Cưới để làm gì?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôn nhân cũng không phải thứ để người ta đem ra so sánh, nâng mặt với nhau, nhất là thứ quan điểm lỗi thời, "đàn bà hơn nhau ở tấm chồng".

Sai rồi, đàn bà hơn nhau ở tấm thân.

Vì sao chuyện thành bại của cuộc đời mình mà lại đặt vào tay của người khác. Đàn bà học nhiều, hiểu biết nhiều, đi được nhiều nơi, gặp được nhiều người , có những kinh nghiệm quý báo về cuộc đời, những trải nghiệm gian nan về cuộc sống, tự khắc mình sẽ biết bản thân mình ở đâu, nên đặt vào tay người nào xứng đáng.

Đàn bà cứ u mê, mãi đặt vào trong đầu tư tưởng thôi thì phải cưới, cưới rồi thì phải hy sinh hết cho chồng là tốt. Đàn bà sau hôn nhân không còn được mới mẻ, hấp dẫn như còn là tình nhân trong mắt chồng. Đừng nghĩ rằng cứ hy sinh hết, bỏ công việc đang làm, ở nhà toàn tâm toàn sức toàn ý lo cho chồng thì có nghĩa rằng người ấy sẽ nhận thấy và trân trọng, chung thủy với mình. Không đâu, nếu làm những việc đó vì mình thấy hạnh phúc, thấy vui thì hãy làm, còn nếu không cứ mạnh dạn nói rằng em cần ra ngoài để làm việc , giao tế xã hội, tiền em kiếm được có thể ít hơn anh, nhưng em cần phải sống cuộc đời mà em mong ước.

Hôn nhân phải bình đẳng, cả người vợ và người chồng đều có quyền hạnh phúc với hôn nhân, đừng cứ mãi đóng đinh trong đầu cái tư tưởng "đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm", muốn xây thứ gì thì cả hai người cùng xây, không có thứ gì là nhiệm vụ của riêng ai. Còn đến khi chồng phản bội, không thể tha thứ được thì hãy tin rằng đó là lương duyên của hai người đã hết, chồng chọn cách làm mình tổn thương để vui niềm vui của chồng, chứ không phải là vì bản thân mình chưa đủ đảm đang, chưa khéo léo, chưa biết cách chăm sóc cho chồng nên chồng đi kiếm người mới.

Nếu thật sự cảm thấy vợ mình làm chưa tốt, người chồng có nhân cách tốt sẽ nói chuyện, chia sẻ để vợ mình tốt hơn, chứ không phải đi chọn người về thay thế vợ mình. Vì vậy, đừng tự tẩy não bằng những suy nghĩ tiêu cực và đừng tự đổi lỗi cho bản thân mình khi chuyện không may xảy ra.

Nếu sống với chồng mà không hạnh phúc, bị bạo hành về cả thể xác lẫn tinh thần, thì mạnh dạn lên tiếng. Nên nhớ, khi tư duy bất lực thì người ta có thể bạo lực lên ngôi, không có người đàn ông nào yêu thương vợ mà dùng bàn tay, nấm đấm để "trò chuyện" với vợ của mình. Cũng may không có thứ sĩ diện gia đình nào bắt buộc chúng ta phải chịu đớn đau về thể xác lẫn tâm hồn. Tính mạng và bản thân là hai thứ quan trọng nhất mà bản thân phải bảo toàn, nếu bị xâm hại, dù là chồng , vẫn phải lên tiếng ngay.

Đàn bà hiểu về bản thân mình, hiểu về giá trị của mình, gặp nhau chia sẻ về chúng ta đã sống hạnh phúc ra sao chứ không phải ngồi so đo coi ai lấy được chồng tốt hơn. Vinh nhục đời mình phải tự mình định đoạt, không nên đùn đẩy về bất cứ ai.

Vì vậy, cứ nhớ cho kỹ rằng, hôn nhân đơn thuần là việc chọn lựa một người để cùng chia sẻ những năm tháng còn lại củ cuộc đời.

Mình là chủ cuôc đời của mình, chẳng ai sống giùm mình, xã hội này càng không sống giùm mình, hạnh phúc hay đau khổ giùm mình. Hãy cưới khi bản thân mình thật sự muốn cưới, đừng vì chiều lòng bất kỳ ai hay chiều lòng dư luận mà bán víu vào những giá trị hư ảo. Nếu quyết định cưới xong, vẫn cảm thấy không hạnh phúc, thì dừng lại, rẽ sang một hướng mới, cẩn trọng hơn. Đừng cố sống cố chết để giữ lấy một mối quan hệ tồi tàn chỉ vì xã hội cho rằng bạn phải làm như vật thì mới hợp chuẩn của đám đông.

Chỉ có bản thân mình mới cảm nhận được mình cần phải sống như thế nào, vì sao phải cưới, khi nào cần cưới và muốn cưới ai, không một ai có quyền phán xét rằng mình phải sống ra sao!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro