Cưới để làm gì?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm vừa qua ngưỡng 30, trong đám bạn thân, chỉ còn đúng 3 đứa chưa lập gia đình, cuối tuần nào cũng hẹn nhau ở nhà của một trong 3, khui vài chai bia, nâng ly chúc mừng cho tuổi trẻ bất diệt và cuộc sống độc thân muôn năm dù thực tế sau câu chúc mừng đó đứa nào cũng muốn gục mặt khóc vì sao tới giờ thiên hạ đều có đôi có cặp còn mình vẫn ngồi đây với hai đứa bạn như hai con chó già chảy xệ.

Trong những câu chuyện liên lu bất tận về cuộc đời, về công việc, về gia đình, về mua sắm, về đàn ông, về duy trì nòi giống... chuyện hôn nhân luôn xuất hiện như một kẻ lạc loài, dù chẳng ai muốn nhưng vẫn cứ hiện diện chỗ đó. Mà câu hỏi lớn nhất đề ra, luôn là "Cưới để làm gì và cưới vì ai?"

Ở mặt đơn giản nhất mà nói, với phụ nữ, đám cưới là một nghi lễ mang tính chất thông báo rộng rãi cho việc công khai từ nay mình đã có thể vượt vòng lễ giáo xách quần áo theo trai. Và nếu như có thêm tờ đăng ký kết hôn thì việc đó đã hợp pháp.

Vậy cưới để làm gì? KHoan hãy tính đến chuyện sinh con đẻ cái, thì cưới xong, phụ nữ thành vợ.

Làm vợ, là việc sống chung với một người đàn ông được gọi là chồng.

Nếu may mắn, người đó là người mình thật lòng yêu thương và do chính bản thân mình chọn , mình có mong muốn chia sẻ phần đời còn lại của mình cùng họ. Mình sẽ chấp nhận việc họ có những tật xấu, có những điểm yếu, có những thứ chưa hoàn hảo, và mình tin rằng cuộc đời này chọn mình để bù đắp vào những thiếu sót của họ, cũng như ngược lại, họ được chọn để bù đắp cho mình. Đó là ý nghĩ của việc bên cạnh nhau và hoàn thiện ch0 nhau. CHúng ta sẽ sống cùng người đó thật lâu, nhìn nhau già đi, nhìn con cháu lớn lên, rồi tạm biệt nhau bởi cái chết và hẹn gặp nhau nơi thiên đường. Đó là một cuộc đời viên mãn.

Nếu kém may mắn hơn một chút, người đó không hẳn là người chúng ta yêu thương nhất nhưng  lại là người cho chúng ta cảm giác an toàn, tin tưởng nhất khi bên cạnh. CÒn người mình yêu nhất à. Sau khi nó làm trái tim mình tan nát, be bét thì nó đi nhảy đầm cùng đứa khác rồi, đời là vậy đó. Ở đây, đôi khi chúng ta phải đứng trước ngã rẽ của cuộc đời hôn nhân.

Một là qua thời gian, khi đã bên nhau đủ lâu để hiểu, chúng ta phát hiện ra người mình đã chọn có nhiều ưu điểm hơn ban đầu có thể thấy, rồi từ đó ma trân trọng họ, yêu thương họ nhiều hơn và tìm cách để bù đắp cho những thờ ơ của ngày cũ.

Hai là, xui hơn, tệ bạc hơn, sau khi đã sống chung với nhau một thời gian, chúng ta không thể nào chấp  nhận được người kia vì thấy rằng tình cảm ngày càng vơi đi, vậy là có khi sống tiếp một nửa đời ngơ ngác, tự hỏi hạnh phúc thật sự là gì, hay quyết đoán hơn, dùng luật pháp và tờ đơn để trở thành người độc thân cung một vết hằn sâu trong ký ức.

Còn một trường hợp khác, sau khi chúng ta đã chọn được một người đã thật sự yêu và cưới họ, thì trải qua thời gian, con  người của họ thay đổi, cũng có khi là bản thân chúng ta thay đổi, để rồi trở thành hai mảnh ghép không khớp, bắt buộc phải tách nhau ra mới có thể tồn tại được mà không tổn hại hay làm khó đối phương.

Chung quy của cả câu chuyện cưới, chỉ là chọn một người để sống chung về sau, việc lựa chọn có khéo hay không, lại tùy vào kinh nghiệm hay khả năng nhìn thấu  nhân tâm của mỗi người. CŨng một phần là có khi nhờ vào vận khí của bản thân, hên hay xui cũng là một phần lựa chọn. Có khi thông minh một đời nhưng vì một lần chọn sai mà ân hận mấy mươi năm. Có khi khờ dại nửa kiếp, nhưng chọn đúng người thì phần đời sau viên mãn.

Nhưng, có thật sự cần thiết để người ta phải cưới nhau, lập gia đình và sinh con hay không?

Từ mấy ngàn năm nay, nhân loại luôn nằm trong một cái vòng quay với mẫu số chung như vậy. Người ta sinh ra, phát triển cơ thể và tư duy, đến chừng mực nào đó thì gọi là trưởng thành. Đánh dấu cho sự trưởng thành là người đó có thể tự làm việc, quyết định cuộc đời, tạo ra vật chất và nuôi sống bản thân mình. Tiến thêm một bước nữa, con người sẽ tìm một nửa của mình, kết hôn, lập gia đình và sinh con, chăm sóc, nuôi dạy đứa con để khi nó lớn lên, lại bắt đầu đi lại vòng lặp đó.

Theo lý lẽ thông thường , đây là cách phát triển cơ bản của một cá thể con người trong xã hội, nếu như có một người không đi theo quỹ đạo này, người ta sẽ dễ dàng bị đánh giá là có cuộc sống hay lối suy nghĩ "không bình thường". Trong toàn bộ quá trình đó, bước đánh dấu con người từ một tế bào đơn lẻ trở thành một tổ hợp gia đình chính là thông qua cánh cửa hôn nhân.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro