không mặc áo lót, khi hai người hôn môi quá mức thân cận, vú cô trực tiếp đè trên người anh cọ xát. Giang Trầm liền buông cô ra, xoa đầu cô, chậm rãi duỗi tay mở hai chân cô. Từ Ngộ Vãn mặc váy ngủ, chân bị tách ra rất dễ dàng thấy được quần lót bao vây lấy hoa huyệt non mềm.

Giang Trầm ngón tay phi thường đẹp, như là một tác phẩm nghệ thuật, theo váy chậm rãi sờ dần xuống dưới, đảo qua xương hông, sau đó chậm rãi cởi quần lót cô ra.

Từ Ngộ Vãn nhận thấy được anh muốn làm cái gì, quả thực thụ sủng nhược kinh, hô hấp đều phải nặng nề ba phần. Một phần là vì Giang Trầm ngón tay sờ thật sự sắc tình, một phần là vì lần nay là do Giang Trầm chủ động trước.

Tay Giang Trầm dọc theo eo cô hướng lên, nhấc lên váy cô khiến nộn huyệt bại lộ trong không khí, lại sờ lên cánh tay mảnh khảnh, vén làn váy đang che lấp phấn nhũ của cô cũng lộ ra. Lại hướng lên trên, liền trực tiếp thay cô cởi áo ngủ.

Đứng dậy đè cô ở trên sô pha, Giang Trầm vuốt ve mặt cô, nhìn gương mặt mờ mịt của cô hướng về phía mình, cũng nhịn không được, cúi đầu hôn cô.

Nụ hôn chậm rãi không còn ôn nhu.

Một tấc một tấc chiếm lấy hô hấp cô, đầu lưỡi càn quét mỗi một phần trong khoang miệng, ngang ngược lại bá đạo mà liếm mút môi cô, Từ Ngộ Vãn không dễ thở, bị anh kịch liệt hôn đến đại não thiếu oxy, khi trao đổi nước bọt trong phòng vang lên tiếng nước tấm tắc ái muội, lãng mạn lại sắc tình.

Thật lâu sau, Giang Trầm buông tha môi cô, nụ hôn chếch đến trên cổ, đầu lưỡi liếm làn da trắng nõn, một đường mút vào, thực mau tới đầu vú cô. Giang Trầm hôn nhẹ lên núm vú, sau đó há mồm cắn.

Trong nháy mắt, đại não Từ Ngộ Vãn nhau không thể suy nghĩ gì nữa, trong đầu đều là một khoảng không trắng bóng, cảm giác kích thích xuyên qua thần kinh truyền khắp người, dưới bụng lập tức cảm nhận được đau đớn, giống như có thứ gì dọc theo âm huyệt chảy ra.

Từ Ngộ Vãn khó nhịn mà muốn kẹp chân, rồi lại bị Giang Trầm ngăn lại, cặp tay thon dài Giang Trầm dễ như trở bàn tay mở ra hai chân, mở đôi chân muốn kẹp lại của cô.

Giang Trầm ngậm vú cô, khiến hai cái vú ướt đến ngượng ngùng. Khó khăn lắm mới buông tha cô, ngón tay ở giữa hai chân cô chậm rãi di chuyển qua miệng huyệt, Từ Ngộ Vãn bị kích thích đến nổi da gà, theo bản năng liền kẹp lấy tay anh.

Thanh âm Giang Trầm thật ôn nhu, dường như anh đã đem hết tất cả ôn nhu ra, Từ Ngộ Vãn thậm chí cho rằng liệu mình có bị ảo giác hay không.

Giang Trầm nói: “Ngoan, mở chân ra.”

Từ Ngộ Vãn bị thanh âm của anh mê hoặc, thật sự liền chậm rãi mở ra chân.

Từ Ngộ Vãn hô hấp nặng nề.

Phấn nộn khe thịt bị ngón tay thon dài khảy, nhẹ vê chậm xoa thành từng cái miệng nhỏ, ngón tay Giang Trầm mới vừa mở ra liền e lệ ngượng ngùng ngậm lấy ngón tay ấy.

Từ Ngộ Vãn vẫn quen không phát ra bất cứ thanh âm gì trong quá trình làm tình, cho dù hiện tại Giang Trầm lại ôn nhu không giống như thường.

Cô cắn ngón tay của mình, nhịn xuống tiếng rên rỉ.

Ngón tay Giang Trầm với vào trong huyệt, đầu tiên là một ngón, lại là hai ngón ba ngón tay, ở cửa động bắt chước động tác kiểm tra không ngừng ra vào, Từ Ngộ Vãn bị ngón tay của anh làm cho thủy quang tứ tiết, ngón tay mang theo nước từ trong động ra lại cắm vào, Từ Ngộ Vãn gắt gao cau mày, phải liều mạng mới có thể nhịn xuống tiếng thở dốc dày đặc.

Giang Trầm dùng tay cắm trong chốc lát, rời khỏi, tiểu huyệt bị cắm thành một cái nhục động, kiều nộn phấn hồng, không khép được, nước ướt đẫm từ trong động chảy ra, xôn xao, tựa như dòng sông nhỏ.

Giang Trầm nhìn chằm chằm cánh hoa tươi đẹp của cô một lát, ánh mắt dần tối tăm, biểu tình vẫn trước sau như một lãnh đạm, nhưng dường như đã nhiễm tình dục, trở nên mười phần sắc khí.

Mặt anh vô biểu tình mà nói: “Thật xinh đẹp.”

Từ Ngộ Vãn vì lời nói trắng trợn của anh mà sững sờ, lời nói mang ám chỉ giống như chẳng phải là Giang Trầm nói, thở phì phò trong lúc nhất thời không biết nên làm gì.

Giang Trầm liền thừa dịp cô sững sờ nâng lên trái đào mềm mại, mở chân cô ra càng lớn, lỗ nhỏ liền lộ ra trước mặt, anh cũng không nói cái gì nữa, chỉ là cúi đầu tới gần cái miệng nhỏ chảy nước không ngừng.

Từ Ngộ Vãn phát hiện ý đồ của anh, muốn đứng thẳng người ngăn cản: “Anh!”

Giang Trầm tốc độ càng mau, nắm mông cô, môi thẳng tắp mà dán lên hoa huyệt nước chảy ròng ròng.

“Ưm…… Anh ơi…… Đừng mà……”

Từ Ngộ Vãn bị hình ảnh này cùng cảm giác kích thích, chỉ cảm thấy dưới bụng hơi đau, tức khắc âm đạo càng thêm ướt át.

Giang Trầm không quản cô cự tuyệt, hé miệng trực tiếp ngậm lấy hai cánh thịt, đầu lưỡi liếm ngoài âm đạo, lại thẳng tắp mà phá vỡ hạ thể của cô, trực tiếp thọc vào hoa t, anh liếm mút hoa môi ào ạt chảy ra ái dịch của cô, đầu lưỡi không ngừng đảo qua nhục huyệt, liếm ướt nhục huyệt của cô, những chất lỏng trong suốt toàn bộ chảy vào trong miệng anh.

Trong phòng tràn đầy tiếng nước ngậm mút.

Từ Ngộ Vãn bị liếm khiến toàn thân đều run rẩy, một đợt lại một đợt khoái cảm không ngừng tập kích, khoái cảm chưa bao giờ được thể nghiệm khiến cô nhịn không được, lúc đầu lưỡi Giang Trầm lần thứ hai đảo qua điểm nào đó trong cơ thể cô rốt cuộc không thể nhịn được, nho nhỏ mà “A” một tiếng.

“Anh ơi…… Từ bỏ……”

Cô cảm thấy, thân thể càng ngày càng kỳ quái, dường như anh càng liếm trong huyệt càng nóng, càng ngứa, dưới bụng chỗ thậm chí mãnh liệt muốn tiểu.

Làm sao bây giờ? Chính mình đây là muốn, tiểu ra sao?

Từ Ngộ Vãn sốt ruột mà muốn ngồi dậy đẩy Giang Trầm, nhưng Giang Trầm lại bỗng nhiên cắn viên trân châu của cô, đầu lưỡi mạnh mẽ ở hoa môi thọc vào rút ra vài cái, Từ Ngộ Vãn thấy ý muốn tiểu kia thế nào cũng không khắc chế được, thẳng tắp mà phóng ra.

Cùng lúc đó, thân thể Từ Ngộ Vãn đột nhiên banh thẳng, trên người cơ hồ nổi lên một tầng kiều nộn hồng nhạt, một trận khoái cảm xông lên đỉnh đầu, não hiện ra ánh sáng trắng, cô bị khoái cảm kích thích nhỏ giọng khóc, một dòng nước ấm mạnh mẽ mà phun vào trong miệng Giang Trầm.

Thân thể của cô không ngừng co rút, thở phì phò chảy nước mắt, ánh mắt thất thần, chảy nước hỏi Giang Trầm: “Em…… Có phải em tiểu ra rồi không……”

Giang Trầm ngẩng đầu, môi vẫn còn dính nước ướt, lập lòe tia sáng, khuôn mặt sắc khí khác thường. Nhưng động tác của anh vẫn ôn nhu, tới gần Từ Ngộ Vãn vuốt ve, hôn cô thật sâu: “Không phải, Tiểu Vãn đây là đang triều xuy.”

Giang Trầm hôn lại bá đạo kịch liệt, cơ hồ muốn nuốt cô vào trong bụng, cùng cô trao đổi nước bọt, lại không ngừng đùa bỡn đầu lưỡi cô. Từ Ngộ Vãn trong cổ họng phát ra âm hừ nhẹ khó nhịn, giống như đã bị anh ăn vào bụng rồi.

Giang Trầm cởi dây lưng, vuốt ve đùi cô cùng môi âm hộ, quy đầu liền để đi lên, thử thăm dò cắm vào trong động.

Nhưng Từ Ngộ Vãn lại đột nhiên thu hồi lý trí, bỗng nhiên tránh nụ hôn của anh kẹp lấy hai chân, lần thứ ba hỏi anh vấn đề mình muốn biết: “Anh cùng, cùng Tống Khê Nhiên lên giường chưa?”

Giang Trầm ánh mắt ám trầm mà nhìn cô, chợt, thấp giọng cười khẽ một chút.

Từ Ngộ Vãn liền sững sờ ở tại chỗ.

Trong ấn tượng, anh gần như chưa bao giờ cười, vẫn luôn là một bộ dáng lãnh đạm tự giữ, cao ngạo, Từ Ngộ Vãn hiện tại mới biết được, hóa ra lúc anh cười, thật sự, rất rất đẹp, cơ hồ có thể hòa tan băng tuyết.

Từ Ngộ Vãn hoàn hoàn toàn toàn mà sửng sốt.

Bị nụ cười của anh hấp dẫn toàn bộ lý trí, Từ Ngộ Vãn ngu si, liền nghe được lúc anh cúi đầu tới, bám vào bên tai cô, nhẹ giọng nói: “Bảo bối, anh chỉ cùng em lên giường.”

Nói xong kéo ra chân Từ Ngộ Vãn, côn thịt trực tiếp thọc đi vào.

Bị cô khẩn trí hấp thụ, Giang Trầm cúi đầu bên tai cô than thở: “Thật chặt mà.”

Cho dù là lúc quan hệ hai người tốt nhất Giang Trầm đều chưa từng gọi cô là bảo bối. Cũng không chưa nhìn thấy anh cười. Nhưng hiện tại anh ôn nhu câu dẫn, cơ hồ khiến nàng ảo giác thâm tình. Từ Ngộ Vãn thậm chí cảm thấy, Giang Trầm này có thật là chân chính Giang Trầm sao?

Sẽ chủ động cùng cô làm tình, sẽ trong lúc làm tình lấy lòng cô, sẽ nói rằng cô thật chặt. Người như vậy, thật là anh trai của cô sao sao?

Sau khi Giang Trầm tiến vào thân thể của cô cũng không có vội vã động, chỉ là ôm cô càng lâu, cùng cô hôn môi.

Chờ đến lúc Giang Trầm buông cô ra, cô dùng đôi mắt hàm chứa thủy quang nhìn Giang Trầm, nhẹ giọng hỏi: “Anh có là thật không?”

Hay chỉ là một giấc mơ của em?

Giang Trầm nhìn mặt cô, ngón tay vuốt ve, lại cười nhẹ.

Anh cười thật sự rất đẹp, tựa như được chiếu sáng.

Cánh tay anh buộc chặt eo cô, nâng chân cô lên vòng trên eo mình, giúp cô cảm nhận được rõ ràng mình đang tồn tại.

“Cảm nhận được không? Anh vẫn luôn là thật.”

Giang Trầm làm thực kịch liệt.

Đây cũng là lần đầu tiên Từ Ngộ Vãn nếm được tính ái kịch liệt như lửa đến vậy. Cô từ trước vẫn luôn không biết, hóa ra làm tình là có thể mất hồn thực cốt như vậy.

Ngón tay Giang Trầm véo lên mông ngó sen, động tác cũng không gấp, chính là lực độ lại rất mạnh, thô dài ở trong động ra ra vào vào, mỗi một lần thọc vào rút ra đều rút đến quy đầu lại đỉnh tiến chỗ sâu nhất, đằng trước mượt mà mỗi một lần đều đỉnh đến miệng tử cung của Từ Ngộ Vãn, Từ Ngộ Vãn cảm thấy bụng mình phải bị đỉnh xuyên. Khoái cảm một đợt một đợt hướng lên trên.

Mà ngay lúc lực của độ Giang Trầm lần thứ hai cất cao, dùng sức đâm tiến thân thể của cô, ngay cả trứng dái cũng hận không thể chen vào nhục huyệt, Từ Ngộ Vãn cố nén rên rỉ rốt cuộc chịu đựng không nổi, thở hổn hển tiết ra: “Anh ơi…… Quá mạnh rồi…… Thật sâu……”

Không được, cô chịu không nổi, cô chết mất.

Còn bị dùng sức mà làm như vậy, cô nhất định sẽ hỏng mất.

Cửa động tràn đầy dâm thủy, bị côn thịt cắm vào rút ra, lầy lội bất kham. Động tác của anh quá sâu quá mạnh, chân Từ Ngộ Vãn bị cắm tê dại, căn bản vô pháp quặp ở trên eo Giang Trầm nữa.

Giang Trầm liền đơn giản trực tiếp để một chân cô lên chỗ dựa lưng của sô pha, lại nâng chân còn lại, tốc độ nhanh hơn, vừa mạnh vừa sâu mà đỉnh tiến thân thể của cô.

“A, quá nhanh rồi……” Thân thể Từ Ngộ Vãn bị đâm trên dưới đong đưa, hộc ra một câu như vậy theo bản năng ngậm miệng, đã quen áp xuống, tiềm thức cô cơ hồ cự tuyệt rên rỉ mấy câu dâm đãng.

Giang Trầm rất nhanh phát hiện điểm này.

Tần suất thọc vào rút ra nhanh hơn, cúi người ngậm lấy môi cô, cạy khớp hàm, hạ thân động tác không ngừng, cuốn lấy đầu lưỡi cô liếm mút, bàn tay xoa nắn cặp vú mềm như bông, nhéo qua nhéo lại khiến chúng biến dạng.

Trong cổ họng Từ Ngộ Vãn lại là một đợt kêu rên .

Giang Trầm liền nói: “Tiếp tục rên nào, đừng dừng.”

Từ Ngộ Vãn theo bản năng mà lắc đầu, cô bị làm quá tàn nhẫn, lần đầu tiên làm tình kịch liệt trong hai năm qua, hạ thể đều là chất lỏng bị mất khống chế, tiếng thân thể va chạm lúc thọc vào rút ra phối hợp, tai cô cơ hồ chẳng nghe được thanh âm của Giang Trầm, chỉ biết lắc đầu.

Giang Trầm liền duỗi tay nâng eo cô lên, khiến toàn bộ âm huyệt của cô đối diện với chính mình, đột nhiên một trận hung ác thọc vào rút ra, nhiều lần đều đỉnh đến chỗ sâu nhất của cô, tần suất quá nhanh, Từ Ngộ Vãn nhịn không được, rên rỉ tràn ra.

Thanh âm có cả thống khổ lẫn vui thích, bào tai Giang Trầm, không thể nghi ngờ đó là xuân dược tốt nhất.

Anh không hề nhẫn nại với dục vọng của cô, trong thân thể cô ra vào rất nhanh, nhục huyệt Từ Ngộ Vãn bị làm thành màu đỏ, ăn dương vật Giang Trầm, tùy ý dương vật của anh đem ra vô hạn dâm dịch.

Giang Trầm hôn cô, hỏi: “Bảo bối, nói cho anh, sướng không.”

Tần suất lần thứ hai tăng lên, trong phòng âm thanh thân thể va chạm "bạch bạch bạch" lấp đầy toàn bộ thính giác, chất lỏng trong nhục huyệt dần đặc sệt, bị côn thịt đem ra ngoài lại chen vào đi.

Thân thể Từ Ngộ Vãn bị đâm oai bảy vặn tám, khoái cảm trong cơ thể không ngừng tụ lại, cô không nhận hết được, chỉ có thể đứt quãng trả lời vấn đề của anh: “A, ưm, sướng…… sướng, sướng quá…… A, a! Ưm! Anh ơi, không được, quá nhanh rồi…… đừng mà, em không chịu được……”

Cùng với thanh âm vừa thống khổ vừa vui sướng, hoa môi cô nhanh chóng phun ra một đợt ái dịch, toàn bộ tưới lên quy đầu Giang Trầm, đẩy côn thịt anh ra bên ngoài.

“Ưm, ách a……”

Nước dâm của Từ Ngộ Vãn quá nhiều, lúc phun ra cũng khiến cho Giang Trầm sướng, nhíu hạ mi mới khắc chế dục vọng điên cuồng muốn thọc vào rút ra, cúi xuống hôm Từ Ngộ Vãn thật ôn nhu, giảm bớt thất thần khi cao trào.

Cao trào qua đi hai mắt Từ Ngộ Vãn thất tiêu, mạnh mẽ thở hổn hển, trên ngực phập phồng, hai viên mật đào cũng một trên một dưới mà bị kích thích, Giang Trầm lại cắn, dùng hàm răng nghiền nát.

Đồng thời hạ thân lại bắt đầu tăng lớn lực độ. Bởi vì vừa mới phun ra không ít nước, toàn bộ đường đi càng thêm trơn trượt, Giang Trầm thọc vào rút ra càng thêm nhẹ nhàng.

Từ Ngộ Vãn còn đang trong dư vị cao trào, thân thể phá lệ mẫn cảm. Mỗi một động tác của Giang Trầm đều khiến cô cảm nhận được rõ ràng .

Cô cảm nhận được côn thịt của anh, quy đầu mượt mà thường xuyên chọc vào cung khẩu, lúc sau còn to thêm nhảy lên gân xanh.

Giang Trầm chưa động đã khiến cô không chịu nổi, huống hồ là tốc độ của anh bông nhiên nhanh hơn, Từ Ngộ Vãn chẳng còn tâm tư mà giấu tiếng rên của mình, theo Giang Trầm động tác một chút một chút rên rỉ, trong cổ họng làm phát đau, không thể nuốt vào, chỉ có thể kêu ra tiếng.

Giang Trầm đại khái là cảm thấy cô chịu được rồi, bế cô lên ngồi trên đùi anh, tay vịn eo cô tiếp sức một chút một chút ấn cắm, ánh mắt tối lại, nhìn cô khen ngợi: “Biểu hiện của bảo bối giỏi quá, khen thưởng cho em.”

Từ Ngộ Vãn còn mơ mơ hồ hồ hỏi anh khen thưởng là gì, Giang Trầm đã nâng mông cô, khiến nhục huyệt bị thao thành màu đỏ thẫm ngậm lấy quy đầu cực đại, một nhát nặng nề tiến vào hoàn toàn.

Quy đầu thông suốt, trực tiếp phá vỡ phần thịt mềm nhất trong thân thể Từ Ngộ Vãn, xé mở cái miệng nhỏ đâm vào.

“A, quá sâu…… Quá sâu rồi……”

Cung khẩu đã bị anh phá mở.

Một tia đau đớn cuốn tê mỏi truyền khắp toàn thân, nước mắt Từ Ngộ Vãn nháy mắt dâng lên lên.

Lúc này là sung sướng.

Không có thống khổ với thất vọng.

Khoái cảm bị cắm vào tử cung khiene Từ Ngộ Vãn theo bản năng kẹp chặt tiểu huyệt, côn thịt của anh bị mút gắt gao, Giang Trầm thấp giọng than thở một chút. Vuốt ve ngực cô nói: “Bảo bối, sao lại ăn giỏi như vậy.”

Vẫn là bộ dạng nghiêm trang, cố tình dùng gương mặt sạch sẽ nói ra câu sắc dục như vậy.

Từ Ngộ Vãn thở phì phò đứt quãng khóc ra tiếng, nước mắt bắt đầu từng giọt từng giọt rơi xuống: “Hức hức, em, Giang Trầm, em…… A, quá sâu, em nghĩ, em bị làm hỏng rồi.”

Giang Trầm tay bóp mông cô, vuốt ve qua lại trên hông, động tác không chút nào hàm hồ, sau khi phá khai miệng tử cung thì mỗi một lần thọc vào rút ra đều phải cắm vào thật sâu mới cam tâm. Không chút để ý mà trả lời: “Đúng vậy, bị làm hư mất rồi.”

Từ Ngộ Vãn ngồ trên đùi anh phập phập phồng phồng, cặp vú tuyết trắng theo động tác không ngừng lay động. Tay cô không có chỗ đặt, chỉ có thể đáp ở trên vai Giang Trầm, nhắm mắt lại rên rỉ. Tầm mắt Giang Trầm dừng trên gương mặt vì tình dục mà ửng hồng, khắp mặt cô đã là nước mắt.

Là bị thao khóc.

Ánh mắt Giang Trầm trở nên thực sâu thẳm thực sâu thẳm.

Lần làm tình này, gương mặt anh vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng tiếng thở dốc nặng nề lại bại lộ vẻ không ổn trọng cùng mất khống chế của anh, sau một vòng kịch liệt nhanh chóng thọc vào rút ra, Giang Trầm mạnh mẽ dùng quy đầu cắm vào tử cung Từ Ngộ Vãn, hừ nhẹ, bắn thật sâu vào.

Một đợt dịch nóng bỏng tưới trên vách tử cung Từ Ngộ Vãn, Từ Ngộ Vãn kêu lên một tiếng, eo đột nhiên cong lên, tuyết trắng mật đào liền được đưa đến trước mắt Giang Trầm, sướng đến mức ngón chân đều cuộn tròn. Giang Trầm vừa cắm vừa liếm mút mật đào của cô một lát, Từ Ngộ Vãn liền cúi đầu đi tìm bờ môi của anh, Giang Trầm ngửa đầu đón nhận kịch liệt, trao đổi nước bọt.

Từ Ngộ Vãn khóc đến đầy mặt là nước mắt, còn cố chấp phải thấy được biểu tình của anh. Dường như anh vẫn còn bình tĩnh, phảng phất lần làm tình mãnh liệt này không ảnh hưởng gì đến anh, so với anh trước kia chẳng có gì bất đồng. Nhưng xuyên thấu qua ánh mắt anh, cô lại thấy được sự không trầm ổn được che giấu.

Trong ánh mắt ấy rõ ràng có ôn nhu, tiếng thở dốc dường như vừa trộn lẫn ma túy vừa trộn lẫn động tình.

Cuối cùng cô cũng nhìn thấy được lúc anh cắm vào thân thể cô đã động tình.

Từ Ngộ Vãn nhào qua ôm cổ anh, dựa vào trên vai anh nghỉ ngơi, tiếng thở dốc lọt vào tai Giang Trầm cũng thật êm tai.

Giang Trầm rất ôn nhu, thuận theo mà ôm eo cô, cũng chẳng thèm rút thứ nóng hổi ấy ra, cứ như vậy để cô ngậm lấy.

___________________
Sau những tháng ngày ôn bài rồi nghỉ ngơi(thực chất là quá lười biếng) tớ đã trở lại rồi đây😋😋

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro